Sau khi được đưa về từ trại mồ cô, lúc này Thy Sa Sa vừa tròn 17 tuổi, thân hình mảnh mai, yêu kiều, dáng vẻ thướt tha làm mê đắm bao người ở nhà Khải gia. Những người giúp việc chạy ra chạy vô như kiến, khiến cho Sa Sa cảm thấy rụt rè vì thấy cảnh đông người - con đừng lo - Khải phu nhân cầm tay Sa Sa nói - nơi đây sẽ là nhà con, con hãy từ từ làm quen nhé - dạ,... thưa phu nhân - cô khẽ cất lời đáp. Bà cười nhẹ, lòng dâng chút hạnh phúc. - sau này, nếu con thích, cứ gọi ta là mẹ, ta rất thích có một đứa con gái giống như con Đang lúc nói chuyện, mọi người trong nhà bỗng dừng lại, hô to "đại thiếu gia đã về". Từ xa, một chiếc siêu xe đời mới đã được dựng trước cổng chính, bước ra là một thanh niên cao to, mái tóc phất phơi trước gió, áo vest đồng hồ... làm cho Sa Sa choáng cả mắt Bà gọi người giúp việc vào, yêu cầu họ nhanh chóng mang vali của thiếu gia lên lầu rồi quay sang nói với Sa Sa. - sau này, người con luôn bên cạnh là con của ta : Khải Hoàng Ân! Cô chưa hoàng hồn vì ngạc…
Chương 34: LÒNG TRẮC ẨN (2)
Hạnh Phúc Của EmTác giả: Hảo Diệp ÂnTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcSau khi được đưa về từ trại mồ cô, lúc này Thy Sa Sa vừa tròn 17 tuổi, thân hình mảnh mai, yêu kiều, dáng vẻ thướt tha làm mê đắm bao người ở nhà Khải gia. Những người giúp việc chạy ra chạy vô như kiến, khiến cho Sa Sa cảm thấy rụt rè vì thấy cảnh đông người - con đừng lo - Khải phu nhân cầm tay Sa Sa nói - nơi đây sẽ là nhà con, con hãy từ từ làm quen nhé - dạ,... thưa phu nhân - cô khẽ cất lời đáp. Bà cười nhẹ, lòng dâng chút hạnh phúc. - sau này, nếu con thích, cứ gọi ta là mẹ, ta rất thích có một đứa con gái giống như con Đang lúc nói chuyện, mọi người trong nhà bỗng dừng lại, hô to "đại thiếu gia đã về". Từ xa, một chiếc siêu xe đời mới đã được dựng trước cổng chính, bước ra là một thanh niên cao to, mái tóc phất phơi trước gió, áo vest đồng hồ... làm cho Sa Sa choáng cả mắt Bà gọi người giúp việc vào, yêu cầu họ nhanh chóng mang vali của thiếu gia lên lầu rồi quay sang nói với Sa Sa. - sau này, người con luôn bên cạnh là con của ta : Khải Hoàng Ân! Cô chưa hoàng hồn vì ngạc… - vậy thì tốt rồi, từ nay tôi có thể mời cô đến đây chăm sóc chúng được không?(ngỏ lời) Không biết vì sao khi ở canh Chí Dĩnh, một con người điềm đạm, ôn nhu, còn mang lên nét nam tính cuốn hút, nhưng hình ảnh Hoàng Ân lại không thể mất, nó quanh quẩn và ăn mòn trong tâm trí cô-không trả lời xem như đồng ý (bế người Sa Sa trên lưng đi vào nhà hàng)Mọi người bên trong từ phục vụ cho đến khách hàng đều nhìn chằm chằm 2 người, Sa Sa đỏ mặt rồi run toàn thân, thì thầm với Chí Dĩnh- chân tôi không sao rồi, anh bỏ tôi xuống đi, ai cũng nhìn kìaChí Dĩnh phớt lờ lời nó của Sa Sa, anh mĩm cười rồi tiếp tục bước thẳng vào trong. Một người phục vụ bước đến , tỏ vẽ trang trọng- chào giám đốc, hôm nay ngài đích thân đến đây, mời ngài vào bàn trongNhững người đàn ông bên cạnh Sa Sa luôn làm cho cô từ bất ngờ này sang bất ngờ khác, Chí Dĩnh không đơn giản là một chàng bác sĩ mà còn là giám đốc của một khách sạn lớn ngoài ngoại ô sao?----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------Tại Khải gia- này, các người có lú lẫn không vậy? thức ăn cho người có thai là vậy sao? (Liễu Trinh hét lớn trên phòng)Trong gia đình, ai cũng đều bất lực trước tính cách một tahy đổi của Liễu Trinh. Vú Hoa bức xúc, tiến đến và nói rằng- bao nhiêu lâu rồi, có vẻ như cô đã quen cách sống là bà hoàng để người khác còng mình ra phục vụ? (ai nấy đều tán thành câu nói này)Liễu Trinh tức giận bừng bừng, ánh mắt như lưỡi dao nhắm thẳng vào con mồi- à, còn đây là cái con mụ mà 7 năm trước "hùa" theo đám người trong gia đình này đuổi tôi đây mà (cười lớn) sao? thấy tôi đứng ở đây mấy người không vừa ý à?Cơn khát máu của Liễu Trinh ngày càng lấn áp con người cô, nó biến cô thành một con người biến chất, không còn như lúc xưa - cô ......... cô...- đến cả vợ của Khải Hoàng Ân các người cũng dám đụng sao? các người không sợ đứa trẻ trong bụng tôi có bề gì hả? (ra giọng thách thức)Liễu Trinh dường như làm loạn cả Khải gia, mọi người trong nhà đều kh6ong chịu nổi được tính cách ngoan cố đó, gặp mặt cô thì vội vàng tránh néHôm nay, phu nhân đi công tác về sớm, nhìn cảnh tượng âm u của ngôi nhà, linh cảm có chuyện gì không hay, liền chạy thật nhanh vào xem- cô đang làm cái gì vậy? Liễu Trinh đang lục tung mọi thứ để tìm chìa khóa "Chu An"- mẹ không thấy sao? (giả vờ tìm đồ) mà mẹ à, nếu mẹ không gọi con là con dâu thì cũng nên nói thân mật là Tiểu Trinh hay Liễu Trinh. Mẹ không sợ người ngoài nhìn vào rồi đánh giá mẹ là người không ra thể thống gì sao?- cô đừng có mà giở thói ăn nói ngông cuồng đó... có im ngay và dẹp đống bừa này không?
- vậy thì tốt rồi, từ nay tôi có thể mời cô đến đây chăm sóc chúng được không?(ngỏ lời)
Không biết vì sao khi ở canh Chí Dĩnh, một con người điềm đạm, ôn nhu, còn mang lên nét nam tính cuốn hút, nhưng hình ảnh Hoàng Ân lại không thể mất, nó quanh quẩn và ăn mòn trong tâm trí cô
-không trả lời xem như đồng ý (bế người Sa Sa trên lưng đi vào nhà hàng)
Mọi người bên trong từ phục vụ cho đến khách hàng đều nhìn chằm chằm 2 người, Sa Sa đỏ mặt rồi run toàn thân, thì thầm với Chí Dĩnh
- chân tôi không sao rồi, anh bỏ tôi xuống đi, ai cũng nhìn kìa
Chí Dĩnh phớt lờ lời nó của Sa Sa, anh mĩm cười rồi tiếp tục bước thẳng vào trong. Một người phục vụ bước đến , tỏ vẽ trang trọng
- chào giám đốc, hôm nay ngài đích thân đến đây, mời ngài vào bàn trong
Những người đàn ông bên cạnh Sa Sa luôn làm cho cô từ bất ngờ này sang bất ngờ khác, Chí Dĩnh không đơn giản là một chàng bác sĩ mà còn là giám đốc của một khách sạn lớn ngoài ngoại ô sao?
----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Tại Khải gia
- này, các người có lú lẫn không vậy? thức ăn cho người có thai là vậy sao? (Liễu Trinh hét lớn trên phòng)
Trong gia đình, ai cũng đều bất lực trước tính cách một tahy đổi của Liễu Trinh. Vú Hoa bức xúc, tiến đến và nói rằng
- bao nhiêu lâu rồi, có vẻ như cô đã quen cách sống là bà hoàng để người khác còng mình ra phục vụ? (ai nấy đều tán thành câu nói này)
Liễu Trinh tức giận bừng bừng, ánh mắt như lưỡi dao nhắm thẳng vào con mồi
- à, còn đây là cái con mụ mà 7 năm trước "hùa" theo đám người trong gia đình này đuổi tôi đây mà (cười lớn) sao? thấy tôi đứng ở đây mấy người không vừa ý à?
Cơn khát máu của Liễu Trinh ngày càng lấn áp con người cô, nó biến cô thành một con người biến chất, không còn như lúc xưa
- cô ......... cô...
- đến cả vợ của Khải Hoàng Ân các người cũng dám đụng sao? các người không sợ đứa trẻ trong bụng tôi có bề gì hả? (ra giọng thách thức)
Liễu Trinh dường như làm loạn cả Khải gia, mọi người trong nhà đều kh6ong chịu nổi được tính cách ngoan cố đó, gặp mặt cô thì vội vàng tránh né
Hôm nay, phu nhân đi công tác về sớm, nhìn cảnh tượng âm u của ngôi nhà, linh cảm có chuyện gì không hay, liền chạy thật nhanh vào xem
- cô đang làm cái gì vậy?
Liễu Trinh đang lục tung mọi thứ để tìm chìa khóa "Chu An"
- mẹ không thấy sao? (giả vờ tìm đồ) mà mẹ à, nếu mẹ không gọi con là con dâu thì cũng nên nói thân mật là Tiểu Trinh hay Liễu Trinh. Mẹ không sợ người ngoài nhìn vào rồi đánh giá mẹ là người không ra thể thống gì sao?
- cô đừng có mà giở thói ăn nói ngông cuồng đó... có im ngay và dẹp đống bừa này không?
Hạnh Phúc Của EmTác giả: Hảo Diệp ÂnTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcSau khi được đưa về từ trại mồ cô, lúc này Thy Sa Sa vừa tròn 17 tuổi, thân hình mảnh mai, yêu kiều, dáng vẻ thướt tha làm mê đắm bao người ở nhà Khải gia. Những người giúp việc chạy ra chạy vô như kiến, khiến cho Sa Sa cảm thấy rụt rè vì thấy cảnh đông người - con đừng lo - Khải phu nhân cầm tay Sa Sa nói - nơi đây sẽ là nhà con, con hãy từ từ làm quen nhé - dạ,... thưa phu nhân - cô khẽ cất lời đáp. Bà cười nhẹ, lòng dâng chút hạnh phúc. - sau này, nếu con thích, cứ gọi ta là mẹ, ta rất thích có một đứa con gái giống như con Đang lúc nói chuyện, mọi người trong nhà bỗng dừng lại, hô to "đại thiếu gia đã về". Từ xa, một chiếc siêu xe đời mới đã được dựng trước cổng chính, bước ra là một thanh niên cao to, mái tóc phất phơi trước gió, áo vest đồng hồ... làm cho Sa Sa choáng cả mắt Bà gọi người giúp việc vào, yêu cầu họ nhanh chóng mang vali của thiếu gia lên lầu rồi quay sang nói với Sa Sa. - sau này, người con luôn bên cạnh là con của ta : Khải Hoàng Ân! Cô chưa hoàng hồn vì ngạc… - vậy thì tốt rồi, từ nay tôi có thể mời cô đến đây chăm sóc chúng được không?(ngỏ lời) Không biết vì sao khi ở canh Chí Dĩnh, một con người điềm đạm, ôn nhu, còn mang lên nét nam tính cuốn hút, nhưng hình ảnh Hoàng Ân lại không thể mất, nó quanh quẩn và ăn mòn trong tâm trí cô-không trả lời xem như đồng ý (bế người Sa Sa trên lưng đi vào nhà hàng)Mọi người bên trong từ phục vụ cho đến khách hàng đều nhìn chằm chằm 2 người, Sa Sa đỏ mặt rồi run toàn thân, thì thầm với Chí Dĩnh- chân tôi không sao rồi, anh bỏ tôi xuống đi, ai cũng nhìn kìaChí Dĩnh phớt lờ lời nó của Sa Sa, anh mĩm cười rồi tiếp tục bước thẳng vào trong. Một người phục vụ bước đến , tỏ vẽ trang trọng- chào giám đốc, hôm nay ngài đích thân đến đây, mời ngài vào bàn trongNhững người đàn ông bên cạnh Sa Sa luôn làm cho cô từ bất ngờ này sang bất ngờ khác, Chí Dĩnh không đơn giản là một chàng bác sĩ mà còn là giám đốc của một khách sạn lớn ngoài ngoại ô sao?----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------Tại Khải gia- này, các người có lú lẫn không vậy? thức ăn cho người có thai là vậy sao? (Liễu Trinh hét lớn trên phòng)Trong gia đình, ai cũng đều bất lực trước tính cách một tahy đổi của Liễu Trinh. Vú Hoa bức xúc, tiến đến và nói rằng- bao nhiêu lâu rồi, có vẻ như cô đã quen cách sống là bà hoàng để người khác còng mình ra phục vụ? (ai nấy đều tán thành câu nói này)Liễu Trinh tức giận bừng bừng, ánh mắt như lưỡi dao nhắm thẳng vào con mồi- à, còn đây là cái con mụ mà 7 năm trước "hùa" theo đám người trong gia đình này đuổi tôi đây mà (cười lớn) sao? thấy tôi đứng ở đây mấy người không vừa ý à?Cơn khát máu của Liễu Trinh ngày càng lấn áp con người cô, nó biến cô thành một con người biến chất, không còn như lúc xưa - cô ......... cô...- đến cả vợ của Khải Hoàng Ân các người cũng dám đụng sao? các người không sợ đứa trẻ trong bụng tôi có bề gì hả? (ra giọng thách thức)Liễu Trinh dường như làm loạn cả Khải gia, mọi người trong nhà đều kh6ong chịu nổi được tính cách ngoan cố đó, gặp mặt cô thì vội vàng tránh néHôm nay, phu nhân đi công tác về sớm, nhìn cảnh tượng âm u của ngôi nhà, linh cảm có chuyện gì không hay, liền chạy thật nhanh vào xem- cô đang làm cái gì vậy? Liễu Trinh đang lục tung mọi thứ để tìm chìa khóa "Chu An"- mẹ không thấy sao? (giả vờ tìm đồ) mà mẹ à, nếu mẹ không gọi con là con dâu thì cũng nên nói thân mật là Tiểu Trinh hay Liễu Trinh. Mẹ không sợ người ngoài nhìn vào rồi đánh giá mẹ là người không ra thể thống gì sao?- cô đừng có mà giở thói ăn nói ngông cuồng đó... có im ngay và dẹp đống bừa này không?