Thành phố A, trong con hẻm cụt của khu phố cũ. “Con mẹ nó, chẳng phải đại thiếu gia nhà họ Vân rất giỏi đánh nhau à? Ai ngờ cũng có ngày hôm nay!” “Hạo ca, thằng nhãi này chảy nhiều m.á.u thế… lỡ tụi mình đánh c.h.ế.t nó rồi thì sao?” “Sợ cái gì! Có người lo liệu cả rồi! Hôm nay ông đây nhất định phải xả hết cục tức trước kia! Phải đánh nó bò dưới đất như chó, không ngóc đầu lên nổi!” Những tiếng đấm đá nặng nề xen lẫn tiếng chửi bới thô tục ầm ĩ đến mức làm Tô Ý thấy nhức hết cả đầu. Năm giác quan dần tỉnh táo, cô nhìn con hẻm nhỏ cũ kỹ, bẩn thỉu xung quanh mình, rồi cúi xuống nhìn bộ váy kiểu dáng sang trọng, tinh xảo mà mình đang mặc — cảm giác thật sự… rất phức tạp. Cô biết rõ, vừa rồi vì hóng hớt bố mẹ cãi nhau mà bị mẹ ruột đá một phát… rồi rơi thẳng vào cái thế giới quỷ quái nào đó. Là thiên kim tiểu thư nổi tiếng yếu ớt, nhõng nhẽo của Cục xuyên sách, điều mà Tô Ý ghét nhất chính là những nơi bẩn thỉu, lộn xộn và bốc mùi khó chịu cùng với những kẻ thô lỗ, mồm miệng đầy những…
Chương 57: Chương 15.2
Xuyên Thành Nữ Phụ Xinh Đẹp Trong Truyện Mạt Thế, Được Nam Chính Cưng Chiều Đến NghiệnTác giả: Hác Đại NgaTruyện Dị Năng, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngThành phố A, trong con hẻm cụt của khu phố cũ. “Con mẹ nó, chẳng phải đại thiếu gia nhà họ Vân rất giỏi đánh nhau à? Ai ngờ cũng có ngày hôm nay!” “Hạo ca, thằng nhãi này chảy nhiều m.á.u thế… lỡ tụi mình đánh c.h.ế.t nó rồi thì sao?” “Sợ cái gì! Có người lo liệu cả rồi! Hôm nay ông đây nhất định phải xả hết cục tức trước kia! Phải đánh nó bò dưới đất như chó, không ngóc đầu lên nổi!” Những tiếng đấm đá nặng nề xen lẫn tiếng chửi bới thô tục ầm ĩ đến mức làm Tô Ý thấy nhức hết cả đầu. Năm giác quan dần tỉnh táo, cô nhìn con hẻm nhỏ cũ kỹ, bẩn thỉu xung quanh mình, rồi cúi xuống nhìn bộ váy kiểu dáng sang trọng, tinh xảo mà mình đang mặc — cảm giác thật sự… rất phức tạp. Cô biết rõ, vừa rồi vì hóng hớt bố mẹ cãi nhau mà bị mẹ ruột đá một phát… rồi rơi thẳng vào cái thế giới quỷ quái nào đó. Là thiên kim tiểu thư nổi tiếng yếu ớt, nhõng nhẽo của Cục xuyên sách, điều mà Tô Ý ghét nhất chính là những nơi bẩn thỉu, lộn xộn và bốc mùi khó chịu cùng với những kẻ thô lỗ, mồm miệng đầy những… ân Yến không có ý định ăn uống, ngón tay anh khẽ gõ đũa lên mặt bàn hai cái. Thực ra anh chẳng muốn quan tâm sống chết của Tô Ý. Nhưng vì đã quay lại, xem trên tình nghĩa kiếp trước của Tô Gia Dịch, có lẽ anh sẽ đưa cô tới thành phố B, giao lại cho Tô Gia Dịch. Như vậy cũng coi như bù đắp nỗi tiếc nuối vì kiếp trước Tô Gia Dịch không tìm được Tô Ý. Còn sau đó, mọi chuyện đều chẳng liên quan gì đến anh nữa, anh còn có việc quan trọng hơn phải làm. "Thẩm Tinh Ngộ với Lâu Thượng, hai người thì sao?" Triệu Nhiễm quay đầu nhìn Thẩm Tinh Ngộ đang ngồi trong góc và Lâu Thượng vẫn ủ rũ ngoài cửa. Mấy ngày nay ba người họ cũng đã khá thân thiết, nên cô hỏi thêm một câu. "Đi! Tôi đi!" Lâu Thượng - người bị bỏ quên ngoài cửa đã lâu - sốt sắng giơ tay lên. Ban đầu hắn đã định đi siêu thị, thậm chí còn hẹn trước với em gái Tô Ý rồi. Ở phía bên kia, Thẩm Tinh Ngộ khẽ ngập ngừng trước khi gật đầu chậm rãi. "Đầu tiên hãy đến siêu thị! Sau đó chúng ta sẽ quay về thành phố B." Giọng Thẩm Tinh Ngộ lúc nào cũng chậm rãi, đều đều, pha chút khàn khàn. Nhưng Tô Ý không thể không thừa nhận, dù người này trông hơi gầy guộc, giọng nói lại khiến người ta cảm thấy vô cùng dễ chịu. Thành phố B? Hình như Tô Gia Dịch đang học ở Đại học B thì phải? Cô nhớ mang máng lần đầu Tô Gia Dịch xuất hiện là nửa tháng sau khi dịch bùng phát, rồi gặp được Vân Yến đang chuẩn bị đi lên phía bắc một mình. À, vậy ra cô còn phải đến thành phố Bnữa. Có phải người cô cần tìm hay không, phải tận mắt chứng kiến mới biết được. "Nơi này không nên ở lâu, lát nữa thu dọn đồ đạc rồi chuẩn bị lên đường thôi." Vân Yến nhìn Tô Ý đang lén lút - à không, công khai kéo đĩa sườn về phía mình, chậm rãi lên tiếng. Như dự đoán, anh thấy cô gái đột nhiên cứng người. Nhưng ngay sau đó, cô như bất chấp tất cả, thẳng thừng chiếm đoạt đĩa sườn làm của riêng. Tô Ý hoàn toàn đắc ý. Là miếng sườn chủ động trêu ngươi cô trước! Là nó cám dỗ cô trước mà! Bốn đôi mắt chứng kiến tất cả: "......" Vân Yến quay đi không nói gì, chỉ liếc nhìn Thẩm Tinh Ngộ ở cuối bàn, ánh mắt thoáng suy tư. Đây có phải là "Sát Thần" Thẩm của quá khứ? Quả thực khác xa so với tên điên cuồng sau này. Cuối cùng cũng chiếm được đĩa sườn, Tô Ý hài lòng nheo mắt. Còn chuyện Vân Yến nói lúc nào đi thì cô hoàn toàn không quan tâm. Đi lúc nào cũng được cả. "Lan biến dị đã bị xử lý, lũ zombie quanh đây sẽ nhanh chóng kéo đến. Bây giờ là thời điểm thích hợp nhất để rời đi."
ân Yến không có ý định ăn uống, ngón tay anh khẽ gõ đũa lên mặt bàn hai cái.
Thực ra anh chẳng muốn quan tâm sống chết của Tô Ý.
Nhưng vì đã quay lại, xem trên tình nghĩa kiếp trước của Tô Gia Dịch, có lẽ anh sẽ đưa cô tới thành phố B, giao lại cho Tô Gia Dịch.
Như vậy cũng coi như bù đắp nỗi tiếc nuối vì kiếp trước Tô Gia Dịch không tìm được Tô Ý.
Còn sau đó, mọi chuyện đều chẳng liên quan gì đến anh nữa, anh còn có việc quan trọng hơn phải làm.
"Thẩm Tinh Ngộ với Lâu Thượng, hai người thì sao?"
Triệu Nhiễm quay đầu nhìn Thẩm Tinh Ngộ đang ngồi trong góc và Lâu Thượng vẫn ủ rũ ngoài cửa. Mấy ngày nay ba người họ cũng đã khá thân thiết, nên cô hỏi thêm một câu.
"Đi! Tôi đi!"
Lâu Thượng - người bị bỏ quên ngoài cửa đã lâu - sốt sắng giơ tay lên.
Ban đầu hắn đã định đi siêu thị, thậm chí còn hẹn trước với em gái Tô Ý rồi.
Ở phía bên kia, Thẩm Tinh Ngộ khẽ ngập ngừng trước khi gật đầu chậm rãi.
"Đầu tiên hãy đến siêu thị! Sau đó chúng ta sẽ quay về thành phố B."
Giọng Thẩm Tinh Ngộ lúc nào cũng chậm rãi, đều đều, pha chút khàn khàn.
Nhưng Tô Ý không thể không thừa nhận, dù người này trông hơi gầy guộc, giọng nói lại khiến người ta cảm thấy vô cùng dễ chịu.
Thành phố B?
Hình như Tô Gia Dịch đang học ở Đại học B thì phải?
Cô nhớ mang máng lần đầu Tô Gia Dịch xuất hiện là nửa tháng sau khi dịch bùng phát, rồi gặp được Vân Yến đang chuẩn bị đi lên phía bắc một mình.
À, vậy ra cô còn phải đến thành phố Bnữa.
Có phải người cô cần tìm hay không, phải tận mắt chứng kiến mới biết được.
"Nơi này không nên ở lâu, lát nữa thu dọn đồ đạc rồi chuẩn bị lên đường thôi."
Vân Yến nhìn Tô Ý đang lén lút - à không, công khai kéo đĩa sườn về phía mình, chậm rãi lên tiếng.
Như dự đoán, anh thấy cô gái đột nhiên cứng người.
Nhưng ngay sau đó, cô như bất chấp tất cả, thẳng thừng chiếm đoạt đĩa sườn làm của riêng.
Tô Ý hoàn toàn đắc ý.
Là miếng sườn chủ động trêu ngươi cô trước! Là nó cám dỗ cô trước mà!
Bốn đôi mắt chứng kiến tất cả: "......"
Vân Yến quay đi không nói gì, chỉ liếc nhìn Thẩm Tinh Ngộ ở cuối bàn, ánh mắt thoáng suy tư.
Đây có phải là "Sát Thần" Thẩm của quá khứ?
Quả thực khác xa so với tên điên cuồng sau này.
Cuối cùng cũng chiếm được đĩa sườn, Tô Ý hài lòng nheo mắt. Còn chuyện Vân Yến nói lúc nào đi thì cô hoàn toàn không quan tâm.
Đi lúc nào cũng được cả.
"Lan biến dị đã bị xử lý, lũ zombie quanh đây sẽ nhanh chóng kéo đến. Bây giờ là thời điểm thích hợp nhất để rời đi."
Xuyên Thành Nữ Phụ Xinh Đẹp Trong Truyện Mạt Thế, Được Nam Chính Cưng Chiều Đến NghiệnTác giả: Hác Đại NgaTruyện Dị Năng, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngThành phố A, trong con hẻm cụt của khu phố cũ. “Con mẹ nó, chẳng phải đại thiếu gia nhà họ Vân rất giỏi đánh nhau à? Ai ngờ cũng có ngày hôm nay!” “Hạo ca, thằng nhãi này chảy nhiều m.á.u thế… lỡ tụi mình đánh c.h.ế.t nó rồi thì sao?” “Sợ cái gì! Có người lo liệu cả rồi! Hôm nay ông đây nhất định phải xả hết cục tức trước kia! Phải đánh nó bò dưới đất như chó, không ngóc đầu lên nổi!” Những tiếng đấm đá nặng nề xen lẫn tiếng chửi bới thô tục ầm ĩ đến mức làm Tô Ý thấy nhức hết cả đầu. Năm giác quan dần tỉnh táo, cô nhìn con hẻm nhỏ cũ kỹ, bẩn thỉu xung quanh mình, rồi cúi xuống nhìn bộ váy kiểu dáng sang trọng, tinh xảo mà mình đang mặc — cảm giác thật sự… rất phức tạp. Cô biết rõ, vừa rồi vì hóng hớt bố mẹ cãi nhau mà bị mẹ ruột đá một phát… rồi rơi thẳng vào cái thế giới quỷ quái nào đó. Là thiên kim tiểu thư nổi tiếng yếu ớt, nhõng nhẽo của Cục xuyên sách, điều mà Tô Ý ghét nhất chính là những nơi bẩn thỉu, lộn xộn và bốc mùi khó chịu cùng với những kẻ thô lỗ, mồm miệng đầy những… ân Yến không có ý định ăn uống, ngón tay anh khẽ gõ đũa lên mặt bàn hai cái. Thực ra anh chẳng muốn quan tâm sống chết của Tô Ý. Nhưng vì đã quay lại, xem trên tình nghĩa kiếp trước của Tô Gia Dịch, có lẽ anh sẽ đưa cô tới thành phố B, giao lại cho Tô Gia Dịch. Như vậy cũng coi như bù đắp nỗi tiếc nuối vì kiếp trước Tô Gia Dịch không tìm được Tô Ý. Còn sau đó, mọi chuyện đều chẳng liên quan gì đến anh nữa, anh còn có việc quan trọng hơn phải làm. "Thẩm Tinh Ngộ với Lâu Thượng, hai người thì sao?" Triệu Nhiễm quay đầu nhìn Thẩm Tinh Ngộ đang ngồi trong góc và Lâu Thượng vẫn ủ rũ ngoài cửa. Mấy ngày nay ba người họ cũng đã khá thân thiết, nên cô hỏi thêm một câu. "Đi! Tôi đi!" Lâu Thượng - người bị bỏ quên ngoài cửa đã lâu - sốt sắng giơ tay lên. Ban đầu hắn đã định đi siêu thị, thậm chí còn hẹn trước với em gái Tô Ý rồi. Ở phía bên kia, Thẩm Tinh Ngộ khẽ ngập ngừng trước khi gật đầu chậm rãi. "Đầu tiên hãy đến siêu thị! Sau đó chúng ta sẽ quay về thành phố B." Giọng Thẩm Tinh Ngộ lúc nào cũng chậm rãi, đều đều, pha chút khàn khàn. Nhưng Tô Ý không thể không thừa nhận, dù người này trông hơi gầy guộc, giọng nói lại khiến người ta cảm thấy vô cùng dễ chịu. Thành phố B? Hình như Tô Gia Dịch đang học ở Đại học B thì phải? Cô nhớ mang máng lần đầu Tô Gia Dịch xuất hiện là nửa tháng sau khi dịch bùng phát, rồi gặp được Vân Yến đang chuẩn bị đi lên phía bắc một mình. À, vậy ra cô còn phải đến thành phố Bnữa. Có phải người cô cần tìm hay không, phải tận mắt chứng kiến mới biết được. "Nơi này không nên ở lâu, lát nữa thu dọn đồ đạc rồi chuẩn bị lên đường thôi." Vân Yến nhìn Tô Ý đang lén lút - à không, công khai kéo đĩa sườn về phía mình, chậm rãi lên tiếng. Như dự đoán, anh thấy cô gái đột nhiên cứng người. Nhưng ngay sau đó, cô như bất chấp tất cả, thẳng thừng chiếm đoạt đĩa sườn làm của riêng. Tô Ý hoàn toàn đắc ý. Là miếng sườn chủ động trêu ngươi cô trước! Là nó cám dỗ cô trước mà! Bốn đôi mắt chứng kiến tất cả: "......" Vân Yến quay đi không nói gì, chỉ liếc nhìn Thẩm Tinh Ngộ ở cuối bàn, ánh mắt thoáng suy tư. Đây có phải là "Sát Thần" Thẩm của quá khứ? Quả thực khác xa so với tên điên cuồng sau này. Cuối cùng cũng chiếm được đĩa sườn, Tô Ý hài lòng nheo mắt. Còn chuyện Vân Yến nói lúc nào đi thì cô hoàn toàn không quan tâm. Đi lúc nào cũng được cả. "Lan biến dị đã bị xử lý, lũ zombie quanh đây sẽ nhanh chóng kéo đến. Bây giờ là thời điểm thích hợp nhất để rời đi."