Sáng sớm, đường phố vắng tanh, chỉ có lác đác vài công nhân vệ sinh đang quét dọn đường phố. Nhưng Bệnh viện B lại vô cùng náo nhiệt. Triển Doanh, cô y tá mới vào, đứng cạnh phòng trực y tá ngó đông ngó tây: "Bác sĩ Giang đâu rồi ạ?" Chị y tá trưởng khó chịu vỗ đầu cô ta: "Chị nói bao nhiêu lần rồi, phải gọi Trưởng khoa, đừng có vô lễ." Triển Doanh lè lưỡi: "Gọi Trưởng khoa nghe già lắm ạ, Bác sĩ Giang trông mới chỉ ngoài hai mươi thôi, em phải rút ngắn khoảng cách với anh ấy chứ." Chị ấy thở dài, quay sang hỏi Hạ Lâm: "Em có thấy Trưởng khoa Giang không?" Hạ Lâm liếc nhìn cánh cửa văn phòng Trưởng khoa ở góc hành lang đang đóng chặt, cô bồn chồn kéo vạt váy y tá xuống, lồ ng n.g.ự.c khẽ phập phồng, trán lấm tấm mồ hôi. Chị y tá trưởng nhanh chóng nhận ra sắc mặt ửng hồng của cô, lo lắng hỏi: "Hạ Lâm, em không sao chứ? Sao mặt đỏ thế?" Hạ Lâm mím môi, cố gắng dùng giọng điệu bình thản trả lời: "Không sao ạ, có lẽ tối qua em không đắp chăn nên bị cảm." Triển Doanh chợt bật nhảy khỏi…
Chương 11
Ẩn Hôn - Bác Sĩ Trưởng Khoa Phúc HắcTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn TìnhSáng sớm, đường phố vắng tanh, chỉ có lác đác vài công nhân vệ sinh đang quét dọn đường phố. Nhưng Bệnh viện B lại vô cùng náo nhiệt. Triển Doanh, cô y tá mới vào, đứng cạnh phòng trực y tá ngó đông ngó tây: "Bác sĩ Giang đâu rồi ạ?" Chị y tá trưởng khó chịu vỗ đầu cô ta: "Chị nói bao nhiêu lần rồi, phải gọi Trưởng khoa, đừng có vô lễ." Triển Doanh lè lưỡi: "Gọi Trưởng khoa nghe già lắm ạ, Bác sĩ Giang trông mới chỉ ngoài hai mươi thôi, em phải rút ngắn khoảng cách với anh ấy chứ." Chị ấy thở dài, quay sang hỏi Hạ Lâm: "Em có thấy Trưởng khoa Giang không?" Hạ Lâm liếc nhìn cánh cửa văn phòng Trưởng khoa ở góc hành lang đang đóng chặt, cô bồn chồn kéo vạt váy y tá xuống, lồ ng n.g.ự.c khẽ phập phồng, trán lấm tấm mồ hôi. Chị y tá trưởng nhanh chóng nhận ra sắc mặt ửng hồng của cô, lo lắng hỏi: "Hạ Lâm, em không sao chứ? Sao mặt đỏ thế?" Hạ Lâm mím môi, cố gắng dùng giọng điệu bình thản trả lời: "Không sao ạ, có lẽ tối qua em không đắp chăn nên bị cảm." Triển Doanh chợt bật nhảy khỏi… Câu hỏi không quá khó đối với một y tá có kinh nghiệm, nhưng lại hơi chuyên sâu. Triển Doanh sững lại, vẻ ngây thơ thường thấy biến mất, thay vào đó là sự bối rối. Cô ta ấp úng trả lời, nói sai một vài điểm cơ bản.Giang Thượng nghe xong, không thay đổi sắc mặt. " Năng lực chuyên môn của cô cần được cải thiện nhiều." Anh nói, giọng dứt khoát, vang vọng cả phòng họp. " Yêu cầu cô ôn tập lại kiến thức và báo cáo y tá trưởng để được kiểm tra thêm."Triển Doanh mặt đỏ bừng, cúi gằm mặt, không dám nói gì. Lời nhận xét lạnh lùng của Giang Thượng như một gáo nước lạnh dội thẳng vào cái mác "được ưu ái" mà cô ta đang cố gắng xây dựng. Hạ Lâm ngồi đó, bình thản quan sát. Cô biết, Giang Thượng đang ngầm giúp cô, một cách rất chuyên nghiệp và hiệu quả.Chuyển ngử bởi team Tuế TuếTối về nhà, Hạ Lâm kể cho Giang Thượng nghe về những tin đồn Triển Doanh đã tung ra và cảm giác khó chịu của mình." Cô ta nói anh khen cô ta chăm chỉ, rồi được anh chỉ bảo đặc biệt..." Hạ Lâm nói, giọng pha chút bực bội nhưng cũng có vẻ 'mách' chồng.Giang Thượng đang ngồi trên sofa, vẻ mệt mỏi sau ca làm việc dần tan biến khi ở cạnh cô. Anh lắng nghe một cách nghiêm túc, không còn vẻ trêu chọc." Em không cần bận tâm đ ến những chuyện vặt vãnh đó." Anh nói, vươn tay xoa nhẹ tóc cô. " Cứ tập trung vào công việc của mình."" Sao không bận tâm được? Cô ta đang cố tình gây chuyện đấy."Giang Thượng nhìn cô, ánh mắt sâu thẳm. " Anh biết." Chỉ đơn giản là "Anh biết". Anh không giải thích thêm, nhưng câu nói đó đủ để Hạ Lâm cảm thấy được trấn an. " Em muốn tìm hiểu thêm về cô ta à?" Anh hỏi.Hạ Lâm gật đầu. " Em nhờ bạn cũ ở Nhân sự xem hồ sơ rồi. Nhưng chắc không có gì đặc biệt đâu."Giang Thượng trầm ngâm một lát. " Có thể..." Anh nói, giọng hơi thấp xuống, như đang chia sẻ một bí mật nhỏ. " ...thử hỏi phòng Tài vụ xem sao. Đôi khi những vấn đề không chuyên môn lại nằm ở đó. Ví dụ, có sai sót gì trong hồ sơ chi phí đào tạo chẳng hạn."Hạ Lâm hơi ngạc nhiên. Phòng Tài vụ? Tại sao lại là phòng Tài vụ? Nhưng rồi cô hiểu ra. Giang Thượng đang ám chỉ một cách rất kín đáo. Anh không trực tiếp giúp cô điều tra, nhưng đưa ra gợi ý về nơi có thể có manh mối. Sự phối hợp ngầm này khiến cô cảm thấy ấm áp.Sự căng thẳng từ bệnh viện khiến Hạ Lâm cảm thấy hơi mệt mỏi. Giang Thượng nhận ra điều đó. Anh kéo cô ngồi sát lại, vòng tay ôm lấy cô. Không còn những trò đùa trêu chọc, chỉ có sự dịu dàng và ân cần. Anh đặt một nụ hôn nhẹ lên trán cô." Mệt rồi à?" Anh hỏi, giọng trầm ấm. " Đừng nghĩ nhiều nữa."Hạ Lâm tựa đầu vào vai anh. Sự hiện diện của anh, vòng tay vững chắc của anh, dường như xua tan đi những phiền phức nơi công sở. Đêm đó, không khí giữa họ khác lạ hơn. Vẫn là sự thân mật, nhưng không chỉ dừng lại ở 'bạn giường'. Có thêm sự thấu hiểu, sự sẻ chia gánh nặng vô hình, và một sự bảo vệ ngầm nhưng mạnh mẽ từ Giang Thượng.Hạ Lâm nhận được thông tin ban đầu về Triển Doanh từ người bạn ở phòng Nhân sự. Hồ sơ công việc không có gì bất thường, nhưng có một vài chi tiết nhỏ về việc cô ta thường xuyên xin tạm ứng lương hoặc vay mượn đồng nghiệp ở chỗ làm cũ, cho thấy khả năng quản lý tài chính kém hoặc có vấn đề cá nhân. Không quá nghiêm trọng, nhưng đủ để khẳng định Triển Doanh không đơn giản như vẻ ngoài. Cô biết, cuộc chiến ngầm này chỉ mới bắt đầu, và con cá Triển Doanh đang cố gắng cắn câu không chỉ là Giang Thượng.
Câu hỏi không quá khó đối với một y tá có kinh nghiệm, nhưng lại hơi chuyên sâu. Triển Doanh sững lại, vẻ ngây thơ thường thấy biến mất, thay vào đó là sự bối rối. Cô ta ấp úng trả lời, nói sai một vài điểm cơ bản.
Giang Thượng nghe xong, không thay đổi sắc mặt. " Năng lực chuyên môn của cô cần được cải thiện nhiều." Anh nói, giọng dứt khoát, vang vọng cả phòng họp. " Yêu cầu cô ôn tập lại kiến thức và báo cáo y tá trưởng để được kiểm tra thêm."
Triển Doanh mặt đỏ bừng, cúi gằm mặt, không dám nói gì. Lời nhận xét lạnh lùng của Giang Thượng như một gáo nước lạnh dội thẳng vào cái mác "được ưu ái" mà cô ta đang cố gắng xây dựng. Hạ Lâm ngồi đó, bình thản quan sát. Cô biết, Giang Thượng đang ngầm giúp cô, một cách rất chuyên nghiệp và hiệu quả.
Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế
Tối về nhà, Hạ Lâm kể cho Giang Thượng nghe về những tin đồn Triển Doanh đã tung ra và cảm giác khó chịu của mình.
" Cô ta nói anh khen cô ta chăm chỉ, rồi được anh chỉ bảo đặc biệt..." Hạ Lâm nói, giọng pha chút bực bội nhưng cũng có vẻ 'mách' chồng.
Giang Thượng đang ngồi trên sofa, vẻ mệt mỏi sau ca làm việc dần tan biến khi ở cạnh cô. Anh lắng nghe một cách nghiêm túc, không còn vẻ trêu chọc.
" Em không cần bận tâm đ ến những chuyện vặt vãnh đó." Anh nói, vươn tay xoa nhẹ tóc cô. " Cứ tập trung vào công việc của mình."
" Sao không bận tâm được? Cô ta đang cố tình gây chuyện đấy."
Giang Thượng nhìn cô, ánh mắt sâu thẳm. " Anh biết." Chỉ đơn giản là "Anh biết". Anh không giải thích thêm, nhưng câu nói đó đủ để Hạ Lâm cảm thấy được trấn an. " Em muốn tìm hiểu thêm về cô ta à?" Anh hỏi.
Hạ Lâm gật đầu. " Em nhờ bạn cũ ở Nhân sự xem hồ sơ rồi. Nhưng chắc không có gì đặc biệt đâu."
Giang Thượng trầm ngâm một lát. " Có thể..." Anh nói, giọng hơi thấp xuống, như đang chia sẻ một bí mật nhỏ. " ...thử hỏi phòng Tài vụ xem sao. Đôi khi những vấn đề không chuyên môn lại nằm ở đó. Ví dụ, có sai sót gì trong hồ sơ chi phí đào tạo chẳng hạn."
Hạ Lâm hơi ngạc nhiên. Phòng Tài vụ? Tại sao lại là phòng Tài vụ? Nhưng rồi cô hiểu ra. Giang Thượng đang ám chỉ một cách rất kín đáo. Anh không trực tiếp giúp cô điều tra, nhưng đưa ra gợi ý về nơi có thể có manh mối. Sự phối hợp ngầm này khiến cô cảm thấy ấm áp.
Sự căng thẳng từ bệnh viện khiến Hạ Lâm cảm thấy hơi mệt mỏi. Giang Thượng nhận ra điều đó. Anh kéo cô ngồi sát lại, vòng tay ôm lấy cô. Không còn những trò đùa trêu chọc, chỉ có sự dịu dàng và ân cần. Anh đặt một nụ hôn nhẹ lên trán cô.
" Mệt rồi à?" Anh hỏi, giọng trầm ấm. " Đừng nghĩ nhiều nữa."
Hạ Lâm tựa đầu vào vai anh. Sự hiện diện của anh, vòng tay vững chắc của anh, dường như xua tan đi những phiền phức nơi công sở. Đêm đó, không khí giữa họ khác lạ hơn. Vẫn là sự thân mật, nhưng không chỉ dừng lại ở 'bạn giường'. Có thêm sự thấu hiểu, sự sẻ chia gánh nặng vô hình, và một sự bảo vệ ngầm nhưng mạnh mẽ từ Giang Thượng.
Hạ Lâm nhận được thông tin ban đầu về Triển Doanh từ người bạn ở phòng Nhân sự. Hồ sơ công việc không có gì bất thường, nhưng có một vài chi tiết nhỏ về việc cô ta thường xuyên xin tạm ứng lương hoặc vay mượn đồng nghiệp ở chỗ làm cũ, cho thấy khả năng quản lý tài chính kém hoặc có vấn đề cá nhân. Không quá nghiêm trọng, nhưng đủ để khẳng định Triển Doanh không đơn giản như vẻ ngoài. Cô biết, cuộc chiến ngầm này chỉ mới bắt đầu, và con cá Triển Doanh đang cố gắng cắn câu không chỉ là Giang Thượng.
Ẩn Hôn - Bác Sĩ Trưởng Khoa Phúc HắcTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn TìnhSáng sớm, đường phố vắng tanh, chỉ có lác đác vài công nhân vệ sinh đang quét dọn đường phố. Nhưng Bệnh viện B lại vô cùng náo nhiệt. Triển Doanh, cô y tá mới vào, đứng cạnh phòng trực y tá ngó đông ngó tây: "Bác sĩ Giang đâu rồi ạ?" Chị y tá trưởng khó chịu vỗ đầu cô ta: "Chị nói bao nhiêu lần rồi, phải gọi Trưởng khoa, đừng có vô lễ." Triển Doanh lè lưỡi: "Gọi Trưởng khoa nghe già lắm ạ, Bác sĩ Giang trông mới chỉ ngoài hai mươi thôi, em phải rút ngắn khoảng cách với anh ấy chứ." Chị ấy thở dài, quay sang hỏi Hạ Lâm: "Em có thấy Trưởng khoa Giang không?" Hạ Lâm liếc nhìn cánh cửa văn phòng Trưởng khoa ở góc hành lang đang đóng chặt, cô bồn chồn kéo vạt váy y tá xuống, lồ ng n.g.ự.c khẽ phập phồng, trán lấm tấm mồ hôi. Chị y tá trưởng nhanh chóng nhận ra sắc mặt ửng hồng của cô, lo lắng hỏi: "Hạ Lâm, em không sao chứ? Sao mặt đỏ thế?" Hạ Lâm mím môi, cố gắng dùng giọng điệu bình thản trả lời: "Không sao ạ, có lẽ tối qua em không đắp chăn nên bị cảm." Triển Doanh chợt bật nhảy khỏi… Câu hỏi không quá khó đối với một y tá có kinh nghiệm, nhưng lại hơi chuyên sâu. Triển Doanh sững lại, vẻ ngây thơ thường thấy biến mất, thay vào đó là sự bối rối. Cô ta ấp úng trả lời, nói sai một vài điểm cơ bản.Giang Thượng nghe xong, không thay đổi sắc mặt. " Năng lực chuyên môn của cô cần được cải thiện nhiều." Anh nói, giọng dứt khoát, vang vọng cả phòng họp. " Yêu cầu cô ôn tập lại kiến thức và báo cáo y tá trưởng để được kiểm tra thêm."Triển Doanh mặt đỏ bừng, cúi gằm mặt, không dám nói gì. Lời nhận xét lạnh lùng của Giang Thượng như một gáo nước lạnh dội thẳng vào cái mác "được ưu ái" mà cô ta đang cố gắng xây dựng. Hạ Lâm ngồi đó, bình thản quan sát. Cô biết, Giang Thượng đang ngầm giúp cô, một cách rất chuyên nghiệp và hiệu quả.Chuyển ngử bởi team Tuế TuếTối về nhà, Hạ Lâm kể cho Giang Thượng nghe về những tin đồn Triển Doanh đã tung ra và cảm giác khó chịu của mình." Cô ta nói anh khen cô ta chăm chỉ, rồi được anh chỉ bảo đặc biệt..." Hạ Lâm nói, giọng pha chút bực bội nhưng cũng có vẻ 'mách' chồng.Giang Thượng đang ngồi trên sofa, vẻ mệt mỏi sau ca làm việc dần tan biến khi ở cạnh cô. Anh lắng nghe một cách nghiêm túc, không còn vẻ trêu chọc." Em không cần bận tâm đ ến những chuyện vặt vãnh đó." Anh nói, vươn tay xoa nhẹ tóc cô. " Cứ tập trung vào công việc của mình."" Sao không bận tâm được? Cô ta đang cố tình gây chuyện đấy."Giang Thượng nhìn cô, ánh mắt sâu thẳm. " Anh biết." Chỉ đơn giản là "Anh biết". Anh không giải thích thêm, nhưng câu nói đó đủ để Hạ Lâm cảm thấy được trấn an. " Em muốn tìm hiểu thêm về cô ta à?" Anh hỏi.Hạ Lâm gật đầu. " Em nhờ bạn cũ ở Nhân sự xem hồ sơ rồi. Nhưng chắc không có gì đặc biệt đâu."Giang Thượng trầm ngâm một lát. " Có thể..." Anh nói, giọng hơi thấp xuống, như đang chia sẻ một bí mật nhỏ. " ...thử hỏi phòng Tài vụ xem sao. Đôi khi những vấn đề không chuyên môn lại nằm ở đó. Ví dụ, có sai sót gì trong hồ sơ chi phí đào tạo chẳng hạn."Hạ Lâm hơi ngạc nhiên. Phòng Tài vụ? Tại sao lại là phòng Tài vụ? Nhưng rồi cô hiểu ra. Giang Thượng đang ám chỉ một cách rất kín đáo. Anh không trực tiếp giúp cô điều tra, nhưng đưa ra gợi ý về nơi có thể có manh mối. Sự phối hợp ngầm này khiến cô cảm thấy ấm áp.Sự căng thẳng từ bệnh viện khiến Hạ Lâm cảm thấy hơi mệt mỏi. Giang Thượng nhận ra điều đó. Anh kéo cô ngồi sát lại, vòng tay ôm lấy cô. Không còn những trò đùa trêu chọc, chỉ có sự dịu dàng và ân cần. Anh đặt một nụ hôn nhẹ lên trán cô." Mệt rồi à?" Anh hỏi, giọng trầm ấm. " Đừng nghĩ nhiều nữa."Hạ Lâm tựa đầu vào vai anh. Sự hiện diện của anh, vòng tay vững chắc của anh, dường như xua tan đi những phiền phức nơi công sở. Đêm đó, không khí giữa họ khác lạ hơn. Vẫn là sự thân mật, nhưng không chỉ dừng lại ở 'bạn giường'. Có thêm sự thấu hiểu, sự sẻ chia gánh nặng vô hình, và một sự bảo vệ ngầm nhưng mạnh mẽ từ Giang Thượng.Hạ Lâm nhận được thông tin ban đầu về Triển Doanh từ người bạn ở phòng Nhân sự. Hồ sơ công việc không có gì bất thường, nhưng có một vài chi tiết nhỏ về việc cô ta thường xuyên xin tạm ứng lương hoặc vay mượn đồng nghiệp ở chỗ làm cũ, cho thấy khả năng quản lý tài chính kém hoặc có vấn đề cá nhân. Không quá nghiêm trọng, nhưng đủ để khẳng định Triển Doanh không đơn giản như vẻ ngoài. Cô biết, cuộc chiến ngầm này chỉ mới bắt đầu, và con cá Triển Doanh đang cố gắng cắn câu không chỉ là Giang Thượng.