"Gần đây em mới đến tìm anh?" Lục Thanh Dã thuần thục khóa cửa, chui vào chăn, vươn tay ôm người vào lòng. "Ưm..." Dạo gần đây anh trai ngày nào cũng ở nhà, chẳng có cơ hội nào để hẹn hò lén lút với Lục Thanh Dã. Tôi vừa định mở miệng giải thích, môi đã bị chặn lại. Chóp mũi chạm nhau, hơi thở hòa quyện. Tiếng nước mút nhỏ trong căn phòng tĩnh lặng trở nên đặc biệt rõ ràng. Mặt tôi đỏ bừng, giơ tay chống lên vai anh, cơ thể cố lùi về phía sau, nhưng gáy đã bị anh giữ chặt. Bàn tay Lục Thanh Dã trượt xuống, ấn lấy gáy tôi, khiến tôi áp sát vào anh, lực đạo mạnh mẽ như muốn nghiền nát tôi vào *****. Anh mạnh mẽ kéo dài nụ hôn, ác liệt đuổi theo đầu lưỡi tôi mà l.i.ế.m mút, cắn xé. Tôi khẽ rên rỉ, cổ ngửa lên, tiếp nhận sự xâm chiếm đầy bá đạo của anh. Không khí trong khoang miệng dần cạn kiệt, bị hôn đến choáng váng đầu óc. Cho đến khi giọng nói lanh lảnh của anh trai đột ngột vang lên. "Mạnh Vãn Lạc, mau ra đây, xem anh mang quà gì từ bữa tiệc mừng công về cho em này." Gần đây anh ta…
Chương 15: Chương 15
Tôi Trở Thành Bạn Gái Kẻ Thù Của Anh TraiTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng"Gần đây em mới đến tìm anh?" Lục Thanh Dã thuần thục khóa cửa, chui vào chăn, vươn tay ôm người vào lòng. "Ưm..." Dạo gần đây anh trai ngày nào cũng ở nhà, chẳng có cơ hội nào để hẹn hò lén lút với Lục Thanh Dã. Tôi vừa định mở miệng giải thích, môi đã bị chặn lại. Chóp mũi chạm nhau, hơi thở hòa quyện. Tiếng nước mút nhỏ trong căn phòng tĩnh lặng trở nên đặc biệt rõ ràng. Mặt tôi đỏ bừng, giơ tay chống lên vai anh, cơ thể cố lùi về phía sau, nhưng gáy đã bị anh giữ chặt. Bàn tay Lục Thanh Dã trượt xuống, ấn lấy gáy tôi, khiến tôi áp sát vào anh, lực đạo mạnh mẽ như muốn nghiền nát tôi vào *****. Anh mạnh mẽ kéo dài nụ hôn, ác liệt đuổi theo đầu lưỡi tôi mà l.i.ế.m mút, cắn xé. Tôi khẽ rên rỉ, cổ ngửa lên, tiếp nhận sự xâm chiếm đầy bá đạo của anh. Không khí trong khoang miệng dần cạn kiệt, bị hôn đến choáng váng đầu óc. Cho đến khi giọng nói lanh lảnh của anh trai đột ngột vang lên. "Mạnh Vãn Lạc, mau ra đây, xem anh mang quà gì từ bữa tiệc mừng công về cho em này." Gần đây anh ta… “Haha, vậy là khi em về thì các anh vẫn chưa nói chuyện xong ạ? Anh vừa về tới nhà mà Lục Thanh Dã còn nhắn tin cho em, em lo lắng quá…”“Em mau cút đi tìm bạn trai của em đi. Bây giờ anh thấy em là anh thấy phiền rồi, đúng là đồ nhóc con không có lương tâm.”“Cảm ơn anh.”Tôi cầm lấy túi sách, định chạy đến nhà Lục Thanh Dã tìm anh.Vừa bước xuống nhà, tôi đã thấy Lục Thanh Dã đang dựa vào gốc cây.“Sao em lại tới đây?”Tôi nhào vào trong n.g.ự.c anh.Lục Thanh Dã cúi người hôn một cái lên trán tôi.“Nói chuyện với anh trai em xong thì tới đây, anh đoán em sẽ không còn tâm tư ăn cơm tối, nên đến đây đưa em đi ăn khuya.”“Anh thuyết phục anh trai em thế nào vậy? Anh nói nếu anh lừa em thì anh sẽ trắng tay à?”Lục Thanh Dã nắm tay dắt tôi đến xe của anh, sau đó thắt dây an toàn cho tôi.“Cũng không khác lắm.”Anh khẽ cười, xoa xoa mi tâm.“Đời này anh chưa từng khẩn trương như thế bao giờ.”Tôi nhịn không được mà trêu chọc anh.“Vậy nếu anh trai em không đồng ý thì anh định làm thế nào?”Lục Thanh Dã khóa cửa xe, một cánh tay chống lên vô lăng, một tay khác nhéo nhéo mặt tôi.[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -“Vậy anh sẽ l.à.m t.ì.n.h nhân của em.”“Ôi, tổng giám đốc Lục l.à.m t.ì.n.h nhân của em thì em dám nhận chứ.”Lục Thanh Dã nghiêng đầu, ánh mắt anh âm trầm.“Nếu gia đình em không chấp nhận chúng ta, em định làm thế nào?”“Vậy em chỉ có thể… bao nuôi mười tám mẫu nam có ngoại hình giống anh để ngày ngày nhớ nhung thôi.”Nghe vậy, Lục Thanh Dã lập tức tấp xe vào lề đường.“Em nói lại lần nữa xem?”“Em chỉ đùa thôi mà…”“Buồn cười lắm à?”Lục Thanh Dã híp mắt nguy hiểm.“Đàn ông lớn tuổi mà lòng chiếm hữu mạnh thật đấy.” Tôi nhỏ giọng lẩm bẩm, sau đó nhanh chóng đổi thái độ, lắc đầu.“Không buồn cười, không hề buồn cười, lần sau em sẽ không như vậy nữa. Đi thôi, chúng ta đi ăn cơm nhé.”“Không ăn.”“Hả?”Lục Thanh Dã mạnh mẽ ôm tôi lên đùi anh, ***** hôn lên môi tôi.“Ăn em là được rồi.”(Hết)
“Haha, vậy là khi em về thì các anh vẫn chưa nói chuyện xong ạ? Anh vừa về tới nhà mà Lục Thanh Dã còn nhắn tin cho em, em lo lắng quá…”
“Em mau cút đi tìm bạn trai của em đi. Bây giờ anh thấy em là anh thấy phiền rồi, đúng là đồ nhóc con không có lương tâm.”
“Cảm ơn anh.”
Tôi cầm lấy túi sách, định chạy đến nhà Lục Thanh Dã tìm anh.
Vừa bước xuống nhà, tôi đã thấy Lục Thanh Dã đang dựa vào gốc cây.
“Sao em lại tới đây?”
Tôi nhào vào trong n.g.ự.c anh.
Lục Thanh Dã cúi người hôn một cái lên trán tôi.
“Nói chuyện với anh trai em xong thì tới đây, anh đoán em sẽ không còn tâm tư ăn cơm tối, nên đến đây đưa em đi ăn khuya.”
“Anh thuyết phục anh trai em thế nào vậy? Anh nói nếu anh lừa em thì anh sẽ trắng tay à?”
Lục Thanh Dã nắm tay dắt tôi đến xe của anh, sau đó thắt dây an toàn cho tôi.
“Cũng không khác lắm.”
Anh khẽ cười, xoa xoa mi tâm.
“Đời này anh chưa từng khẩn trương như thế bao giờ.”
Tôi nhịn không được mà trêu chọc anh.
“Vậy nếu anh trai em không đồng ý thì anh định làm thế nào?”
Lục Thanh Dã khóa cửa xe, một cánh tay chống lên vô lăng, một tay khác nhéo nhéo mặt tôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
“Vậy anh sẽ l.à.m t.ì.n.h nhân của em.”
“Ôi, tổng giám đốc Lục l.à.m t.ì.n.h nhân của em thì em dám nhận chứ.”
Lục Thanh Dã nghiêng đầu, ánh mắt anh âm trầm.
“Nếu gia đình em không chấp nhận chúng ta, em định làm thế nào?”
“Vậy em chỉ có thể… bao nuôi mười tám mẫu nam có ngoại hình giống anh để ngày ngày nhớ nhung thôi.”
Nghe vậy, Lục Thanh Dã lập tức tấp xe vào lề đường.
“Em nói lại lần nữa xem?”
“Em chỉ đùa thôi mà…”
“Buồn cười lắm à?”
Lục Thanh Dã híp mắt nguy hiểm.
“Đàn ông lớn tuổi mà lòng chiếm hữu mạnh thật đấy.” Tôi nhỏ giọng lẩm bẩm, sau đó nhanh chóng đổi thái độ, lắc đầu.
“Không buồn cười, không hề buồn cười, lần sau em sẽ không như vậy nữa. Đi thôi, chúng ta đi ăn cơm nhé.”
“Không ăn.”
“Hả?”
Lục Thanh Dã mạnh mẽ ôm tôi lên đùi anh, ***** hôn lên môi tôi.
“Ăn em là được rồi.”
(Hết)
Tôi Trở Thành Bạn Gái Kẻ Thù Của Anh TraiTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng"Gần đây em mới đến tìm anh?" Lục Thanh Dã thuần thục khóa cửa, chui vào chăn, vươn tay ôm người vào lòng. "Ưm..." Dạo gần đây anh trai ngày nào cũng ở nhà, chẳng có cơ hội nào để hẹn hò lén lút với Lục Thanh Dã. Tôi vừa định mở miệng giải thích, môi đã bị chặn lại. Chóp mũi chạm nhau, hơi thở hòa quyện. Tiếng nước mút nhỏ trong căn phòng tĩnh lặng trở nên đặc biệt rõ ràng. Mặt tôi đỏ bừng, giơ tay chống lên vai anh, cơ thể cố lùi về phía sau, nhưng gáy đã bị anh giữ chặt. Bàn tay Lục Thanh Dã trượt xuống, ấn lấy gáy tôi, khiến tôi áp sát vào anh, lực đạo mạnh mẽ như muốn nghiền nát tôi vào *****. Anh mạnh mẽ kéo dài nụ hôn, ác liệt đuổi theo đầu lưỡi tôi mà l.i.ế.m mút, cắn xé. Tôi khẽ rên rỉ, cổ ngửa lên, tiếp nhận sự xâm chiếm đầy bá đạo của anh. Không khí trong khoang miệng dần cạn kiệt, bị hôn đến choáng váng đầu óc. Cho đến khi giọng nói lanh lảnh của anh trai đột ngột vang lên. "Mạnh Vãn Lạc, mau ra đây, xem anh mang quà gì từ bữa tiệc mừng công về cho em này." Gần đây anh ta… “Haha, vậy là khi em về thì các anh vẫn chưa nói chuyện xong ạ? Anh vừa về tới nhà mà Lục Thanh Dã còn nhắn tin cho em, em lo lắng quá…”“Em mau cút đi tìm bạn trai của em đi. Bây giờ anh thấy em là anh thấy phiền rồi, đúng là đồ nhóc con không có lương tâm.”“Cảm ơn anh.”Tôi cầm lấy túi sách, định chạy đến nhà Lục Thanh Dã tìm anh.Vừa bước xuống nhà, tôi đã thấy Lục Thanh Dã đang dựa vào gốc cây.“Sao em lại tới đây?”Tôi nhào vào trong n.g.ự.c anh.Lục Thanh Dã cúi người hôn một cái lên trán tôi.“Nói chuyện với anh trai em xong thì tới đây, anh đoán em sẽ không còn tâm tư ăn cơm tối, nên đến đây đưa em đi ăn khuya.”“Anh thuyết phục anh trai em thế nào vậy? Anh nói nếu anh lừa em thì anh sẽ trắng tay à?”Lục Thanh Dã nắm tay dắt tôi đến xe của anh, sau đó thắt dây an toàn cho tôi.“Cũng không khác lắm.”Anh khẽ cười, xoa xoa mi tâm.“Đời này anh chưa từng khẩn trương như thế bao giờ.”Tôi nhịn không được mà trêu chọc anh.“Vậy nếu anh trai em không đồng ý thì anh định làm thế nào?”Lục Thanh Dã khóa cửa xe, một cánh tay chống lên vô lăng, một tay khác nhéo nhéo mặt tôi.[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -“Vậy anh sẽ l.à.m t.ì.n.h nhân của em.”“Ôi, tổng giám đốc Lục l.à.m t.ì.n.h nhân của em thì em dám nhận chứ.”Lục Thanh Dã nghiêng đầu, ánh mắt anh âm trầm.“Nếu gia đình em không chấp nhận chúng ta, em định làm thế nào?”“Vậy em chỉ có thể… bao nuôi mười tám mẫu nam có ngoại hình giống anh để ngày ngày nhớ nhung thôi.”Nghe vậy, Lục Thanh Dã lập tức tấp xe vào lề đường.“Em nói lại lần nữa xem?”“Em chỉ đùa thôi mà…”“Buồn cười lắm à?”Lục Thanh Dã híp mắt nguy hiểm.“Đàn ông lớn tuổi mà lòng chiếm hữu mạnh thật đấy.” Tôi nhỏ giọng lẩm bẩm, sau đó nhanh chóng đổi thái độ, lắc đầu.“Không buồn cười, không hề buồn cười, lần sau em sẽ không như vậy nữa. Đi thôi, chúng ta đi ăn cơm nhé.”“Không ăn.”“Hả?”Lục Thanh Dã mạnh mẽ ôm tôi lên đùi anh, ***** hôn lên môi tôi.“Ăn em là được rồi.”(Hết)