Tác giả:

"Đoàn trưởng, cô gái này chắc là không xong rồi, chỉ còn nửa hơi thở!" "Chuẩn bị hô hấp nhân tạo." "Tôi vừa căng thẳng quá nên quên hết những gì đã học rồi, hay là đoàn trưởng làm đi, tôi chạy lên phía trước tìm đường để lát nữa đưa cô ấy đến bệnh viện!" Chu Cận Xuyên liếc nhìn bóng lưng chạy biến mất hút, rồi lại cúi đầu nhìn người phụ nữ đang nằm bất động trên đất. Khuôn mặt trắng bệch như tờ giấy, hơi thở mong manh như sợi tơ, quả thực sắp không qua khỏi. Cứu người là quan trọng nhất. Chu Cận Xuyên quỳ hai gối xuống, đưa tay cởi cúc áo sơ mi trên cùng của người phụ nữ, đồng thời cúi người xuống chuẩn bị hà hơi vào miệng cô. ... Đầu Tô Ý đau như búa bổ! Bên tai còn văng vẳng hai giọng nói xa lạ, đang bàn tán xem cô đã c.h.ế.t hẳn hay chưa. DTV Mở mắt ra, một khuôn mặt đẹp trai đến mức kinh động lòng người đang dần phóng đại trước mắt cô. Thấy khuôn mặt ấy sắp chạm vào mình, Tô Ý bừng tỉnh, giơ tay tát một cái: "Lưu manh!" Sự việc diễn biến quá nhanh, Chu Cận Xuyên cũng không hề…

Chương 283: Chương 283

Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Bị Hôn Phu Sỉ NhụcTác giả: Triệu Linh NhiTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Nữ Phụ, Truyện Xuyên Không"Đoàn trưởng, cô gái này chắc là không xong rồi, chỉ còn nửa hơi thở!" "Chuẩn bị hô hấp nhân tạo." "Tôi vừa căng thẳng quá nên quên hết những gì đã học rồi, hay là đoàn trưởng làm đi, tôi chạy lên phía trước tìm đường để lát nữa đưa cô ấy đến bệnh viện!" Chu Cận Xuyên liếc nhìn bóng lưng chạy biến mất hút, rồi lại cúi đầu nhìn người phụ nữ đang nằm bất động trên đất. Khuôn mặt trắng bệch như tờ giấy, hơi thở mong manh như sợi tơ, quả thực sắp không qua khỏi. Cứu người là quan trọng nhất. Chu Cận Xuyên quỳ hai gối xuống, đưa tay cởi cúc áo sơ mi trên cùng của người phụ nữ, đồng thời cúi người xuống chuẩn bị hà hơi vào miệng cô. ... Đầu Tô Ý đau như búa bổ! Bên tai còn văng vẳng hai giọng nói xa lạ, đang bàn tán xem cô đã c.h.ế.t hẳn hay chưa. DTV Mở mắt ra, một khuôn mặt đẹp trai đến mức kinh động lòng người đang dần phóng đại trước mắt cô. Thấy khuôn mặt ấy sắp chạm vào mình, Tô Ý bừng tỉnh, giơ tay tát một cái: "Lưu manh!" Sự việc diễn biến quá nhanh, Chu Cận Xuyên cũng không hề… Anh ta muốn gặp Tô Ý ngay lập tức, hỏi xem có phải cô ấy còn giận chuyện kiếp trước hay không.Nếu thật sự là vậy, kiếp này anh ta sẽ bù đắp cho cô ấy.DTVTần Vân Phong chìm đắm trong suy nghĩ làm sao để được Tô Ý tha thứ, hoàn toàn quên mất Bạch Nhược Lâm.Anh ta đâu biết rằng, Bạch Nhược Lâm sau khi vào phòng đợi, thấy anh ta bỏ đi, liền lén lút chạy ra.Bạch Nhược Lâm đi thẳng ra bến xe, bắt chuyến xe nhất về huyện.Đến huyện, cô ta tìm một nhà nghỉ bình dân thuê phòng qua đêm.Sáng sớm hôm sau.Bạch Nhược Lâm thu dọn đồ đạc, bắt chuyến xe sớm nhất trở về thị trấn.Lần này, cô ta không tìm Tân Vân Phong, cũng không tìm bất cứ ai.Cô ta âm thầm đến thị trấn, thuê một căn phòng với giá cao ngất ngưởng ở khu dân cư đối diện quán Cay Tứ Xuyên Như Ý.Bạch Nhược Lâm hiểu rõ, đây là cơ hội cuối cùng để cô ta đánh bại Tô Ý.Cô ta không còn nhiều thời gian nữa!Chỉ vài ngày nữa, vợ chồng Chính ủy Vương sẽ gọi điện thoại về Kinh Thị, nếu phát hiện cô ta không về, sẽ rất phiền phức.Nhưng cũng có thể, vợ chồng họ đang bận chuyện khác, ngất thời chưa liên lạc được.Nghĩ vậy, Bạch Nhược Lâm vội vàng đến bưu điện.Cô ta định gọi điện về nhà thăm dò tình hình, tiện thể xin ít tiền.Sau đó, cô ta gửi một bức điện báo cho bố mẹ Tô Ý, nói rằng Tô Ý mở quán ăn ở ngoài quân khu đã giàu có, giục họ nhanh chóng mua vé đến đây!Để tránh việc họ nhận được điện báo không tin, Bạch Nhược Lâm còn viết một bức thư dài gửi về.Cô ta còn cẩn thận kẹp vào trong thư hai mươi đồng.Để họ hoàn toàn yên tâm!Những ngày tiếp theo, cô ta kiên nhẫn chờ đợi, chờ đợi người nhà họ Tô đến, chờ đợi cơ hội tiếp theo ––Còn Tần Vân Phong, sau khi từ thành phố trở về, liền muốn đến tìm Tô Ý nói chuyện rõ ràng.Nhưng lúc đó đã muộn, không thể đợi đến lúc Tô Y tan ca.Sáng hôm sau, Tô Ý lại đi cùng Chu Cận Xuyên ra thị trấn, cả ngày anh ta không có cơ hội gặp riêng cô.Tần Vân Phong sợ hành động quá khích sẽ khiến Tô Ý thêm xa cách.Nghe nói Chu Cận Xuyên hai ngày nữa sẽ phải đi công tác xa, anh ta quyết định chờ anh đi rồi sẽ nói chuyện rõ ràng với Tô Ý.Hôm nay, Chu Cận Xuyên đến đón Tô Ý như thường lệ.Nhưng vì ngày mai phải đi công tác xa, nên trước khi đi, anh dặn dò Tô Ý rất kỹ càng.Tô Ý khó hiểu: “Có chuyện gì sao? Sao lần nào đi anh cũng không cẩn thận như vậy?"Chu Cận Xuyên thấy không giấu được cô, bèn kể lại chuyện Bạch Nhược Lâm đến tìm mình mấy hôm trước."Anh luôn cảm thấy cô ta có gì đó không ổn, dù cô ta có nói thật hay không, em cũng phải cẩn thận."Tô Ý cau mày: “Em nghe nói cô ta đã ly hôn với Tần Vân Phong và bị đưa về Kinh Thị rồi."Chu Cận Xuyên gật đầu: “Đúng là như vậy, nhưng anh luôn cảm thấy cô ta sẽ không dễ dàng bỏ cuộc như vậy đâu.Em vẫn nên cẩn thận một chút."Tô Ý gật đầu đồng ý.Trong lòng cô không khỏi thầm nghĩ, Bạch Nhược Lâm có phải thật sự điên rồi không!Chuyện trọng sinh như vậy mà cũng nói cho Chu Cận Xuyên, nếu không phải điên rồi thì có thể làm ra chuyện như vậy sao?Cũng giống như bản thân cô, mặc dù hiện tại cô hoàn toàn tin tưởng Chu Cận Xuyên, nhưng cũng không thể nào đem chuyện mình xuyên không đến đây nói cho anh biết được.Ngoài việc tự bảo vệ mình, cô cảm thấy việc để lộ toàn bộ bí mật của mình cho một người khác biết là một việc cực kỳ ngu ngốc.Cho dù đó là người đàn ông của mình cũng không được.Hơn nữa, nói ra thì có ý nghĩa gì, ngoài việc bị coi là kẻ điên?Đang lúc Tô Ý nghĩ như vậy, Chu Cận Xuyên đã chuyển chủ đề trước: “Em cũng đừng nghĩ nhiều, cho dù cô ta có trọng sinh thật thì cũng không thể ảnh hưởng gì đến chúng ta, cứ coi như không có chuyện gì xảy ra."

Anh ta muốn gặp Tô Ý ngay lập tức, hỏi xem có phải cô ấy còn giận chuyện kiếp trước hay không.

Nếu thật sự là vậy, kiếp này anh ta sẽ bù đắp cho cô ấy.

DTV

Tần Vân Phong chìm đắm trong suy nghĩ làm sao để được Tô Ý tha thứ, hoàn toàn quên mất Bạch Nhược Lâm.

Anh ta đâu biết rằng, Bạch Nhược Lâm sau khi vào phòng đợi, thấy anh ta bỏ đi, liền lén lút chạy ra.

Bạch Nhược Lâm đi thẳng ra bến xe, bắt chuyến xe nhất về huyện.

Đến huyện, cô ta tìm một nhà nghỉ bình dân thuê phòng qua đêm.

Sáng sớm hôm sau.

Bạch Nhược Lâm thu dọn đồ đạc, bắt chuyến xe sớm nhất trở về thị trấn.

Lần này, cô ta không tìm Tân Vân Phong, cũng không tìm bất cứ ai.

Cô ta âm thầm đến thị trấn, thuê một căn phòng với giá cao ngất ngưởng ở khu dân cư đối diện quán Cay Tứ Xuyên Như Ý.

Bạch Nhược Lâm hiểu rõ, đây là cơ hội cuối cùng để cô ta đánh bại Tô Ý.

Cô ta không còn nhiều thời gian nữa!

Chỉ vài ngày nữa, vợ chồng Chính ủy Vương sẽ gọi điện thoại về Kinh Thị, nếu phát hiện cô ta không về, sẽ rất phiền phức.

Nhưng cũng có thể, vợ chồng họ đang bận chuyện khác, ngất thời chưa liên lạc được.

Nghĩ vậy, Bạch Nhược Lâm vội vàng đến bưu điện.

Cô ta định gọi điện về nhà thăm dò tình hình, tiện thể xin ít tiền.

Sau đó, cô ta gửi một bức điện báo cho bố mẹ Tô Ý, nói rằng Tô Ý mở quán ăn ở ngoài quân khu đã giàu có, giục họ nhanh chóng mua vé đến đây!

Để tránh việc họ nhận được điện báo không tin, Bạch Nhược Lâm còn viết một bức thư dài gửi về.

Cô ta còn cẩn thận kẹp vào trong thư hai mươi đồng.

Để họ hoàn toàn yên tâm!

Những ngày tiếp theo, cô ta kiên nhẫn chờ đợi, chờ đợi người nhà họ Tô đến, chờ đợi cơ hội tiếp theo ––

Còn Tần Vân Phong, sau khi từ thành phố trở về, liền muốn đến tìm Tô Ý nói chuyện rõ ràng.

Nhưng lúc đó đã muộn, không thể đợi đến lúc Tô Y tan ca.

Sáng hôm sau, Tô Ý lại đi cùng Chu Cận Xuyên ra thị trấn, cả ngày anh ta không có cơ hội gặp riêng cô.

Tần Vân Phong sợ hành động quá khích sẽ khiến Tô Ý thêm xa cách.

Nghe nói Chu Cận Xuyên hai ngày nữa sẽ phải đi công tác xa, anh ta quyết định chờ anh đi rồi sẽ nói chuyện rõ ràng với Tô Ý.

Hôm nay, Chu Cận Xuyên đến đón Tô Ý như thường lệ.

Nhưng vì ngày mai phải đi công tác xa, nên trước khi đi, anh dặn dò Tô Ý rất kỹ càng.

Tô Ý khó hiểu: “Có chuyện gì sao? Sao lần nào đi anh cũng không cẩn thận như vậy?"

Chu Cận Xuyên thấy không giấu được cô, bèn kể lại chuyện Bạch Nhược Lâm đến tìm mình mấy hôm trước.

"Anh luôn cảm thấy cô ta có gì đó không ổn, dù cô ta có nói thật hay không, em cũng phải cẩn thận."

Tô Ý cau mày: “Em nghe nói cô ta đã ly hôn với Tần Vân Phong và bị đưa về Kinh Thị rồi."

Chu Cận Xuyên gật đầu: “Đúng là như vậy, nhưng anh luôn cảm thấy cô ta sẽ không dễ dàng bỏ cuộc như vậy đâu.

Em vẫn nên cẩn thận một chút."

Tô Ý gật đầu đồng ý.

Trong lòng cô không khỏi thầm nghĩ, Bạch Nhược Lâm có phải thật sự điên rồi không!

Chuyện trọng sinh như vậy mà cũng nói cho Chu Cận Xuyên, nếu không phải điên rồi thì có thể làm ra chuyện như vậy sao?

Cũng giống như bản thân cô, mặc dù hiện tại cô hoàn toàn tin tưởng Chu Cận Xuyên, nhưng cũng không thể nào đem chuyện mình xuyên không đến đây nói cho anh biết được.

Ngoài việc tự bảo vệ mình, cô cảm thấy việc để lộ toàn bộ bí mật của mình cho một người khác biết là một việc cực kỳ ngu ngốc.

Cho dù đó là người đàn ông của mình cũng không được.

Hơn nữa, nói ra thì có ý nghĩa gì, ngoài việc bị coi là kẻ điên?

Đang lúc Tô Ý nghĩ như vậy, Chu Cận Xuyên đã chuyển chủ đề trước: “Em cũng đừng nghĩ nhiều, cho dù cô ta có trọng sinh thật thì cũng không thể ảnh hưởng gì đến chúng ta, cứ coi như không có chuyện gì xảy ra."

Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Bị Hôn Phu Sỉ NhụcTác giả: Triệu Linh NhiTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Nữ Phụ, Truyện Xuyên Không"Đoàn trưởng, cô gái này chắc là không xong rồi, chỉ còn nửa hơi thở!" "Chuẩn bị hô hấp nhân tạo." "Tôi vừa căng thẳng quá nên quên hết những gì đã học rồi, hay là đoàn trưởng làm đi, tôi chạy lên phía trước tìm đường để lát nữa đưa cô ấy đến bệnh viện!" Chu Cận Xuyên liếc nhìn bóng lưng chạy biến mất hút, rồi lại cúi đầu nhìn người phụ nữ đang nằm bất động trên đất. Khuôn mặt trắng bệch như tờ giấy, hơi thở mong manh như sợi tơ, quả thực sắp không qua khỏi. Cứu người là quan trọng nhất. Chu Cận Xuyên quỳ hai gối xuống, đưa tay cởi cúc áo sơ mi trên cùng của người phụ nữ, đồng thời cúi người xuống chuẩn bị hà hơi vào miệng cô. ... Đầu Tô Ý đau như búa bổ! Bên tai còn văng vẳng hai giọng nói xa lạ, đang bàn tán xem cô đã c.h.ế.t hẳn hay chưa. DTV Mở mắt ra, một khuôn mặt đẹp trai đến mức kinh động lòng người đang dần phóng đại trước mắt cô. Thấy khuôn mặt ấy sắp chạm vào mình, Tô Ý bừng tỉnh, giơ tay tát một cái: "Lưu manh!" Sự việc diễn biến quá nhanh, Chu Cận Xuyên cũng không hề… Anh ta muốn gặp Tô Ý ngay lập tức, hỏi xem có phải cô ấy còn giận chuyện kiếp trước hay không.Nếu thật sự là vậy, kiếp này anh ta sẽ bù đắp cho cô ấy.DTVTần Vân Phong chìm đắm trong suy nghĩ làm sao để được Tô Ý tha thứ, hoàn toàn quên mất Bạch Nhược Lâm.Anh ta đâu biết rằng, Bạch Nhược Lâm sau khi vào phòng đợi, thấy anh ta bỏ đi, liền lén lút chạy ra.Bạch Nhược Lâm đi thẳng ra bến xe, bắt chuyến xe nhất về huyện.Đến huyện, cô ta tìm một nhà nghỉ bình dân thuê phòng qua đêm.Sáng sớm hôm sau.Bạch Nhược Lâm thu dọn đồ đạc, bắt chuyến xe sớm nhất trở về thị trấn.Lần này, cô ta không tìm Tân Vân Phong, cũng không tìm bất cứ ai.Cô ta âm thầm đến thị trấn, thuê một căn phòng với giá cao ngất ngưởng ở khu dân cư đối diện quán Cay Tứ Xuyên Như Ý.Bạch Nhược Lâm hiểu rõ, đây là cơ hội cuối cùng để cô ta đánh bại Tô Ý.Cô ta không còn nhiều thời gian nữa!Chỉ vài ngày nữa, vợ chồng Chính ủy Vương sẽ gọi điện thoại về Kinh Thị, nếu phát hiện cô ta không về, sẽ rất phiền phức.Nhưng cũng có thể, vợ chồng họ đang bận chuyện khác, ngất thời chưa liên lạc được.Nghĩ vậy, Bạch Nhược Lâm vội vàng đến bưu điện.Cô ta định gọi điện về nhà thăm dò tình hình, tiện thể xin ít tiền.Sau đó, cô ta gửi một bức điện báo cho bố mẹ Tô Ý, nói rằng Tô Ý mở quán ăn ở ngoài quân khu đã giàu có, giục họ nhanh chóng mua vé đến đây!Để tránh việc họ nhận được điện báo không tin, Bạch Nhược Lâm còn viết một bức thư dài gửi về.Cô ta còn cẩn thận kẹp vào trong thư hai mươi đồng.Để họ hoàn toàn yên tâm!Những ngày tiếp theo, cô ta kiên nhẫn chờ đợi, chờ đợi người nhà họ Tô đến, chờ đợi cơ hội tiếp theo ––Còn Tần Vân Phong, sau khi từ thành phố trở về, liền muốn đến tìm Tô Ý nói chuyện rõ ràng.Nhưng lúc đó đã muộn, không thể đợi đến lúc Tô Y tan ca.Sáng hôm sau, Tô Ý lại đi cùng Chu Cận Xuyên ra thị trấn, cả ngày anh ta không có cơ hội gặp riêng cô.Tần Vân Phong sợ hành động quá khích sẽ khiến Tô Ý thêm xa cách.Nghe nói Chu Cận Xuyên hai ngày nữa sẽ phải đi công tác xa, anh ta quyết định chờ anh đi rồi sẽ nói chuyện rõ ràng với Tô Ý.Hôm nay, Chu Cận Xuyên đến đón Tô Ý như thường lệ.Nhưng vì ngày mai phải đi công tác xa, nên trước khi đi, anh dặn dò Tô Ý rất kỹ càng.Tô Ý khó hiểu: “Có chuyện gì sao? Sao lần nào đi anh cũng không cẩn thận như vậy?"Chu Cận Xuyên thấy không giấu được cô, bèn kể lại chuyện Bạch Nhược Lâm đến tìm mình mấy hôm trước."Anh luôn cảm thấy cô ta có gì đó không ổn, dù cô ta có nói thật hay không, em cũng phải cẩn thận."Tô Ý cau mày: “Em nghe nói cô ta đã ly hôn với Tần Vân Phong và bị đưa về Kinh Thị rồi."Chu Cận Xuyên gật đầu: “Đúng là như vậy, nhưng anh luôn cảm thấy cô ta sẽ không dễ dàng bỏ cuộc như vậy đâu.Em vẫn nên cẩn thận một chút."Tô Ý gật đầu đồng ý.Trong lòng cô không khỏi thầm nghĩ, Bạch Nhược Lâm có phải thật sự điên rồi không!Chuyện trọng sinh như vậy mà cũng nói cho Chu Cận Xuyên, nếu không phải điên rồi thì có thể làm ra chuyện như vậy sao?Cũng giống như bản thân cô, mặc dù hiện tại cô hoàn toàn tin tưởng Chu Cận Xuyên, nhưng cũng không thể nào đem chuyện mình xuyên không đến đây nói cho anh biết được.Ngoài việc tự bảo vệ mình, cô cảm thấy việc để lộ toàn bộ bí mật của mình cho một người khác biết là một việc cực kỳ ngu ngốc.Cho dù đó là người đàn ông của mình cũng không được.Hơn nữa, nói ra thì có ý nghĩa gì, ngoài việc bị coi là kẻ điên?Đang lúc Tô Ý nghĩ như vậy, Chu Cận Xuyên đã chuyển chủ đề trước: “Em cũng đừng nghĩ nhiều, cho dù cô ta có trọng sinh thật thì cũng không thể ảnh hưởng gì đến chúng ta, cứ coi như không có chuyện gì xảy ra."

Chương 283: Chương 283