Tác giả:

"Gần đây em mới đến tìm anh?" Lục Thanh Dã thuần thục khóa cửa, chui vào chăn, vươn tay ôm người vào lòng. "Ưm..." Dạo gần đây anh trai ngày nào cũng ở nhà, chẳng có cơ hội nào để hẹn hò lén lút với Lục Thanh Dã. Tôi vừa định mở miệng giải thích, môi đã bị chặn lại. Chóp mũi chạm nhau, hơi thở hòa quyện. Tiếng nước mút nhỏ trong căn phòng tĩnh lặng trở nên đặc biệt rõ ràng. Mặt tôi đỏ bừng, giơ tay chống lên vai anh, cơ thể cố lùi về phía sau, nhưng gáy đã bị anh giữ chặt. Bàn tay Lục Thanh Dã trượt xuống, ấn lấy gáy tôi, khiến tôi áp sát vào anh, lực đạo mạnh mẽ như muốn nghiền nát tôi vào *****. Anh mạnh mẽ kéo dài nụ hôn, ác liệt đuổi theo đầu lưỡi tôi mà l.i.ế.m mút, cắn xé. Tôi khẽ rên rỉ, cổ ngửa lên, tiếp nhận sự xâm chiếm đầy bá đạo của anh. Không khí trong khoang miệng dần cạn kiệt, bị hôn đến choáng váng đầu óc. Cho đến khi giọng nói lanh lảnh của anh trai đột ngột vang lên. "Mạnh Vãn Lạc, mau ra đây, xem anh mang quà gì từ bữa tiệc mừng công về cho em này." Gần đây anh ta…

Chương 14: Chương 14

Tôi Trở Thành Bạn Gái Kẻ Thù Của Anh TraiTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng"Gần đây em mới đến tìm anh?" Lục Thanh Dã thuần thục khóa cửa, chui vào chăn, vươn tay ôm người vào lòng. "Ưm..." Dạo gần đây anh trai ngày nào cũng ở nhà, chẳng có cơ hội nào để hẹn hò lén lút với Lục Thanh Dã. Tôi vừa định mở miệng giải thích, môi đã bị chặn lại. Chóp mũi chạm nhau, hơi thở hòa quyện. Tiếng nước mút nhỏ trong căn phòng tĩnh lặng trở nên đặc biệt rõ ràng. Mặt tôi đỏ bừng, giơ tay chống lên vai anh, cơ thể cố lùi về phía sau, nhưng gáy đã bị anh giữ chặt. Bàn tay Lục Thanh Dã trượt xuống, ấn lấy gáy tôi, khiến tôi áp sát vào anh, lực đạo mạnh mẽ như muốn nghiền nát tôi vào *****. Anh mạnh mẽ kéo dài nụ hôn, ác liệt đuổi theo đầu lưỡi tôi mà l.i.ế.m mút, cắn xé. Tôi khẽ rên rỉ, cổ ngửa lên, tiếp nhận sự xâm chiếm đầy bá đạo của anh. Không khí trong khoang miệng dần cạn kiệt, bị hôn đến choáng váng đầu óc. Cho đến khi giọng nói lanh lảnh của anh trai đột ngột vang lên. "Mạnh Vãn Lạc, mau ra đây, xem anh mang quà gì từ bữa tiệc mừng công về cho em này." Gần đây anh ta… Trong nháy mắt, tôi cảm thấy sống lưng mình lạnh buốt.Anh trai tôi nghiêng đầu qua nói nhỏ với tôi.“Lần này anh nhất định sẽ thắng, sau này anh sẽ tra ra thân phận bạn gái nhỏ của cậu. Vừa điều tra ra được, là tin nóng hổi đấy, đúng là kịp thời thật.”“Hả?”Không đợi tôi hỏi rõ mọi chuyện, anh trai tôi đã không chờ được nữa mà đứng dậy.“Lục Thanh Dã, chuyện cậu thầm yêu đương với trẻ vị thành niên cũng sắp bị người khác phát hiện ra rồi đấy nhỉ?”“Tôi khuyên cậu nên ngoan ngoãn rời khỏi đây đi, nếu không tôi sẽ bán thông tin này cho truyền thông, để xem thử về sau cậu còn làm ăn thế nào.”Lục Thanh Dã bình tĩnh nhấp một ngụm trà.“Ồ, anh xem tôi đã tra được cái gì rồi đây?”“Trường trung học tư nhân Hoa Thành, lớp 1, tóc dài, cổ tay có vết bớt…”Anh trai tôi lấy điện thoại đọc từng tin nhắn mà Paparazzi gửi tới.Càng đọc về sau, giọng nói của anh càng run rẩy.Đọc đến cuối, giọng anh đã gần như lệch tone.“Mạnh! Vãn! Lạc! Đừng nói với tôi đó là em đấy nhé!”Tôi nhìn ánh mắt hoảng sợ của anh trai, chậm rãi gật đầu.“Xin lỗi…”Anh trai tôi sợ hãi đến nỗi đánh rơi cả điện thoại.“Khốn kiếp! Lục Thanh Dã! Cái tên cặn bã này, thế mà dám yêu đương vụng trộm với em gái tôi!”Lục Thanh Dã đứng dậy kéo tôi về phía sau.“Xin lỗi, em là vợ của tôi.”“Cái m* vợ! Ai thèm làm vợ của anh hả!”[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -“Anh, dự án lần này là của tôi.”Lục Thanh Dã trực tiếp xé tờ hợp đồng mà anh trai tôi mang theo, tuyên bố rút lui khỏi “trận chiến”.“Đừng gọi tôi là anh! Tôi còn nghĩ tên oắt nhà anh tại sao lại đồng ý dễ dàng như thế! Thì ra là kiểu gì cậu cũng có mưu đồ lợi dụng tôi!”Lục Thanh Dã nắm lấy tay tôi: “Em về trước đi, để tôi nói chuyện với anh trai em.”“Không được, em muốn ở đây với anh.”“Đừng lo, để tôi giải quyết chuyện này, nhé.”Anh trai tôi tức đến nghiến răng nghiến lợi.“Mạnh Vãn Lạc, em mau cút về cho tôi, nếu để tôi thấy em còn ngoái đầu nhìn Lục Thanh Dã thì em biết tay với tôi đấy!”Buổi tối khuya anh trai tôi mới trở về.Tôi vội vàng chạy ra đón, cẩn thận quan sát sắc mặt của anh.“Anh ơi, anh vất vả quá.”“Hừ.”Anh trai tôi trừng mắt nhìn tôi một cái.“Anh, em sai rồi, em chỉ sợ anh nhất thời không chấp nhận được nên mới giấu anh thôi.”“Lục Thanh Dã đúng là rất giỏi, nhưng lòng dạ quá sâu, nếu em ở bên cạnh cậu ta, anh thật sự không thể yên tâm được.”“Anh, em biết anh lo lắng chuyện gì rồi. Thật ra lúc trước khi Lục Thanh Dã thổ lộ với em, vì để em tin tưởng anh, đã đem tất cả tài sản của anh ấy cho em, em thấy…”Anh trai tôi kiên nhẫn mà ngắt lời tôi: “Anh không cần em kể cậu ta đã làm những chuyện gì cho em, Lục Thanh Dã đã cam đoan cả buổi tối với anh rồi, lỗ tai của anh đến nỗi sắp đóng kén luôn đây này.”“Vậy là anh đồng ý cho bọn em ở bên nhau ạ?”“Nể tình bản hợp đồng hời của cậu ta nên anh đành miễn cưỡng đồng ý thôi.”“Anh! Em biết anh là tốt nhất với em mà!”“Hừm, không phải là anh trai em thì em còn trông cậy vào ai nữa hả?”

Trong nháy mắt, tôi cảm thấy sống lưng mình lạnh buốt.

Anh trai tôi nghiêng đầu qua nói nhỏ với tôi.

“Lần này anh nhất định sẽ thắng, sau này anh sẽ tra ra thân phận bạn gái nhỏ của cậu. Vừa điều tra ra được, là tin nóng hổi đấy, đúng là kịp thời thật.”

“Hả?”

Không đợi tôi hỏi rõ mọi chuyện, anh trai tôi đã không chờ được nữa mà đứng dậy.

“Lục Thanh Dã, chuyện cậu thầm yêu đương với trẻ vị thành niên cũng sắp bị người khác phát hiện ra rồi đấy nhỉ?”

“Tôi khuyên cậu nên ngoan ngoãn rời khỏi đây đi, nếu không tôi sẽ bán thông tin này cho truyền thông, để xem thử về sau cậu còn làm ăn thế nào.”

Lục Thanh Dã bình tĩnh nhấp một ngụm trà.

“Ồ, anh xem tôi đã tra được cái gì rồi đây?”

“Trường trung học tư nhân Hoa Thành, lớp 1, tóc dài, cổ tay có vết bớt…”

Anh trai tôi lấy điện thoại đọc từng tin nhắn mà Paparazzi gửi tới.

Càng đọc về sau, giọng nói của anh càng run rẩy.

Đọc đến cuối, giọng anh đã gần như lệch tone.

“Mạnh! Vãn! Lạc! Đừng nói với tôi đó là em đấy nhé!”

Tôi nhìn ánh mắt hoảng sợ của anh trai, chậm rãi gật đầu.

“Xin lỗi…”

Anh trai tôi sợ hãi đến nỗi đánh rơi cả điện thoại.

“Khốn kiếp! Lục Thanh Dã! Cái tên cặn bã này, thế mà dám yêu đương vụng trộm với em gái tôi!”

Lục Thanh Dã đứng dậy kéo tôi về phía sau.

“Xin lỗi, em là vợ của tôi.”

“Cái m* vợ! Ai thèm làm vợ của anh hả!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

“Anh, dự án lần này là của tôi.”

Lục Thanh Dã trực tiếp xé tờ hợp đồng mà anh trai tôi mang theo, tuyên bố rút lui khỏi “trận chiến”.

“Đừng gọi tôi là anh! Tôi còn nghĩ tên oắt nhà anh tại sao lại đồng ý dễ dàng như thế! Thì ra là kiểu gì cậu cũng có mưu đồ lợi dụng tôi!”

Lục Thanh Dã nắm lấy tay tôi: “Em về trước đi, để tôi nói chuyện với anh trai em.”

“Không được, em muốn ở đây với anh.”

“Đừng lo, để tôi giải quyết chuyện này, nhé.”

Anh trai tôi tức đến nghiến răng nghiến lợi.

“Mạnh Vãn Lạc, em mau cút về cho tôi, nếu để tôi thấy em còn ngoái đầu nhìn Lục Thanh Dã thì em biết tay với tôi đấy!”

Buổi tối khuya anh trai tôi mới trở về.

Tôi vội vàng chạy ra đón, cẩn thận quan sát sắc mặt của anh.

“Anh ơi, anh vất vả quá.”

“Hừ.”

Anh trai tôi trừng mắt nhìn tôi một cái.

“Anh, em sai rồi, em chỉ sợ anh nhất thời không chấp nhận được nên mới giấu anh thôi.”

“Lục Thanh Dã đúng là rất giỏi, nhưng lòng dạ quá sâu, nếu em ở bên cạnh cậu ta, anh thật sự không thể yên tâm được.”

“Anh, em biết anh lo lắng chuyện gì rồi. Thật ra lúc trước khi Lục Thanh Dã thổ lộ với em, vì để em tin tưởng anh, đã đem tất cả tài sản của anh ấy cho em, em thấy…”

Anh trai tôi kiên nhẫn mà ngắt lời tôi: “Anh không cần em kể cậu ta đã làm những chuyện gì cho em, Lục Thanh Dã đã cam đoan cả buổi tối với anh rồi, lỗ tai của anh đến nỗi sắp đóng kén luôn đây này.”

“Vậy là anh đồng ý cho bọn em ở bên nhau ạ?”

“Nể tình bản hợp đồng hời của cậu ta nên anh đành miễn cưỡng đồng ý thôi.”

“Anh! Em biết anh là tốt nhất với em mà!”

“Hừm, không phải là anh trai em thì em còn trông cậy vào ai nữa hả?”

Tôi Trở Thành Bạn Gái Kẻ Thù Của Anh TraiTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng"Gần đây em mới đến tìm anh?" Lục Thanh Dã thuần thục khóa cửa, chui vào chăn, vươn tay ôm người vào lòng. "Ưm..." Dạo gần đây anh trai ngày nào cũng ở nhà, chẳng có cơ hội nào để hẹn hò lén lút với Lục Thanh Dã. Tôi vừa định mở miệng giải thích, môi đã bị chặn lại. Chóp mũi chạm nhau, hơi thở hòa quyện. Tiếng nước mút nhỏ trong căn phòng tĩnh lặng trở nên đặc biệt rõ ràng. Mặt tôi đỏ bừng, giơ tay chống lên vai anh, cơ thể cố lùi về phía sau, nhưng gáy đã bị anh giữ chặt. Bàn tay Lục Thanh Dã trượt xuống, ấn lấy gáy tôi, khiến tôi áp sát vào anh, lực đạo mạnh mẽ như muốn nghiền nát tôi vào *****. Anh mạnh mẽ kéo dài nụ hôn, ác liệt đuổi theo đầu lưỡi tôi mà l.i.ế.m mút, cắn xé. Tôi khẽ rên rỉ, cổ ngửa lên, tiếp nhận sự xâm chiếm đầy bá đạo của anh. Không khí trong khoang miệng dần cạn kiệt, bị hôn đến choáng váng đầu óc. Cho đến khi giọng nói lanh lảnh của anh trai đột ngột vang lên. "Mạnh Vãn Lạc, mau ra đây, xem anh mang quà gì từ bữa tiệc mừng công về cho em này." Gần đây anh ta… Trong nháy mắt, tôi cảm thấy sống lưng mình lạnh buốt.Anh trai tôi nghiêng đầu qua nói nhỏ với tôi.“Lần này anh nhất định sẽ thắng, sau này anh sẽ tra ra thân phận bạn gái nhỏ của cậu. Vừa điều tra ra được, là tin nóng hổi đấy, đúng là kịp thời thật.”“Hả?”Không đợi tôi hỏi rõ mọi chuyện, anh trai tôi đã không chờ được nữa mà đứng dậy.“Lục Thanh Dã, chuyện cậu thầm yêu đương với trẻ vị thành niên cũng sắp bị người khác phát hiện ra rồi đấy nhỉ?”“Tôi khuyên cậu nên ngoan ngoãn rời khỏi đây đi, nếu không tôi sẽ bán thông tin này cho truyền thông, để xem thử về sau cậu còn làm ăn thế nào.”Lục Thanh Dã bình tĩnh nhấp một ngụm trà.“Ồ, anh xem tôi đã tra được cái gì rồi đây?”“Trường trung học tư nhân Hoa Thành, lớp 1, tóc dài, cổ tay có vết bớt…”Anh trai tôi lấy điện thoại đọc từng tin nhắn mà Paparazzi gửi tới.Càng đọc về sau, giọng nói của anh càng run rẩy.Đọc đến cuối, giọng anh đã gần như lệch tone.“Mạnh! Vãn! Lạc! Đừng nói với tôi đó là em đấy nhé!”Tôi nhìn ánh mắt hoảng sợ của anh trai, chậm rãi gật đầu.“Xin lỗi…”Anh trai tôi sợ hãi đến nỗi đánh rơi cả điện thoại.“Khốn kiếp! Lục Thanh Dã! Cái tên cặn bã này, thế mà dám yêu đương vụng trộm với em gái tôi!”Lục Thanh Dã đứng dậy kéo tôi về phía sau.“Xin lỗi, em là vợ của tôi.”“Cái m* vợ! Ai thèm làm vợ của anh hả!”[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -“Anh, dự án lần này là của tôi.”Lục Thanh Dã trực tiếp xé tờ hợp đồng mà anh trai tôi mang theo, tuyên bố rút lui khỏi “trận chiến”.“Đừng gọi tôi là anh! Tôi còn nghĩ tên oắt nhà anh tại sao lại đồng ý dễ dàng như thế! Thì ra là kiểu gì cậu cũng có mưu đồ lợi dụng tôi!”Lục Thanh Dã nắm lấy tay tôi: “Em về trước đi, để tôi nói chuyện với anh trai em.”“Không được, em muốn ở đây với anh.”“Đừng lo, để tôi giải quyết chuyện này, nhé.”Anh trai tôi tức đến nghiến răng nghiến lợi.“Mạnh Vãn Lạc, em mau cút về cho tôi, nếu để tôi thấy em còn ngoái đầu nhìn Lục Thanh Dã thì em biết tay với tôi đấy!”Buổi tối khuya anh trai tôi mới trở về.Tôi vội vàng chạy ra đón, cẩn thận quan sát sắc mặt của anh.“Anh ơi, anh vất vả quá.”“Hừ.”Anh trai tôi trừng mắt nhìn tôi một cái.“Anh, em sai rồi, em chỉ sợ anh nhất thời không chấp nhận được nên mới giấu anh thôi.”“Lục Thanh Dã đúng là rất giỏi, nhưng lòng dạ quá sâu, nếu em ở bên cạnh cậu ta, anh thật sự không thể yên tâm được.”“Anh, em biết anh lo lắng chuyện gì rồi. Thật ra lúc trước khi Lục Thanh Dã thổ lộ với em, vì để em tin tưởng anh, đã đem tất cả tài sản của anh ấy cho em, em thấy…”Anh trai tôi kiên nhẫn mà ngắt lời tôi: “Anh không cần em kể cậu ta đã làm những chuyện gì cho em, Lục Thanh Dã đã cam đoan cả buổi tối với anh rồi, lỗ tai của anh đến nỗi sắp đóng kén luôn đây này.”“Vậy là anh đồng ý cho bọn em ở bên nhau ạ?”“Nể tình bản hợp đồng hời của cậu ta nên anh đành miễn cưỡng đồng ý thôi.”“Anh! Em biết anh là tốt nhất với em mà!”“Hừm, không phải là anh trai em thì em còn trông cậy vào ai nữa hả?”

Chương 14: Chương 14