Edit: Heo Ánh trăng lọt vào phòng từ những kẽ hở trên rèm, uốn lượn chảy trên mặt giường, che khuất đi vẻ diễm lệ ôn nhu. Giản Mộ nằm lỳ trên giường, hơn nửa khuôn mặt chìm vào trong chiếc gối mềm mại. Tạ Bắc Vọng dùng ngón tay lau mồ hôi mỏng trên lưng, khiến Giản Mộ rùng mình một chút. “Sờ ở đây cũng thoải mái?” Tạ Bắc Vọng trầm thấp nở nụ cười, như thể đã tìm được công tắc thần kỳ. “Ngứa.” Giản Mộ vặn vẹo không cho hắn nói tiếp, mồ hôi ướt tóc mái buông xuống che hơn nửa đôi mắt đẹp. “Khi nào thì cắt tóc?” Tạ Bắc Vọng vén tóc mái của Giản Mộ lên, cọ vào hàng mi dài đen dài. Mí mắt Giản Mộ run lên, anh ngáp một cái, ngoan ngoãn nằm ở bên người Tạ Bắc Vọng, “Hơ khô thẻ tre xong mới có thể cắt đi.” *hơ khô thẻ trẻ: khi một diễn viên đóng máy, hoàn tất nhân vật của mình “Ngày mai đi diễn?”  “Ừ.” Giản Mộ hoãn lại sức lực, chống khuỷu tay lên, “Tôi đi tắm đây.” “Đi đi.” Tạ Bắc Vọng vỗ vỗ cái mông trần trụi của anh, lôi kéo người nhận một cái hôn, hơi thở dính nị quấn quýt chốc lát, đột…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...