Tác giả:

1 Ta là đích nữ của phủ tướng quân, thân phận tôn quý, dung mạo khuynh thành. Từ khi đến tuổi cập kê, bà mối khắp kinh thành suýt giẫm nát bậc cửa nhà ta. Thế nhưng, tất cả những công tử thế gia từng bàn chuyện cưới xin với ta…không ai thoát khỏi vận rủi. Trong kinh đồn rằng ta khắc chồng. Hoàng đế không chịu nổi nữa, ban một đạo thánh chỉ, tuyên ta tiến cung làm phi. Thế nhưng, ngay ngày ban thánh chỉ, thánh thượng bỗng nhiên đau bụng quặn thắt, đi đại tiện không ngừng, sắc mặt trắng bệch, đi đứng phải vịn tường. Hoàng đế hoảng hốt, trong đêm vội vàng thu hồi thánh chỉ, long ngôn xác quyết: “Nữ tử này khắc phu quá đỗi hung tàn!” Thánh thượng kim khẩu ngọc ngôn, đã định luận như vậy, từ đó về sau cả kinh thành chẳng còn kẻ nào dám cưới ta. Mẫu thân ta lo lắng đến ưu sầu, duy chỉ có phụ thân vẫn ung dung không chút bận tâm.

Chương 21

Thánh Thể Khắc PhuTác giả: Khuyết DanhTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng1 Ta là đích nữ của phủ tướng quân, thân phận tôn quý, dung mạo khuynh thành. Từ khi đến tuổi cập kê, bà mối khắp kinh thành suýt giẫm nát bậc cửa nhà ta. Thế nhưng, tất cả những công tử thế gia từng bàn chuyện cưới xin với ta…không ai thoát khỏi vận rủi. Trong kinh đồn rằng ta khắc chồng. Hoàng đế không chịu nổi nữa, ban một đạo thánh chỉ, tuyên ta tiến cung làm phi. Thế nhưng, ngay ngày ban thánh chỉ, thánh thượng bỗng nhiên đau bụng quặn thắt, đi đại tiện không ngừng, sắc mặt trắng bệch, đi đứng phải vịn tường. Hoàng đế hoảng hốt, trong đêm vội vàng thu hồi thánh chỉ, long ngôn xác quyết: “Nữ tử này khắc phu quá đỗi hung tàn!” Thánh thượng kim khẩu ngọc ngôn, đã định luận như vậy, từ đó về sau cả kinh thành chẳng còn kẻ nào dám cưới ta. Mẫu thân ta lo lắng đến ưu sầu, duy chỉ có phụ thân vẫn ung dung không chút bận tâm. 21.“Yên nhi, những chuyện ta làm, ta chưa từng hối hận. Nếu được quay lại, ta vẫn sẽ lựa chọn như thế. Điều khiến ta đau lòng duy nhất, là hành động của ta vô tình khiến nàng mang tiếng khắc phu. Yên nhi, là ta đã khiến nàng chịu ủy khuất rồi.”Phó Chi Hằng, tựa như một đứa trẻ phạm lỗi, đôi mắt ươn ướt, đáng thương nhìn ta.Ta ngơ ngẩn nhìn hắn, trong khoảnh khắc này, cuối cùng cũng dần hiểu ra —Thì ra, chàng thật lòng yêu ta.Thì ra giữa ta và chàng, không phải định mệnh hữu duyên vô phận.Chỉ trong buổi sáng ngắn ngủi, tâm ta như trải qua trăm ngàn chấn động, rối ren khôn xiết.Phó Chi Hằng thấy ta mãi không lên tiếng, sắc mặt dần căng thẳng, đôi tay thon dài trắng trẻo khẽ run rẩy.“Yên nhi, ta thừa nhận, ta mưu tính đã lâu. Nếu nàng giận, nàng trách, xin cứ trừng phạt ta, chỉ xin nàng đừng làm lơ với ta…” – giọng hắn run rẩy, từng chữ mang theo lo lắng.Hắn vốn luôn thong dong trầm ổn, điềm tĩnh cao quý, lời nói cũng không nhiều. Thế nhưng lúc này lại luống cuống thất thố, là lần đầu ta thấy.“Vậy thì phạt chàng… cả đời này không được rời xa ta.” – ta ngẩng đầu, nhìn vào đôi mắt đong đầy bất an của hắn, chậm rãi nói.“Yên nhi!” – Phó Chi Hằng thở phào một hơi thật dài, giây sau liền siết chặt ta vào lòng.Ta thấy trong mắt hắn, tựa như có ngàn vạn pháo hoa nở rộ.“Chỉ mong cùng nàng trọn kiếp, đời đời kiếp kiếp chẳng chia ly.” – hắn vùi mặt nơi cổ ta, từng câu từng chữ đều chạm thẳng vào tim ta.Ta vươn tay nhẹ vuốt lưng hắn, bỗng cảm thấy nỗi đau âm ỉ nơi ngực ta suốt bao lâu, cuối cùng cũng tan biến như mây khói.Phụ thân à, nữ nhi xin thất hứa rồi…E rằng ta không chỉ tham luyến sắc đẹp của chàng, mà là… đã yêu chàng sâu đậm mất rồi!

21.

“Yên nhi, những chuyện ta làm, ta chưa từng hối hận. Nếu được quay lại, ta vẫn sẽ lựa chọn như thế. Điều khiến ta đau lòng duy nhất, là hành động của ta vô tình khiến nàng mang tiếng khắc phu. Yên nhi, là ta đã khiến nàng chịu ủy khuất rồi.”

Phó Chi Hằng, tựa như một đứa trẻ phạm lỗi, đôi mắt ươn ướt, đáng thương nhìn ta.

Ta ngơ ngẩn nhìn hắn, trong khoảnh khắc này, cuối cùng cũng dần hiểu ra —

Thì ra, chàng thật lòng yêu ta.

Thì ra giữa ta và chàng, không phải định mệnh hữu duyên vô phận.

Chỉ trong buổi sáng ngắn ngủi, tâm ta như trải qua trăm ngàn chấn động, rối ren khôn xiết.

Phó Chi Hằng thấy ta mãi không lên tiếng, sắc mặt dần căng thẳng, đôi tay thon dài trắng trẻo khẽ run rẩy.

“Yên nhi, ta thừa nhận, ta mưu tính đã lâu. Nếu nàng giận, nàng trách, xin cứ trừng phạt ta, chỉ xin nàng đừng làm lơ với ta…” – giọng hắn run rẩy, từng chữ mang theo lo lắng.

Hắn vốn luôn thong dong trầm ổn, điềm tĩnh cao quý, lời nói cũng không nhiều. Thế nhưng lúc này lại luống cuống thất thố, là lần đầu ta thấy.

“Vậy thì phạt chàng… cả đời này không được rời xa ta.” – ta ngẩng đầu, nhìn vào đôi mắt đong đầy bất an của hắn, chậm rãi nói.

“Yên nhi!” – Phó Chi Hằng thở phào một hơi thật dài, giây sau liền siết chặt ta vào lòng.

Ta thấy trong mắt hắn, tựa như có ngàn vạn pháo hoa nở rộ.

“Chỉ mong cùng nàng trọn kiếp, đời đời kiếp kiếp chẳng chia ly.” – hắn vùi mặt nơi cổ ta, từng câu từng chữ đều chạm thẳng vào tim ta.

Ta vươn tay nhẹ vuốt lưng hắn, bỗng cảm thấy nỗi đau âm ỉ nơi ngực ta suốt bao lâu, cuối cùng cũng tan biến như mây khói.

Phụ thân à, nữ nhi xin thất hứa rồi…

E rằng ta không chỉ tham luyến sắc đẹp của chàng, mà là… đã yêu chàng sâu đậm mất rồi!

Thánh Thể Khắc PhuTác giả: Khuyết DanhTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng1 Ta là đích nữ của phủ tướng quân, thân phận tôn quý, dung mạo khuynh thành. Từ khi đến tuổi cập kê, bà mối khắp kinh thành suýt giẫm nát bậc cửa nhà ta. Thế nhưng, tất cả những công tử thế gia từng bàn chuyện cưới xin với ta…không ai thoát khỏi vận rủi. Trong kinh đồn rằng ta khắc chồng. Hoàng đế không chịu nổi nữa, ban một đạo thánh chỉ, tuyên ta tiến cung làm phi. Thế nhưng, ngay ngày ban thánh chỉ, thánh thượng bỗng nhiên đau bụng quặn thắt, đi đại tiện không ngừng, sắc mặt trắng bệch, đi đứng phải vịn tường. Hoàng đế hoảng hốt, trong đêm vội vàng thu hồi thánh chỉ, long ngôn xác quyết: “Nữ tử này khắc phu quá đỗi hung tàn!” Thánh thượng kim khẩu ngọc ngôn, đã định luận như vậy, từ đó về sau cả kinh thành chẳng còn kẻ nào dám cưới ta. Mẫu thân ta lo lắng đến ưu sầu, duy chỉ có phụ thân vẫn ung dung không chút bận tâm. 21.“Yên nhi, những chuyện ta làm, ta chưa từng hối hận. Nếu được quay lại, ta vẫn sẽ lựa chọn như thế. Điều khiến ta đau lòng duy nhất, là hành động của ta vô tình khiến nàng mang tiếng khắc phu. Yên nhi, là ta đã khiến nàng chịu ủy khuất rồi.”Phó Chi Hằng, tựa như một đứa trẻ phạm lỗi, đôi mắt ươn ướt, đáng thương nhìn ta.Ta ngơ ngẩn nhìn hắn, trong khoảnh khắc này, cuối cùng cũng dần hiểu ra —Thì ra, chàng thật lòng yêu ta.Thì ra giữa ta và chàng, không phải định mệnh hữu duyên vô phận.Chỉ trong buổi sáng ngắn ngủi, tâm ta như trải qua trăm ngàn chấn động, rối ren khôn xiết.Phó Chi Hằng thấy ta mãi không lên tiếng, sắc mặt dần căng thẳng, đôi tay thon dài trắng trẻo khẽ run rẩy.“Yên nhi, ta thừa nhận, ta mưu tính đã lâu. Nếu nàng giận, nàng trách, xin cứ trừng phạt ta, chỉ xin nàng đừng làm lơ với ta…” – giọng hắn run rẩy, từng chữ mang theo lo lắng.Hắn vốn luôn thong dong trầm ổn, điềm tĩnh cao quý, lời nói cũng không nhiều. Thế nhưng lúc này lại luống cuống thất thố, là lần đầu ta thấy.“Vậy thì phạt chàng… cả đời này không được rời xa ta.” – ta ngẩng đầu, nhìn vào đôi mắt đong đầy bất an của hắn, chậm rãi nói.“Yên nhi!” – Phó Chi Hằng thở phào một hơi thật dài, giây sau liền siết chặt ta vào lòng.Ta thấy trong mắt hắn, tựa như có ngàn vạn pháo hoa nở rộ.“Chỉ mong cùng nàng trọn kiếp, đời đời kiếp kiếp chẳng chia ly.” – hắn vùi mặt nơi cổ ta, từng câu từng chữ đều chạm thẳng vào tim ta.Ta vươn tay nhẹ vuốt lưng hắn, bỗng cảm thấy nỗi đau âm ỉ nơi ngực ta suốt bao lâu, cuối cùng cũng tan biến như mây khói.Phụ thân à, nữ nhi xin thất hứa rồi…E rằng ta không chỉ tham luyến sắc đẹp của chàng, mà là… đã yêu chàng sâu đậm mất rồi!

Chương 21