Trong nhà ăn ở trường, tôi lại thấy Hạ Chiêu trên TV. Đã tối vậy rồi mà nhà ăn vẫn còn rất đông đúc, ồn ào náo nhiệt, chắc chỉ có mấy trận thi đấu eSports* mới có thể gom sinh viên lại thành một tụ thôi. (*eSports: Thể thao điện tử.) Trên màn ảnh xuất hiện một nam sinh đang chỉnh tai nghe, những ngón tay mảnh khảnh, khớp xương rõ ràng. Camera chỉ mới lướt qua từng ấy cũng đã khiến bên ngoài vang lên những tiếng thét chói tai. Ngay cả phần bình luận cũng không nhịn được mà trêu chọc. “Cậu nhóc Hạ Chiêu này thật đẹp trai... Đẹp đến mức khiến máy quay của đạo diễn bất động luôn rồi?” “...” Tôi lấy khoai tây chiên chấm ít sốt cà chua, chống cằm ngắm nhìn màn ảnh TV. “Cậu ngắm gì thế?” Bạn cùng phòng cầm khay thức ăn ngồi đối diện với tôi, cùng tôi xem TV.   Màn hình TV đang chiếu cảnh trông như vừa mới diễn ra một trận chiến đấu đồng đội, cách đó không xa, một đám nam sinh ồ lên hoan hô. Tôi hất hất cằm, chỉ vào nam sinh lạnh lùng ở góc dưới bên phải màn hình. Da anh ta vốn trắng lạnh,…

Chương 13: Chương 13

Đi Vào Màn Đêm - Bạch Khuông Lương Thái TửTác giả: Bạch Khuông Lương Thái TửTruyện Đô Thị, Truyện Đoản Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcTrong nhà ăn ở trường, tôi lại thấy Hạ Chiêu trên TV. Đã tối vậy rồi mà nhà ăn vẫn còn rất đông đúc, ồn ào náo nhiệt, chắc chỉ có mấy trận thi đấu eSports* mới có thể gom sinh viên lại thành một tụ thôi. (*eSports: Thể thao điện tử.) Trên màn ảnh xuất hiện một nam sinh đang chỉnh tai nghe, những ngón tay mảnh khảnh, khớp xương rõ ràng. Camera chỉ mới lướt qua từng ấy cũng đã khiến bên ngoài vang lên những tiếng thét chói tai. Ngay cả phần bình luận cũng không nhịn được mà trêu chọc. “Cậu nhóc Hạ Chiêu này thật đẹp trai... Đẹp đến mức khiến máy quay của đạo diễn bất động luôn rồi?” “...” Tôi lấy khoai tây chiên chấm ít sốt cà chua, chống cằm ngắm nhìn màn ảnh TV. “Cậu ngắm gì thế?” Bạn cùng phòng cầm khay thức ăn ngồi đối diện với tôi, cùng tôi xem TV.   Màn hình TV đang chiếu cảnh trông như vừa mới diễn ra một trận chiến đấu đồng đội, cách đó không xa, một đám nam sinh ồ lên hoan hô. Tôi hất hất cằm, chỉ vào nam sinh lạnh lùng ở góc dưới bên phải màn hình. Da anh ta vốn trắng lạnh,… Bọn Hạ Chiêu sẽ thi đấu vào lúc năm giờ chiều nay.Tôi vô thức lang thang bên ngoài sân đấu đến sáu giờ ba mươi mới bước vào.Đội của họ dễ dàng đánh bại đối thủ với tỉ số 3-0, lúc này họ đang được phỏng vấn, một số khán giả đã ra về.Tôi cầm chiếc bánh trên tay nhưng lại bị lạc đường.Mấy chỗ khác thì tôi có quen một chút vì đã đến đó vài lần, nhưng chỗ này thì khác, tôi cứ quay đi quay lại, đầu óc choáng váng.Tôi gửi tin nhắn cho Hạ Chiêu, nhưng anh không trả lời tôi.Anh ấy không trả lời tin nhắn là chuyện bình thường, với cả tôi cũng vừa cãi nhau với anh.Tôi đang cầm chiếc bánh kem lớn, không biết phải làm sao, thì có người vỗ vào vai tôi.“Này, chị gái nhỏ, tôi thấy chị đang cầm bánh kem, chị cũng tới chúc mừng sinh nhật của Hạ Chiêu à?” Một cô gái với mái tóc xoăn nhẹ, trên má có logo của đội Hạ Chiêu.Tôi gật đầu.“Tôi biết phòng chờ của anh ấy ở đâu, chúng tôi dẫn chị đi nhé?”Có hai ba cô gái đang nhìn chúng tôi cách đó không xa, có lẽ họ đi cùng nhau.Tôi không quan tâm nhiều, đi theo bọn họ.Trong lúc đó, tôi gửi một hai tin nhắn cho Hạ Chiêu.Tôi cau mày, nhận ra bản thân ngày càng lắm lời hơn so với khi trước.Mỗi lần cãi nhau tôi đều muốn làm trái ý anh, nhưng người chịu thua bao giờ cũng là tôi.Khi tôi gửi tin nhắn thứ sáu cho Hạ Chiêu, cô gái trước mặt tôi bỗng dừng lại.Tôi ngước lên, muốn hỏi họ có chuyện gì.Kết quả là bị kéo mạnh vào nhà vệ sinh, đến góc xa nhất.Lúc tôi nhận thức được sự việc thì đã bị họ kéo đến một nơi hẻo lánh rồi.C

Bọn Hạ Chiêu sẽ thi đấu vào lúc năm giờ chiều nay.

Tôi vô thức lang thang bên ngoài sân đấu đến sáu giờ ba mươi mới bước vào.

Đội của họ dễ dàng đánh bại đối thủ với tỉ số 3-0, lúc này họ đang được phỏng vấn, một số khán giả đã ra về.

Tôi cầm chiếc bánh trên tay nhưng lại bị lạc đường.

Mấy chỗ khác thì tôi có quen một chút vì đã đến đó vài lần, nhưng chỗ này thì khác, tôi cứ quay đi quay lại, đầu óc choáng váng.

Tôi gửi tin nhắn cho Hạ Chiêu, nhưng anh không trả lời tôi.

Anh ấy không trả lời tin nhắn là chuyện bình thường, với cả tôi cũng vừa cãi nhau với anh.

Tôi đang cầm chiếc bánh kem lớn, không biết phải làm sao, thì có người vỗ vào vai tôi.

“Này, chị gái nhỏ, tôi thấy chị đang cầm bánh kem, chị cũng tới chúc mừng sinh nhật của Hạ Chiêu à?”

 

Một cô gái với mái tóc xoăn nhẹ, trên má có logo của đội Hạ Chiêu.

Tôi gật đầu.

“Tôi biết phòng chờ của anh ấy ở đâu, chúng tôi dẫn chị đi nhé?”

Có hai ba cô gái đang nhìn chúng tôi cách đó không xa, có lẽ họ đi cùng nhau.

Tôi không quan tâm nhiều, đi theo bọn họ.

Trong lúc đó, tôi gửi một hai tin nhắn cho Hạ Chiêu.

Tôi cau mày, nhận ra bản thân ngày càng lắm lời hơn so với khi trước.

Mỗi lần cãi nhau tôi đều muốn làm trái ý anh, nhưng người chịu thua bao giờ cũng là tôi.

Khi tôi gửi tin nhắn thứ sáu cho Hạ Chiêu, cô gái trước mặt tôi bỗng dừng lại.

Tôi ngước lên, muốn hỏi họ có chuyện gì.

Kết quả là bị kéo mạnh vào nhà vệ sinh, đến góc xa nhất.

Lúc tôi nhận thức được sự việc thì đã bị họ kéo đến một nơi hẻo lánh rồi.

C

Đi Vào Màn Đêm - Bạch Khuông Lương Thái TửTác giả: Bạch Khuông Lương Thái TửTruyện Đô Thị, Truyện Đoản Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcTrong nhà ăn ở trường, tôi lại thấy Hạ Chiêu trên TV. Đã tối vậy rồi mà nhà ăn vẫn còn rất đông đúc, ồn ào náo nhiệt, chắc chỉ có mấy trận thi đấu eSports* mới có thể gom sinh viên lại thành một tụ thôi. (*eSports: Thể thao điện tử.) Trên màn ảnh xuất hiện một nam sinh đang chỉnh tai nghe, những ngón tay mảnh khảnh, khớp xương rõ ràng. Camera chỉ mới lướt qua từng ấy cũng đã khiến bên ngoài vang lên những tiếng thét chói tai. Ngay cả phần bình luận cũng không nhịn được mà trêu chọc. “Cậu nhóc Hạ Chiêu này thật đẹp trai... Đẹp đến mức khiến máy quay của đạo diễn bất động luôn rồi?” “...” Tôi lấy khoai tây chiên chấm ít sốt cà chua, chống cằm ngắm nhìn màn ảnh TV. “Cậu ngắm gì thế?” Bạn cùng phòng cầm khay thức ăn ngồi đối diện với tôi, cùng tôi xem TV.   Màn hình TV đang chiếu cảnh trông như vừa mới diễn ra một trận chiến đấu đồng đội, cách đó không xa, một đám nam sinh ồ lên hoan hô. Tôi hất hất cằm, chỉ vào nam sinh lạnh lùng ở góc dưới bên phải màn hình. Da anh ta vốn trắng lạnh,… Bọn Hạ Chiêu sẽ thi đấu vào lúc năm giờ chiều nay.Tôi vô thức lang thang bên ngoài sân đấu đến sáu giờ ba mươi mới bước vào.Đội của họ dễ dàng đánh bại đối thủ với tỉ số 3-0, lúc này họ đang được phỏng vấn, một số khán giả đã ra về.Tôi cầm chiếc bánh trên tay nhưng lại bị lạc đường.Mấy chỗ khác thì tôi có quen một chút vì đã đến đó vài lần, nhưng chỗ này thì khác, tôi cứ quay đi quay lại, đầu óc choáng váng.Tôi gửi tin nhắn cho Hạ Chiêu, nhưng anh không trả lời tôi.Anh ấy không trả lời tin nhắn là chuyện bình thường, với cả tôi cũng vừa cãi nhau với anh.Tôi đang cầm chiếc bánh kem lớn, không biết phải làm sao, thì có người vỗ vào vai tôi.“Này, chị gái nhỏ, tôi thấy chị đang cầm bánh kem, chị cũng tới chúc mừng sinh nhật của Hạ Chiêu à?” Một cô gái với mái tóc xoăn nhẹ, trên má có logo của đội Hạ Chiêu.Tôi gật đầu.“Tôi biết phòng chờ của anh ấy ở đâu, chúng tôi dẫn chị đi nhé?”Có hai ba cô gái đang nhìn chúng tôi cách đó không xa, có lẽ họ đi cùng nhau.Tôi không quan tâm nhiều, đi theo bọn họ.Trong lúc đó, tôi gửi một hai tin nhắn cho Hạ Chiêu.Tôi cau mày, nhận ra bản thân ngày càng lắm lời hơn so với khi trước.Mỗi lần cãi nhau tôi đều muốn làm trái ý anh, nhưng người chịu thua bao giờ cũng là tôi.Khi tôi gửi tin nhắn thứ sáu cho Hạ Chiêu, cô gái trước mặt tôi bỗng dừng lại.Tôi ngước lên, muốn hỏi họ có chuyện gì.Kết quả là bị kéo mạnh vào nhà vệ sinh, đến góc xa nhất.Lúc tôi nhận thức được sự việc thì đã bị họ kéo đến một nơi hẻo lánh rồi.C

Chương 13: Chương 13