Quyển 1: Nói về một kết cục khác của Lam Trạm_Lam Vong Cơ cùng Nguỵ Anh_Nguỵ Vô TiệnNếu như khi Nguỵ Anh rớt xuống Loạn Tán Cương, Lam Trạm có thể tìm được hắn đem về Vân Thâm Bất Tri Xứ, giấu đi, thì mọi chuyện sẽ ra sao?~~~~"Lam Vong Cơ, điều thứ mười ba trong gia huấn Cô Tô là gì""Không kết giao với gian tà"Lời thúc phụ hỏi, sao hắn không hiểu cơ chứ?Nhưng, nếu không phải y tìm ra Nguỵ Anh, nếu Nguỵ Anh rơi vào tay kẻ khác, hắn sẽ bị đối đãi ra sao đây?Từng vết giới tiên quật thật mạnh trên người khiến y càng thêm tỉnh táo, những nỗi đau này làm sao bằng những nỗi đau mà Nguỵ Anh của y phải nếm trải? Nếu như những vết giới tiên này có thể giúp y giữ lại Nguỵ Anh vậy thì y cam tâm tình nguyện.Giới tiên có thể lưu lại một đời thì sao chứ, không còn Nguỵ Anh thử hỏi y sống trên đời còn ý nghĩa sao?"Giám hỏi thúc phụ thế nào là chính tà, thế nào là trắng đen""Ngươi còn chưa biết sai""Vong Cơ không sai"Lam Gia lão tiền bối hắn chính là ánh mắt trợn trắng, vẻ mặt không thể tin được nhìn…
Chương 84: Quyển 2 Nếu Như Người Chết Không Phải Là Sư Tỷ 58
Ma Đạo Tổ Sư Ngoại Truyện Nhân VậtTác giả: Diệp NhiênTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Sủng, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngQuyển 1: Nói về một kết cục khác của Lam Trạm_Lam Vong Cơ cùng Nguỵ Anh_Nguỵ Vô TiệnNếu như khi Nguỵ Anh rớt xuống Loạn Tán Cương, Lam Trạm có thể tìm được hắn đem về Vân Thâm Bất Tri Xứ, giấu đi, thì mọi chuyện sẽ ra sao?~~~~"Lam Vong Cơ, điều thứ mười ba trong gia huấn Cô Tô là gì""Không kết giao với gian tà"Lời thúc phụ hỏi, sao hắn không hiểu cơ chứ?Nhưng, nếu không phải y tìm ra Nguỵ Anh, nếu Nguỵ Anh rơi vào tay kẻ khác, hắn sẽ bị đối đãi ra sao đây?Từng vết giới tiên quật thật mạnh trên người khiến y càng thêm tỉnh táo, những nỗi đau này làm sao bằng những nỗi đau mà Nguỵ Anh của y phải nếm trải? Nếu như những vết giới tiên này có thể giúp y giữ lại Nguỵ Anh vậy thì y cam tâm tình nguyện.Giới tiên có thể lưu lại một đời thì sao chứ, không còn Nguỵ Anh thử hỏi y sống trên đời còn ý nghĩa sao?"Giám hỏi thúc phụ thế nào là chính tà, thế nào là trắng đen""Ngươi còn chưa biết sai""Vong Cơ không sai"Lam Gia lão tiền bối hắn chính là ánh mắt trợn trắng, vẻ mặt không thể tin được nhìn… Hai đứa trẻ rời đi rồi, Tĩnh Thất lần nữa lại rơi vào vẻ yên tĩnh vốn có, cửa sổ vẫn để mở, vẫn có thể ngắm nhìn những bông tuyết nhẹ rơi trong màn đêm, gió lớn vẫn thổi làm cho khóm trúc trước gian nhà nghiêng nghiêng ngả ngả, nhưng tuyệt đối không có một chút gió lạnh nào tràn vào bên trong ,nhìn đạo kết giới vây quanh tường tĩnh thất để tránh gió lạnh, Lam Vong Cơ hắn tựa như có một dòng nước ấm chảy vào cõi lòng.Đứa trẻ Tư Truy Cảnh Nghi này, thật tốt.Lam Vong Cơ bước xuống dường, chân trần từng bước từng bước đạp lên nền nhà phẳng nhẵn được làm bằng gỗ đàn hương cao quý, nơi đây vốn dĩ trước đây chính là nơi ở của mẫu thân hắn trước khi qua đời, nói là nơi ở nhưng thực chất chỉ là một nơi giam lỏng.Trước đây khi hắn còn nhỏ, mẫu thân bị người ta gọi là gian tà, mỗi tháng hắn chỉ có thể đến gặp mẫu thân một lần, khi đó, hắn không hiểu thế nào là gian tà, lớn lên một chút mới biết thì ra gian tà là như vậy.Có người từng chất vấn hắn, hắn như vậy, có đúng là đang bảo vệ kẻ yếu, cứu giúp chúng sinh hay không?Hắn cũng từng hỏi thúc phụ, cũng từng hỏi chính mình, thế nào là trắng, đen, thế nào là tà ma ngoại đạo?Thúc phụ chẳng thể trả lời hắn, hắn cũng chẳng thể trả lời chính mình, nhưng hắn biết Nguỵ Anh không phải tà ma ngoại đạo, mẫu thân hắn cũng chẳng phải gian tà.Gia phụ hắn yêu mẫu thân hắn, nhưng mẫu thân hắn lại là hung thủ hại chết ân sư của người, người chẳng thể giết chết nàng, cũng không nỡ nhìn nàng chết, chỉ đành đắc tội với các vị trưởng lão Lam Gia, bất chấp tất cả, nhất quyết cưới nàng về làm phu thê, giam nàng một đời, cũng tự giam mình một đời, giày vò nàng, cũng giày vò chính mình.Hắn từng thắc mắc, rốt cuộc tình yêu là gì, khiến cho con người ta khổ sở như vậy, cũng khiến cho con người ta hy sinh nhiều như vậy?Tại sao gia phụ hắn lại làm khổ mẫu thân như vậy, cũng làm khổ bản thân mình như vậy.Nhưng đến nay, rốt cuộc hắn cũng hiểu rồi.
Hai đứa trẻ rời đi rồi, Tĩnh Thất lần nữa lại rơi vào vẻ yên tĩnh vốn có, cửa sổ vẫn để mở, vẫn có thể ngắm nhìn những bông tuyết nhẹ rơi trong màn đêm, gió lớn vẫn thổi làm cho khóm trúc trước gian nhà nghiêng nghiêng ngả ngả, nhưng tuyệt đối không có một chút gió lạnh nào tràn vào bên trong ,nhìn đạo kết giới vây quanh tường tĩnh thất để tránh gió lạnh, Lam Vong Cơ hắn tựa như có một dòng nước ấm chảy vào cõi lòng.
Đứa trẻ Tư Truy Cảnh Nghi này, thật tốt.
Lam Vong Cơ bước xuống dường, chân trần từng bước từng bước đạp lên nền nhà phẳng nhẵn được làm bằng gỗ đàn hương cao quý, nơi đây vốn dĩ trước đây chính là nơi ở của mẫu thân hắn trước khi qua đời, nói là nơi ở nhưng thực chất chỉ là một nơi giam lỏng.
Trước đây khi hắn còn nhỏ, mẫu thân bị người ta gọi là gian tà, mỗi tháng hắn chỉ có thể đến gặp mẫu thân một lần, khi đó, hắn không hiểu thế nào là gian tà, lớn lên một chút mới biết thì ra gian tà là như vậy.
Có người từng chất vấn hắn, hắn như vậy, có đúng là đang bảo vệ kẻ yếu, cứu giúp chúng sinh hay không?Hắn cũng từng hỏi thúc phụ, cũng từng hỏi chính mình, thế nào là trắng, đen, thế nào là tà ma ngoại đạo?Thúc phụ chẳng thể trả lời hắn, hắn cũng chẳng thể trả lời chính mình, nhưng hắn biết Nguỵ Anh không phải tà ma ngoại đạo, mẫu thân hắn cũng chẳng phải gian tà.
Gia phụ hắn yêu mẫu thân hắn, nhưng mẫu thân hắn lại là hung thủ hại chết ân sư của người, người chẳng thể giết chết nàng, cũng không nỡ nhìn nàng chết, chỉ đành đắc tội với các vị trưởng lão Lam Gia, bất chấp tất cả, nhất quyết cưới nàng về làm phu thê, giam nàng một đời, cũng tự giam mình một đời, giày vò nàng, cũng giày vò chính mình.
Hắn từng thắc mắc, rốt cuộc tình yêu là gì, khiến cho con người ta khổ sở như vậy, cũng khiến cho con người ta hy sinh nhiều như vậy?Tại sao gia phụ hắn lại làm khổ mẫu thân như vậy, cũng làm khổ bản thân mình như vậy.
Nhưng đến nay, rốt cuộc hắn cũng hiểu rồi.
Ma Đạo Tổ Sư Ngoại Truyện Nhân VậtTác giả: Diệp NhiênTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Sủng, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngQuyển 1: Nói về một kết cục khác của Lam Trạm_Lam Vong Cơ cùng Nguỵ Anh_Nguỵ Vô TiệnNếu như khi Nguỵ Anh rớt xuống Loạn Tán Cương, Lam Trạm có thể tìm được hắn đem về Vân Thâm Bất Tri Xứ, giấu đi, thì mọi chuyện sẽ ra sao?~~~~"Lam Vong Cơ, điều thứ mười ba trong gia huấn Cô Tô là gì""Không kết giao với gian tà"Lời thúc phụ hỏi, sao hắn không hiểu cơ chứ?Nhưng, nếu không phải y tìm ra Nguỵ Anh, nếu Nguỵ Anh rơi vào tay kẻ khác, hắn sẽ bị đối đãi ra sao đây?Từng vết giới tiên quật thật mạnh trên người khiến y càng thêm tỉnh táo, những nỗi đau này làm sao bằng những nỗi đau mà Nguỵ Anh của y phải nếm trải? Nếu như những vết giới tiên này có thể giúp y giữ lại Nguỵ Anh vậy thì y cam tâm tình nguyện.Giới tiên có thể lưu lại một đời thì sao chứ, không còn Nguỵ Anh thử hỏi y sống trên đời còn ý nghĩa sao?"Giám hỏi thúc phụ thế nào là chính tà, thế nào là trắng đen""Ngươi còn chưa biết sai""Vong Cơ không sai"Lam Gia lão tiền bối hắn chính là ánh mắt trợn trắng, vẻ mặt không thể tin được nhìn… Hai đứa trẻ rời đi rồi, Tĩnh Thất lần nữa lại rơi vào vẻ yên tĩnh vốn có, cửa sổ vẫn để mở, vẫn có thể ngắm nhìn những bông tuyết nhẹ rơi trong màn đêm, gió lớn vẫn thổi làm cho khóm trúc trước gian nhà nghiêng nghiêng ngả ngả, nhưng tuyệt đối không có một chút gió lạnh nào tràn vào bên trong ,nhìn đạo kết giới vây quanh tường tĩnh thất để tránh gió lạnh, Lam Vong Cơ hắn tựa như có một dòng nước ấm chảy vào cõi lòng.Đứa trẻ Tư Truy Cảnh Nghi này, thật tốt.Lam Vong Cơ bước xuống dường, chân trần từng bước từng bước đạp lên nền nhà phẳng nhẵn được làm bằng gỗ đàn hương cao quý, nơi đây vốn dĩ trước đây chính là nơi ở của mẫu thân hắn trước khi qua đời, nói là nơi ở nhưng thực chất chỉ là một nơi giam lỏng.Trước đây khi hắn còn nhỏ, mẫu thân bị người ta gọi là gian tà, mỗi tháng hắn chỉ có thể đến gặp mẫu thân một lần, khi đó, hắn không hiểu thế nào là gian tà, lớn lên một chút mới biết thì ra gian tà là như vậy.Có người từng chất vấn hắn, hắn như vậy, có đúng là đang bảo vệ kẻ yếu, cứu giúp chúng sinh hay không?Hắn cũng từng hỏi thúc phụ, cũng từng hỏi chính mình, thế nào là trắng, đen, thế nào là tà ma ngoại đạo?Thúc phụ chẳng thể trả lời hắn, hắn cũng chẳng thể trả lời chính mình, nhưng hắn biết Nguỵ Anh không phải tà ma ngoại đạo, mẫu thân hắn cũng chẳng phải gian tà.Gia phụ hắn yêu mẫu thân hắn, nhưng mẫu thân hắn lại là hung thủ hại chết ân sư của người, người chẳng thể giết chết nàng, cũng không nỡ nhìn nàng chết, chỉ đành đắc tội với các vị trưởng lão Lam Gia, bất chấp tất cả, nhất quyết cưới nàng về làm phu thê, giam nàng một đời, cũng tự giam mình một đời, giày vò nàng, cũng giày vò chính mình.Hắn từng thắc mắc, rốt cuộc tình yêu là gì, khiến cho con người ta khổ sở như vậy, cũng khiến cho con người ta hy sinh nhiều như vậy?Tại sao gia phụ hắn lại làm khổ mẫu thân như vậy, cũng làm khổ bản thân mình như vậy.Nhưng đến nay, rốt cuộc hắn cũng hiểu rồi.