Tác giả:

"Đoàn trưởng, cô gái này chắc là không xong rồi, chỉ còn nửa hơi thở!" "Chuẩn bị hô hấp nhân tạo." "Tôi vừa căng thẳng quá nên quên hết những gì đã học rồi, hay là đoàn trưởng làm đi, tôi chạy lên phía trước tìm đường để lát nữa đưa cô ấy đến bệnh viện!" Chu Cận Xuyên liếc nhìn bóng lưng chạy biến mất hút, rồi lại cúi đầu nhìn người phụ nữ đang nằm bất động trên đất. Khuôn mặt trắng bệch như tờ giấy, hơi thở mong manh như sợi tơ, quả thực sắp không qua khỏi. Cứu người là quan trọng nhất. Chu Cận Xuyên quỳ hai gối xuống, đưa tay cởi cúc áo sơ mi trên cùng của người phụ nữ, đồng thời cúi người xuống chuẩn bị hà hơi vào miệng cô. ... Đầu Tô Ý đau như búa bổ! Bên tai còn văng vẳng hai giọng nói xa lạ, đang bàn tán xem cô đã c.h.ế.t hẳn hay chưa. DTV Mở mắt ra, một khuôn mặt đẹp trai đến mức kinh động lòng người đang dần phóng đại trước mắt cô. Thấy khuôn mặt ấy sắp chạm vào mình, Tô Ý bừng tỉnh, giơ tay tát một cái: "Lưu manh!" Sự việc diễn biến quá nhanh, Chu Cận Xuyên cũng không hề…

Chương 28: Chương 28

Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Bị Hôn Phu Sỉ NhụcTác giả: Triệu Linh NhiTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Nữ Phụ, Truyện Xuyên Không"Đoàn trưởng, cô gái này chắc là không xong rồi, chỉ còn nửa hơi thở!" "Chuẩn bị hô hấp nhân tạo." "Tôi vừa căng thẳng quá nên quên hết những gì đã học rồi, hay là đoàn trưởng làm đi, tôi chạy lên phía trước tìm đường để lát nữa đưa cô ấy đến bệnh viện!" Chu Cận Xuyên liếc nhìn bóng lưng chạy biến mất hút, rồi lại cúi đầu nhìn người phụ nữ đang nằm bất động trên đất. Khuôn mặt trắng bệch như tờ giấy, hơi thở mong manh như sợi tơ, quả thực sắp không qua khỏi. Cứu người là quan trọng nhất. Chu Cận Xuyên quỳ hai gối xuống, đưa tay cởi cúc áo sơ mi trên cùng của người phụ nữ, đồng thời cúi người xuống chuẩn bị hà hơi vào miệng cô. ... Đầu Tô Ý đau như búa bổ! Bên tai còn văng vẳng hai giọng nói xa lạ, đang bàn tán xem cô đã c.h.ế.t hẳn hay chưa. DTV Mở mắt ra, một khuôn mặt đẹp trai đến mức kinh động lòng người đang dần phóng đại trước mắt cô. Thấy khuôn mặt ấy sắp chạm vào mình, Tô Ý bừng tỉnh, giơ tay tát một cái: "Lưu manh!" Sự việc diễn biến quá nhanh, Chu Cận Xuyên cũng không hề… Diệp Tiểu Vũ gật đầu: “Em biết."Nói xong, cậu bé liền đi lấy gạo, vo gạo và đổ vào nồi.DTVTô Ý vừa thái thịt vừa nhìn qua, thấy cậu bé đổ nước vừa đủ, liền cười: “Giỏi quá, Tiểu Vũ mấy tuổi rồi?""Em tám tuổi, em gái năm tuổi."Tô Ý gật đầu: “Tại sao không nói cho đoàn trưởng Chu biết chuyện vừa rồi ? Có anh ấy ra mặt, hai đứa trẻ kia cũng không dám bắt nạt các em nữa."Diệp Tiểu Vũ cúi đầu không nói, một lát sau mới lắc đầu."Không cần, chú Chu bình thường rất bận, chuyện nhỏ này không cần làm phiền chú."Tô Ý thấy cậu bé không muốn nói thêm, cũng không ép, chuyên tâm nấu nướng.Chu Cận Xuyên đã mua một miếng thịt ba chỉ khá lớn, ngoài ra còn có trứng gà, cà chua, cà tím và khoai tây.Mặc dù ở thời hiện đại là những thứ rất bình thường.Nhưng vào mùa hè năm 80 ở Tây Bắc, có thể mua được những nguyên liệu tươi như vậy đã là rất khó khăn.Tô Ý cắt một nửa miếng thịt ba chỉ, cắt thành từng miếng nhỏ đều nhau rồi trần qua nước, sau đó dùng lửa nhỏ xào chín, đến khi vàng ươm mới thêm gia vị.Mặc dù gia vị không đủ, nhưng may là có hành, gừng và xì dầu, tạm thời cũng đủ dùng.Khi xào xong, Tô Ý để lửa nhỏ hầm trong nồi, rồi quay sang chuẩn bị các món khác.Hai đứa trẻ cùng nhau rửa rau, hít một hơi sâu: “Chị ơi, thịt này thơm quá."Tô Ý thấy hai đứa nhỏ như hai con mèo tham ăn, nhất là Diệp Noãn Noãn mới năm tuổi, trông rất đáng yêu.Giọng cô không tự chủ trở nên dịu dàng: “Thịt này mới hầm, khi chín sẽ còn thơm hơn nữa.Noãn Noãn có thích ăn trứng hấp không? Chị làm trứng hấp thịt băm cho em nhé?"Diệp Noãn Noãn l.i.ế.m môi, gật đầu: “Dạ, được ạ."Tô Ý liền lấy một miếng thịt nhỏ, băm nhuyễn, định làm món cà tím xào thịt băm và trứng hấp thịt băm.Cô chọn một củ khoai tây lớn, gọt vỏ, cắt sợi nhỏ, ngâm nước để khi xào không bị dính chảo.Sau đó, cô cắt một quả cà chua, đánh hai quả trứng làm canh cà chua trứng.Tô Ý đang đói, ngửi mùi thơm từ nồi thịt cũng không dễ chịu gì.Kiếp trước vì thích nấu nướng, cô chưa bao giờ phải đói bụng, lần *****ên cô trải qua cảm giác đói cồn cào.Cuối cùng thịt cũng chín, cô liền bảo Diệp Tiểu Vũ dọn bàn, lấy bát đũa..

Diệp Tiểu Vũ gật đầu: “Em biết."

Nói xong, cậu bé liền đi lấy gạo, vo gạo và đổ vào nồi.

DTV

Tô Ý vừa thái thịt vừa nhìn qua, thấy cậu bé đổ nước vừa đủ, liền cười: “Giỏi quá, Tiểu Vũ mấy tuổi rồi?"

"Em tám tuổi, em gái năm tuổi."

Tô Ý gật đầu: “Tại sao không nói cho đoàn trưởng Chu biết chuyện vừa rồi ? Có anh ấy ra mặt, hai đứa trẻ kia cũng không dám bắt nạt các em nữa."

Diệp Tiểu Vũ cúi đầu không nói, một lát sau mới lắc đầu.

"Không cần, chú Chu bình thường rất bận, chuyện nhỏ này không cần làm phiền chú."

Tô Ý thấy cậu bé không muốn nói thêm, cũng không ép, chuyên tâm nấu nướng.

Chu Cận Xuyên đã mua một miếng thịt ba chỉ khá lớn, ngoài ra còn có trứng gà, cà chua, cà tím và khoai tây.

Mặc dù ở thời hiện đại là những thứ rất bình thường.

Nhưng vào mùa hè năm 80 ở Tây Bắc, có thể mua được những nguyên liệu tươi như vậy đã là rất khó khăn.

Tô Ý cắt một nửa miếng thịt ba chỉ, cắt thành từng miếng nhỏ đều nhau rồi trần qua nước, sau đó dùng lửa nhỏ xào chín, đến khi vàng ươm mới thêm gia vị.

Mặc dù gia vị không đủ, nhưng may là có hành, gừng và xì dầu, tạm thời cũng đủ dùng.

Khi xào xong, Tô Ý để lửa nhỏ hầm trong nồi, rồi quay sang chuẩn bị các món khác.

Hai đứa trẻ cùng nhau rửa rau, hít một hơi sâu: “Chị ơi, thịt này thơm quá."

Tô Ý thấy hai đứa nhỏ như hai con mèo tham ăn, nhất là Diệp Noãn Noãn mới năm tuổi, trông rất đáng yêu.

Giọng cô không tự chủ trở nên dịu dàng: “Thịt này mới hầm, khi chín sẽ còn thơm hơn nữa.

Noãn Noãn có thích ăn trứng hấp không? Chị làm trứng hấp thịt băm cho em nhé?"

Diệp Noãn Noãn l.i.ế.m môi, gật đầu: “Dạ, được ạ."

Tô Ý liền lấy một miếng thịt nhỏ, băm nhuyễn, định làm món cà tím xào thịt băm và trứng hấp thịt băm.

Cô chọn một củ khoai tây lớn, gọt vỏ, cắt sợi nhỏ, ngâm nước để khi xào không bị dính chảo.

Sau đó, cô cắt một quả cà chua, đánh hai quả trứng làm canh cà chua trứng.

Tô Ý đang đói, ngửi mùi thơm từ nồi thịt cũng không dễ chịu gì.

Kiếp trước vì thích nấu nướng, cô chưa bao giờ phải đói bụng, lần *****ên cô trải qua cảm giác đói cồn cào.

Cuối cùng thịt cũng chín, cô liền bảo Diệp Tiểu Vũ dọn bàn, lấy bát đũa..

Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Bị Hôn Phu Sỉ NhụcTác giả: Triệu Linh NhiTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Nữ Phụ, Truyện Xuyên Không"Đoàn trưởng, cô gái này chắc là không xong rồi, chỉ còn nửa hơi thở!" "Chuẩn bị hô hấp nhân tạo." "Tôi vừa căng thẳng quá nên quên hết những gì đã học rồi, hay là đoàn trưởng làm đi, tôi chạy lên phía trước tìm đường để lát nữa đưa cô ấy đến bệnh viện!" Chu Cận Xuyên liếc nhìn bóng lưng chạy biến mất hút, rồi lại cúi đầu nhìn người phụ nữ đang nằm bất động trên đất. Khuôn mặt trắng bệch như tờ giấy, hơi thở mong manh như sợi tơ, quả thực sắp không qua khỏi. Cứu người là quan trọng nhất. Chu Cận Xuyên quỳ hai gối xuống, đưa tay cởi cúc áo sơ mi trên cùng của người phụ nữ, đồng thời cúi người xuống chuẩn bị hà hơi vào miệng cô. ... Đầu Tô Ý đau như búa bổ! Bên tai còn văng vẳng hai giọng nói xa lạ, đang bàn tán xem cô đã c.h.ế.t hẳn hay chưa. DTV Mở mắt ra, một khuôn mặt đẹp trai đến mức kinh động lòng người đang dần phóng đại trước mắt cô. Thấy khuôn mặt ấy sắp chạm vào mình, Tô Ý bừng tỉnh, giơ tay tát một cái: "Lưu manh!" Sự việc diễn biến quá nhanh, Chu Cận Xuyên cũng không hề… Diệp Tiểu Vũ gật đầu: “Em biết."Nói xong, cậu bé liền đi lấy gạo, vo gạo và đổ vào nồi.DTVTô Ý vừa thái thịt vừa nhìn qua, thấy cậu bé đổ nước vừa đủ, liền cười: “Giỏi quá, Tiểu Vũ mấy tuổi rồi?""Em tám tuổi, em gái năm tuổi."Tô Ý gật đầu: “Tại sao không nói cho đoàn trưởng Chu biết chuyện vừa rồi ? Có anh ấy ra mặt, hai đứa trẻ kia cũng không dám bắt nạt các em nữa."Diệp Tiểu Vũ cúi đầu không nói, một lát sau mới lắc đầu."Không cần, chú Chu bình thường rất bận, chuyện nhỏ này không cần làm phiền chú."Tô Ý thấy cậu bé không muốn nói thêm, cũng không ép, chuyên tâm nấu nướng.Chu Cận Xuyên đã mua một miếng thịt ba chỉ khá lớn, ngoài ra còn có trứng gà, cà chua, cà tím và khoai tây.Mặc dù ở thời hiện đại là những thứ rất bình thường.Nhưng vào mùa hè năm 80 ở Tây Bắc, có thể mua được những nguyên liệu tươi như vậy đã là rất khó khăn.Tô Ý cắt một nửa miếng thịt ba chỉ, cắt thành từng miếng nhỏ đều nhau rồi trần qua nước, sau đó dùng lửa nhỏ xào chín, đến khi vàng ươm mới thêm gia vị.Mặc dù gia vị không đủ, nhưng may là có hành, gừng và xì dầu, tạm thời cũng đủ dùng.Khi xào xong, Tô Ý để lửa nhỏ hầm trong nồi, rồi quay sang chuẩn bị các món khác.Hai đứa trẻ cùng nhau rửa rau, hít một hơi sâu: “Chị ơi, thịt này thơm quá."Tô Ý thấy hai đứa nhỏ như hai con mèo tham ăn, nhất là Diệp Noãn Noãn mới năm tuổi, trông rất đáng yêu.Giọng cô không tự chủ trở nên dịu dàng: “Thịt này mới hầm, khi chín sẽ còn thơm hơn nữa.Noãn Noãn có thích ăn trứng hấp không? Chị làm trứng hấp thịt băm cho em nhé?"Diệp Noãn Noãn l.i.ế.m môi, gật đầu: “Dạ, được ạ."Tô Ý liền lấy một miếng thịt nhỏ, băm nhuyễn, định làm món cà tím xào thịt băm và trứng hấp thịt băm.Cô chọn một củ khoai tây lớn, gọt vỏ, cắt sợi nhỏ, ngâm nước để khi xào không bị dính chảo.Sau đó, cô cắt một quả cà chua, đánh hai quả trứng làm canh cà chua trứng.Tô Ý đang đói, ngửi mùi thơm từ nồi thịt cũng không dễ chịu gì.Kiếp trước vì thích nấu nướng, cô chưa bao giờ phải đói bụng, lần *****ên cô trải qua cảm giác đói cồn cào.Cuối cùng thịt cũng chín, cô liền bảo Diệp Tiểu Vũ dọn bàn, lấy bát đũa..

Chương 28: Chương 28