"Hoàng thượng! Lãnh cung truyền tới tin, phế hậu Mạnh thị khó sinh, một xác hai mạng..." Trương Đức Thuận mặc phục sức thái giám, khom người bẩm báo với người nam tử đang phê duyệt tấu chương. Người nam tử đó tướng mạo cực kỳ tuấn mỹ, thân khoác hoàng bào màu vàng sáng thêu hoa văn năm móng vuốt kim long tinh xảo, mặt không chút biểu cảm, đôi môi mỏng khẽ mím, nghe đến tin tức này, tay đang phê duyệt tấu chương khựng lại, bút chu sa in dấu lên tấu chương. Trong tay hắn, chính là một tấu chương các đại thần khuyên hắn chọn tú nữ. Hắn là đế vương đời thứ tư của Đại Yến triều, năm hắn mười tám tuổi, tiên đế băng hà, hắn liền đăng cơ làm đế, hiện tại đã qua ba năm hiếu kỳ, đám đại thần này nóng lòng muốn hắn nhanh chóng chọn tú nữ bổ sung hậu cung, để có thể đưa con gái của họ vào cung. Vì thế, trong tấu chương không ngừng nhắc nhở, tiên đế chưa đến bốn mươi tuổi đã lao lực mà chết, lúc ra đi cũng chỉ để lại năm người con, nên hắn cần sớm chọn tú nữ mở rộng hậu cung, kéo dài dòng…
Chương 325
Hoàng Thượng, Nương Nương Xác Chết Vùng Dậy Rồi!Tác giả: Đồng Vũ NguyệtTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường"Hoàng thượng! Lãnh cung truyền tới tin, phế hậu Mạnh thị khó sinh, một xác hai mạng..." Trương Đức Thuận mặc phục sức thái giám, khom người bẩm báo với người nam tử đang phê duyệt tấu chương. Người nam tử đó tướng mạo cực kỳ tuấn mỹ, thân khoác hoàng bào màu vàng sáng thêu hoa văn năm móng vuốt kim long tinh xảo, mặt không chút biểu cảm, đôi môi mỏng khẽ mím, nghe đến tin tức này, tay đang phê duyệt tấu chương khựng lại, bút chu sa in dấu lên tấu chương. Trong tay hắn, chính là một tấu chương các đại thần khuyên hắn chọn tú nữ. Hắn là đế vương đời thứ tư của Đại Yến triều, năm hắn mười tám tuổi, tiên đế băng hà, hắn liền đăng cơ làm đế, hiện tại đã qua ba năm hiếu kỳ, đám đại thần này nóng lòng muốn hắn nhanh chóng chọn tú nữ bổ sung hậu cung, để có thể đưa con gái của họ vào cung. Vì thế, trong tấu chương không ngừng nhắc nhở, tiên đế chưa đến bốn mươi tuổi đã lao lực mà chết, lúc ra đi cũng chỉ để lại năm người con, nên hắn cần sớm chọn tú nữ mở rộng hậu cung, kéo dài dòng… Đợi đến khi Mạnh Lâm Thanh tự nhiên tỉnh lại, phát hiện mình bị người ta siết chặt đến khó chịu, khó trách nàng cảm thấy cả người không được thoải mái, sau đó quay đầu nhìn thấy Sở Nam Phong…“Bịch…” Cú đá muộn màng này rốt cuộc vẫn đến.Bị đá xuống giường, Sở Nam Phong không hề tức giận.Bất luận là ai ôm phu nhân ngủ một đêm, sáng sớm tỉnh dậy cũng không thể nào nổi giận được.“Giờ nào rồi, ngươi còn chưa đi lâm triều?” Mạnh Lâm Thanh ghét bỏ nói.“Lập tức đi ngay, hay là nàng giúp trẫm thay y phục?” Sở Nam Phong được đằng chân lân đằng đầu.Mạnh Lâm Thanh ngáp một cái, quyết định ngủ nướng thêm một chút, cho nên đáp lại Sở Nam Phong chính là bóng lưng lạnh lùng xoay người của nàng.Tiểu cung nữ đi vào hầu hạ Hoàng thượng thay y phục rửa mặt đều ngây người. Tuy rằng đây là lần đầu tiên nàng nhìn thấy Hoàng thượng từ trên giường của nữ nhân nào đó dậy, hơn nữa người này lại là Hoàng hậu nương nương, nhưng Hoàng hậu nương nương cũng quá mức bình tĩnh rồi.Chỉ lo ngủ nướng, hoàn toàn không để ý đến Hoàng thượng.Nhưng trên mặt Hoàng thượng lại là vẻ mặt vui vẻ, thậm chí còn nhỏ giọng dặn dò các nàng động tác nhẹ nhàng một chút, ngàn vạn lần đừng làm ồn đến nương nương ngủ nướng.Giờ phút lâm triều, nhìn thấy vị quân thượng đến muộn mà dung nhan lại rạng rỡ như vừa tắm gió xuân. Huyền Vũ đưa tay mân mê cằm, con ngươi đảo một vòng, đoán chừng là do lời khuyên tối qua của mình đã phát huy tác dụng.Hắn định là tan triều sẽ đi tìm Bạch Hổ bọn họ để chia sẻ chuyện này!Tốt nhất là có thể đặt cược một phen, bảo đảm có thể thắng lớn từ ba người bọn họ.Huyền Vũ vô cùng tự tin.Chờ tan triều, Huyền Vũ vội vã chạy đến chỗ Bạch Hổ, định bụng kéo hắn ta rồi gọi thêm Chu Tước cùng đến chỗ Thanh Long, bốn người bọn họ sẽ đánh cược xem tối qua rốt cuộc chiến của quân như thế nào.“Bạch Hổ…” Vừa vào đến sân, Huyền Vũ đã lớn tiếng gọi.Kỳ lạ thật, theo tính tình của Bạch Hổ, giờ này hẳn là đã thức dậy từ sớm rồi, sao gọi thế nào cũng không thấy động tĩnh gì vậy?Đều là huynh đệ nhà mình, còn thân thiết hơn cả thân huynh đệt, Huyền Vũ cũng không khách sáo, trực tiếp đẩy cửa đi vào, hướng về phía gian phòng nghỉ ngơi của Bạch Hổ.Cửa vừa mở ra, Huyền Vũ liền ngây người.Không đúng, nhất định là do tư thế đẩy cửa của hắn không đúng, thử lại lần nữa.Huyền Vũ lặng lẽ đóng cửa lại, sau đó đổi tay, một lần nữa đẩy cửa đi vào……Ừm, không phải do hắn.Hơn nữa, với sự cảnh giác của Bạch Hổ, cho dù có đang ngủ say, thì khi hắn đẩy cửa lần đầu tiên cũng phải mở mắt ra mới đúng.“Hai người các ngươi!” Huyền Vũ đi đến bên giường, dùng giọng nói lớn nhất mà gào lên: "Cuối cùng cũng ngủ chung một chỗ rồi, chúc mừng a!”Hai người trên giường lúc này mới tỉnh dậy, đầu tiên là mơ màng nhìn về phía Huyền Vũ, không hiểu gã đồng bọn này rốt cuộc đang kích động cái gì.Sau đó quay đầu lại, nhìn thấy người còn lại trên giường.Ừm, hiểu rồi.Huyền Vũ cứ như một con tiểu cẩu đang phấn khích, trong phòng Bạch Hổ chạy nhảy lung tung, sau đó tra hỏi hai người này.“Nhanh nói mau, tối qua sau khi bốn người chúng ta tách ra, hai người các ngươi lại làm sao mà đến được với nhau? Hơn nữa còn ngủ chung nữa chứ, được lắm!” Huyền Vũ nhéo một cái vào cánh tay Bạch Hổ, chậc, luyện võ công tốt thật đấy, sau đó lại nhìn Chu Tước với ánh mắt kiểu tiện nghi cho ngươi rồi.Chu Tước: “...”Cuối cùng cũng được ngủ với người mình thích, kết quả vừa tỉnh dậy đã gặp phải cái tên Huyền Vũ này, thật là xúi quẩy.
Đợi đến khi Mạnh Lâm Thanh tự nhiên tỉnh lại, phát hiện mình bị người ta siết chặt đến khó chịu, khó trách nàng cảm thấy cả người không được thoải mái, sau đó quay đầu nhìn thấy Sở Nam Phong…
“Bịch…” Cú đá muộn màng này rốt cuộc vẫn đến.
Bị đá xuống giường, Sở Nam Phong không hề tức giận.
Bất luận là ai ôm phu nhân ngủ một đêm, sáng sớm tỉnh dậy cũng không thể nào nổi giận được.
“Giờ nào rồi, ngươi còn chưa đi lâm triều?” Mạnh Lâm Thanh ghét bỏ nói.
“Lập tức đi ngay, hay là nàng giúp trẫm thay y phục?” Sở Nam Phong được đằng chân lân đằng đầu.
Mạnh Lâm Thanh ngáp một cái, quyết định ngủ nướng thêm một chút, cho nên đáp lại Sở Nam Phong chính là bóng lưng lạnh lùng xoay người của nàng.
Tiểu cung nữ đi vào hầu hạ Hoàng thượng thay y phục rửa mặt đều ngây người. Tuy rằng đây là lần đầu tiên nàng nhìn thấy Hoàng thượng từ trên giường của nữ nhân nào đó dậy, hơn nữa người này lại là Hoàng hậu nương nương, nhưng Hoàng hậu nương nương cũng quá mức bình tĩnh rồi.
Chỉ lo ngủ nướng, hoàn toàn không để ý đến Hoàng thượng.
Nhưng trên mặt Hoàng thượng lại là vẻ mặt vui vẻ, thậm chí còn nhỏ giọng dặn dò các nàng động tác nhẹ nhàng một chút, ngàn vạn lần đừng làm ồn đến nương nương ngủ nướng.
Giờ phút lâm triều, nhìn thấy vị quân thượng đến muộn mà dung nhan lại rạng rỡ như vừa tắm gió xuân. Huyền Vũ đưa tay mân mê cằm, con ngươi đảo một vòng, đoán chừng là do lời khuyên tối qua của mình đã phát huy tác dụng.
Hắn định là tan triều sẽ đi tìm Bạch Hổ bọn họ để chia sẻ chuyện này!
Tốt nhất là có thể đặt cược một phen, bảo đảm có thể thắng lớn từ ba người bọn họ.
Huyền Vũ vô cùng tự tin.
Chờ tan triều, Huyền Vũ vội vã chạy đến chỗ Bạch Hổ, định bụng kéo hắn ta rồi gọi thêm Chu Tước cùng đến chỗ Thanh Long, bốn người bọn họ sẽ đánh cược xem tối qua rốt cuộc chiến của quân như thế nào.
“Bạch Hổ…” Vừa vào đến sân, Huyền Vũ đã lớn tiếng gọi.
Kỳ lạ thật, theo tính tình của Bạch Hổ, giờ này hẳn là đã thức dậy từ sớm rồi, sao gọi thế nào cũng không thấy động tĩnh gì vậy?
Đều là huynh đệ nhà mình, còn thân thiết hơn cả thân huynh đệt, Huyền Vũ cũng không khách sáo, trực tiếp đẩy cửa đi vào, hướng về phía gian phòng nghỉ ngơi của Bạch Hổ.
Cửa vừa mở ra, Huyền Vũ liền ngây người.
Không đúng, nhất định là do tư thế đẩy cửa của hắn không đúng, thử lại lần nữa.
Huyền Vũ lặng lẽ đóng cửa lại, sau đó đổi tay, một lần nữa đẩy cửa đi vào……
Ừm, không phải do hắn.
Hơn nữa, với sự cảnh giác của Bạch Hổ, cho dù có đang ngủ say, thì khi hắn đẩy cửa lần đầu tiên cũng phải mở mắt ra mới đúng.
“Hai người các ngươi!” Huyền Vũ đi đến bên giường, dùng giọng nói lớn nhất mà gào lên: "Cuối cùng cũng ngủ chung một chỗ rồi, chúc mừng a!”
Hai người trên giường lúc này mới tỉnh dậy, đầu tiên là mơ màng nhìn về phía Huyền Vũ, không hiểu gã đồng bọn này rốt cuộc đang kích động cái gì.
Sau đó quay đầu lại, nhìn thấy người còn lại trên giường.
Ừm, hiểu rồi.
Huyền Vũ cứ như một con tiểu cẩu đang phấn khích, trong phòng Bạch Hổ chạy nhảy lung tung, sau đó tra hỏi hai người này.
“Nhanh nói mau, tối qua sau khi bốn người chúng ta tách ra, hai người các ngươi lại làm sao mà đến được với nhau? Hơn nữa còn ngủ chung nữa chứ, được lắm!” Huyền Vũ nhéo một cái vào cánh tay Bạch Hổ, chậc, luyện võ công tốt thật đấy, sau đó lại nhìn Chu Tước với ánh mắt kiểu tiện nghi cho ngươi rồi.
Chu Tước: “...”
Cuối cùng cũng được ngủ với người mình thích, kết quả vừa tỉnh dậy đã gặp phải cái tên Huyền Vũ này, thật là xúi quẩy.
Hoàng Thượng, Nương Nương Xác Chết Vùng Dậy Rồi!Tác giả: Đồng Vũ NguyệtTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường"Hoàng thượng! Lãnh cung truyền tới tin, phế hậu Mạnh thị khó sinh, một xác hai mạng..." Trương Đức Thuận mặc phục sức thái giám, khom người bẩm báo với người nam tử đang phê duyệt tấu chương. Người nam tử đó tướng mạo cực kỳ tuấn mỹ, thân khoác hoàng bào màu vàng sáng thêu hoa văn năm móng vuốt kim long tinh xảo, mặt không chút biểu cảm, đôi môi mỏng khẽ mím, nghe đến tin tức này, tay đang phê duyệt tấu chương khựng lại, bút chu sa in dấu lên tấu chương. Trong tay hắn, chính là một tấu chương các đại thần khuyên hắn chọn tú nữ. Hắn là đế vương đời thứ tư của Đại Yến triều, năm hắn mười tám tuổi, tiên đế băng hà, hắn liền đăng cơ làm đế, hiện tại đã qua ba năm hiếu kỳ, đám đại thần này nóng lòng muốn hắn nhanh chóng chọn tú nữ bổ sung hậu cung, để có thể đưa con gái của họ vào cung. Vì thế, trong tấu chương không ngừng nhắc nhở, tiên đế chưa đến bốn mươi tuổi đã lao lực mà chết, lúc ra đi cũng chỉ để lại năm người con, nên hắn cần sớm chọn tú nữ mở rộng hậu cung, kéo dài dòng… Đợi đến khi Mạnh Lâm Thanh tự nhiên tỉnh lại, phát hiện mình bị người ta siết chặt đến khó chịu, khó trách nàng cảm thấy cả người không được thoải mái, sau đó quay đầu nhìn thấy Sở Nam Phong…“Bịch…” Cú đá muộn màng này rốt cuộc vẫn đến.Bị đá xuống giường, Sở Nam Phong không hề tức giận.Bất luận là ai ôm phu nhân ngủ một đêm, sáng sớm tỉnh dậy cũng không thể nào nổi giận được.“Giờ nào rồi, ngươi còn chưa đi lâm triều?” Mạnh Lâm Thanh ghét bỏ nói.“Lập tức đi ngay, hay là nàng giúp trẫm thay y phục?” Sở Nam Phong được đằng chân lân đằng đầu.Mạnh Lâm Thanh ngáp một cái, quyết định ngủ nướng thêm một chút, cho nên đáp lại Sở Nam Phong chính là bóng lưng lạnh lùng xoay người của nàng.Tiểu cung nữ đi vào hầu hạ Hoàng thượng thay y phục rửa mặt đều ngây người. Tuy rằng đây là lần đầu tiên nàng nhìn thấy Hoàng thượng từ trên giường của nữ nhân nào đó dậy, hơn nữa người này lại là Hoàng hậu nương nương, nhưng Hoàng hậu nương nương cũng quá mức bình tĩnh rồi.Chỉ lo ngủ nướng, hoàn toàn không để ý đến Hoàng thượng.Nhưng trên mặt Hoàng thượng lại là vẻ mặt vui vẻ, thậm chí còn nhỏ giọng dặn dò các nàng động tác nhẹ nhàng một chút, ngàn vạn lần đừng làm ồn đến nương nương ngủ nướng.Giờ phút lâm triều, nhìn thấy vị quân thượng đến muộn mà dung nhan lại rạng rỡ như vừa tắm gió xuân. Huyền Vũ đưa tay mân mê cằm, con ngươi đảo một vòng, đoán chừng là do lời khuyên tối qua của mình đã phát huy tác dụng.Hắn định là tan triều sẽ đi tìm Bạch Hổ bọn họ để chia sẻ chuyện này!Tốt nhất là có thể đặt cược một phen, bảo đảm có thể thắng lớn từ ba người bọn họ.Huyền Vũ vô cùng tự tin.Chờ tan triều, Huyền Vũ vội vã chạy đến chỗ Bạch Hổ, định bụng kéo hắn ta rồi gọi thêm Chu Tước cùng đến chỗ Thanh Long, bốn người bọn họ sẽ đánh cược xem tối qua rốt cuộc chiến của quân như thế nào.“Bạch Hổ…” Vừa vào đến sân, Huyền Vũ đã lớn tiếng gọi.Kỳ lạ thật, theo tính tình của Bạch Hổ, giờ này hẳn là đã thức dậy từ sớm rồi, sao gọi thế nào cũng không thấy động tĩnh gì vậy?Đều là huynh đệ nhà mình, còn thân thiết hơn cả thân huynh đệt, Huyền Vũ cũng không khách sáo, trực tiếp đẩy cửa đi vào, hướng về phía gian phòng nghỉ ngơi của Bạch Hổ.Cửa vừa mở ra, Huyền Vũ liền ngây người.Không đúng, nhất định là do tư thế đẩy cửa của hắn không đúng, thử lại lần nữa.Huyền Vũ lặng lẽ đóng cửa lại, sau đó đổi tay, một lần nữa đẩy cửa đi vào……Ừm, không phải do hắn.Hơn nữa, với sự cảnh giác của Bạch Hổ, cho dù có đang ngủ say, thì khi hắn đẩy cửa lần đầu tiên cũng phải mở mắt ra mới đúng.“Hai người các ngươi!” Huyền Vũ đi đến bên giường, dùng giọng nói lớn nhất mà gào lên: "Cuối cùng cũng ngủ chung một chỗ rồi, chúc mừng a!”Hai người trên giường lúc này mới tỉnh dậy, đầu tiên là mơ màng nhìn về phía Huyền Vũ, không hiểu gã đồng bọn này rốt cuộc đang kích động cái gì.Sau đó quay đầu lại, nhìn thấy người còn lại trên giường.Ừm, hiểu rồi.Huyền Vũ cứ như một con tiểu cẩu đang phấn khích, trong phòng Bạch Hổ chạy nhảy lung tung, sau đó tra hỏi hai người này.“Nhanh nói mau, tối qua sau khi bốn người chúng ta tách ra, hai người các ngươi lại làm sao mà đến được với nhau? Hơn nữa còn ngủ chung nữa chứ, được lắm!” Huyền Vũ nhéo một cái vào cánh tay Bạch Hổ, chậc, luyện võ công tốt thật đấy, sau đó lại nhìn Chu Tước với ánh mắt kiểu tiện nghi cho ngươi rồi.Chu Tước: “...”Cuối cùng cũng được ngủ với người mình thích, kết quả vừa tỉnh dậy đã gặp phải cái tên Huyền Vũ này, thật là xúi quẩy.