Tác giả:

Quyển 1: Nói về một kết cục khác của Lam Trạm_Lam Vong Cơ cùng Nguỵ Anh_Nguỵ Vô TiệnNếu như khi Nguỵ Anh rớt xuống Loạn Tán Cương, Lam Trạm có thể tìm được hắn đem về Vân Thâm Bất Tri Xứ, giấu đi, thì mọi chuyện sẽ ra sao?~~~~"Lam Vong Cơ, điều thứ mười ba trong gia huấn Cô Tô là gì""Không kết giao với gian tà"Lời thúc phụ hỏi, sao hắn không hiểu cơ chứ?Nhưng, nếu không phải y tìm ra Nguỵ Anh, nếu Nguỵ Anh rơi vào tay kẻ khác, hắn sẽ bị đối đãi ra sao đây?Từng vết giới tiên quật thật mạnh trên người khiến y càng thêm tỉnh táo, những nỗi đau này làm sao bằng những nỗi đau mà Nguỵ Anh của y phải nếm trải? Nếu như những vết giới tiên này có thể giúp y giữ lại Nguỵ Anh vậy thì y cam tâm tình nguyện.Giới tiên có thể lưu lại một đời thì sao chứ, không còn Nguỵ Anh thử hỏi y sống trên đời còn ý nghĩa sao?"Giám hỏi thúc phụ thế nào là chính tà, thế nào là trắng đen""Ngươi còn chưa biết sai""Vong Cơ không sai"Lam Gia lão tiền bối hắn chính là ánh mắt trợn trắng, vẻ mặt không thể tin được nhìn…

Chương 82: Quyển 2 Nếu Như Người Chết Không Phải Là Sư Tỷ 56

Ma Đạo Tổ Sư Ngoại Truyện Nhân VậtTác giả: Diệp NhiênTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Sủng, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngQuyển 1: Nói về một kết cục khác của Lam Trạm_Lam Vong Cơ cùng Nguỵ Anh_Nguỵ Vô TiệnNếu như khi Nguỵ Anh rớt xuống Loạn Tán Cương, Lam Trạm có thể tìm được hắn đem về Vân Thâm Bất Tri Xứ, giấu đi, thì mọi chuyện sẽ ra sao?~~~~"Lam Vong Cơ, điều thứ mười ba trong gia huấn Cô Tô là gì""Không kết giao với gian tà"Lời thúc phụ hỏi, sao hắn không hiểu cơ chứ?Nhưng, nếu không phải y tìm ra Nguỵ Anh, nếu Nguỵ Anh rơi vào tay kẻ khác, hắn sẽ bị đối đãi ra sao đây?Từng vết giới tiên quật thật mạnh trên người khiến y càng thêm tỉnh táo, những nỗi đau này làm sao bằng những nỗi đau mà Nguỵ Anh của y phải nếm trải? Nếu như những vết giới tiên này có thể giúp y giữ lại Nguỵ Anh vậy thì y cam tâm tình nguyện.Giới tiên có thể lưu lại một đời thì sao chứ, không còn Nguỵ Anh thử hỏi y sống trên đời còn ý nghĩa sao?"Giám hỏi thúc phụ thế nào là chính tà, thế nào là trắng đen""Ngươi còn chưa biết sai""Vong Cơ không sai"Lam Gia lão tiền bối hắn chính là ánh mắt trợn trắng, vẻ mặt không thể tin được nhìn… Hai chàng thiếu niên mang mộng cứu giúp chúng sinh năm ấy, nay một người thì hồn phi phách tán, một người thì cố chống đỡ qua từng ngày, chỉ trách sự đời trớ trêu, người tốt trên đời phần lớn đều chẳng thể có nổi một cái kết viên mãn.Từng nắm đất một từng nắm đất một được hắn rải lên chiếc hộp gỗ, chôn vùi hai thanh bảo kiếm, chôn vùi hai chàng thiếu niên trẻ tuổi lòng mang mộng cứu giúp thiên hạ năm nào, chôn vùi một thứ tình cảm chẳng thể nói lên lời.Bài vị bạch ngọc cũng đã được Lam Vong Cơ hắn chuẩn bị sẵn, đã được hắn dùng linh lực cùng máu của mình khắc sẵn trước khi bản thân nằm liệt dường, bên trên là hai chữ Vong Tiện được khắc vô cùng rõ ràng sắc nét.Vong Tiện chính là ghép từ tên người cùng tên hắn mà ra."Hàm Quang Quân, người không sao chứ"Cảnh Nghi cùng Tư Truy gặp nhau ở con đường mòn nhỏ dưới đồi, liền cùng nhau nhanh chóng đi lên, đập vào mắt hai đứa chính là Hàm Quang Quân của chúng đang ngồi bệt dưới đất lẳng lặng nhìn bài vị bạch ngọc trước mặt, bàn tay đã bị cái lạnh làm cho sưng sưng đỏ đỏ, đầu ngón tay mảnh khảnh kia còn bê bết máu thịt lại dính thêm bùn đất, áo choàng trắng cũng đã bị tuyết làm ướt phân nửa, trông có chút chật vật.Nhìn tượng thần vĩ đại mà hai đứa trẻ luôn luôn ngưỡng mộ nay lại đi đến bức đường này, hai đứa trẻ không nhịn nổi mà hốc mắt cũng trở nên đỏ hoe, Tư Truy vội vàng đỡ người nọ đang ngồi bệt dưới đất kia vào trong Tĩnh Thất, dùng linh lực sưởi ấm cho người nọ, còn Cảnh Nghi nhanh chóng đem nước ấm ra cho người ngâm tay, lại dùng linh lực hong khô quần áo của người.Cổ họng cũng nghẹn ngào không nói lên lời."Hàm Quang Quân, người muốn làm gì thì bảo tụi con là được rồi""Cảnh Nghi, Tư Truy, không biết ta có thể nhìn hai đứa đến khi nào""Hàm Quang Quân, người đừng nói như vậy" Lam Tư Truy nhẹ nhàng dùng băng vải trắng, băng lại những đầu ngón tay đang rỉ máu kia của Lam Vong Cơ, nước mắt cũng chực chờ rơi xuống..

Hai chàng thiếu niên mang mộng cứu giúp chúng sinh năm ấy, nay một người thì hồn phi phách tán, một người thì cố chống đỡ qua từng ngày, chỉ trách sự đời trớ trêu, người tốt trên đời phần lớn đều chẳng thể có nổi một cái kết viên mãn.

Từng nắm đất một từng nắm đất một được hắn rải lên chiếc hộp gỗ, chôn vùi hai thanh bảo kiếm, chôn vùi hai chàng thiếu niên trẻ tuổi lòng mang mộng cứu giúp thiên hạ năm nào, chôn vùi một thứ tình cảm chẳng thể nói lên lời.

Bài vị bạch ngọc cũng đã được Lam Vong Cơ hắn chuẩn bị sẵn, đã được hắn dùng linh lực cùng máu của mình khắc sẵn trước khi bản thân nằm liệt dường, bên trên là hai chữ Vong Tiện được khắc vô cùng rõ ràng sắc nét.

Vong Tiện chính là ghép từ tên người cùng tên hắn mà ra.

"Hàm Quang Quân, người không sao chứ"Cảnh Nghi cùng Tư Truy gặp nhau ở con đường mòn nhỏ dưới đồi, liền cùng nhau nhanh chóng đi lên, đập vào mắt hai đứa chính là Hàm Quang Quân của chúng đang ngồi bệt dưới đất lẳng lặng nhìn bài vị bạch ngọc trước mặt, bàn tay đã bị cái lạnh làm cho sưng sưng đỏ đỏ, đầu ngón tay mảnh khảnh kia còn bê bết máu thịt lại dính thêm bùn đất, áo choàng trắng cũng đã bị tuyết làm ướt phân nửa, trông có chút chật vật.

Nhìn tượng thần vĩ đại mà hai đứa trẻ luôn luôn ngưỡng mộ nay lại đi đến bức đường này, hai đứa trẻ không nhịn nổi mà hốc mắt cũng trở nên đỏ hoe, Tư Truy vội vàng đỡ người nọ đang ngồi bệt dưới đất kia vào trong Tĩnh Thất, dùng linh lực sưởi ấm cho người nọ, còn Cảnh Nghi nhanh chóng đem nước ấm ra cho người ngâm tay, lại dùng linh lực hong khô quần áo của người.

Cổ họng cũng nghẹn ngào không nói lên lời.

"Hàm Quang Quân, người muốn làm gì thì bảo tụi con là được rồi""Cảnh Nghi, Tư Truy, không biết ta có thể nhìn hai đứa đến khi nào""Hàm Quang Quân, người đừng nói như vậy" Lam Tư Truy nhẹ nhàng dùng băng vải trắng, băng lại những đầu ngón tay đang rỉ máu kia của Lam Vong Cơ, nước mắt cũng chực chờ rơi xuống.

.

Ma Đạo Tổ Sư Ngoại Truyện Nhân VậtTác giả: Diệp NhiênTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Sủng, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngQuyển 1: Nói về một kết cục khác của Lam Trạm_Lam Vong Cơ cùng Nguỵ Anh_Nguỵ Vô TiệnNếu như khi Nguỵ Anh rớt xuống Loạn Tán Cương, Lam Trạm có thể tìm được hắn đem về Vân Thâm Bất Tri Xứ, giấu đi, thì mọi chuyện sẽ ra sao?~~~~"Lam Vong Cơ, điều thứ mười ba trong gia huấn Cô Tô là gì""Không kết giao với gian tà"Lời thúc phụ hỏi, sao hắn không hiểu cơ chứ?Nhưng, nếu không phải y tìm ra Nguỵ Anh, nếu Nguỵ Anh rơi vào tay kẻ khác, hắn sẽ bị đối đãi ra sao đây?Từng vết giới tiên quật thật mạnh trên người khiến y càng thêm tỉnh táo, những nỗi đau này làm sao bằng những nỗi đau mà Nguỵ Anh của y phải nếm trải? Nếu như những vết giới tiên này có thể giúp y giữ lại Nguỵ Anh vậy thì y cam tâm tình nguyện.Giới tiên có thể lưu lại một đời thì sao chứ, không còn Nguỵ Anh thử hỏi y sống trên đời còn ý nghĩa sao?"Giám hỏi thúc phụ thế nào là chính tà, thế nào là trắng đen""Ngươi còn chưa biết sai""Vong Cơ không sai"Lam Gia lão tiền bối hắn chính là ánh mắt trợn trắng, vẻ mặt không thể tin được nhìn… Hai chàng thiếu niên mang mộng cứu giúp chúng sinh năm ấy, nay một người thì hồn phi phách tán, một người thì cố chống đỡ qua từng ngày, chỉ trách sự đời trớ trêu, người tốt trên đời phần lớn đều chẳng thể có nổi một cái kết viên mãn.Từng nắm đất một từng nắm đất một được hắn rải lên chiếc hộp gỗ, chôn vùi hai thanh bảo kiếm, chôn vùi hai chàng thiếu niên trẻ tuổi lòng mang mộng cứu giúp thiên hạ năm nào, chôn vùi một thứ tình cảm chẳng thể nói lên lời.Bài vị bạch ngọc cũng đã được Lam Vong Cơ hắn chuẩn bị sẵn, đã được hắn dùng linh lực cùng máu của mình khắc sẵn trước khi bản thân nằm liệt dường, bên trên là hai chữ Vong Tiện được khắc vô cùng rõ ràng sắc nét.Vong Tiện chính là ghép từ tên người cùng tên hắn mà ra."Hàm Quang Quân, người không sao chứ"Cảnh Nghi cùng Tư Truy gặp nhau ở con đường mòn nhỏ dưới đồi, liền cùng nhau nhanh chóng đi lên, đập vào mắt hai đứa chính là Hàm Quang Quân của chúng đang ngồi bệt dưới đất lẳng lặng nhìn bài vị bạch ngọc trước mặt, bàn tay đã bị cái lạnh làm cho sưng sưng đỏ đỏ, đầu ngón tay mảnh khảnh kia còn bê bết máu thịt lại dính thêm bùn đất, áo choàng trắng cũng đã bị tuyết làm ướt phân nửa, trông có chút chật vật.Nhìn tượng thần vĩ đại mà hai đứa trẻ luôn luôn ngưỡng mộ nay lại đi đến bức đường này, hai đứa trẻ không nhịn nổi mà hốc mắt cũng trở nên đỏ hoe, Tư Truy vội vàng đỡ người nọ đang ngồi bệt dưới đất kia vào trong Tĩnh Thất, dùng linh lực sưởi ấm cho người nọ, còn Cảnh Nghi nhanh chóng đem nước ấm ra cho người ngâm tay, lại dùng linh lực hong khô quần áo của người.Cổ họng cũng nghẹn ngào không nói lên lời."Hàm Quang Quân, người muốn làm gì thì bảo tụi con là được rồi""Cảnh Nghi, Tư Truy, không biết ta có thể nhìn hai đứa đến khi nào""Hàm Quang Quân, người đừng nói như vậy" Lam Tư Truy nhẹ nhàng dùng băng vải trắng, băng lại những đầu ngón tay đang rỉ máu kia của Lam Vong Cơ, nước mắt cũng chực chờ rơi xuống..

Chương 82: Quyển 2 Nếu Như Người Chết Không Phải Là Sư Tỷ 56