- chết rồi, trể giờ học rồi... hời ơi (tôi gào thét trong đau khổ) Hôm nay là ngày đầu năm học, vì đêm qua , tôi mãi mê xem bộ phim tình cảm hàn quốc lãng mạn nên không cài chuông báo thức nên bây giờ đành chấp nhận đi học trễ như vậy Có lẽ ông trời không phụ lòng đứa học sinh "chăm học" như tôi, cổng trường lúc này chưa đóng lại. Tôi nhanh trí, oai phong đi vào như chưa có chuyện gì xảy ra. Mắt tôi ngó xung quanh dãy lớp - không có giám thị , hehe, may quá (tôi cười khoái chí) - em đang kiếm tôi sao? (giám thị đứng đằng sau lưng nãy giờ) - dạ (tôi giật mình) tha cho em nha thầy, nay mới đầu năm học à (tôi xoa hai tay vào nhau, để khuôn mặt cầu xin có vẻ tội nghiệp) Nào ngờ, thầy giám thị không những không nương tình, mà còn bắt tôi đứng tướng cao hạc, tay thì cầm 2 xô nước đầy trước lớp. Còn nổi nhục nào hơn nổi nhục này. Mọi người trong lớp nhìn tôi mà nén cười, tôi đã làm trò hề này suốt 2 tiết liền, người như muốn rã ra Một lúc sau, giờ ra chơi, tôi được thầy thả cho tự do, lòng…
Chương 22
Khế Ước Hôn NhânTác giả: Hảo Diệp ÂnTruyện Ngôn Tình- chết rồi, trể giờ học rồi... hời ơi (tôi gào thét trong đau khổ) Hôm nay là ngày đầu năm học, vì đêm qua , tôi mãi mê xem bộ phim tình cảm hàn quốc lãng mạn nên không cài chuông báo thức nên bây giờ đành chấp nhận đi học trễ như vậy Có lẽ ông trời không phụ lòng đứa học sinh "chăm học" như tôi, cổng trường lúc này chưa đóng lại. Tôi nhanh trí, oai phong đi vào như chưa có chuyện gì xảy ra. Mắt tôi ngó xung quanh dãy lớp - không có giám thị , hehe, may quá (tôi cười khoái chí) - em đang kiếm tôi sao? (giám thị đứng đằng sau lưng nãy giờ) - dạ (tôi giật mình) tha cho em nha thầy, nay mới đầu năm học à (tôi xoa hai tay vào nhau, để khuôn mặt cầu xin có vẻ tội nghiệp) Nào ngờ, thầy giám thị không những không nương tình, mà còn bắt tôi đứng tướng cao hạc, tay thì cầm 2 xô nước đầy trước lớp. Còn nổi nhục nào hơn nổi nhục này. Mọi người trong lớp nhìn tôi mà nén cười, tôi đã làm trò hề này suốt 2 tiết liền, người như muốn rã ra Một lúc sau, giờ ra chơi, tôi được thầy thả cho tự do, lòng… Cuối cùng buổi khai mạc năm học mới cũng hoàn thành. Tôn Phong lo lắng không biết ở nhà đả xảy ra chuyện gì, rõ ràng chìa khóa cậu giữ, Diệp Hạ thì ở nhà, tại sao lại không liên lạc được- alo, Vú hả? có con sư tử ở nhà không Vú?- à, Tôn Phong hả con? Diệp Hạ hình như còn ngũ trên phòng đó (Vú không biết tôi đã leo rào ra ngoài)Tôn Phong tắt máy, không chần chừ phóng xe thật nhanh về. Mặc cho hôm nay đã hứa với Khả Vy đi chơi- Phong xin lỗi, nhưng giờ Phong có việc bận lắm, xin lỗi Vy nha- à (buồn buồn) không sao đâu PhongKhi hắn về đến nhà, chạy tuốt lên phòng tôi. Thật bất ngờ khi tôi không có ở đó. Đương nhiên với tính cách biến thái của hắn thì hắn sẽ lục tung mọi thứ lên để tìm cho ra được tôi--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- trời cũng nắng qúa rồi đó (tôi gọi Thiên Khang vào bờ)Công nhận, gió của ngày sang thu mạnh ghê hồn, lại còn vướng cái nắng của mùa hè nữa chứ. Lúc thì oi bức, lúc thì gió muốn bay.... thời với chã tiếtĐiện thoại tôi may quá cuối cùng cũng chịu lên pin. Không thể tin nỗi, tin nhắn và cuộc gọi nhở của tên đó tới tấp"nè con sư tử kia, sao không đến?" "có trả lời không vậy?" "không định đến để xem trình diễn sao?" "có bị sao không?" "trể lắm rồi đó" ..... và 50 cuộc gọi không được tôi bắt máyHắn bị thần kinh à? Cái gì mà lắm tin đến thế. mà hôm nay hắn lên trình diển cái gì chứ? Sao hôm trước hắn nói không có hứng tham gia? À, chắc là vì Khả Vy đây mà. Hứ.... cho chừa, để xem bà đây có trả lời lại không nhé- Hạ đang suy nghĩ gì mà cầm điện thoại bực dữ vậy? (Thiên Khang chạm tay vào đầu tôi)- ờ à... mới sạc pin điện thoại đây này, cũng may là có mang theo....- Tôn Phong mới điện thoại cho Khang (đưa cho tôi nghe máy) Hạ nghe điTrời ơi, ám gì mà ám miết vậy trời, ghét tôi đến phát điên mà vậy- (vùng vằng) sao? điện làm chi ?- (có tiếng thở dốc) con....con... sư... tử! muốn...giết...người hay sao...vậy?- là sao? (tôi đứng lên hét vào điện thoại)- nhà thì không ở, trường thì không đến, cả điện thoại cũng chả thèm bắt máy..... chơi nhau à?Đấy, rõ ràng là muốn gây hứng cơ mà! Được, chị đây nhịn cưng đủ rồi, chị sẽ dốc hết hơi để chửi cho cưng nghe để cưng biết thế nào là lễ độ- ê bị chó điên à? có bị ngu không? đâu có mượn kiếm mà giờ than vậy? cái tên biến thái vãnh tai lên mà nghe đây, hôm nay và ngày mai chị cũng không thèm về nhà đâu, dám nhốt Nhiên Diệp Hạ ta ở nhà à? đâu dễ dàng
Cuối cùng buổi khai mạc năm học mới cũng hoàn thành. Tôn Phong lo lắng không biết ở nhà đả xảy ra chuyện gì, rõ ràng chìa khóa cậu giữ, Diệp Hạ thì ở nhà, tại sao lại không liên lạc được
- alo, Vú hả? có con sư tử ở nhà không Vú?
- à, Tôn Phong hả con? Diệp Hạ hình như còn ngũ trên phòng đó (Vú không biết tôi đã leo rào ra ngoài)
Tôn Phong tắt máy, không chần chừ phóng xe thật nhanh về. Mặc cho hôm nay đã hứa với Khả Vy đi chơi
- Phong xin lỗi, nhưng giờ Phong có việc bận lắm, xin lỗi Vy nha
- à (buồn buồn) không sao đâu Phong
Khi hắn về đến nhà, chạy tuốt lên phòng tôi. Thật bất ngờ khi tôi không có ở đó. Đương nhiên với tính cách biến thái của hắn thì hắn sẽ lục tung mọi thứ lên để tìm cho ra được tôi
--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
- trời cũng nắng qúa rồi đó (tôi gọi Thiên Khang vào bờ)
Công nhận, gió của ngày sang thu mạnh ghê hồn, lại còn vướng cái nắng của mùa hè nữa chứ. Lúc thì oi bức, lúc thì gió muốn bay.... thời với chã tiết
Điện thoại tôi may quá cuối cùng cũng chịu lên pin. Không thể tin nỗi, tin nhắn và cuộc gọi nhở của tên đó tới tấp
"nè con sư tử kia, sao không đến?" "có trả lời không vậy?" "không định đến để xem trình diễn sao?" "có bị sao không?" "trể lắm rồi đó" ..... và 50 cuộc gọi không được tôi bắt máy
Hắn bị thần kinh à? Cái gì mà lắm tin đến thế. mà hôm nay hắn lên trình diển cái gì chứ? Sao hôm trước hắn nói không có hứng tham gia? À, chắc là vì Khả Vy đây mà. Hứ.... cho chừa, để xem bà đây có trả lời lại không nhé
- Hạ đang suy nghĩ gì mà cầm điện thoại bực dữ vậy? (Thiên Khang chạm tay vào đầu tôi)
- ờ à... mới sạc pin điện thoại đây này, cũng may là có mang theo....
- Tôn Phong mới điện thoại cho Khang (đưa cho tôi nghe máy) Hạ nghe đi
Trời ơi, ám gì mà ám miết vậy trời, ghét tôi đến phát điên mà vậy
- (vùng vằng) sao? điện làm chi ?
- (có tiếng thở dốc) con....con... sư... tử! muốn...giết...người hay sao...vậy?
- là sao? (tôi đứng lên hét vào điện thoại)
- nhà thì không ở, trường thì không đến, cả điện thoại cũng chả thèm bắt máy..... chơi nhau à?
Đấy, rõ ràng là muốn gây hứng cơ mà! Được, chị đây nhịn cưng đủ rồi, chị sẽ dốc hết hơi để chửi cho cưng nghe để cưng biết thế nào là lễ độ
- ê bị chó điên à? có bị ngu không? đâu có mượn kiếm mà giờ than vậy? cái tên biến thái vãnh tai lên mà nghe đây, hôm nay và ngày mai chị cũng không thèm về nhà đâu, dám nhốt Nhiên Diệp Hạ ta ở nhà à? đâu dễ dàng
Khế Ước Hôn NhânTác giả: Hảo Diệp ÂnTruyện Ngôn Tình- chết rồi, trể giờ học rồi... hời ơi (tôi gào thét trong đau khổ) Hôm nay là ngày đầu năm học, vì đêm qua , tôi mãi mê xem bộ phim tình cảm hàn quốc lãng mạn nên không cài chuông báo thức nên bây giờ đành chấp nhận đi học trễ như vậy Có lẽ ông trời không phụ lòng đứa học sinh "chăm học" như tôi, cổng trường lúc này chưa đóng lại. Tôi nhanh trí, oai phong đi vào như chưa có chuyện gì xảy ra. Mắt tôi ngó xung quanh dãy lớp - không có giám thị , hehe, may quá (tôi cười khoái chí) - em đang kiếm tôi sao? (giám thị đứng đằng sau lưng nãy giờ) - dạ (tôi giật mình) tha cho em nha thầy, nay mới đầu năm học à (tôi xoa hai tay vào nhau, để khuôn mặt cầu xin có vẻ tội nghiệp) Nào ngờ, thầy giám thị không những không nương tình, mà còn bắt tôi đứng tướng cao hạc, tay thì cầm 2 xô nước đầy trước lớp. Còn nổi nhục nào hơn nổi nhục này. Mọi người trong lớp nhìn tôi mà nén cười, tôi đã làm trò hề này suốt 2 tiết liền, người như muốn rã ra Một lúc sau, giờ ra chơi, tôi được thầy thả cho tự do, lòng… Cuối cùng buổi khai mạc năm học mới cũng hoàn thành. Tôn Phong lo lắng không biết ở nhà đả xảy ra chuyện gì, rõ ràng chìa khóa cậu giữ, Diệp Hạ thì ở nhà, tại sao lại không liên lạc được- alo, Vú hả? có con sư tử ở nhà không Vú?- à, Tôn Phong hả con? Diệp Hạ hình như còn ngũ trên phòng đó (Vú không biết tôi đã leo rào ra ngoài)Tôn Phong tắt máy, không chần chừ phóng xe thật nhanh về. Mặc cho hôm nay đã hứa với Khả Vy đi chơi- Phong xin lỗi, nhưng giờ Phong có việc bận lắm, xin lỗi Vy nha- à (buồn buồn) không sao đâu PhongKhi hắn về đến nhà, chạy tuốt lên phòng tôi. Thật bất ngờ khi tôi không có ở đó. Đương nhiên với tính cách biến thái của hắn thì hắn sẽ lục tung mọi thứ lên để tìm cho ra được tôi--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- trời cũng nắng qúa rồi đó (tôi gọi Thiên Khang vào bờ)Công nhận, gió của ngày sang thu mạnh ghê hồn, lại còn vướng cái nắng của mùa hè nữa chứ. Lúc thì oi bức, lúc thì gió muốn bay.... thời với chã tiếtĐiện thoại tôi may quá cuối cùng cũng chịu lên pin. Không thể tin nỗi, tin nhắn và cuộc gọi nhở của tên đó tới tấp"nè con sư tử kia, sao không đến?" "có trả lời không vậy?" "không định đến để xem trình diễn sao?" "có bị sao không?" "trể lắm rồi đó" ..... và 50 cuộc gọi không được tôi bắt máyHắn bị thần kinh à? Cái gì mà lắm tin đến thế. mà hôm nay hắn lên trình diển cái gì chứ? Sao hôm trước hắn nói không có hứng tham gia? À, chắc là vì Khả Vy đây mà. Hứ.... cho chừa, để xem bà đây có trả lời lại không nhé- Hạ đang suy nghĩ gì mà cầm điện thoại bực dữ vậy? (Thiên Khang chạm tay vào đầu tôi)- ờ à... mới sạc pin điện thoại đây này, cũng may là có mang theo....- Tôn Phong mới điện thoại cho Khang (đưa cho tôi nghe máy) Hạ nghe điTrời ơi, ám gì mà ám miết vậy trời, ghét tôi đến phát điên mà vậy- (vùng vằng) sao? điện làm chi ?- (có tiếng thở dốc) con....con... sư... tử! muốn...giết...người hay sao...vậy?- là sao? (tôi đứng lên hét vào điện thoại)- nhà thì không ở, trường thì không đến, cả điện thoại cũng chả thèm bắt máy..... chơi nhau à?Đấy, rõ ràng là muốn gây hứng cơ mà! Được, chị đây nhịn cưng đủ rồi, chị sẽ dốc hết hơi để chửi cho cưng nghe để cưng biết thế nào là lễ độ- ê bị chó điên à? có bị ngu không? đâu có mượn kiếm mà giờ than vậy? cái tên biến thái vãnh tai lên mà nghe đây, hôm nay và ngày mai chị cũng không thèm về nhà đâu, dám nhốt Nhiên Diệp Hạ ta ở nhà à? đâu dễ dàng