Thành phố A, trong con hẻm cụt của khu phố cũ. “Con mẹ nó, chẳng phải đại thiếu gia nhà họ Vân rất giỏi đánh nhau à? Ai ngờ cũng có ngày hôm nay!” “Hạo ca, thằng nhãi này chảy nhiều m.á.u thế… lỡ tụi mình đánh c.h.ế.t nó rồi thì sao?” “Sợ cái gì! Có người lo liệu cả rồi! Hôm nay ông đây nhất định phải xả hết cục tức trước kia! Phải đánh nó bò dưới đất như chó, không ngóc đầu lên nổi!” Những tiếng đấm đá nặng nề xen lẫn tiếng chửi bới thô tục ầm ĩ đến mức làm Tô Ý thấy nhức hết cả đầu. Năm giác quan dần tỉnh táo, cô nhìn con hẻm nhỏ cũ kỹ, bẩn thỉu xung quanh mình, rồi cúi xuống nhìn bộ váy kiểu dáng sang trọng, tinh xảo mà mình đang mặc — cảm giác thật sự… rất phức tạp. Cô biết rõ, vừa rồi vì hóng hớt bố mẹ cãi nhau mà bị mẹ ruột đá một phát… rồi rơi thẳng vào cái thế giới quỷ quái nào đó. Là thiên kim tiểu thư nổi tiếng yếu ớt, nhõng nhẽo của Cục xuyên sách, điều mà Tô Ý ghét nhất chính là những nơi bẩn thỉu, lộn xộn và bốc mùi khó chịu cùng với những kẻ thô lỗ, mồm miệng đầy những…
Chương 76: Chương 21.3
Xuyên Thành Nữ Phụ Xinh Đẹp Trong Truyện Mạt Thế, Được Nam Chính Cưng Chiều Đến NghiệnTác giả: Hác Đại NgaTruyện Dị Năng, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngThành phố A, trong con hẻm cụt của khu phố cũ. “Con mẹ nó, chẳng phải đại thiếu gia nhà họ Vân rất giỏi đánh nhau à? Ai ngờ cũng có ngày hôm nay!” “Hạo ca, thằng nhãi này chảy nhiều m.á.u thế… lỡ tụi mình đánh c.h.ế.t nó rồi thì sao?” “Sợ cái gì! Có người lo liệu cả rồi! Hôm nay ông đây nhất định phải xả hết cục tức trước kia! Phải đánh nó bò dưới đất như chó, không ngóc đầu lên nổi!” Những tiếng đấm đá nặng nề xen lẫn tiếng chửi bới thô tục ầm ĩ đến mức làm Tô Ý thấy nhức hết cả đầu. Năm giác quan dần tỉnh táo, cô nhìn con hẻm nhỏ cũ kỹ, bẩn thỉu xung quanh mình, rồi cúi xuống nhìn bộ váy kiểu dáng sang trọng, tinh xảo mà mình đang mặc — cảm giác thật sự… rất phức tạp. Cô biết rõ, vừa rồi vì hóng hớt bố mẹ cãi nhau mà bị mẹ ruột đá một phát… rồi rơi thẳng vào cái thế giới quỷ quái nào đó. Là thiên kim tiểu thư nổi tiếng yếu ớt, nhõng nhẽo của Cục xuyên sách, điều mà Tô Ý ghét nhất chính là những nơi bẩn thỉu, lộn xộn và bốc mùi khó chịu cùng với những kẻ thô lỗ, mồm miệng đầy những… Lâu Thượng xoay cổ tay vài vòng, cầm đao định xông lên. Tốc độ chậm chạp như rùa bò này so với thằng em trai kia của nàng ta thật chẳng khác nào trời với vực. Con điên này, đã đến lúc Lâu gia tiểu gia đây ra tay...Một vệt xanh lướt qua trước mắt. Ngay khi Lâu Thượng vừa nhấc chân, dây leo đã đâm xuyên qua đầu người phụ nữ không chút do dự. Nhìn người phụ nữ ngã xuống với cái đầu thủng một lỗ to tướng, sự phẫn nộ của Lâu Thượng đột nhiên tắt lịm. Sao cảm giác Yến ca lần này giết zombie còn tàn nhẫn hơn trước nhỉ? Hay là ảo giác?Ôi, con zombie tầm thường này, Yến ca sao không cho mình cơ hội thể hiện chút chứ!"Đi thôi."Liếc nhìn viên tinh thể trong suốt trên tay, Vân Yến mệt mỏi ấn ấn thái dương, quay người lên lầu. Bị dắt theo, Tô Ý bĩu môi bước từng bước nhỏ theo sau. Đáng lẽ cô nên mang theo cái bồn tắm lớn ở nhà mới phải, tính toán sai rồi.* [Hệ thống, có loại đạo cụ nào tắm vô hạn không? Phải là nước nóng đấy, tốt nhất là có cả đồ dưỡng da nữa.]Hệ thống: […Không có.]Đây là nhiệm vụ trong thời mạt thế, phần thưởng đương nhiên toàn là những vật phẩm sinh tồn![Hệ thống rác rưởi.][…][Còn cái váy này thì sao? Chỉ đỡ được một đòn đã bẩn hết rồi này.][Hệ thống có thể thu hồi giặt sạch để tái sử dụng.]Hệ thống cảm thấy hơi mệt mỏi, ký chủ của nó đúng là lắm chuyện thật. Nhưng thôi, đã chọn ký chủ rồi thì không thể đổi được, lắm chuyện cũng không sao, miễn là năng lực của ký chủ cực kỳ mạnh là được. *Ôi, cô chủ mềm mại dễ thương mà nó từng mơ tưởng giờ ở đâu rồi![Tốt thôi!]Tô Ý, người không thể tắm rửa mà chỉ có thể rửa sơ mặt và tay, thở dài não nề. Sau khi lựa đi chọn lại, cuối cùng cô cũng chọn được một chiếc váy đen dài đến gối từ không gian cá nhân. Chiếc thắt lưng voan đỏ thắt thành nơ bướm hoàn hảo sau lưng, càng tôn lên làn da trắng như tuyết của cô gái. Mái tóc công chúa gợn sóng được buộc cao bằng dải ruy băng đỏ, để lộ vầng trán đầy đặn và cổ thon thả, hoàn toàn khác biệt với phong cách trước đây. Nhìn cô gái trong gương, Tô Ý cuối cùng cũng gật đầu hài lòng. Không tệ chút nào, cảm giác như mình và cơ thể giống hệt mình này quá hòa hợp.Hòa hợp đến mức như thể mình bước vào một cái xác không ý thức, hoàn toàn do mình điều khiển vậy.Điều duy nhất khiến cô cảm thấy chưa ưng ý, có lẽ là màu tóc này. So với màu hạt dẻ, màu rượu vang đỏ có lẽ sẽ hợp với cô hơn! Lát nữa cô sẽ đi tìm cửa hàng của hãng OL.Vừa bước vào siêu thị trên đôi giày da lê ngọc trai nhỏ xinh, giọng nói cơ giới của hệ thống vang lên đúng lúc: [Chúc mừng chủ nhân hoàn thành điểm check-in khu vực 1, phần thưởng 1 lần rút thẻ đã được phát.]Bảng điều khiển trong suốt của hệ thống phát ra ánh sáng xanh nhạt, nhưng Tô Ý chẳng thèm liếc nhìn. Mục tiêu của cô là lần rút thưởng thứ ba cơ! Ngẩng cao cằm, Tô Ý vui vẻ bước về phía người đàn ông đang nhắm mắt dưỡng sức ở phía xa. Ngô Lệ nháy mắt liên tục, vỗ vào vai Vương Vinh Xương đang cúi gằm mặt ủ rũ bên cạnh: “Cô bé xinh xắn đi cùng mấy người về là ai vậy?"
Lâu Thượng xoay cổ tay vài vòng, cầm đao định xông lên. Tốc độ chậm chạp như rùa bò này so với thằng em trai kia của nàng ta thật chẳng khác nào trời với vực.
Con điên này, đã đến lúc Lâu gia tiểu gia đây ra tay...
Một vệt xanh lướt qua trước mắt. Ngay khi Lâu Thượng vừa nhấc chân, dây leo đã đâm xuyên qua đầu người phụ nữ không chút do dự.
Nhìn người phụ nữ ngã xuống với cái đầu thủng một lỗ to tướng, sự phẫn nộ của Lâu Thượng đột nhiên tắt lịm.
Sao cảm giác Yến ca lần này giết zombie còn tàn nhẫn hơn trước nhỉ? Hay là ảo giác?
Ôi, con zombie tầm thường này, Yến ca sao không cho mình cơ hội thể hiện chút chứ!
"Đi thôi."
Liếc nhìn viên tinh thể trong suốt trên tay, Vân Yến mệt mỏi ấn ấn thái dương, quay người lên lầu.
Bị dắt theo, Tô Ý bĩu môi bước từng bước nhỏ theo sau.
Đáng lẽ cô nên mang theo cái bồn tắm lớn ở nhà mới phải, tính toán sai rồi.*
[Hệ thống, có loại đạo cụ nào tắm vô hạn không? Phải là nước nóng đấy, tốt nhất là có cả đồ dưỡng da nữa.]
Hệ thống: […Không có.]
Đây là nhiệm vụ trong thời mạt thế, phần thưởng đương nhiên toàn là những vật phẩm sinh tồn!
[Hệ thống rác rưởi.]
[…]
[Còn cái váy này thì sao? Chỉ đỡ được một đòn đã bẩn hết rồi này.]
[Hệ thống có thể thu hồi giặt sạch để tái sử dụng.]
Hệ thống cảm thấy hơi mệt mỏi, ký chủ của nó đúng là lắm chuyện thật.
Nhưng thôi, đã chọn ký chủ rồi thì không thể đổi được, lắm chuyện cũng không sao, miễn là năng lực của ký chủ cực kỳ mạnh là được.
*Ôi, cô chủ mềm mại dễ thương mà nó từng mơ tưởng giờ ở đâu rồi!
[Tốt thôi!]
Tô Ý, người không thể tắm rửa mà chỉ có thể rửa sơ mặt và tay, thở dài não nề.
Sau khi lựa đi chọn lại, cuối cùng cô cũng chọn được một chiếc váy đen dài đến gối từ không gian cá nhân. Chiếc thắt lưng voan đỏ thắt thành nơ bướm hoàn hảo sau lưng, càng tôn lên làn da trắng như tuyết của cô gái.
Mái tóc công chúa gợn sóng được buộc cao bằng dải ruy băng đỏ, để lộ vầng trán đầy đặn và cổ thon thả, hoàn toàn khác biệt với phong cách trước đây.
Nhìn cô gái trong gương, Tô Ý cuối cùng cũng gật đầu hài lòng.
Không tệ chút nào, cảm giác như mình và cơ thể giống hệt mình này quá hòa hợp.
Hòa hợp đến mức như thể mình bước vào một cái xác không ý thức, hoàn toàn do mình điều khiển vậy.
Điều duy nhất khiến cô cảm thấy chưa ưng ý, có lẽ là màu tóc này. So với màu hạt dẻ, màu rượu vang đỏ có lẽ sẽ hợp với cô hơn!
Lát nữa cô sẽ đi tìm cửa hàng của hãng OL.
Vừa bước vào siêu thị trên đôi giày da lê ngọc trai nhỏ xinh, giọng nói cơ giới của hệ thống vang lên đúng lúc:
[Chúc mừng chủ nhân hoàn thành điểm check-in khu vực 1, phần thưởng 1 lần rút thẻ đã được phát.]
Bảng điều khiển trong suốt của hệ thống phát ra ánh sáng xanh nhạt, nhưng Tô Ý chẳng thèm liếc nhìn. Mục tiêu của cô là lần rút thưởng thứ ba cơ!
Ngẩng cao cằm, Tô Ý vui vẻ bước về phía người đàn ông đang nhắm mắt dưỡng sức ở phía xa.
Ngô Lệ nháy mắt liên tục, vỗ vào vai Vương Vinh Xương đang cúi gằm mặt ủ rũ bên cạnh:
“Cô bé xinh xắn đi cùng mấy người về là ai vậy?"
Xuyên Thành Nữ Phụ Xinh Đẹp Trong Truyện Mạt Thế, Được Nam Chính Cưng Chiều Đến NghiệnTác giả: Hác Đại NgaTruyện Dị Năng, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngThành phố A, trong con hẻm cụt của khu phố cũ. “Con mẹ nó, chẳng phải đại thiếu gia nhà họ Vân rất giỏi đánh nhau à? Ai ngờ cũng có ngày hôm nay!” “Hạo ca, thằng nhãi này chảy nhiều m.á.u thế… lỡ tụi mình đánh c.h.ế.t nó rồi thì sao?” “Sợ cái gì! Có người lo liệu cả rồi! Hôm nay ông đây nhất định phải xả hết cục tức trước kia! Phải đánh nó bò dưới đất như chó, không ngóc đầu lên nổi!” Những tiếng đấm đá nặng nề xen lẫn tiếng chửi bới thô tục ầm ĩ đến mức làm Tô Ý thấy nhức hết cả đầu. Năm giác quan dần tỉnh táo, cô nhìn con hẻm nhỏ cũ kỹ, bẩn thỉu xung quanh mình, rồi cúi xuống nhìn bộ váy kiểu dáng sang trọng, tinh xảo mà mình đang mặc — cảm giác thật sự… rất phức tạp. Cô biết rõ, vừa rồi vì hóng hớt bố mẹ cãi nhau mà bị mẹ ruột đá một phát… rồi rơi thẳng vào cái thế giới quỷ quái nào đó. Là thiên kim tiểu thư nổi tiếng yếu ớt, nhõng nhẽo của Cục xuyên sách, điều mà Tô Ý ghét nhất chính là những nơi bẩn thỉu, lộn xộn và bốc mùi khó chịu cùng với những kẻ thô lỗ, mồm miệng đầy những… Lâu Thượng xoay cổ tay vài vòng, cầm đao định xông lên. Tốc độ chậm chạp như rùa bò này so với thằng em trai kia của nàng ta thật chẳng khác nào trời với vực. Con điên này, đã đến lúc Lâu gia tiểu gia đây ra tay...Một vệt xanh lướt qua trước mắt. Ngay khi Lâu Thượng vừa nhấc chân, dây leo đã đâm xuyên qua đầu người phụ nữ không chút do dự. Nhìn người phụ nữ ngã xuống với cái đầu thủng một lỗ to tướng, sự phẫn nộ của Lâu Thượng đột nhiên tắt lịm. Sao cảm giác Yến ca lần này giết zombie còn tàn nhẫn hơn trước nhỉ? Hay là ảo giác?Ôi, con zombie tầm thường này, Yến ca sao không cho mình cơ hội thể hiện chút chứ!"Đi thôi."Liếc nhìn viên tinh thể trong suốt trên tay, Vân Yến mệt mỏi ấn ấn thái dương, quay người lên lầu. Bị dắt theo, Tô Ý bĩu môi bước từng bước nhỏ theo sau. Đáng lẽ cô nên mang theo cái bồn tắm lớn ở nhà mới phải, tính toán sai rồi.* [Hệ thống, có loại đạo cụ nào tắm vô hạn không? Phải là nước nóng đấy, tốt nhất là có cả đồ dưỡng da nữa.]Hệ thống: […Không có.]Đây là nhiệm vụ trong thời mạt thế, phần thưởng đương nhiên toàn là những vật phẩm sinh tồn![Hệ thống rác rưởi.][…][Còn cái váy này thì sao? Chỉ đỡ được một đòn đã bẩn hết rồi này.][Hệ thống có thể thu hồi giặt sạch để tái sử dụng.]Hệ thống cảm thấy hơi mệt mỏi, ký chủ của nó đúng là lắm chuyện thật. Nhưng thôi, đã chọn ký chủ rồi thì không thể đổi được, lắm chuyện cũng không sao, miễn là năng lực của ký chủ cực kỳ mạnh là được. *Ôi, cô chủ mềm mại dễ thương mà nó từng mơ tưởng giờ ở đâu rồi![Tốt thôi!]Tô Ý, người không thể tắm rửa mà chỉ có thể rửa sơ mặt và tay, thở dài não nề. Sau khi lựa đi chọn lại, cuối cùng cô cũng chọn được một chiếc váy đen dài đến gối từ không gian cá nhân. Chiếc thắt lưng voan đỏ thắt thành nơ bướm hoàn hảo sau lưng, càng tôn lên làn da trắng như tuyết của cô gái. Mái tóc công chúa gợn sóng được buộc cao bằng dải ruy băng đỏ, để lộ vầng trán đầy đặn và cổ thon thả, hoàn toàn khác biệt với phong cách trước đây. Nhìn cô gái trong gương, Tô Ý cuối cùng cũng gật đầu hài lòng. Không tệ chút nào, cảm giác như mình và cơ thể giống hệt mình này quá hòa hợp.Hòa hợp đến mức như thể mình bước vào một cái xác không ý thức, hoàn toàn do mình điều khiển vậy.Điều duy nhất khiến cô cảm thấy chưa ưng ý, có lẽ là màu tóc này. So với màu hạt dẻ, màu rượu vang đỏ có lẽ sẽ hợp với cô hơn! Lát nữa cô sẽ đi tìm cửa hàng của hãng OL.Vừa bước vào siêu thị trên đôi giày da lê ngọc trai nhỏ xinh, giọng nói cơ giới của hệ thống vang lên đúng lúc: [Chúc mừng chủ nhân hoàn thành điểm check-in khu vực 1, phần thưởng 1 lần rút thẻ đã được phát.]Bảng điều khiển trong suốt của hệ thống phát ra ánh sáng xanh nhạt, nhưng Tô Ý chẳng thèm liếc nhìn. Mục tiêu của cô là lần rút thưởng thứ ba cơ! Ngẩng cao cằm, Tô Ý vui vẻ bước về phía người đàn ông đang nhắm mắt dưỡng sức ở phía xa. Ngô Lệ nháy mắt liên tục, vỗ vào vai Vương Vinh Xương đang cúi gằm mặt ủ rũ bên cạnh: “Cô bé xinh xắn đi cùng mấy người về là ai vậy?"