Sáng sớm, đường phố vắng tanh, chỉ có lác đác vài công nhân vệ sinh đang quét dọn đường phố. Nhưng Bệnh viện B lại vô cùng náo nhiệt. Triển Doanh, cô y tá mới vào, đứng cạnh phòng trực y tá ngó đông ngó tây: "Bác sĩ Giang đâu rồi ạ?" Chị y tá trưởng khó chịu vỗ đầu cô ta: "Chị nói bao nhiêu lần rồi, phải gọi Trưởng khoa, đừng có vô lễ." Triển Doanh lè lưỡi: "Gọi Trưởng khoa nghe già lắm ạ, Bác sĩ Giang trông mới chỉ ngoài hai mươi thôi, em phải rút ngắn khoảng cách với anh ấy chứ." Chị ấy thở dài, quay sang hỏi Hạ Lâm: "Em có thấy Trưởng khoa Giang không?" Hạ Lâm liếc nhìn cánh cửa văn phòng Trưởng khoa ở góc hành lang đang đóng chặt, cô bồn chồn kéo vạt váy y tá xuống, lồ ng n.g.ự.c khẽ phập phồng, trán lấm tấm mồ hôi. Chị y tá trưởng nhanh chóng nhận ra sắc mặt ửng hồng của cô, lo lắng hỏi: "Hạ Lâm, em không sao chứ? Sao mặt đỏ thế?" Hạ Lâm mím môi, cố gắng dùng giọng điệu bình thản trả lời: "Không sao ạ, có lẽ tối qua em không đắp chăn nên bị cảm." Triển Doanh chợt bật nhảy khỏi…
Chương 26
Ẩn Hôn - Bác Sĩ Trưởng Khoa Phúc HắcTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn TìnhSáng sớm, đường phố vắng tanh, chỉ có lác đác vài công nhân vệ sinh đang quét dọn đường phố. Nhưng Bệnh viện B lại vô cùng náo nhiệt. Triển Doanh, cô y tá mới vào, đứng cạnh phòng trực y tá ngó đông ngó tây: "Bác sĩ Giang đâu rồi ạ?" Chị y tá trưởng khó chịu vỗ đầu cô ta: "Chị nói bao nhiêu lần rồi, phải gọi Trưởng khoa, đừng có vô lễ." Triển Doanh lè lưỡi: "Gọi Trưởng khoa nghe già lắm ạ, Bác sĩ Giang trông mới chỉ ngoài hai mươi thôi, em phải rút ngắn khoảng cách với anh ấy chứ." Chị ấy thở dài, quay sang hỏi Hạ Lâm: "Em có thấy Trưởng khoa Giang không?" Hạ Lâm liếc nhìn cánh cửa văn phòng Trưởng khoa ở góc hành lang đang đóng chặt, cô bồn chồn kéo vạt váy y tá xuống, lồ ng n.g.ự.c khẽ phập phồng, trán lấm tấm mồ hôi. Chị y tá trưởng nhanh chóng nhận ra sắc mặt ửng hồng của cô, lo lắng hỏi: "Hạ Lâm, em không sao chứ? Sao mặt đỏ thế?" Hạ Lâm mím môi, cố gắng dùng giọng điệu bình thản trả lời: "Không sao ạ, có lẽ tối qua em không đắp chăn nên bị cảm." Triển Doanh chợt bật nhảy khỏi… Cô tiếp tục. " Em từng thấy những người phụ nữ khác đặt hết cuộc sống vào đàn ông, vào tình yêu, rồi khi đổ vỡ thì không còn gì cả. Em không muốn như vậy. Em muốn tự chủ cuộc sống của mình, không phụ thuộc vào ai. Có lẽ đó là lý do em luôn tỏ ra mạnh mẽ, độc lập đến mức... cứng nhắc."Giang Thượng siết nhẹ tay cô. " Anh lại thấy sự mạnh mẽ và độc lập của em rất quyến rũ." Anh nói, giọng dịu dàng. " Nó khác biệt so với những người phụ nữ khác mà anh từng gặp. Em không cố gắng dựa dẫm, không cố gắng lấy lòng. Em là chính em, và điều đó... hấp dẫn anh ngay từ đầu."Anh nhìn sâu vào mắt cô, giọng nói đầy sự cảm kích. " Đặc biệt là trong vụ Triển Doanh. Cái cách em bình tĩnh đối mặt, cách em suy luận, đặt bẫy, và cách em mạnh mẽ đứng trước mọi người để vạch trần sự thật... Anh thấy em lúc đó thật sự tỏa sáng. Chính khoảnh khắc đó... anh biết mình đã 'đổ' em thật sự rồi. Không phải chỉ là hấp dẫn hay tò mò nữa."Hạ Lâm nghe lời anh nói, trái tim cô đập loạn xạ. "Đổ" cô? Anh nói anh yêu cô?Cô mỉm cười, nụ cười hơi run rẩy. Cô đặt tay lên má anh. " Em cũng vậy... Giang Thượng." Cô nói, giọng hơi nghẹn lại. " Ban đầu em chỉ coi anh là 'đối tác', là 'bạn giường'... Nhưng qua những lần anh lén lút trêu chọc em ở bệnh viện, qua những đêm anh dịu dàng ôm em vào lòng, qua cách anh lắng nghe em chia sẻ những mệt mỏi trong công việc, và đặc biệt là cách anh kiên định bảo vệ em trước mọi sóng gió... Em không biết từ lúc nào... Em đã yêu anh rồi."Chuyển ngử bởi team Tuế TuếLời 'thú nhận' tình cảm lần này rõ ràng và trực tiếp hơn. Cả hai nhìn nhau, trong mắt đều thấy sự chân thành và tình yêu sâu đậm. Khoảng cách vô hình từng tồn tại giữa họ dường như tan biến hoàn toàn.Đêm đó, họ có một đêm ân ái khác biệt. Không còn là sự 'hoàn thành nhiệm vụ' hay chỉ là khao khát thể xác. Mỗi cái chạm, mỗi nụ hôn đều chứa đựng tình yêu, sự trân trọng và cảm giác thuộc về nhau. Giang Thượng không còn chỉ là người chồng 'hợp đồng', người 'bạn giường' phúc hắc. Anh là người đàn ông mà Hạ Lâm yêu, người cô tin tưởng để dựa vào. Hạ Lâm cũng không còn là người vợ 'đối phó', người 'bạn giường' độc lập. Cô là người phụ nữ mà Giang Thượng yêu, người anh muốn bảo vệ và sống cùng trọn đời.Trong vòng tay nhau, họ trao những lời yêu thương thầm kín. Những lời nói chân thật, xuất phát từ trái tim, xoa dịu mọi tổn thương trong quá khứ và củng cố niềm tin vào tương lai. Cuộc hôn nhân bắt đầu bằng hợp đồng, đã thật sự nảy nở tình yêu.Hạ Lâm tựa đầu vào n.g.ự.c Giang Thượng, lắng nghe nhịp tim anh. Cô cảm thấy bình yên và hạnh phúc hơn bao giờ hết. Tình yêu đã đến một cách bất ngờ, nhưng lại mạnh mẽ và vững chắc.Tuy nhiên, một câu hỏi vẫn lởn vởn trong tâm trí cô. Họ đã công khai ở bệnh viện, nhưng còn gia đình hai bên thì sao? Họ đã nói với bố mẹ về việc kết hôn, nhưng họ vẫn giữ kín chuyện 'hợp đồng' ban đầu và sự thật rằng họ yêu nhau thật sự. Liệu gia đình hai bên sẽ phản ứng thế nào khi biết toàn bộ câu chuyện? Và liệu họ có sẵn sàng đối mặt với việc công khai hoàn toàn mối quan hệ, không chỉ ở bệnh viện mà còn với tất cả mọi người, không còn chút bí mật nào nữa không?
Cô tiếp tục. " Em từng thấy những người phụ nữ khác đặt hết cuộc sống vào đàn ông, vào tình yêu, rồi khi đổ vỡ thì không còn gì cả. Em không muốn như vậy. Em muốn tự chủ cuộc sống của mình, không phụ thuộc vào ai. Có lẽ đó là lý do em luôn tỏ ra mạnh mẽ, độc lập đến mức... cứng nhắc."
Giang Thượng siết nhẹ tay cô. " Anh lại thấy sự mạnh mẽ và độc lập của em rất quyến rũ." Anh nói, giọng dịu dàng. " Nó khác biệt so với những người phụ nữ khác mà anh từng gặp. Em không cố gắng dựa dẫm, không cố gắng lấy lòng. Em là chính em, và điều đó... hấp dẫn anh ngay từ đầu."
Anh nhìn sâu vào mắt cô, giọng nói đầy sự cảm kích. " Đặc biệt là trong vụ Triển Doanh. Cái cách em bình tĩnh đối mặt, cách em suy luận, đặt bẫy, và cách em mạnh mẽ đứng trước mọi người để vạch trần sự thật... Anh thấy em lúc đó thật sự tỏa sáng. Chính khoảnh khắc đó... anh biết mình đã 'đổ' em thật sự rồi. Không phải chỉ là hấp dẫn hay tò mò nữa."
Hạ Lâm nghe lời anh nói, trái tim cô đập loạn xạ. "Đổ" cô? Anh nói anh yêu cô?
Cô mỉm cười, nụ cười hơi run rẩy. Cô đặt tay lên má anh. " Em cũng vậy... Giang Thượng." Cô nói, giọng hơi nghẹn lại. " Ban đầu em chỉ coi anh là 'đối tác', là 'bạn giường'... Nhưng qua những lần anh lén lút trêu chọc em ở bệnh viện, qua những đêm anh dịu dàng ôm em vào lòng, qua cách anh lắng nghe em chia sẻ những mệt mỏi trong công việc, và đặc biệt là cách anh kiên định bảo vệ em trước mọi sóng gió... Em không biết từ lúc nào... Em đã yêu anh rồi."
Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế
Lời 'thú nhận' tình cảm lần này rõ ràng và trực tiếp hơn. Cả hai nhìn nhau, trong mắt đều thấy sự chân thành và tình yêu sâu đậm. Khoảng cách vô hình từng tồn tại giữa họ dường như tan biến hoàn toàn.
Đêm đó, họ có một đêm ân ái khác biệt. Không còn là sự 'hoàn thành nhiệm vụ' hay chỉ là khao khát thể xác. Mỗi cái chạm, mỗi nụ hôn đều chứa đựng tình yêu, sự trân trọng và cảm giác thuộc về nhau. Giang Thượng không còn chỉ là người chồng 'hợp đồng', người 'bạn giường' phúc hắc. Anh là người đàn ông mà Hạ Lâm yêu, người cô tin tưởng để dựa vào. Hạ Lâm cũng không còn là người vợ 'đối phó', người 'bạn giường' độc lập. Cô là người phụ nữ mà Giang Thượng yêu, người anh muốn bảo vệ và sống cùng trọn đời.
Trong vòng tay nhau, họ trao những lời yêu thương thầm kín. Những lời nói chân thật, xuất phát từ trái tim, xoa dịu mọi tổn thương trong quá khứ và củng cố niềm tin vào tương lai. Cuộc hôn nhân bắt đầu bằng hợp đồng, đã thật sự nảy nở tình yêu.
Hạ Lâm tựa đầu vào n.g.ự.c Giang Thượng, lắng nghe nhịp tim anh. Cô cảm thấy bình yên và hạnh phúc hơn bao giờ hết. Tình yêu đã đến một cách bất ngờ, nhưng lại mạnh mẽ và vững chắc.
Tuy nhiên, một câu hỏi vẫn lởn vởn trong tâm trí cô. Họ đã công khai ở bệnh viện, nhưng còn gia đình hai bên thì sao? Họ đã nói với bố mẹ về việc kết hôn, nhưng họ vẫn giữ kín chuyện 'hợp đồng' ban đầu và sự thật rằng họ yêu nhau thật sự. Liệu gia đình hai bên sẽ phản ứng thế nào khi biết toàn bộ câu chuyện? Và liệu họ có sẵn sàng đối mặt với việc công khai hoàn toàn mối quan hệ, không chỉ ở bệnh viện mà còn với tất cả mọi người, không còn chút bí mật nào nữa không?
Ẩn Hôn - Bác Sĩ Trưởng Khoa Phúc HắcTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn TìnhSáng sớm, đường phố vắng tanh, chỉ có lác đác vài công nhân vệ sinh đang quét dọn đường phố. Nhưng Bệnh viện B lại vô cùng náo nhiệt. Triển Doanh, cô y tá mới vào, đứng cạnh phòng trực y tá ngó đông ngó tây: "Bác sĩ Giang đâu rồi ạ?" Chị y tá trưởng khó chịu vỗ đầu cô ta: "Chị nói bao nhiêu lần rồi, phải gọi Trưởng khoa, đừng có vô lễ." Triển Doanh lè lưỡi: "Gọi Trưởng khoa nghe già lắm ạ, Bác sĩ Giang trông mới chỉ ngoài hai mươi thôi, em phải rút ngắn khoảng cách với anh ấy chứ." Chị ấy thở dài, quay sang hỏi Hạ Lâm: "Em có thấy Trưởng khoa Giang không?" Hạ Lâm liếc nhìn cánh cửa văn phòng Trưởng khoa ở góc hành lang đang đóng chặt, cô bồn chồn kéo vạt váy y tá xuống, lồ ng n.g.ự.c khẽ phập phồng, trán lấm tấm mồ hôi. Chị y tá trưởng nhanh chóng nhận ra sắc mặt ửng hồng của cô, lo lắng hỏi: "Hạ Lâm, em không sao chứ? Sao mặt đỏ thế?" Hạ Lâm mím môi, cố gắng dùng giọng điệu bình thản trả lời: "Không sao ạ, có lẽ tối qua em không đắp chăn nên bị cảm." Triển Doanh chợt bật nhảy khỏi… Cô tiếp tục. " Em từng thấy những người phụ nữ khác đặt hết cuộc sống vào đàn ông, vào tình yêu, rồi khi đổ vỡ thì không còn gì cả. Em không muốn như vậy. Em muốn tự chủ cuộc sống của mình, không phụ thuộc vào ai. Có lẽ đó là lý do em luôn tỏ ra mạnh mẽ, độc lập đến mức... cứng nhắc."Giang Thượng siết nhẹ tay cô. " Anh lại thấy sự mạnh mẽ và độc lập của em rất quyến rũ." Anh nói, giọng dịu dàng. " Nó khác biệt so với những người phụ nữ khác mà anh từng gặp. Em không cố gắng dựa dẫm, không cố gắng lấy lòng. Em là chính em, và điều đó... hấp dẫn anh ngay từ đầu."Anh nhìn sâu vào mắt cô, giọng nói đầy sự cảm kích. " Đặc biệt là trong vụ Triển Doanh. Cái cách em bình tĩnh đối mặt, cách em suy luận, đặt bẫy, và cách em mạnh mẽ đứng trước mọi người để vạch trần sự thật... Anh thấy em lúc đó thật sự tỏa sáng. Chính khoảnh khắc đó... anh biết mình đã 'đổ' em thật sự rồi. Không phải chỉ là hấp dẫn hay tò mò nữa."Hạ Lâm nghe lời anh nói, trái tim cô đập loạn xạ. "Đổ" cô? Anh nói anh yêu cô?Cô mỉm cười, nụ cười hơi run rẩy. Cô đặt tay lên má anh. " Em cũng vậy... Giang Thượng." Cô nói, giọng hơi nghẹn lại. " Ban đầu em chỉ coi anh là 'đối tác', là 'bạn giường'... Nhưng qua những lần anh lén lút trêu chọc em ở bệnh viện, qua những đêm anh dịu dàng ôm em vào lòng, qua cách anh lắng nghe em chia sẻ những mệt mỏi trong công việc, và đặc biệt là cách anh kiên định bảo vệ em trước mọi sóng gió... Em không biết từ lúc nào... Em đã yêu anh rồi."Chuyển ngử bởi team Tuế TuếLời 'thú nhận' tình cảm lần này rõ ràng và trực tiếp hơn. Cả hai nhìn nhau, trong mắt đều thấy sự chân thành và tình yêu sâu đậm. Khoảng cách vô hình từng tồn tại giữa họ dường như tan biến hoàn toàn.Đêm đó, họ có một đêm ân ái khác biệt. Không còn là sự 'hoàn thành nhiệm vụ' hay chỉ là khao khát thể xác. Mỗi cái chạm, mỗi nụ hôn đều chứa đựng tình yêu, sự trân trọng và cảm giác thuộc về nhau. Giang Thượng không còn chỉ là người chồng 'hợp đồng', người 'bạn giường' phúc hắc. Anh là người đàn ông mà Hạ Lâm yêu, người cô tin tưởng để dựa vào. Hạ Lâm cũng không còn là người vợ 'đối phó', người 'bạn giường' độc lập. Cô là người phụ nữ mà Giang Thượng yêu, người anh muốn bảo vệ và sống cùng trọn đời.Trong vòng tay nhau, họ trao những lời yêu thương thầm kín. Những lời nói chân thật, xuất phát từ trái tim, xoa dịu mọi tổn thương trong quá khứ và củng cố niềm tin vào tương lai. Cuộc hôn nhân bắt đầu bằng hợp đồng, đã thật sự nảy nở tình yêu.Hạ Lâm tựa đầu vào n.g.ự.c Giang Thượng, lắng nghe nhịp tim anh. Cô cảm thấy bình yên và hạnh phúc hơn bao giờ hết. Tình yêu đã đến một cách bất ngờ, nhưng lại mạnh mẽ và vững chắc.Tuy nhiên, một câu hỏi vẫn lởn vởn trong tâm trí cô. Họ đã công khai ở bệnh viện, nhưng còn gia đình hai bên thì sao? Họ đã nói với bố mẹ về việc kết hôn, nhưng họ vẫn giữ kín chuyện 'hợp đồng' ban đầu và sự thật rằng họ yêu nhau thật sự. Liệu gia đình hai bên sẽ phản ứng thế nào khi biết toàn bộ câu chuyện? Và liệu họ có sẵn sàng đối mặt với việc công khai hoàn toàn mối quan hệ, không chỉ ở bệnh viện mà còn với tất cả mọi người, không còn chút bí mật nào nữa không?