Đã nửa đêm, Hứa Trì rón rén bò khỏi giường, lay lay mép giường của từng người bạn cùng phòng, xác định mọi người đã ngủ thở dài nhẹ nhõm một hơi. Cậu lặng lẽ đến gần bàn của Trình Nhạn, theo trí nhớ tìm một nghìn tệ tiền mặt mà đối phương tuỳ tiện ném trên bàn, là tiền mà mẹ Trình lì xì cho hắn, để dưới gối cầu bình an. Nhưng Trình Nhạn cảm thấy cản trở giấc ngủ, thò tay xuống gối ném lên mặt bàn. Hứa Trì nhớ thương số tiền kia cả một nửa buổi tối, rốt cuộc mất ngủ đến bốn giờ, cán cân thiện ác hoàn toàn nghiêng về phần ác. Cậu lợi dụng ánh sáng bên ngoài nhanh chóng lấy đi phong bao đỏ, lại vô lực thả xuống, run rẩy cầm lấy một ngàn tệ. Hứa Trì đứng trước bàn Trình Nhạn không dám nhúc nhích, cậu bắt đầu sợ ngày mai đối phương phát hiện thiếu tiền, ánh mắt dò hỏi sẽ nhắm vào mình, quản lý túc xá cũng sẽ tới cửa hỏi, sợ là tìm không ra, mọi người sẽ nghi ngờ. Số tiền này là mẹ Trình cho Trình Nhạn, lấy đi thật sự không có đạo đức. Hứa Trì do dự mười phút, cho đến khi chân hơi mềm nhũn…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...