Ta và Tạ Trọng Lâu đã đính ước mười sáu năm, hắn bỗng nhiên đến hủy hôn. Sau này ta đã thưa lên Thái hậu, buộc hắn phải cưới ta. Sau khi thành thân, hắn đối xử với ta vô cùng sỉ nhục, lạnh nhạt, thậm chí còn dẫn một nữ tử về, tuyên bố muốn hưu thê rồi cưới người khác. Lúc đó, Lục gia của ta đã suy yếu, ngay cả Thái hậu cũng không còn chịu đứng ra chủ trì công đạo cho ta nữa. Thế nhưng, ta mang một thân cốt cách kiên cường, sao có thể chịu đựng được nỗi tủi nhục như vậy. Trong đêm tân hôn của bọn họ, ta đã châm lửa thiêu rụi Tướng quân phủ. Khi mở mắt ra lần nữa, ta lại sống lại về một tháng trước khi hủy hôn. Lần này, không đợi hắn mở lời, ta đã chủ động vào cung, thỉnh cầu Thái hậu ban một chỉ dụ: "Thần nữ cùng Tạ tướng quân hữu duyên vô phận, chi bằng cứ thế giải trừ hôn ước, mỗi người tự tìm lương duyên." Hôn ước được giải trừ, Tạ Trọng Lâu vốn dĩ nên vui mừng mới phải, nhưng hắn sau khi nhận chỉ thì ngày ngày đều đến Lục gia cầu kiến ta. Ta không chịu nổi sự quấy rầy…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...