"Hoàng thượng! Lãnh cung truyền tới tin, phế hậu Mạnh thị khó sinh, một xác hai mạng..." Trương Đức Thuận mặc phục sức thái giám, khom người bẩm báo với người nam tử đang phê duyệt tấu chương.   Người nam tử đó tướng mạo cực kỳ tuấn mỹ, thân khoác hoàng bào màu vàng sáng thêu hoa văn năm móng vuốt kim long tinh xảo, mặt không chút biểu cảm, đôi môi mỏng khẽ mím, nghe đến tin tức này, tay đang phê duyệt tấu chương khựng lại, bút chu sa in dấu lên tấu chương.   Trong tay hắn, chính là một tấu chương các đại thần khuyên hắn chọn tú nữ.   Hắn là đế vương đời thứ tư của Đại Yến triều, năm hắn mười tám tuổi, tiên đế băng hà, hắn liền đăng cơ làm đế, hiện tại đã qua ba năm hiếu kỳ, đám đại thần này nóng lòng muốn hắn nhanh chóng chọn tú nữ bổ sung hậu cung, để có thể đưa con gái của họ vào cung.   Vì thế, trong tấu chương không ngừng nhắc nhở, tiên đế chưa đến bốn mươi tuổi đã lao lực mà chết, lúc ra đi cũng chỉ để lại năm người con, nên hắn cần sớm chọn tú nữ mở rộng hậu cung, kéo dài dòng…

Chương 326

Hoàng Thượng, Nương Nương Xác Chết Vùng Dậy Rồi!Tác giả: Đồng Vũ NguyệtTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường"Hoàng thượng! Lãnh cung truyền tới tin, phế hậu Mạnh thị khó sinh, một xác hai mạng..." Trương Đức Thuận mặc phục sức thái giám, khom người bẩm báo với người nam tử đang phê duyệt tấu chương.   Người nam tử đó tướng mạo cực kỳ tuấn mỹ, thân khoác hoàng bào màu vàng sáng thêu hoa văn năm móng vuốt kim long tinh xảo, mặt không chút biểu cảm, đôi môi mỏng khẽ mím, nghe đến tin tức này, tay đang phê duyệt tấu chương khựng lại, bút chu sa in dấu lên tấu chương.   Trong tay hắn, chính là một tấu chương các đại thần khuyên hắn chọn tú nữ.   Hắn là đế vương đời thứ tư của Đại Yến triều, năm hắn mười tám tuổi, tiên đế băng hà, hắn liền đăng cơ làm đế, hiện tại đã qua ba năm hiếu kỳ, đám đại thần này nóng lòng muốn hắn nhanh chóng chọn tú nữ bổ sung hậu cung, để có thể đưa con gái của họ vào cung.   Vì thế, trong tấu chương không ngừng nhắc nhở, tiên đế chưa đến bốn mươi tuổi đã lao lực mà chết, lúc ra đi cũng chỉ để lại năm người con, nên hắn cần sớm chọn tú nữ mở rộng hậu cung, kéo dài dòng… “Có thể câm miệng lại được không?” Chu Tước lạnh lùng nói.“Không thể.” Huyền Vũ lắc đầu nguầy nguậy nói, lúc này trong lòng hắn đang chất chứa hai chuyện lớn, muốn nổ tung rồi, hắn không thể nào bình tĩnh lại được: "Nhanh nói, nhanh nói, nhanh nói!”Bạch Hổ vốn đã không giỏi ăn nói, lúc này, càng không biết nên nói như thế nào cho phải.Còn về phần Chu Tước, nàng căn bản sẽ không nói những chuyện này cho Huyền Vũ biết, không chỉ nàng sẽ không nói mà nàng còn không cho Bạch Hổ nói.“Chàng ngàn vạn lần đừng nói cho hắn ta biết,” Chu Tước nắm lấy cánh tay Bạch Hổ, nhắc nhở: "Càng không nói cho hắn ta biết, hắn ta lại càng muốn biết, càng muốn biết, hắn ta lại càng khó chịu.”Bạch Hổ ra vẻ đã được lĩnh giáo, gật đầu nghiêm túc nói: “Ta biết rồi.”“Bạch Hổ, ngươi cứ nghe lời Chu Tước như vậy, ngươi còn coi ta là huynh đệ nữa hay không?” Huyền Vũ bất mãn nói.“Ngươi là huynh đệ, nàng ấy là thê tử.” Bạch Hổ không nói thì thôi, một khi đã nói thì khiến người ta kinh ngạc.“Thê tử?” Huyền Vũ trực tiếp ngây người, không ngờ huynh đệ ngốc nghếch này của mình sau khi khai khiếu lại lợi hại như vậy, khiến hắn cũng phải tự thẹn không bằng.“Chu Tước, rốt cuộc ngươi đã cho Bạch Hổ ăn cái gì vậy, ngươi sẽ không tàn nhẫn đến mức dùng thủ đoạn đối phó với phạm nhân để đối phó với Bạch Hổ chứ?”Huyền Vũ cứ thế ồn ào náo loạn trong phòng Bạch Hổ, hai người vừa mới xác định quan hệ đều lười để ý đến hắn.Chủ yếu là Chu Tước không muốn để ý, còn Bạch Hổ thuần túy là nghe lời.“Hai người các ngươi thật quá đáng, ta đi tìm Thanh Long chơi đây!” Mắt Huyền Vũ sáng lên, nghĩ đến biểu cảm của Thanh Long khi nghe được hai tin tức này, đột nhiên cảm thấy mọi chuyện trở nên thú vị hơn.Thật ra chuyện của Bạch Hổ và Chu Tước, là lẽ tất nhiên, cũng là ngoài ý muốn.Nói đến đây còn phải nhớ công lao của Huyền Vũ, đều là do lời khuyên “đầu giường cãi nhau, cuối giường hòa” của hắn tối qua khiến Chu Tước bỗng nhiên khai khiếu.Từ trước đến nay, nàng vẫn luôn chờ đợi Bạch Hổ chủ động bày tỏ tình cảm với mình.Nhưng với cái đầu gỗ của hắn, biết đâu đến khi Chu Tước thành bà lão tóc bạc, hắn vẫn chưa suy nghĩ ra.Thanh xuân của con người có hạn, vậy tại sao không đánh cược một lần, tự mình đ.â.m thủng lớp giấy cửa sổ này?Trước đây Chu Tước không dám là bởi vì lo lắng nếu nói ra, lỡ như Bạch Hổ không có ý, có lẽ ngay cả bạn bè cũng không thể làm được.Nhưng từ sau lần Bạch Hổ mất trí nhớ, có những lúc hắn như biến thành một người khác, thậm chí còn chủ động khen Chu Tước xinh đẹp.Còn có lần Chu Tước say rượu, rõ ràng Bạch Hổ lúc đó một giọt rượu cũng chưa dính, vậy mà hai người lại hôn nhau...Những chi tiết này, đều cho Chu Tước dũng khí và sức mạnh.Cho nên tối hôm qua sau khi bốn người tách ra, Chu Tước lại tìm đến nhà Bạch Hổ bày tỏ tâm ý với hắn, ngay sau đó hai người liền tự mình trải nghiệm một phen thú vị "đánh nhau đầu giường làm hòa cuối giường".Huyền Vũ lại chạy đi quấy rầy Thanh Long, ban đầu hắn còn định ra vẻ bí mật, kết quả vừa mới nói một câu "ngươi đoán xem ta thấy ai trên giường Bạch Hổ", Thanh Long liền đáp "Chu Tước"."Sao ngươi biết được?" Huyền Vũ kinh ngạc."Trước đây ta thấy hai người họ lén hôn nhau." Thanh Long thản nhiên nói."Cái gì?" Huyền Vũ lại một lần nữa kinh ngạc, sau đó bộc phát bất mãn: "Thanh Long, ngươi còn là huynh đệ không vậy, ta thấy hai người họ ngủ với nhau lập tức nói cho ngươi biết, ngươi thấy bọn họ lén hôn nhau vậy mà giấu diếm lâu như vậy?"

“Có thể câm miệng lại được không?” Chu Tước lạnh lùng nói.

“Không thể.” Huyền Vũ lắc đầu nguầy nguậy nói, lúc này trong lòng hắn đang chất chứa hai chuyện lớn, muốn nổ tung rồi, hắn không thể nào bình tĩnh lại được: "Nhanh nói, nhanh nói, nhanh nói!”

Bạch Hổ vốn đã không giỏi ăn nói, lúc này, càng không biết nên nói như thế nào cho phải.

Còn về phần Chu Tước, nàng căn bản sẽ không nói những chuyện này cho Huyền Vũ biết, không chỉ nàng sẽ không nói mà nàng còn không cho Bạch Hổ nói.

“Chàng ngàn vạn lần đừng nói cho hắn ta biết,” Chu Tước nắm lấy cánh tay Bạch Hổ, nhắc nhở: "Càng không nói cho hắn ta biết, hắn ta lại càng muốn biết, càng muốn biết, hắn ta lại càng khó chịu.”

Bạch Hổ ra vẻ đã được lĩnh giáo, gật đầu nghiêm túc nói: “Ta biết rồi.”

“Bạch Hổ, ngươi cứ nghe lời Chu Tước như vậy, ngươi còn coi ta là huynh đệ nữa hay không?” Huyền Vũ bất mãn nói.

“Ngươi là huynh đệ, nàng ấy là thê tử.” Bạch Hổ không nói thì thôi, một khi đã nói thì khiến người ta kinh ngạc.

“Thê tử?” Huyền Vũ trực tiếp ngây người, không ngờ huynh đệ ngốc nghếch này của mình sau khi khai khiếu lại lợi hại như vậy, khiến hắn cũng phải tự thẹn không bằng.

“Chu Tước, rốt cuộc ngươi đã cho Bạch Hổ ăn cái gì vậy, ngươi sẽ không tàn nhẫn đến mức dùng thủ đoạn đối phó với phạm nhân để đối phó với Bạch Hổ chứ?”

Huyền Vũ cứ thế ồn ào náo loạn trong phòng Bạch Hổ, hai người vừa mới xác định quan hệ đều lười để ý đến hắn.

Chủ yếu là Chu Tước không muốn để ý, còn Bạch Hổ thuần túy là nghe lời.

“Hai người các ngươi thật quá đáng, ta đi tìm Thanh Long chơi đây!” Mắt Huyền Vũ sáng lên, nghĩ đến biểu cảm của Thanh Long khi nghe được hai tin tức này, đột nhiên cảm thấy mọi chuyện trở nên thú vị hơn.

Thật ra chuyện của Bạch Hổ và Chu Tước, là lẽ tất nhiên, cũng là ngoài ý muốn.

Nói đến đây còn phải nhớ công lao của Huyền Vũ, đều là do lời khuyên “đầu giường cãi nhau, cuối giường hòa” của hắn tối qua khiến Chu Tước bỗng nhiên khai khiếu.

Từ trước đến nay, nàng vẫn luôn chờ đợi Bạch Hổ chủ động bày tỏ tình cảm với mình.

Nhưng với cái đầu gỗ của hắn, biết đâu đến khi Chu Tước thành bà lão tóc bạc, hắn vẫn chưa suy nghĩ ra.

Thanh xuân của con người có hạn, vậy tại sao không đánh cược một lần, tự mình đ.â.m thủng lớp giấy cửa sổ này?

Trước đây Chu Tước không dám là bởi vì lo lắng nếu nói ra, lỡ như Bạch Hổ không có ý, có lẽ ngay cả bạn bè cũng không thể làm được.

Nhưng từ sau lần Bạch Hổ mất trí nhớ, có những lúc hắn như biến thành một người khác, thậm chí còn chủ động khen Chu Tước xinh đẹp.

Còn có lần Chu Tước say rượu, rõ ràng Bạch Hổ lúc đó một giọt rượu cũng chưa dính, vậy mà hai người lại hôn nhau...

Những chi tiết này, đều cho Chu Tước dũng khí và sức mạnh.

Cho nên tối hôm qua sau khi bốn người tách ra, Chu Tước lại tìm đến nhà Bạch Hổ bày tỏ tâm ý với hắn, ngay sau đó hai người liền tự mình trải nghiệm một phen thú vị "đánh nhau đầu giường làm hòa cuối giường".

Huyền Vũ lại chạy đi quấy rầy Thanh Long, ban đầu hắn còn định ra vẻ bí mật, kết quả vừa mới nói một câu "ngươi đoán xem ta thấy ai trên giường Bạch Hổ", Thanh Long liền đáp "Chu Tước".

"Sao ngươi biết được?" Huyền Vũ kinh ngạc.

"Trước đây ta thấy hai người họ lén hôn nhau." Thanh Long thản nhiên nói.

"Cái gì?" Huyền Vũ lại một lần nữa kinh ngạc, sau đó bộc phát bất mãn: "Thanh Long, ngươi còn là huynh đệ không vậy, ta thấy hai người họ ngủ với nhau lập tức nói cho ngươi biết, ngươi thấy bọn họ lén hôn nhau vậy mà giấu diếm lâu như vậy?"

Hoàng Thượng, Nương Nương Xác Chết Vùng Dậy Rồi!Tác giả: Đồng Vũ NguyệtTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường"Hoàng thượng! Lãnh cung truyền tới tin, phế hậu Mạnh thị khó sinh, một xác hai mạng..." Trương Đức Thuận mặc phục sức thái giám, khom người bẩm báo với người nam tử đang phê duyệt tấu chương.   Người nam tử đó tướng mạo cực kỳ tuấn mỹ, thân khoác hoàng bào màu vàng sáng thêu hoa văn năm móng vuốt kim long tinh xảo, mặt không chút biểu cảm, đôi môi mỏng khẽ mím, nghe đến tin tức này, tay đang phê duyệt tấu chương khựng lại, bút chu sa in dấu lên tấu chương.   Trong tay hắn, chính là một tấu chương các đại thần khuyên hắn chọn tú nữ.   Hắn là đế vương đời thứ tư của Đại Yến triều, năm hắn mười tám tuổi, tiên đế băng hà, hắn liền đăng cơ làm đế, hiện tại đã qua ba năm hiếu kỳ, đám đại thần này nóng lòng muốn hắn nhanh chóng chọn tú nữ bổ sung hậu cung, để có thể đưa con gái của họ vào cung.   Vì thế, trong tấu chương không ngừng nhắc nhở, tiên đế chưa đến bốn mươi tuổi đã lao lực mà chết, lúc ra đi cũng chỉ để lại năm người con, nên hắn cần sớm chọn tú nữ mở rộng hậu cung, kéo dài dòng… “Có thể câm miệng lại được không?” Chu Tước lạnh lùng nói.“Không thể.” Huyền Vũ lắc đầu nguầy nguậy nói, lúc này trong lòng hắn đang chất chứa hai chuyện lớn, muốn nổ tung rồi, hắn không thể nào bình tĩnh lại được: "Nhanh nói, nhanh nói, nhanh nói!”Bạch Hổ vốn đã không giỏi ăn nói, lúc này, càng không biết nên nói như thế nào cho phải.Còn về phần Chu Tước, nàng căn bản sẽ không nói những chuyện này cho Huyền Vũ biết, không chỉ nàng sẽ không nói mà nàng còn không cho Bạch Hổ nói.“Chàng ngàn vạn lần đừng nói cho hắn ta biết,” Chu Tước nắm lấy cánh tay Bạch Hổ, nhắc nhở: "Càng không nói cho hắn ta biết, hắn ta lại càng muốn biết, càng muốn biết, hắn ta lại càng khó chịu.”Bạch Hổ ra vẻ đã được lĩnh giáo, gật đầu nghiêm túc nói: “Ta biết rồi.”“Bạch Hổ, ngươi cứ nghe lời Chu Tước như vậy, ngươi còn coi ta là huynh đệ nữa hay không?” Huyền Vũ bất mãn nói.“Ngươi là huynh đệ, nàng ấy là thê tử.” Bạch Hổ không nói thì thôi, một khi đã nói thì khiến người ta kinh ngạc.“Thê tử?” Huyền Vũ trực tiếp ngây người, không ngờ huynh đệ ngốc nghếch này của mình sau khi khai khiếu lại lợi hại như vậy, khiến hắn cũng phải tự thẹn không bằng.“Chu Tước, rốt cuộc ngươi đã cho Bạch Hổ ăn cái gì vậy, ngươi sẽ không tàn nhẫn đến mức dùng thủ đoạn đối phó với phạm nhân để đối phó với Bạch Hổ chứ?”Huyền Vũ cứ thế ồn ào náo loạn trong phòng Bạch Hổ, hai người vừa mới xác định quan hệ đều lười để ý đến hắn.Chủ yếu là Chu Tước không muốn để ý, còn Bạch Hổ thuần túy là nghe lời.“Hai người các ngươi thật quá đáng, ta đi tìm Thanh Long chơi đây!” Mắt Huyền Vũ sáng lên, nghĩ đến biểu cảm của Thanh Long khi nghe được hai tin tức này, đột nhiên cảm thấy mọi chuyện trở nên thú vị hơn.Thật ra chuyện của Bạch Hổ và Chu Tước, là lẽ tất nhiên, cũng là ngoài ý muốn.Nói đến đây còn phải nhớ công lao của Huyền Vũ, đều là do lời khuyên “đầu giường cãi nhau, cuối giường hòa” của hắn tối qua khiến Chu Tước bỗng nhiên khai khiếu.Từ trước đến nay, nàng vẫn luôn chờ đợi Bạch Hổ chủ động bày tỏ tình cảm với mình.Nhưng với cái đầu gỗ của hắn, biết đâu đến khi Chu Tước thành bà lão tóc bạc, hắn vẫn chưa suy nghĩ ra.Thanh xuân của con người có hạn, vậy tại sao không đánh cược một lần, tự mình đ.â.m thủng lớp giấy cửa sổ này?Trước đây Chu Tước không dám là bởi vì lo lắng nếu nói ra, lỡ như Bạch Hổ không có ý, có lẽ ngay cả bạn bè cũng không thể làm được.Nhưng từ sau lần Bạch Hổ mất trí nhớ, có những lúc hắn như biến thành một người khác, thậm chí còn chủ động khen Chu Tước xinh đẹp.Còn có lần Chu Tước say rượu, rõ ràng Bạch Hổ lúc đó một giọt rượu cũng chưa dính, vậy mà hai người lại hôn nhau...Những chi tiết này, đều cho Chu Tước dũng khí và sức mạnh.Cho nên tối hôm qua sau khi bốn người tách ra, Chu Tước lại tìm đến nhà Bạch Hổ bày tỏ tâm ý với hắn, ngay sau đó hai người liền tự mình trải nghiệm một phen thú vị "đánh nhau đầu giường làm hòa cuối giường".Huyền Vũ lại chạy đi quấy rầy Thanh Long, ban đầu hắn còn định ra vẻ bí mật, kết quả vừa mới nói một câu "ngươi đoán xem ta thấy ai trên giường Bạch Hổ", Thanh Long liền đáp "Chu Tước"."Sao ngươi biết được?" Huyền Vũ kinh ngạc."Trước đây ta thấy hai người họ lén hôn nhau." Thanh Long thản nhiên nói."Cái gì?" Huyền Vũ lại một lần nữa kinh ngạc, sau đó bộc phát bất mãn: "Thanh Long, ngươi còn là huynh đệ không vậy, ta thấy hai người họ ngủ với nhau lập tức nói cho ngươi biết, ngươi thấy bọn họ lén hôn nhau vậy mà giấu diếm lâu như vậy?"

Chương 326