Tác giả:

Thiết Thanh Thanh mặc đồ giản dị, đến trước cửa chính của Tiết gia. Khắp nơi đều có người hầu kẻ hạ, mọi thứ đều ở đây đều đáng giá ngàn vàng, có mơ cô cũng không nghĩ là bản thân mình có thể với đến được - tạm thời cứ ngồi đây (quản gia gọi Thanh Thanh vào) - vâng (Thanh Thanh cúi đầu) Người cô bỗng dưng run lên lẩy bẩy, cố gắng kiềm nén lại. Cô nghe tiếng bước chân đang tiến đến phía mình, bóng của người đó nhìn rất uy nghiêm, thoang thoát - cô này là ai? (một tiếng nói lạnh lùng cất lên) - thưa thiếu gia, đây là Thiết Thanh Thanh mà phu nhân đã nói với ngài -..... (Thanh Thanh không nói điều gì, chỉ im lặng) Hai chân người đó vắt chéo, bộ âu phục màu đen, có cả áo khoác bên ngoài, nhìn oai phong, lẫm liệt lắm - lui ra trước đi, ta có việc cần hỏi cô này (ra lệnh) Lúc này đây, không gian tuy rộng lớn nhưng không khí xung quanh lại đặc quánh hơn, cảm giác khó thở mỗi lúc một dồn dập Thanh Thanh. Tiết Hải chống tay lên gối 2 tay đan vào nhau. Hỏi Thanh Thanh bằng ngữ điệu lạnh lùng…

Chương 16: NHỚ NHUNG

10 Ngàn Vạn! Không Trả Hãy Làm Vợ TôiTác giả: Hảo Diệp ÂnTruyện Ngôn TìnhThiết Thanh Thanh mặc đồ giản dị, đến trước cửa chính của Tiết gia. Khắp nơi đều có người hầu kẻ hạ, mọi thứ đều ở đây đều đáng giá ngàn vàng, có mơ cô cũng không nghĩ là bản thân mình có thể với đến được - tạm thời cứ ngồi đây (quản gia gọi Thanh Thanh vào) - vâng (Thanh Thanh cúi đầu) Người cô bỗng dưng run lên lẩy bẩy, cố gắng kiềm nén lại. Cô nghe tiếng bước chân đang tiến đến phía mình, bóng của người đó nhìn rất uy nghiêm, thoang thoát - cô này là ai? (một tiếng nói lạnh lùng cất lên) - thưa thiếu gia, đây là Thiết Thanh Thanh mà phu nhân đã nói với ngài -..... (Thanh Thanh không nói điều gì, chỉ im lặng) Hai chân người đó vắt chéo, bộ âu phục màu đen, có cả áo khoác bên ngoài, nhìn oai phong, lẫm liệt lắm - lui ra trước đi, ta có việc cần hỏi cô này (ra lệnh) Lúc này đây, không gian tuy rộng lớn nhưng không khí xung quanh lại đặc quánh hơn, cảm giác khó thở mỗi lúc một dồn dập Thanh Thanh. Tiết Hải chống tay lên gối 2 tay đan vào nhau. Hỏi Thanh Thanh bằng ngữ điệu lạnh lùng… Đã hơn 1 tuần trôi qua, Thanh Thanh ở Tiết gia cảm thấy trống vắng 1 thứ gì đó, không gian và thời gian như ngưng đọng lại... Cô làm mọi việc cứ thẩn thờ, trông ngóng! Hay là cô đang nhớ người đó? Quản gia bất chợt bước đến và gọi cô ra- thiếu gia có việc muốn nói với cô (đưa cho cô điện thoại đang ở chế độ video call)Hôm nay, hắn mặc bộ trang phục vô cùng lịch lãm, chắc vì lịch trình làm việc quá dày đặc, hắn có chút mệt mỏi vươn treo khuôn mặt- ta đi chưa được lâu, mà cô ở nhà ăn mặc kiểu vậy à? (hờn trách)Bởi vì thời tiết dạo gần đây lên tận 39 độ, ngoài trời oi bức huống chi ở trong đây! - Thanh Thanh mặc chiếc áo tay dài có chất liệu thoáng mát, ở cổ sẻ sâu.. vậy mà hắn nở nói là ăn mặc của cô có vấn đề!- này thiếu gia, người thôi kiểu chọc tức tôi đi (Thanh Thanh ngắt lời nhưng trong lòng bỗng vui hơn hẳn)- có ra vườn thong thả không? có ăn uống đầy đủ chứ? ở nhà có ai dám bắt nạt cô thì nói ta! mà quên nửa cô có ngủ ở phòng ta không?....(dồn dập hỏi)- khoan khoan.... người làm như là người đi luôn thật ấy! tất nhiên là hằng ngày tôi đều ra vườn, ăn uống bình thường và chẳng bị ai bắt nạt cả. Quan trọng là phòng ai nấy ngủ....- cô dám? (tức giận) chờ ta về sẻ xử lý cô.. (tắt máy)Trông vẻ mặt hắn giận cũng toát lên sự cuốn hút chết người nửa. Cô bật cười. Cô muốn thời gian mau trôi qua thật nhanh, thật nhanh để cô có thể gặp lại người thương của mình...------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- Thanh Thanh! con xem Tiết Hải gửi gì cho con nè- (đang trong bếp) con ra ngay đây phu nhân ơiLà 1 chiếc hộp to. Bên trong có gì nhỉ? Chả ai biết được, trên chiếc hộp còn đề chữ rõ to "chỉ Thanh Thanh được mở ra" - rõ ràng là làm khó mọi người mà- con mang lên phòng rồi hãy mở ra. Đây là lần đầu tiên ta thấy Tiết Hải tặng quà cho 1 cô gái, ta mừng quáThanh Thanh trở về phòng, mà không vào phòng mình, cô đi thẳng đến phòng Tiết Hải: lại là trò gì nửa đây?Phòng hắn toàn là hình của hắn dán đầy trên từng, ngay cả con gấu bông của cô hắn cũng cắt hình hắn đính lên, thật quái đãngThanh Thanh mở chiếc hộp ra từ từ- dây chuyền ? còn đây là gì? (cô tiếp tục mở chiếc hộp thứ 2 bên trong chiếc hộp to) "khi em đeo dây chuyền này vào, cuộc đời của anh thuộc về em" - lời đính ước!Chiếc dây chuyền này được Tiết Hải đặt ở 1 nghệ nhân nổi tiếng trên thế giới cầu kì hoàn thành tác phẩ, trên đó có 1 ngôi sao nhỏ được lồng vào bên trong mặt trăng lớn, khắc chữ cái đầu của tên 2 người "H - T"

Đã hơn 1 tuần trôi qua, Thanh Thanh ở Tiết gia cảm thấy trống vắng 1 thứ gì đó, không gian và thời gian như ngưng đọng lại... Cô làm mọi việc cứ thẩn thờ, trông ngóng! Hay là cô đang nhớ người đó? 

Quản gia bất chợt bước đến và gọi cô ra

- thiếu gia có việc muốn nói với cô (đưa cho cô điện thoại đang ở chế độ video call)

Hôm nay, hắn mặc bộ trang phục vô cùng lịch lãm, chắc vì lịch trình làm việc quá dày đặc, hắn có chút mệt mỏi vươn treo khuôn mặt

- ta đi chưa được lâu, mà cô ở nhà ăn mặc kiểu vậy à? (hờn trách)

Bởi vì thời tiết dạo gần đây lên tận 39 độ, ngoài trời oi bức huống chi ở trong đây! - Thanh Thanh mặc chiếc áo tay dài có chất liệu thoáng mát, ở cổ sẻ sâu.. vậy mà hắn nở nói là ăn mặc của cô có vấn đề!

- này thiếu gia, người thôi kiểu chọc tức tôi đi (Thanh Thanh ngắt lời nhưng trong lòng bỗng vui hơn hẳn)

- có ra vườn thong thả không? có ăn uống đầy đủ chứ? ở nhà có ai dám bắt nạt cô thì nói ta! mà quên nửa cô có ngủ ở phòng ta không?....(dồn dập hỏi)

- khoan khoan.... người làm như là người đi luôn thật ấy! tất nhiên là hằng ngày tôi đều ra vườn, ăn uống bình thường và chẳng bị ai bắt nạt cả. Quan trọng là phòng ai nấy ngủ....

- cô dám? (tức giận) chờ ta về sẻ xử lý cô.. (tắt máy)

Trông vẻ mặt hắn giận cũng toát lên sự cuốn hút chết người nửa. Cô bật cười. Cô muốn thời gian mau trôi qua thật nhanh, thật nhanh để cô có thể gặp lại người thương của mình...

------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

- Thanh Thanh! con xem Tiết Hải gửi gì cho con nè

- (đang trong bếp) con ra ngay đây phu nhân ơi

Là 1 chiếc hộp to. Bên trong có gì nhỉ? Chả ai biết được, trên chiếc hộp còn đề chữ rõ to "chỉ Thanh Thanh được mở ra" - rõ ràng là làm khó mọi người mà

- con mang lên phòng rồi hãy mở ra. Đây là lần đầu tiên ta thấy Tiết Hải tặng quà cho 1 cô gái, ta mừng quá

Thanh Thanh trở về phòng, mà không vào phòng mình, cô đi thẳng đến phòng Tiết Hải: lại là trò gì nửa đây?

Phòng hắn toàn là hình của hắn dán đầy trên từng, ngay cả con gấu bông của cô hắn cũng cắt hình hắn đính lên, thật quái đãng

Thanh Thanh mở chiếc hộp ra từ từ

- dây chuyền ? còn đây là gì? (cô tiếp tục mở chiếc hộp thứ 2 bên trong chiếc hộp to) "khi em đeo dây chuyền này vào, cuộc đời của anh thuộc về em" - lời đính ước!

Chiếc dây chuyền này được Tiết Hải đặt ở 1 nghệ nhân nổi tiếng trên thế giới cầu kì hoàn thành tác phẩ, trên đó có 1 ngôi sao nhỏ được lồng vào bên trong mặt trăng lớn, khắc chữ cái đầu của tên 2 người "H - T"

10 Ngàn Vạn! Không Trả Hãy Làm Vợ TôiTác giả: Hảo Diệp ÂnTruyện Ngôn TìnhThiết Thanh Thanh mặc đồ giản dị, đến trước cửa chính của Tiết gia. Khắp nơi đều có người hầu kẻ hạ, mọi thứ đều ở đây đều đáng giá ngàn vàng, có mơ cô cũng không nghĩ là bản thân mình có thể với đến được - tạm thời cứ ngồi đây (quản gia gọi Thanh Thanh vào) - vâng (Thanh Thanh cúi đầu) Người cô bỗng dưng run lên lẩy bẩy, cố gắng kiềm nén lại. Cô nghe tiếng bước chân đang tiến đến phía mình, bóng của người đó nhìn rất uy nghiêm, thoang thoát - cô này là ai? (một tiếng nói lạnh lùng cất lên) - thưa thiếu gia, đây là Thiết Thanh Thanh mà phu nhân đã nói với ngài -..... (Thanh Thanh không nói điều gì, chỉ im lặng) Hai chân người đó vắt chéo, bộ âu phục màu đen, có cả áo khoác bên ngoài, nhìn oai phong, lẫm liệt lắm - lui ra trước đi, ta có việc cần hỏi cô này (ra lệnh) Lúc này đây, không gian tuy rộng lớn nhưng không khí xung quanh lại đặc quánh hơn, cảm giác khó thở mỗi lúc một dồn dập Thanh Thanh. Tiết Hải chống tay lên gối 2 tay đan vào nhau. Hỏi Thanh Thanh bằng ngữ điệu lạnh lùng… Đã hơn 1 tuần trôi qua, Thanh Thanh ở Tiết gia cảm thấy trống vắng 1 thứ gì đó, không gian và thời gian như ngưng đọng lại... Cô làm mọi việc cứ thẩn thờ, trông ngóng! Hay là cô đang nhớ người đó? Quản gia bất chợt bước đến và gọi cô ra- thiếu gia có việc muốn nói với cô (đưa cho cô điện thoại đang ở chế độ video call)Hôm nay, hắn mặc bộ trang phục vô cùng lịch lãm, chắc vì lịch trình làm việc quá dày đặc, hắn có chút mệt mỏi vươn treo khuôn mặt- ta đi chưa được lâu, mà cô ở nhà ăn mặc kiểu vậy à? (hờn trách)Bởi vì thời tiết dạo gần đây lên tận 39 độ, ngoài trời oi bức huống chi ở trong đây! - Thanh Thanh mặc chiếc áo tay dài có chất liệu thoáng mát, ở cổ sẻ sâu.. vậy mà hắn nở nói là ăn mặc của cô có vấn đề!- này thiếu gia, người thôi kiểu chọc tức tôi đi (Thanh Thanh ngắt lời nhưng trong lòng bỗng vui hơn hẳn)- có ra vườn thong thả không? có ăn uống đầy đủ chứ? ở nhà có ai dám bắt nạt cô thì nói ta! mà quên nửa cô có ngủ ở phòng ta không?....(dồn dập hỏi)- khoan khoan.... người làm như là người đi luôn thật ấy! tất nhiên là hằng ngày tôi đều ra vườn, ăn uống bình thường và chẳng bị ai bắt nạt cả. Quan trọng là phòng ai nấy ngủ....- cô dám? (tức giận) chờ ta về sẻ xử lý cô.. (tắt máy)Trông vẻ mặt hắn giận cũng toát lên sự cuốn hút chết người nửa. Cô bật cười. Cô muốn thời gian mau trôi qua thật nhanh, thật nhanh để cô có thể gặp lại người thương của mình...------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- Thanh Thanh! con xem Tiết Hải gửi gì cho con nè- (đang trong bếp) con ra ngay đây phu nhân ơiLà 1 chiếc hộp to. Bên trong có gì nhỉ? Chả ai biết được, trên chiếc hộp còn đề chữ rõ to "chỉ Thanh Thanh được mở ra" - rõ ràng là làm khó mọi người mà- con mang lên phòng rồi hãy mở ra. Đây là lần đầu tiên ta thấy Tiết Hải tặng quà cho 1 cô gái, ta mừng quáThanh Thanh trở về phòng, mà không vào phòng mình, cô đi thẳng đến phòng Tiết Hải: lại là trò gì nửa đây?Phòng hắn toàn là hình của hắn dán đầy trên từng, ngay cả con gấu bông của cô hắn cũng cắt hình hắn đính lên, thật quái đãngThanh Thanh mở chiếc hộp ra từ từ- dây chuyền ? còn đây là gì? (cô tiếp tục mở chiếc hộp thứ 2 bên trong chiếc hộp to) "khi em đeo dây chuyền này vào, cuộc đời của anh thuộc về em" - lời đính ước!Chiếc dây chuyền này được Tiết Hải đặt ở 1 nghệ nhân nổi tiếng trên thế giới cầu kì hoàn thành tác phẩ, trên đó có 1 ngôi sao nhỏ được lồng vào bên trong mặt trăng lớn, khắc chữ cái đầu của tên 2 người "H - T"

Chương 16: NHỚ NHUNG