Tác giả:

- chết rồi, trể giờ học rồi... hời ơi (tôi gào thét trong đau khổ) Hôm nay là ngày đầu năm học, vì đêm qua , tôi mãi mê xem bộ phim tình cảm hàn quốc lãng mạn nên không cài chuông báo thức nên bây giờ đành chấp nhận đi học trễ như vậy Có lẽ ông trời không phụ lòng đứa học sinh "chăm học" như tôi, cổng trường lúc này chưa đóng lại. Tôi nhanh trí, oai phong đi vào như chưa có chuyện gì xảy ra. Mắt tôi ngó xung quanh dãy lớp - không có giám thị , hehe, may quá (tôi cười khoái chí) - em đang kiếm tôi sao? (giám thị đứng đằng sau lưng nãy giờ) - dạ (tôi giật mình) tha cho em nha thầy, nay mới đầu năm học à (tôi xoa hai tay vào nhau, để khuôn mặt cầu xin có vẻ tội nghiệp) Nào ngờ, thầy giám thị không những không nương tình, mà còn bắt tôi đứng tướng cao hạc, tay thì cầm 2 xô nước đầy trước lớp. Còn nổi nhục nào hơn nổi nhục này. Mọi người trong lớp nhìn tôi mà nén cười, tôi đã làm trò hề này suốt 2 tiết liền, người như muốn rã ra Một lúc sau, giờ ra chơi, tôi được thầy thả cho tự do, lòng…

Chương 23

Khế Ước Hôn NhânTác giả: Hảo Diệp ÂnTruyện Ngôn Tình- chết rồi, trể giờ học rồi... hời ơi (tôi gào thét trong đau khổ) Hôm nay là ngày đầu năm học, vì đêm qua , tôi mãi mê xem bộ phim tình cảm hàn quốc lãng mạn nên không cài chuông báo thức nên bây giờ đành chấp nhận đi học trễ như vậy Có lẽ ông trời không phụ lòng đứa học sinh "chăm học" như tôi, cổng trường lúc này chưa đóng lại. Tôi nhanh trí, oai phong đi vào như chưa có chuyện gì xảy ra. Mắt tôi ngó xung quanh dãy lớp - không có giám thị , hehe, may quá (tôi cười khoái chí) - em đang kiếm tôi sao? (giám thị đứng đằng sau lưng nãy giờ) - dạ (tôi giật mình) tha cho em nha thầy, nay mới đầu năm học à (tôi xoa hai tay vào nhau, để khuôn mặt cầu xin có vẻ tội nghiệp) Nào ngờ, thầy giám thị không những không nương tình, mà còn bắt tôi đứng tướng cao hạc, tay thì cầm 2 xô nước đầy trước lớp. Còn nổi nhục nào hơn nổi nhục này. Mọi người trong lớp nhìn tôi mà nén cười, tôi đã làm trò hề này suốt 2 tiết liền, người như muốn rã ra Một lúc sau, giờ ra chơi, tôi được thầy thả cho tự do, lòng… - ok fine, dể thôi, đi được thì đi luôn đi. Mà bất ngờ thật, trốn đi chỉ vì đi chơi với lớp trưởng? hơ... (có một chút gì đó nói sock nhau)Thiên Khang không muốn tôi nóng thêm, liền giựt lấy điện thoại tắt máy- Hạ bình tỉnh đi, giờ Khang đưa Hạ về (kéo tay tôi)Tôi đứng sững lại, ánh mắt ngầu hơn- không về! Khang có thấy Hạ bị nói gì không? Hạ bỏ trốn ? nó có bị điên hay không mà dám nói Hạ như vậy?Gió từ biển thổi thẳng vào mặt tôi, ngoài nóng bên trong cũng như lửa đốt. Tôi muốn hiền cũng không thể hạ quả ngay đượcMặc cho tôi có nói sao, Thiên Khang kéo tay tôi đi lên xe. Cậu ấy ân cần trong mọi hành động, giúp tôi xoa diệu đi sự bực tức trong người xuống--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------Về đến nhà, tôi chán ngán thật! Thiên Khang chờ tôi vào trong mới chịu về. Tôi chả thích như thế. Nào ngờ Thiên Khang nhấn chuông cho tôi, Vú ra mở cửa bảo cả 2 vào nhàCái thằng ác ôn đó đâu rồi? để bà gặp thì chết chắc! - tôi lẩm nhẩm trong miệng- Khang về đây! tối ngũ ngon nha Hạ- đóng phim tình cảm thì ra chổ khác hộ, ở đây không cần (tiếng Tôn Phong vọng trên cầu thanh đi xuống)Tôi liếc hắn trân trân, hình như hắn có sự nhúng nhường, liền xoay mặt sang chổ khác. Thiên Khang đã về từ lúc nào, ở đây chỉ còn lại tôi đối mặt với hắn- sao? chị về rồi đây? muốn sao ? (tôi kênh hắn)Hôm nay hắn ăn mặc chỉnh tề, lại còn thơm ngát mùi nước hoa nữa chứ, hắn định đi đâu à? Tôi nhìn từ đầu đến chân hắn- thôi ngay đi, đừng có nhìn vậy (hắn ngăn hành động có vẻ hơi biến thái của tôi lại)- "đứng đường?"  hay...? (tôi định nói là hắn đi chơi với Khả Vy)- đi ngũ.... Haha, thật buồn cười, đúng là ăn nói hồ đồ ngu ngốc mà, có ai đi ngũ lại mặc áo somi, khoác áo da, đầu tóc vuốt keo lại còn cả xịt nước hoa thơm ngát vậy không?- (tôi chắc lưỡi) nắng quá rồi khùng .... mô phật- đỡ hơn ai kia, bạn bè ở chung nhà mà không thèm đến xem biểu diễnTôi đang tính nhảy bổ đến đánh cho hắn 1 trận, tự nhiên đèn tắt tối thui- aaaaaaa... cái gì vậy? (tôi hoảng sợ)- chỉ là cúp điện thôiĐiều kinh khủng nhất khi xa gia đình là ngũ trong phòng 1 mình mà lại cúp điện- ê (tôi thì thào) ..... dẫn lên phòng điKhông nghĩ có ngày tôi lại cầu xin và xuống nước với hắn như vậy, thật là xấu hổ mà. Nhưng hắn cũng chấp nhận đưa tôi lên. Tới nơi, hắn có vẻ như không muốn ra- hôm nay ngũ chung đi, trời tối vậy nguy hiểm lắm

- ok fine, dể thôi, đi được thì đi luôn đi. Mà bất ngờ thật, trốn đi chỉ vì đi chơi với lớp trưởng? hơ... (có một chút gì đó nói sock nhau)

Thiên Khang không muốn tôi nóng thêm, liền giựt lấy điện thoại tắt máy

- Hạ bình tỉnh đi, giờ Khang đưa Hạ về (kéo tay tôi)

Tôi đứng sững lại, ánh mắt ngầu hơn

- không về! Khang có thấy Hạ bị nói gì không? Hạ bỏ trốn ? nó có bị điên hay không mà dám nói Hạ như vậy?

Gió từ biển thổi thẳng vào mặt tôi, ngoài nóng bên trong cũng như lửa đốt. Tôi muốn hiền cũng không thể hạ quả ngay được

Mặc cho tôi có nói sao, Thiên Khang kéo tay tôi đi lên xe. Cậu ấy ân cần trong mọi hành động, giúp tôi xoa diệu đi sự bực tức trong người xuống

--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Về đến nhà, tôi chán ngán thật! Thiên Khang chờ tôi vào trong mới chịu về. Tôi chả thích như thế. Nào ngờ Thiên Khang nhấn chuông cho tôi, Vú ra mở cửa bảo cả 2 vào nhà

Cái thằng ác ôn đó đâu rồi? để bà gặp thì chết chắc! - tôi lẩm nhẩm trong miệng

- Khang về đây! tối ngũ ngon nha Hạ

- đóng phim tình cảm thì ra chổ khác hộ, ở đây không cần (tiếng Tôn Phong vọng trên cầu thanh đi xuống)

Tôi liếc hắn trân trân, hình như hắn có sự nhúng nhường, liền xoay mặt sang chổ khác. Thiên Khang đã về từ lúc nào, ở đây chỉ còn lại tôi đối mặt với hắn

- sao? chị về rồi đây? muốn sao ? (tôi kênh hắn)

Hôm nay hắn ăn mặc chỉnh tề, lại còn thơm ngát mùi nước hoa nữa chứ, hắn định đi đâu à? Tôi nhìn từ đầu đến chân hắn

- thôi ngay đi, đừng có nhìn vậy (hắn ngăn hành động có vẻ hơi biến thái của tôi lại)

- "đứng đường?"  hay...? (tôi định nói là hắn đi chơi với Khả Vy)

- đi ngũ.... 

Haha, thật buồn cười, đúng là ăn nói hồ đồ ngu ngốc mà, có ai đi ngũ lại mặc áo somi, khoác áo da, đầu tóc vuốt keo lại còn cả xịt nước hoa thơm ngát vậy không?

- (tôi chắc lưỡi) nắng quá rồi khùng .... mô phật

- đỡ hơn ai kia, bạn bè ở chung nhà mà không thèm đến xem biểu diễn

Tôi đang tính nhảy bổ đến đánh cho hắn 1 trận, tự nhiên đèn tắt tối thui

- aaaaaaa... cái gì vậy? (tôi hoảng sợ)

- chỉ là cúp điện thôi

Điều kinh khủng nhất khi xa gia đình là ngũ trong phòng 1 mình mà lại cúp điện

- ê (tôi thì thào) ..... dẫn lên phòng đi

Không nghĩ có ngày tôi lại cầu xin và xuống nước với hắn như vậy, thật là xấu hổ mà. Nhưng hắn cũng chấp nhận đưa tôi lên. Tới nơi, hắn có vẻ như không muốn ra

- hôm nay ngũ chung đi, trời tối vậy nguy hiểm lắm

Khế Ước Hôn NhânTác giả: Hảo Diệp ÂnTruyện Ngôn Tình- chết rồi, trể giờ học rồi... hời ơi (tôi gào thét trong đau khổ) Hôm nay là ngày đầu năm học, vì đêm qua , tôi mãi mê xem bộ phim tình cảm hàn quốc lãng mạn nên không cài chuông báo thức nên bây giờ đành chấp nhận đi học trễ như vậy Có lẽ ông trời không phụ lòng đứa học sinh "chăm học" như tôi, cổng trường lúc này chưa đóng lại. Tôi nhanh trí, oai phong đi vào như chưa có chuyện gì xảy ra. Mắt tôi ngó xung quanh dãy lớp - không có giám thị , hehe, may quá (tôi cười khoái chí) - em đang kiếm tôi sao? (giám thị đứng đằng sau lưng nãy giờ) - dạ (tôi giật mình) tha cho em nha thầy, nay mới đầu năm học à (tôi xoa hai tay vào nhau, để khuôn mặt cầu xin có vẻ tội nghiệp) Nào ngờ, thầy giám thị không những không nương tình, mà còn bắt tôi đứng tướng cao hạc, tay thì cầm 2 xô nước đầy trước lớp. Còn nổi nhục nào hơn nổi nhục này. Mọi người trong lớp nhìn tôi mà nén cười, tôi đã làm trò hề này suốt 2 tiết liền, người như muốn rã ra Một lúc sau, giờ ra chơi, tôi được thầy thả cho tự do, lòng… - ok fine, dể thôi, đi được thì đi luôn đi. Mà bất ngờ thật, trốn đi chỉ vì đi chơi với lớp trưởng? hơ... (có một chút gì đó nói sock nhau)Thiên Khang không muốn tôi nóng thêm, liền giựt lấy điện thoại tắt máy- Hạ bình tỉnh đi, giờ Khang đưa Hạ về (kéo tay tôi)Tôi đứng sững lại, ánh mắt ngầu hơn- không về! Khang có thấy Hạ bị nói gì không? Hạ bỏ trốn ? nó có bị điên hay không mà dám nói Hạ như vậy?Gió từ biển thổi thẳng vào mặt tôi, ngoài nóng bên trong cũng như lửa đốt. Tôi muốn hiền cũng không thể hạ quả ngay đượcMặc cho tôi có nói sao, Thiên Khang kéo tay tôi đi lên xe. Cậu ấy ân cần trong mọi hành động, giúp tôi xoa diệu đi sự bực tức trong người xuống--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------Về đến nhà, tôi chán ngán thật! Thiên Khang chờ tôi vào trong mới chịu về. Tôi chả thích như thế. Nào ngờ Thiên Khang nhấn chuông cho tôi, Vú ra mở cửa bảo cả 2 vào nhàCái thằng ác ôn đó đâu rồi? để bà gặp thì chết chắc! - tôi lẩm nhẩm trong miệng- Khang về đây! tối ngũ ngon nha Hạ- đóng phim tình cảm thì ra chổ khác hộ, ở đây không cần (tiếng Tôn Phong vọng trên cầu thanh đi xuống)Tôi liếc hắn trân trân, hình như hắn có sự nhúng nhường, liền xoay mặt sang chổ khác. Thiên Khang đã về từ lúc nào, ở đây chỉ còn lại tôi đối mặt với hắn- sao? chị về rồi đây? muốn sao ? (tôi kênh hắn)Hôm nay hắn ăn mặc chỉnh tề, lại còn thơm ngát mùi nước hoa nữa chứ, hắn định đi đâu à? Tôi nhìn từ đầu đến chân hắn- thôi ngay đi, đừng có nhìn vậy (hắn ngăn hành động có vẻ hơi biến thái của tôi lại)- "đứng đường?"  hay...? (tôi định nói là hắn đi chơi với Khả Vy)- đi ngũ.... Haha, thật buồn cười, đúng là ăn nói hồ đồ ngu ngốc mà, có ai đi ngũ lại mặc áo somi, khoác áo da, đầu tóc vuốt keo lại còn cả xịt nước hoa thơm ngát vậy không?- (tôi chắc lưỡi) nắng quá rồi khùng .... mô phật- đỡ hơn ai kia, bạn bè ở chung nhà mà không thèm đến xem biểu diễnTôi đang tính nhảy bổ đến đánh cho hắn 1 trận, tự nhiên đèn tắt tối thui- aaaaaaa... cái gì vậy? (tôi hoảng sợ)- chỉ là cúp điện thôiĐiều kinh khủng nhất khi xa gia đình là ngũ trong phòng 1 mình mà lại cúp điện- ê (tôi thì thào) ..... dẫn lên phòng điKhông nghĩ có ngày tôi lại cầu xin và xuống nước với hắn như vậy, thật là xấu hổ mà. Nhưng hắn cũng chấp nhận đưa tôi lên. Tới nơi, hắn có vẻ như không muốn ra- hôm nay ngũ chung đi, trời tối vậy nguy hiểm lắm

Chương 23