Sau khi được đưa về từ trại mồ cô, lúc này Thy Sa Sa vừa tròn 17 tuổi, thân hình mảnh mai, yêu kiều, dáng vẻ thướt tha làm mê đắm bao người ở nhà Khải gia. Những người giúp việc chạy ra chạy vô như kiến, khiến cho Sa Sa cảm thấy rụt rè vì thấy cảnh đông người - con đừng lo - Khải phu nhân cầm tay Sa Sa nói - nơi đây sẽ là nhà con, con hãy từ từ làm quen nhé - dạ,... thưa phu nhân - cô khẽ cất lời đáp. Bà cười nhẹ, lòng dâng chút hạnh phúc. - sau này, nếu con thích, cứ gọi ta là mẹ, ta rất thích có một đứa con gái giống như con Đang lúc nói chuyện, mọi người trong nhà bỗng dừng lại, hô to "đại thiếu gia đã về". Từ xa, một chiếc siêu xe đời mới đã được dựng trước cổng chính, bước ra là một thanh niên cao to, mái tóc phất phơi trước gió, áo vest đồng hồ... làm cho Sa Sa choáng cả mắt Bà gọi người giúp việc vào, yêu cầu họ nhanh chóng mang vali của thiếu gia lên lầu rồi quay sang nói với Sa Sa. - sau này, người con luôn bên cạnh là con của ta : Khải Hoàng Ân! Cô chưa hoàng hồn vì ngạc…
Chương 5: cảm xúc trào dâng
Hạnh Phúc Của EmTác giả: Hảo Diệp ÂnTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcSau khi được đưa về từ trại mồ cô, lúc này Thy Sa Sa vừa tròn 17 tuổi, thân hình mảnh mai, yêu kiều, dáng vẻ thướt tha làm mê đắm bao người ở nhà Khải gia. Những người giúp việc chạy ra chạy vô như kiến, khiến cho Sa Sa cảm thấy rụt rè vì thấy cảnh đông người - con đừng lo - Khải phu nhân cầm tay Sa Sa nói - nơi đây sẽ là nhà con, con hãy từ từ làm quen nhé - dạ,... thưa phu nhân - cô khẽ cất lời đáp. Bà cười nhẹ, lòng dâng chút hạnh phúc. - sau này, nếu con thích, cứ gọi ta là mẹ, ta rất thích có một đứa con gái giống như con Đang lúc nói chuyện, mọi người trong nhà bỗng dừng lại, hô to "đại thiếu gia đã về". Từ xa, một chiếc siêu xe đời mới đã được dựng trước cổng chính, bước ra là một thanh niên cao to, mái tóc phất phơi trước gió, áo vest đồng hồ... làm cho Sa Sa choáng cả mắt Bà gọi người giúp việc vào, yêu cầu họ nhanh chóng mang vali của thiếu gia lên lầu rồi quay sang nói với Sa Sa. - sau này, người con luôn bên cạnh là con của ta : Khải Hoàng Ân! Cô chưa hoàng hồn vì ngạc… -thiếu gia, cậu định không về nhà sao? ngày mai là tiệc họp quan trọng của gia đình mà?- Sao? tiệc họp mặt? hừ ... - Hoàng Ân lấy áo rồi quay lưng - Chằng có buổi họp mặt nào cả!- Hoàng Ân! - phu nhân gọi - tại sao con nói vậy? đứa con nghịch ngợm này, đứng lại cho mẹ - bà tức giận không kiềm chế được nói.- phu nhân, người đừng quá kích động, sẽ ảnh hưởng đến sức khoẻ - Sa Sa nắm tay phu nhân, khuôn mặt ủ rũ.-còn cô nữa! - chỉ thẳng tay vào người Sa Sa - thôi chơi trò này, tôi đã quá quen thuộc với những người hầu như cô rồi - hắn cau mặt lại khó chịu.- con đang nói cái gì biết không? Sa Sa là mẹ đưa về đây, vì thấy con chưa quên hình ảnh của đứa con gáiđó , mẹ mong rằng con sẽ .... - phu nhân rơi nước mắt.- mẹ thôi đi - Hoàng Ân đùng đùng rời khỏi Khải gia!Tất cả âm thanh lúc này chợt tắt hẳn, chỉ còn tiếng xe, tiếng cổng mở cửa cho Hoàng Ân ra ngoài- phu nhân, tối rồi, người vào phòng nằm nghỉ đi - cô đến đó dìu phu nhân.- ông xem đó, nó là con tôi mà, tại sao nó lại ... nó lại ..- phu nhân khóc nức nở.- Sa Sa, đưa phu nhân vào nhanh đi, sức khỏe bà ấy dạo này không tốt - chủ tịch lên tiếng.- dạ, thưa chủ tịch.vú Hoa vào bếp nấu nhân sâm cho phu nhân tẩm bổ- Sa Sa, con đừng buồn - phu nhân thì thào với cô.- phu nhân, người tốt với con nhiều lắm, phu nhân đừng lo lắng cho con nữa, con ổn - lòng cô giờ đây toàn ngập tràn nổi buồn.- Lúc nãy, ta nói như vậy .... - bà ngập ngừng- bởi lẻ, trước đây, Hoàng Ân đã phải lòng một cô gái ... không biết, ta nên nói chuyện với con không ?-phu nhân, không sao đâu! Người cứ nói- ta biết là con buồn lắm vì con trai ta, chắc có lẽ nó cũng đả phải vất vả để quên người gái đó lắm - cô gái? - đôi mắt xoe tròn tpr ra sự ngạc nhiên từ cô.- đúng. Cách đây 7 năm trước, khi đó, Hoàng Ân được 20 tuổi, theo lời của chủ tịch từ Mỹ về đây để tiếp tục công việc gia đình. Hoàng Ân trước giờ tính khi thất thường, lạnh lùng vô cảm, nhưng bổng một ngày, nó dành cả chân tình cho cô gái đó... nhưng...- nhưng vì sao hã phu nhân? - cô gái lại phản bội, phụ tình yêu mà nó dành cho người con gái đó- phu nhân, thiếu gia và cô gái yêu nhau, tại sao người lại nói cô ấy phản bội? có khuất mắt gì sao
-thiếu gia, cậu định không về nhà sao? ngày mai là tiệc họp quan trọng của gia đình mà?
- Sao? tiệc họp mặt? hừ ... - Hoàng Ân lấy áo rồi quay lưng - Chằng có buổi họp mặt nào cả!
- Hoàng Ân! - phu nhân gọi - tại sao con nói vậy? đứa con nghịch ngợm này, đứng lại cho mẹ - bà tức giận không kiềm chế được nói.
- phu nhân, người đừng quá kích động, sẽ ảnh hưởng đến sức khoẻ - Sa Sa nắm tay phu nhân, khuôn mặt ủ rũ.
-còn cô nữa! - chỉ thẳng tay vào người Sa Sa - thôi chơi trò này, tôi đã quá quen thuộc với những người hầu như cô rồi - hắn cau mặt lại khó chịu.
- con đang nói cái gì biết không? Sa Sa là mẹ đưa về đây, vì thấy con chưa quên hình ảnh của đứa con gáiđó , mẹ mong rằng con sẽ .... - phu nhân rơi nước mắt.
- mẹ thôi đi - Hoàng Ân đùng đùng rời khỏi Khải gia!
Tất cả âm thanh lúc này chợt tắt hẳn, chỉ còn tiếng xe, tiếng cổng mở cửa cho Hoàng Ân ra ngoài
- phu nhân, tối rồi, người vào phòng nằm nghỉ đi - cô đến đó dìu phu nhân.
- ông xem đó, nó là con tôi mà, tại sao nó lại ... nó lại ..
- phu nhân khóc nức nở.
- Sa Sa, đưa phu nhân vào nhanh đi, sức khỏe bà ấy dạo này không tốt - chủ tịch lên tiếng.
- dạ, thưa chủ tịch.
vú Hoa vào bếp nấu nhân sâm cho phu nhân tẩm bổ
- Sa Sa, con đừng buồn - phu nhân thì thào với cô.
- phu nhân, người tốt với con nhiều lắm, phu nhân đừng lo lắng cho con nữa, con ổn - lòng cô giờ đây toàn ngập tràn nổi buồn.
- Lúc nãy, ta nói như vậy .... - bà ngập ngừng- bởi lẻ, trước đây, Hoàng Ân đã phải lòng một cô gái ... không biết, ta nên nói chuyện với con không ?
-phu nhân, không sao đâu! Người cứ nói
- ta biết là con buồn lắm vì con trai ta, chắc có lẽ nó cũng đả phải vất vả để quên người gái đó lắm
- cô gái? - đôi mắt xoe tròn tpr ra sự ngạc nhiên từ cô.
- đúng. Cách đây 7 năm trước, khi đó, Hoàng Ân được 20 tuổi, theo lời của chủ tịch từ Mỹ về đây để tiếp tục công việc gia đình. Hoàng Ân trước giờ tính khi thất thường, lạnh lùng vô cảm, nhưng bổng một ngày, nó dành cả chân tình cho cô gái đó... nhưng...
- nhưng vì sao hã phu nhân?
- cô gái lại phản bội, phụ tình yêu mà nó dành cho người con gái đó
- phu nhân, thiếu gia và cô gái yêu nhau, tại sao người lại nói cô ấy phản bội? có khuất mắt gì sao
Hạnh Phúc Của EmTác giả: Hảo Diệp ÂnTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcSau khi được đưa về từ trại mồ cô, lúc này Thy Sa Sa vừa tròn 17 tuổi, thân hình mảnh mai, yêu kiều, dáng vẻ thướt tha làm mê đắm bao người ở nhà Khải gia. Những người giúp việc chạy ra chạy vô như kiến, khiến cho Sa Sa cảm thấy rụt rè vì thấy cảnh đông người - con đừng lo - Khải phu nhân cầm tay Sa Sa nói - nơi đây sẽ là nhà con, con hãy từ từ làm quen nhé - dạ,... thưa phu nhân - cô khẽ cất lời đáp. Bà cười nhẹ, lòng dâng chút hạnh phúc. - sau này, nếu con thích, cứ gọi ta là mẹ, ta rất thích có một đứa con gái giống như con Đang lúc nói chuyện, mọi người trong nhà bỗng dừng lại, hô to "đại thiếu gia đã về". Từ xa, một chiếc siêu xe đời mới đã được dựng trước cổng chính, bước ra là một thanh niên cao to, mái tóc phất phơi trước gió, áo vest đồng hồ... làm cho Sa Sa choáng cả mắt Bà gọi người giúp việc vào, yêu cầu họ nhanh chóng mang vali của thiếu gia lên lầu rồi quay sang nói với Sa Sa. - sau này, người con luôn bên cạnh là con của ta : Khải Hoàng Ân! Cô chưa hoàng hồn vì ngạc… -thiếu gia, cậu định không về nhà sao? ngày mai là tiệc họp quan trọng của gia đình mà?- Sao? tiệc họp mặt? hừ ... - Hoàng Ân lấy áo rồi quay lưng - Chằng có buổi họp mặt nào cả!- Hoàng Ân! - phu nhân gọi - tại sao con nói vậy? đứa con nghịch ngợm này, đứng lại cho mẹ - bà tức giận không kiềm chế được nói.- phu nhân, người đừng quá kích động, sẽ ảnh hưởng đến sức khoẻ - Sa Sa nắm tay phu nhân, khuôn mặt ủ rũ.-còn cô nữa! - chỉ thẳng tay vào người Sa Sa - thôi chơi trò này, tôi đã quá quen thuộc với những người hầu như cô rồi - hắn cau mặt lại khó chịu.- con đang nói cái gì biết không? Sa Sa là mẹ đưa về đây, vì thấy con chưa quên hình ảnh của đứa con gáiđó , mẹ mong rằng con sẽ .... - phu nhân rơi nước mắt.- mẹ thôi đi - Hoàng Ân đùng đùng rời khỏi Khải gia!Tất cả âm thanh lúc này chợt tắt hẳn, chỉ còn tiếng xe, tiếng cổng mở cửa cho Hoàng Ân ra ngoài- phu nhân, tối rồi, người vào phòng nằm nghỉ đi - cô đến đó dìu phu nhân.- ông xem đó, nó là con tôi mà, tại sao nó lại ... nó lại ..- phu nhân khóc nức nở.- Sa Sa, đưa phu nhân vào nhanh đi, sức khỏe bà ấy dạo này không tốt - chủ tịch lên tiếng.- dạ, thưa chủ tịch.vú Hoa vào bếp nấu nhân sâm cho phu nhân tẩm bổ- Sa Sa, con đừng buồn - phu nhân thì thào với cô.- phu nhân, người tốt với con nhiều lắm, phu nhân đừng lo lắng cho con nữa, con ổn - lòng cô giờ đây toàn ngập tràn nổi buồn.- Lúc nãy, ta nói như vậy .... - bà ngập ngừng- bởi lẻ, trước đây, Hoàng Ân đã phải lòng một cô gái ... không biết, ta nên nói chuyện với con không ?-phu nhân, không sao đâu! Người cứ nói- ta biết là con buồn lắm vì con trai ta, chắc có lẽ nó cũng đả phải vất vả để quên người gái đó lắm - cô gái? - đôi mắt xoe tròn tpr ra sự ngạc nhiên từ cô.- đúng. Cách đây 7 năm trước, khi đó, Hoàng Ân được 20 tuổi, theo lời của chủ tịch từ Mỹ về đây để tiếp tục công việc gia đình. Hoàng Ân trước giờ tính khi thất thường, lạnh lùng vô cảm, nhưng bổng một ngày, nó dành cả chân tình cho cô gái đó... nhưng...- nhưng vì sao hã phu nhân? - cô gái lại phản bội, phụ tình yêu mà nó dành cho người con gái đó- phu nhân, thiếu gia và cô gái yêu nhau, tại sao người lại nói cô ấy phản bội? có khuất mắt gì sao