Vợ hắn đã đi 11 năm rồi. Còn hắn cũng có được một người vợ gỗ 11 năm. Vợ hắn đã chết trong một trận lửa lớn vào 11 năm trước, từ đầu đến cuối hắn không muốn dùng từ ‘chết’ để nói về sự ra đi của nàng, ở trong lòng hắn, nàng không chết. Mười một năm trước lúc rời bỏ quê hương không có gì làm hắn bận lòng, chỉ mang theo duy nhất bên mình một khối gỗ tròn từ cây quế. Tách một mảnh gỗ đã cháy đen ra, phần còn lại chôn ở trong sân. Mất nửa năm hắn tự tay cẩn thận điêu khắc thành một khối gỗ hình người. Ai cũng nói hắn điên rồi, cả ngày nói chuyện với người gỗ, vẻ mặt dịu dàng, che chở cẩn thận, giống như người gỗ thật sự là vợ mình. Lênh đênh nửa đời, mới hơn ba mươi, tóc mai hai bên cũng đã trắng như tuyết. Mười một năm, không ít người tò mò nhìn lén hắn nhìn người gỗ, nhưng trong mắt hắn chỉ có một khối gỗ đã cháy đen, vật đó chỉ có thể nhận ra hình người, không nhìn được đôi mắt và miệng. Hắn lúc nào cũng ôn nhu vuốt ve khối gỗ màu đen kia, không hề muộn phiền mà nói chuyện với nó. ‘…
Chương 4: Lời kết thúc
Người Vợ GỗTác giả: Noãn Noãn TháiTruyện Đoản Văn, Truyện Đông Phương, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhVợ hắn đã đi 11 năm rồi. Còn hắn cũng có được một người vợ gỗ 11 năm. Vợ hắn đã chết trong một trận lửa lớn vào 11 năm trước, từ đầu đến cuối hắn không muốn dùng từ ‘chết’ để nói về sự ra đi của nàng, ở trong lòng hắn, nàng không chết. Mười một năm trước lúc rời bỏ quê hương không có gì làm hắn bận lòng, chỉ mang theo duy nhất bên mình một khối gỗ tròn từ cây quế. Tách một mảnh gỗ đã cháy đen ra, phần còn lại chôn ở trong sân. Mất nửa năm hắn tự tay cẩn thận điêu khắc thành một khối gỗ hình người. Ai cũng nói hắn điên rồi, cả ngày nói chuyện với người gỗ, vẻ mặt dịu dàng, che chở cẩn thận, giống như người gỗ thật sự là vợ mình. Lênh đênh nửa đời, mới hơn ba mươi, tóc mai hai bên cũng đã trắng như tuyết. Mười một năm, không ít người tò mò nhìn lén hắn nhìn người gỗ, nhưng trong mắt hắn chỉ có một khối gỗ đã cháy đen, vật đó chỉ có thể nhận ra hình người, không nhìn được đôi mắt và miệng. Hắn lúc nào cũng ôn nhu vuốt ve khối gỗ màu đen kia, không hề muộn phiền mà nói chuyện với nó. ‘… (Lời tác giả)Là HELúc trước muốn viết một truyện ngắn.Không có nội dung phức tạp, muốn viết một chuyện xưa nam chính thâm tình, nữ chính ngọt ngào đáng yêu. Bạch Nhã Nhĩ chắc hẳn đủ thâm tình, Bạch Tiểu Nhai có thể mọi người không cảm nhận được sự ngọt ngào, ấn tượng chính là một người gỗ đen, nhìn không thấy mắt mũi……Vạn vật có linh, Bạch Nhã Nhĩ không quên được Bạch Tiểu Nhai. Chấp niệm của hắn làm cho Bạch Tiểu Nhai đầu thai. Kiên trì 11 năm, người gỗ đen như mực cuối cùng cũng có linh.
(Lời tác giả)
Là HE
Lúc trước muốn viết một truyện ngắn.
Không có nội dung phức tạp, muốn viết một chuyện xưa nam chính thâm tình, nữ chính ngọt ngào đáng yêu. Bạch Nhã Nhĩ chắc hẳn đủ thâm tình, Bạch Tiểu Nhai có thể mọi người không cảm nhận được sự ngọt ngào, ấn tượng chính là một người gỗ đen, nhìn không thấy mắt mũi……
Vạn vật có linh, Bạch Nhã Nhĩ không quên được Bạch Tiểu Nhai. Chấp niệm của hắn làm cho Bạch Tiểu Nhai đầu thai. Kiên trì 11 năm, người gỗ đen như mực cuối cùng cũng có linh.
Người Vợ GỗTác giả: Noãn Noãn TháiTruyện Đoản Văn, Truyện Đông Phương, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhVợ hắn đã đi 11 năm rồi. Còn hắn cũng có được một người vợ gỗ 11 năm. Vợ hắn đã chết trong một trận lửa lớn vào 11 năm trước, từ đầu đến cuối hắn không muốn dùng từ ‘chết’ để nói về sự ra đi của nàng, ở trong lòng hắn, nàng không chết. Mười một năm trước lúc rời bỏ quê hương không có gì làm hắn bận lòng, chỉ mang theo duy nhất bên mình một khối gỗ tròn từ cây quế. Tách một mảnh gỗ đã cháy đen ra, phần còn lại chôn ở trong sân. Mất nửa năm hắn tự tay cẩn thận điêu khắc thành một khối gỗ hình người. Ai cũng nói hắn điên rồi, cả ngày nói chuyện với người gỗ, vẻ mặt dịu dàng, che chở cẩn thận, giống như người gỗ thật sự là vợ mình. Lênh đênh nửa đời, mới hơn ba mươi, tóc mai hai bên cũng đã trắng như tuyết. Mười một năm, không ít người tò mò nhìn lén hắn nhìn người gỗ, nhưng trong mắt hắn chỉ có một khối gỗ đã cháy đen, vật đó chỉ có thể nhận ra hình người, không nhìn được đôi mắt và miệng. Hắn lúc nào cũng ôn nhu vuốt ve khối gỗ màu đen kia, không hề muộn phiền mà nói chuyện với nó. ‘… (Lời tác giả)Là HELúc trước muốn viết một truyện ngắn.Không có nội dung phức tạp, muốn viết một chuyện xưa nam chính thâm tình, nữ chính ngọt ngào đáng yêu. Bạch Nhã Nhĩ chắc hẳn đủ thâm tình, Bạch Tiểu Nhai có thể mọi người không cảm nhận được sự ngọt ngào, ấn tượng chính là một người gỗ đen, nhìn không thấy mắt mũi……Vạn vật có linh, Bạch Nhã Nhĩ không quên được Bạch Tiểu Nhai. Chấp niệm của hắn làm cho Bạch Tiểu Nhai đầu thai. Kiên trì 11 năm, người gỗ đen như mực cuối cùng cũng có linh.