"Hoàng thượng! Lãnh cung truyền tới tin, phế hậu Mạnh thị khó sinh, một xác hai mạng..." Trương Đức Thuận mặc phục sức thái giám, khom người bẩm báo với người nam tử đang phê duyệt tấu chương.   Người nam tử đó tướng mạo cực kỳ tuấn mỹ, thân khoác hoàng bào màu vàng sáng thêu hoa văn năm móng vuốt kim long tinh xảo, mặt không chút biểu cảm, đôi môi mỏng khẽ mím, nghe đến tin tức này, tay đang phê duyệt tấu chương khựng lại, bút chu sa in dấu lên tấu chương.   Trong tay hắn, chính là một tấu chương các đại thần khuyên hắn chọn tú nữ.   Hắn là đế vương đời thứ tư của Đại Yến triều, năm hắn mười tám tuổi, tiên đế băng hà, hắn liền đăng cơ làm đế, hiện tại đã qua ba năm hiếu kỳ, đám đại thần này nóng lòng muốn hắn nhanh chóng chọn tú nữ bổ sung hậu cung, để có thể đưa con gái của họ vào cung.   Vì thế, trong tấu chương không ngừng nhắc nhở, tiên đế chưa đến bốn mươi tuổi đã lao lực mà chết, lúc ra đi cũng chỉ để lại năm người con, nên hắn cần sớm chọn tú nữ mở rộng hậu cung, kéo dài dòng…

Chương 328

Hoàng Thượng, Nương Nương Xác Chết Vùng Dậy Rồi!Tác giả: Đồng Vũ NguyệtTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường"Hoàng thượng! Lãnh cung truyền tới tin, phế hậu Mạnh thị khó sinh, một xác hai mạng..." Trương Đức Thuận mặc phục sức thái giám, khom người bẩm báo với người nam tử đang phê duyệt tấu chương.   Người nam tử đó tướng mạo cực kỳ tuấn mỹ, thân khoác hoàng bào màu vàng sáng thêu hoa văn năm móng vuốt kim long tinh xảo, mặt không chút biểu cảm, đôi môi mỏng khẽ mím, nghe đến tin tức này, tay đang phê duyệt tấu chương khựng lại, bút chu sa in dấu lên tấu chương.   Trong tay hắn, chính là một tấu chương các đại thần khuyên hắn chọn tú nữ.   Hắn là đế vương đời thứ tư của Đại Yến triều, năm hắn mười tám tuổi, tiên đế băng hà, hắn liền đăng cơ làm đế, hiện tại đã qua ba năm hiếu kỳ, đám đại thần này nóng lòng muốn hắn nhanh chóng chọn tú nữ bổ sung hậu cung, để có thể đưa con gái của họ vào cung.   Vì thế, trong tấu chương không ngừng nhắc nhở, tiên đế chưa đến bốn mươi tuổi đã lao lực mà chết, lúc ra đi cũng chỉ để lại năm người con, nên hắn cần sớm chọn tú nữ mở rộng hậu cung, kéo dài dòng… Mạnh Lâm Thanh vẫn là bộ dạng cũ, lười phản kháng, dựa theo quy luật trước kia phỏng chừng hôn thêm vài cái người này sẽ an phận.Nhưng mà, thứ gì đang cản trở nàng?Mơ mơ màng màng, đầu óc Mạnh Lâm Thanh cũng không được minh mẫn, đợi đến khi nàng nhận ra thứ đang cản trở mình là cái gì, lập tức kinh hãi.“Ngươi, sao ngươi lại...”Mạnh Lâm Thanh nghĩ không ra, trong lòng tính toán, ngày căn bản còn chưa tới, tại sao Sở Nam Phong lại có thể có phản ứng?Chẳng lẽ độc của nàng mất hiệu lực rồi, không, không thể nào, Mạnh Lâm Thanh đối với kỹ thuật của mình vô cùng tự tin.Thế nhưng, tình hình lúc này lại không cho phép nàng nghĩ nhiều như vậy.Cho rằng mình được ngầm đồng ý, Sở Nam Phong càng thêm hăng hái, một bên lẩm bẩm gọi tên Mạnh Lâm Thanh, một bên đưa tay đến nơi sâu hơn.Tên nam nhân đáng ghét này càng ngày càng quá phận, trong lòng Mạnh Lâm Thanh thật sự muốn ngăn cản nhưng thân thể lại có lời muốn nói, nó cảm thấy hình như cảm giác cũng không tệ lắm, hay là thử xem?Mạnh Lâm Thanh cũng không phải thiện nam tín nữ gì, nàng cũng là nữ nhân từng nếm trải dục vọng, lúc này có chút động lòng cũng là lẽ thường.Ỡm ờ một lúc Mạnh Lâm Thanh cũng thuận theo Sở Nam Phong.Ban đầu cảm giác vẫn rất tốt, Mạnh Lâm Thanh cảm thấy rất hưởng thụ, thầm nghĩ mình cũng không thiệt thòi, đều là người trưởng thành rồi, vui vẻ một chút thì có vấn đề gì?Nhưng Sở Nam Phong thì không giống vậy, hắn giống như một con sói càng ăn càng đói, mắt sáng rực, hận không thể đem Mạnh Lâm Thanh ăn tươi nuốt sống.Về sau, Mạnh Lâm Thanh bị giày vò đến mức có chút bực bội.“Ngươi còn muốn thế nào nữa?” Mạnh Lâm Thanh đẩy Sở Nam Phong một cái.“Thanh Thanh, Thanh Thanh...” Giọng nói khàn khàn tràn đầy dục vọng, vừa nghe đã biết, hắn căn bản không muốn kết thúc.Mạnh Lâm Thanh thật sự nhịn không được nữa, trong lúc bị dây dưa khó khăn, một cước đá Sở Nam Phong đang không biết thỏa mãn xuống giường.“Rầm…”Sở Nam Phong ngã xuống đất vẫn còn ngơ ngác, ồm ồm hỏi: “Thanh Thanh, ta làm nàng đau sao?”Mạnh Lâm Thanh: “...”Nói nhảm có thể không nói hay không.“Nếu chàng còn muốn lên giường ngủ, thì tự mình ra ngoài dội nước lạnh đi!” Mạnh Lâm Thanh tức giận nói.Nếu không phải bị giày vò đến mức eo lưng đau nhức, nàng cũng muốn tự mình đứng dậy tắm rửa, cả người dính nhớp thế này thật khó chịu.“Thanh Thanh...” Sở Nam Phong cố gắng giả bộ đáng thương, hắn mới bắt đầu thôi, còn chưa thỏa mãn đâu.Lúc này Mạnh Lâm Thanh không muốn quản sống c.h.ế.t của hắn nữa, tiếp tục giày vò nữa, mạng của nàng sẽ mất trước.“Bớt giả bộ đi.” Mạnh Lâm Thanh lạnh lùng nói: "Không dội nước lạnh, thì đừng lên giường của ta.”Sở Nam Phong: “...”Được rồi, xem ra là không còn hy vọng gì nữa, nhưng vẫn phải ôm thê tử ngủ.Sở Nam Phong khoác áo ngoài, uất ức gọi thái giám mang nước vào, hắn muốn tắm rửa.“Mang nước lạnh vào.” Hắn cố ý nhấn mạnh.Tiểu thái giám toàn thân run lên, đêm hôm khuya khoắt thế này, hoàng thượng muốn tắm nước lạnh là có ý gì?Liên tưởng đến âm thanh vừa rồi truyền ra từ trong phòng, tiểu thái giám vội vàng ngừng suy nghĩ miên man, nghĩ tiếp nữa sẽ phạm thượng!Nhìn nước lạnh, Sở Nam Phong không cam lòng bước vào.“Hít…” Lạnh thấu xương.Trái ngược hẳn với vẻ mặt hớn hở trước đó, giờ đây mặt mũi hắn - Sở Nam Phong - lại xụ xuống.Thật là uất ức!Vừa mới nếm trải chút ngọt ngào, còn chưa đã ghiền đã phải dội nước lạnh vào người cho tỉnh táo, sống như vậy còn ra thể thống gì nữa?

Mạnh Lâm Thanh vẫn là bộ dạng cũ, lười phản kháng, dựa theo quy luật trước kia phỏng chừng hôn thêm vài cái người này sẽ an phận.

Nhưng mà, thứ gì đang cản trở nàng?

Mơ mơ màng màng, đầu óc Mạnh Lâm Thanh cũng không được minh mẫn, đợi đến khi nàng nhận ra thứ đang cản trở mình là cái gì, lập tức kinh hãi.

“Ngươi, sao ngươi lại...”

Mạnh Lâm Thanh nghĩ không ra, trong lòng tính toán, ngày căn bản còn chưa tới, tại sao Sở Nam Phong lại có thể có phản ứng?

Chẳng lẽ độc của nàng mất hiệu lực rồi, không, không thể nào, Mạnh Lâm Thanh đối với kỹ thuật của mình vô cùng tự tin.

Thế nhưng, tình hình lúc này lại không cho phép nàng nghĩ nhiều như vậy.

Cho rằng mình được ngầm đồng ý, Sở Nam Phong càng thêm hăng hái, một bên lẩm bẩm gọi tên Mạnh Lâm Thanh, một bên đưa tay đến nơi sâu hơn.

Tên nam nhân đáng ghét này càng ngày càng quá phận, trong lòng Mạnh Lâm Thanh thật sự muốn ngăn cản nhưng thân thể lại có lời muốn nói, nó cảm thấy hình như cảm giác cũng không tệ lắm, hay là thử xem?

Mạnh Lâm Thanh cũng không phải thiện nam tín nữ gì, nàng cũng là nữ nhân từng nếm trải dục vọng, lúc này có chút động lòng cũng là lẽ thường.

Ỡm ờ một lúc Mạnh Lâm Thanh cũng thuận theo Sở Nam Phong.

Ban đầu cảm giác vẫn rất tốt, Mạnh Lâm Thanh cảm thấy rất hưởng thụ, thầm nghĩ mình cũng không thiệt thòi, đều là người trưởng thành rồi, vui vẻ một chút thì có vấn đề gì?

Nhưng Sở Nam Phong thì không giống vậy, hắn giống như một con sói càng ăn càng đói, mắt sáng rực, hận không thể đem Mạnh Lâm Thanh ăn tươi nuốt sống.

Về sau, Mạnh Lâm Thanh bị giày vò đến mức có chút bực bội.

“Ngươi còn muốn thế nào nữa?” Mạnh Lâm Thanh đẩy Sở Nam Phong một cái.

“Thanh Thanh, Thanh Thanh...” Giọng nói khàn khàn tràn đầy dục vọng, vừa nghe đã biết, hắn căn bản không muốn kết thúc.

Mạnh Lâm Thanh thật sự nhịn không được nữa, trong lúc bị dây dưa khó khăn, một cước đá Sở Nam Phong đang không biết thỏa mãn xuống giường.

“Rầm…”

Sở Nam Phong ngã xuống đất vẫn còn ngơ ngác, ồm ồm hỏi: “Thanh Thanh, ta làm nàng đau sao?”

Mạnh Lâm Thanh: “...”

Nói nhảm có thể không nói hay không.

“Nếu chàng còn muốn lên giường ngủ, thì tự mình ra ngoài dội nước lạnh đi!” Mạnh Lâm Thanh tức giận nói.

Nếu không phải bị giày vò đến mức eo lưng đau nhức, nàng cũng muốn tự mình đứng dậy tắm rửa, cả người dính nhớp thế này thật khó chịu.

“Thanh Thanh...” Sở Nam Phong cố gắng giả bộ đáng thương, hắn mới bắt đầu thôi, còn chưa thỏa mãn đâu.

Lúc này Mạnh Lâm Thanh không muốn quản sống c.h.ế.t của hắn nữa, tiếp tục giày vò nữa, mạng của nàng sẽ mất trước.

“Bớt giả bộ đi.” Mạnh Lâm Thanh lạnh lùng nói: "Không dội nước lạnh, thì đừng lên giường của ta.”

Sở Nam Phong: “...”

Được rồi, xem ra là không còn hy vọng gì nữa, nhưng vẫn phải ôm thê tử ngủ.

Sở Nam Phong khoác áo ngoài, uất ức gọi thái giám mang nước vào, hắn muốn tắm rửa.

“Mang nước lạnh vào.” Hắn cố ý nhấn mạnh.

Tiểu thái giám toàn thân run lên, đêm hôm khuya khoắt thế này, hoàng thượng muốn tắm nước lạnh là có ý gì?

Liên tưởng đến âm thanh vừa rồi truyền ra từ trong phòng, tiểu thái giám vội vàng ngừng suy nghĩ miên man, nghĩ tiếp nữa sẽ phạm thượng!

Nhìn nước lạnh, Sở Nam Phong không cam lòng bước vào.

“Hít…” Lạnh thấu xương.

Trái ngược hẳn với vẻ mặt hớn hở trước đó, giờ đây mặt mũi hắn - Sở Nam Phong - lại xụ xuống.

Thật là uất ức!

Vừa mới nếm trải chút ngọt ngào, còn chưa đã ghiền đã phải dội nước lạnh vào người cho tỉnh táo, sống như vậy còn ra thể thống gì nữa?

Hoàng Thượng, Nương Nương Xác Chết Vùng Dậy Rồi!Tác giả: Đồng Vũ NguyệtTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường"Hoàng thượng! Lãnh cung truyền tới tin, phế hậu Mạnh thị khó sinh, một xác hai mạng..." Trương Đức Thuận mặc phục sức thái giám, khom người bẩm báo với người nam tử đang phê duyệt tấu chương.   Người nam tử đó tướng mạo cực kỳ tuấn mỹ, thân khoác hoàng bào màu vàng sáng thêu hoa văn năm móng vuốt kim long tinh xảo, mặt không chút biểu cảm, đôi môi mỏng khẽ mím, nghe đến tin tức này, tay đang phê duyệt tấu chương khựng lại, bút chu sa in dấu lên tấu chương.   Trong tay hắn, chính là một tấu chương các đại thần khuyên hắn chọn tú nữ.   Hắn là đế vương đời thứ tư của Đại Yến triều, năm hắn mười tám tuổi, tiên đế băng hà, hắn liền đăng cơ làm đế, hiện tại đã qua ba năm hiếu kỳ, đám đại thần này nóng lòng muốn hắn nhanh chóng chọn tú nữ bổ sung hậu cung, để có thể đưa con gái của họ vào cung.   Vì thế, trong tấu chương không ngừng nhắc nhở, tiên đế chưa đến bốn mươi tuổi đã lao lực mà chết, lúc ra đi cũng chỉ để lại năm người con, nên hắn cần sớm chọn tú nữ mở rộng hậu cung, kéo dài dòng… Mạnh Lâm Thanh vẫn là bộ dạng cũ, lười phản kháng, dựa theo quy luật trước kia phỏng chừng hôn thêm vài cái người này sẽ an phận.Nhưng mà, thứ gì đang cản trở nàng?Mơ mơ màng màng, đầu óc Mạnh Lâm Thanh cũng không được minh mẫn, đợi đến khi nàng nhận ra thứ đang cản trở mình là cái gì, lập tức kinh hãi.“Ngươi, sao ngươi lại...”Mạnh Lâm Thanh nghĩ không ra, trong lòng tính toán, ngày căn bản còn chưa tới, tại sao Sở Nam Phong lại có thể có phản ứng?Chẳng lẽ độc của nàng mất hiệu lực rồi, không, không thể nào, Mạnh Lâm Thanh đối với kỹ thuật của mình vô cùng tự tin.Thế nhưng, tình hình lúc này lại không cho phép nàng nghĩ nhiều như vậy.Cho rằng mình được ngầm đồng ý, Sở Nam Phong càng thêm hăng hái, một bên lẩm bẩm gọi tên Mạnh Lâm Thanh, một bên đưa tay đến nơi sâu hơn.Tên nam nhân đáng ghét này càng ngày càng quá phận, trong lòng Mạnh Lâm Thanh thật sự muốn ngăn cản nhưng thân thể lại có lời muốn nói, nó cảm thấy hình như cảm giác cũng không tệ lắm, hay là thử xem?Mạnh Lâm Thanh cũng không phải thiện nam tín nữ gì, nàng cũng là nữ nhân từng nếm trải dục vọng, lúc này có chút động lòng cũng là lẽ thường.Ỡm ờ một lúc Mạnh Lâm Thanh cũng thuận theo Sở Nam Phong.Ban đầu cảm giác vẫn rất tốt, Mạnh Lâm Thanh cảm thấy rất hưởng thụ, thầm nghĩ mình cũng không thiệt thòi, đều là người trưởng thành rồi, vui vẻ một chút thì có vấn đề gì?Nhưng Sở Nam Phong thì không giống vậy, hắn giống như một con sói càng ăn càng đói, mắt sáng rực, hận không thể đem Mạnh Lâm Thanh ăn tươi nuốt sống.Về sau, Mạnh Lâm Thanh bị giày vò đến mức có chút bực bội.“Ngươi còn muốn thế nào nữa?” Mạnh Lâm Thanh đẩy Sở Nam Phong một cái.“Thanh Thanh, Thanh Thanh...” Giọng nói khàn khàn tràn đầy dục vọng, vừa nghe đã biết, hắn căn bản không muốn kết thúc.Mạnh Lâm Thanh thật sự nhịn không được nữa, trong lúc bị dây dưa khó khăn, một cước đá Sở Nam Phong đang không biết thỏa mãn xuống giường.“Rầm…”Sở Nam Phong ngã xuống đất vẫn còn ngơ ngác, ồm ồm hỏi: “Thanh Thanh, ta làm nàng đau sao?”Mạnh Lâm Thanh: “...”Nói nhảm có thể không nói hay không.“Nếu chàng còn muốn lên giường ngủ, thì tự mình ra ngoài dội nước lạnh đi!” Mạnh Lâm Thanh tức giận nói.Nếu không phải bị giày vò đến mức eo lưng đau nhức, nàng cũng muốn tự mình đứng dậy tắm rửa, cả người dính nhớp thế này thật khó chịu.“Thanh Thanh...” Sở Nam Phong cố gắng giả bộ đáng thương, hắn mới bắt đầu thôi, còn chưa thỏa mãn đâu.Lúc này Mạnh Lâm Thanh không muốn quản sống c.h.ế.t của hắn nữa, tiếp tục giày vò nữa, mạng của nàng sẽ mất trước.“Bớt giả bộ đi.” Mạnh Lâm Thanh lạnh lùng nói: "Không dội nước lạnh, thì đừng lên giường của ta.”Sở Nam Phong: “...”Được rồi, xem ra là không còn hy vọng gì nữa, nhưng vẫn phải ôm thê tử ngủ.Sở Nam Phong khoác áo ngoài, uất ức gọi thái giám mang nước vào, hắn muốn tắm rửa.“Mang nước lạnh vào.” Hắn cố ý nhấn mạnh.Tiểu thái giám toàn thân run lên, đêm hôm khuya khoắt thế này, hoàng thượng muốn tắm nước lạnh là có ý gì?Liên tưởng đến âm thanh vừa rồi truyền ra từ trong phòng, tiểu thái giám vội vàng ngừng suy nghĩ miên man, nghĩ tiếp nữa sẽ phạm thượng!Nhìn nước lạnh, Sở Nam Phong không cam lòng bước vào.“Hít…” Lạnh thấu xương.Trái ngược hẳn với vẻ mặt hớn hở trước đó, giờ đây mặt mũi hắn - Sở Nam Phong - lại xụ xuống.Thật là uất ức!Vừa mới nếm trải chút ngọt ngào, còn chưa đã ghiền đã phải dội nước lạnh vào người cho tỉnh táo, sống như vậy còn ra thể thống gì nữa?

Chương 328