Khi tôi phát hiện mình có thể nghe thấy suy nghĩ của sếp, anh ta vừa uống một ngụm cà phê mà tôi mang tới. Sau đó, anh nhíu mày, đặt ly cà phê qua một bên và tiếp tục xem tài liệu. 'Tệ thật, như nước cám lợn vậy, cái quái gì đây?' Tôi ngơ ngác. Rõ ràng sếp không hề mở miệng, sao tôi lại nghe được tiếng nói của anh? Sếp ngẩng lên nhìn tôi một cái, ánh mắt rõ ràng đang biểu thì: Sao còn đứng đó? Không có việc gì làm à? Việc tôi có thể hiểu ý anh chính xác như vậy hẳn là vì trong lòng anh cũng đang nghĩ: 'Còn đứng ngây ra đó làm gì? Nhìn tôi trẻ trung, đẹp trai, lại có tiền nên mê mẩn rồi à? Trông cũng khá đấy nhưng làm việc thì chẳng ra gì.' Tôi lập tức dời mắt đi. Anh bảo ai là "không ra gì" chứ! Khi bước ra ngoài, tiếng nói trong đầu tôi cũng biến mất. Lẽ nào kỹ năng này có giới hạn về khoảng cách? Để kiểm chứng, tôi lấy hết can đảm xoay nắm cửa, hé đầu vào hỏi: "Sếp có cần tôi pha lại một tách cà phê khác không?" "Không cần." Nhưng rõ ràng trong lòng anh…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...