"Đoàn trưởng, cô gái này chắc là không xong rồi, chỉ còn nửa hơi thở!" "Chuẩn bị hô hấp nhân tạo." "Tôi vừa căng thẳng quá nên quên hết những gì đã học rồi, hay là đoàn trưởng làm đi, tôi chạy lên phía trước tìm đường để lát nữa đưa cô ấy đến bệnh viện!" Chu Cận Xuyên liếc nhìn bóng lưng chạy biến mất hút, rồi lại cúi đầu nhìn người phụ nữ đang nằm bất động trên đất. Khuôn mặt trắng bệch như tờ giấy, hơi thở mong manh như sợi tơ, quả thực sắp không qua khỏi. Cứu người là quan trọng nhất. Chu Cận Xuyên quỳ hai gối xuống, đưa tay cởi cúc áo sơ mi trên cùng của người phụ nữ, đồng thời cúi người xuống chuẩn bị hà hơi vào miệng cô. ... Đầu Tô Ý đau như búa bổ! Bên tai còn văng vẳng hai giọng nói xa lạ, đang bàn tán xem cô đã c.h.ế.t hẳn hay chưa. DTV Mở mắt ra, một khuôn mặt đẹp trai đến mức kinh động lòng người đang dần phóng đại trước mắt cô. Thấy khuôn mặt ấy sắp chạm vào mình, Tô Ý bừng tỉnh, giơ tay tát một cái: "Lưu manh!" Sự việc diễn biến quá nhanh, Chu Cận Xuyên cũng không hề…
Chương 491: Chương 491
Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Bị Hôn Phu Sỉ NhụcTác giả: Triệu Linh NhiTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Nữ Phụ, Truyện Xuyên Không"Đoàn trưởng, cô gái này chắc là không xong rồi, chỉ còn nửa hơi thở!" "Chuẩn bị hô hấp nhân tạo." "Tôi vừa căng thẳng quá nên quên hết những gì đã học rồi, hay là đoàn trưởng làm đi, tôi chạy lên phía trước tìm đường để lát nữa đưa cô ấy đến bệnh viện!" Chu Cận Xuyên liếc nhìn bóng lưng chạy biến mất hút, rồi lại cúi đầu nhìn người phụ nữ đang nằm bất động trên đất. Khuôn mặt trắng bệch như tờ giấy, hơi thở mong manh như sợi tơ, quả thực sắp không qua khỏi. Cứu người là quan trọng nhất. Chu Cận Xuyên quỳ hai gối xuống, đưa tay cởi cúc áo sơ mi trên cùng của người phụ nữ, đồng thời cúi người xuống chuẩn bị hà hơi vào miệng cô. ... Đầu Tô Ý đau như búa bổ! Bên tai còn văng vẳng hai giọng nói xa lạ, đang bàn tán xem cô đã c.h.ế.t hẳn hay chưa. DTV Mở mắt ra, một khuôn mặt đẹp trai đến mức kinh động lòng người đang dần phóng đại trước mắt cô. Thấy khuôn mặt ấy sắp chạm vào mình, Tô Ý bừng tỉnh, giơ tay tát một cái: "Lưu manh!" Sự việc diễn biến quá nhanh, Chu Cận Xuyên cũng không hề… Mấy người bạn cùng phòng nhìn bàn đã sạch sẽ, không nhịn được cười: “Có cần phải đi chào hỏi mẹ cậu hay không, nếu không thì chúng ta sẽ bị trách là không biết cách cư xử.”Lâm Lạp Bắc thấy mọi người kiên quyết muốn đi, liền thở dài đặt chén xuống bàn, thấp giọng nói: “Tôi nói không cần thì không cần.”Mấy người thấy vậy không kiềm được trố mắt nhìn nhau, không còn cách nào khác đành bỏ cuộc.Sau khi mọi người rời đi, lúc này Lâm Lạp Bắc mới vội vàng đến quầy thu ngân thanh toán tiền.Vừa đúng lúc Tô Ý đang đứng ở quầy thu ngân, bình thản tính tiền: “Hai mươi đồng, giảm giá còn mười sáu đồng”Lâm Lạp Bắc nhếch môi: “Không cần giảm giá.”Vừa dứt lời, Từ Tiểu Cần đứng ở bên cạnh Tô Ý không nhịn được bật cười.Lâm Lạp Bắc không vui trợn mắt nhìn cô ấy một cái: “Cô cười cái gì?”Nói xong, mấy người bạn cùng phòng vội vàng kéo Lâm Lạp Bắc một cái: “Tiệm mới khai trương, giảm giá hai mươi phần trăm, có phải cậu bị ngu hay không?”Lâm Lạp Bắc nhìn tờ quảng cáo dán sau lưng Tô Ý, mới nhận ra điều đó, vội vã lấy ra mười sáu đồng, đặt xuống rồi nhanh chóng rời đi mất dạng.Sau khi mấy người đã rời đi, Từ Tiểu Cần vừa bị dọa một phen lại một lần nữa che miệng cười.“Chị Tô, không phải đại học Thanh Bắc rất khó thi vào hay sao? Người đó tôi thấy cũng không giống như là mọt sách, làm sao lại buồn cười như vậy.”Tô Ý bất đắc dĩ nhún vai một cái, thấp giọng nói: “Anh ta chính là Lâm Lạp Bắc.”“À, thì ra là Lâm Lạp Bắc, chẳng trách mới vừa rồi nhìn anh ta lại không được tự nhiên như vậy.”…..Ngày khai trương *****ên, bận rộn đến tận hai giờ chiều mới tiễn xong nhóm khách hàng cuối cùng.Đến chiều tối, chưa đến năm giờ đã lại trở nên bận rộn.Tô Ý lo lắng về chuyện hai đứa trẻ tan học, nên đã gọi điện thoại cho Triệu Lam để hỏi một chút.Không ngờ Triệu Lam cũng không đi đón: “Cận Xuyên nói để thằng bé đi đón hai đứa nhỏ rồi thuận tiện ghé qua chỗ con luôn.”Tô Ý đang thắc mắc tại sao anh ấy lại trở về sớm như vậy, vừa quay đầu đã nhìn thấy Chu Cận Xuyên dẫn theo hai đứa trẻ bước vào.Theo sát phía sau chính là Tạ Tiểu Quân và một số người lạ mặt.Mọi người thấy Tô Ý, đồng thanh hô lên: “Chị dâu tốt! Chị dâu tốt!”Tô Ý bừng tỉnh, hóa ra là Chu Cận Xuyên đã dẫn mấy người từ quân đội đến ủng hộ?Cô vội vàng nhiệt tình chào hỏi mọi người, rồi dẫn bọn họ đến phòng riêng.“Tại sao hôm nay anh lại trở về sớm như vậy?”“Hôm nay là ngày *****ên khai trương, lo lắng em ở bên này không yên tâm, mọi người nghe nói em mở tiệm cơm, đều rối rít muốn đi theo anh đến để nếm thử món ăn một chút, đều là bị Tạ Tiểu Quân làm cho thèm ăn mà đi ra ngoài.”Tô Ý mỉm cười gật đầu: “Vậy anh nhanh lên trên lầu gọi món đi.”“Không cần, có Tạ Tiểu Quân ở đó là được rồi, anh ở lại đây giúp em một tay, hôm nay chắc mệt lả rồi chứ? Anh nghe nói buổi trưa hôm nay có rất nhiều người đến ăn.”DTVTô Ý ừ một tiếng: “Không sao, em ứng phó được, cái này không cần anh giúp đâu, nhanh đi đi, chăm sóc các con là được.”Chu Cận Xuyên cúi đầu một cái nhìn quân phục trên người mình còn chưa kịp thay, mỉm cười gật đầu: “Được rồi, vậy thì ăn xong bọn anh sẽ đợi em cùng nhau về nhà.”…..Hai ngày bận rộn liên tiếp, tiệm cơm làm ăn rất là đông khách.Mặc dù có nhiều người hơn, nhưng bởi vì mọi người đã chuẩn bị tinh thần từ trước, và được đào tạo kỹ lưỡng, nên đối phó một cách rất tự nhiên bài bản.Ai ngờ ngày thứ ba lại xảy ra vấn đề.Hai ngày đầu, nhiều người còn đang chờ xem, đặc biệt là những người nhà ở xa một chút, cũng không biết nhanh như vậy.
Mấy người bạn cùng phòng nhìn bàn đã sạch sẽ, không nhịn được cười: “Có cần phải đi chào hỏi mẹ cậu hay không, nếu không thì chúng ta sẽ bị trách là không biết cách cư xử.”
Lâm Lạp Bắc thấy mọi người kiên quyết muốn đi, liền thở dài đặt chén xuống bàn, thấp giọng nói: “Tôi nói không cần thì không cần.”
Mấy người thấy vậy không kiềm được trố mắt nhìn nhau, không còn cách nào khác đành bỏ cuộc.
Sau khi mọi người rời đi, lúc này Lâm Lạp Bắc mới vội vàng đến quầy thu ngân thanh toán tiền.
Vừa đúng lúc Tô Ý đang đứng ở quầy thu ngân, bình thản tính tiền: “Hai mươi đồng, giảm giá còn mười sáu đồng”
Lâm Lạp Bắc nhếch môi: “Không cần giảm giá.”
Vừa dứt lời, Từ Tiểu Cần đứng ở bên cạnh Tô Ý không nhịn được bật cười.
Lâm Lạp Bắc không vui trợn mắt nhìn cô ấy một cái: “Cô cười cái gì?”
Nói xong, mấy người bạn cùng phòng vội vàng kéo Lâm Lạp Bắc một cái: “Tiệm mới khai trương, giảm giá hai mươi phần trăm, có phải cậu bị ngu hay không?”
Lâm Lạp Bắc nhìn tờ quảng cáo dán sau lưng Tô Ý, mới nhận ra điều đó, vội vã lấy ra mười sáu đồng, đặt xuống rồi nhanh chóng rời đi mất dạng.
Sau khi mấy người đã rời đi, Từ Tiểu Cần vừa bị dọa một phen lại một lần nữa che miệng cười.
“Chị Tô, không phải đại học Thanh Bắc rất khó thi vào hay sao? Người đó tôi thấy cũng không giống như là mọt sách, làm sao lại buồn cười như vậy.”
Tô Ý bất đắc dĩ nhún vai một cái, thấp giọng nói: “Anh ta chính là Lâm Lạp Bắc.”
“À, thì ra là Lâm Lạp Bắc, chẳng trách mới vừa rồi nhìn anh ta lại không được tự nhiên như vậy.”
…..
Ngày khai trương *****ên, bận rộn đến tận hai giờ chiều mới tiễn xong nhóm khách hàng cuối cùng.
Đến chiều tối, chưa đến năm giờ đã lại trở nên bận rộn.
Tô Ý lo lắng về chuyện hai đứa trẻ tan học, nên đã gọi điện thoại cho Triệu Lam để hỏi một chút.
Không ngờ Triệu Lam cũng không đi đón: “Cận Xuyên nói để thằng bé đi đón hai đứa nhỏ rồi thuận tiện ghé qua chỗ con luôn.”
Tô Ý đang thắc mắc tại sao anh ấy lại trở về sớm như vậy, vừa quay đầu đã nhìn thấy Chu Cận Xuyên dẫn theo hai đứa trẻ bước vào.
Theo sát phía sau chính là Tạ Tiểu Quân và một số người lạ mặt.
Mọi người thấy Tô Ý, đồng thanh hô lên: “Chị dâu tốt! Chị dâu tốt!”
Tô Ý bừng tỉnh, hóa ra là Chu Cận Xuyên đã dẫn mấy người từ quân đội đến ủng hộ?
Cô vội vàng nhiệt tình chào hỏi mọi người, rồi dẫn bọn họ đến phòng riêng.
“Tại sao hôm nay anh lại trở về sớm như vậy?”
“Hôm nay là ngày *****ên khai trương, lo lắng em ở bên này không yên tâm, mọi người nghe nói em mở tiệm cơm, đều rối rít muốn đi theo anh đến để nếm thử món ăn một chút, đều là bị Tạ Tiểu Quân làm cho thèm ăn mà đi ra ngoài.”
Tô Ý mỉm cười gật đầu: “Vậy anh nhanh lên trên lầu gọi món đi.”
“Không cần, có Tạ Tiểu Quân ở đó là được rồi, anh ở lại đây giúp em một tay, hôm nay chắc mệt lả rồi chứ? Anh nghe nói buổi trưa hôm nay có rất nhiều người đến ăn.”
DTV
Tô Ý ừ một tiếng: “Không sao, em ứng phó được, cái này không cần anh giúp đâu, nhanh đi đi, chăm sóc các con là được.”
Chu Cận Xuyên cúi đầu một cái nhìn quân phục trên người mình còn chưa kịp thay, mỉm cười gật đầu: “Được rồi, vậy thì ăn xong bọn anh sẽ đợi em cùng nhau về nhà.”
…..
Hai ngày bận rộn liên tiếp, tiệm cơm làm ăn rất là đông khách.
Mặc dù có nhiều người hơn, nhưng bởi vì mọi người đã chuẩn bị tinh thần từ trước, và được đào tạo kỹ lưỡng, nên đối phó một cách rất tự nhiên bài bản.
Ai ngờ ngày thứ ba lại xảy ra vấn đề.
Hai ngày đầu, nhiều người còn đang chờ xem, đặc biệt là những người nhà ở xa một chút, cũng không biết nhanh như vậy.
Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Bị Hôn Phu Sỉ NhụcTác giả: Triệu Linh NhiTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Nữ Phụ, Truyện Xuyên Không"Đoàn trưởng, cô gái này chắc là không xong rồi, chỉ còn nửa hơi thở!" "Chuẩn bị hô hấp nhân tạo." "Tôi vừa căng thẳng quá nên quên hết những gì đã học rồi, hay là đoàn trưởng làm đi, tôi chạy lên phía trước tìm đường để lát nữa đưa cô ấy đến bệnh viện!" Chu Cận Xuyên liếc nhìn bóng lưng chạy biến mất hút, rồi lại cúi đầu nhìn người phụ nữ đang nằm bất động trên đất. Khuôn mặt trắng bệch như tờ giấy, hơi thở mong manh như sợi tơ, quả thực sắp không qua khỏi. Cứu người là quan trọng nhất. Chu Cận Xuyên quỳ hai gối xuống, đưa tay cởi cúc áo sơ mi trên cùng của người phụ nữ, đồng thời cúi người xuống chuẩn bị hà hơi vào miệng cô. ... Đầu Tô Ý đau như búa bổ! Bên tai còn văng vẳng hai giọng nói xa lạ, đang bàn tán xem cô đã c.h.ế.t hẳn hay chưa. DTV Mở mắt ra, một khuôn mặt đẹp trai đến mức kinh động lòng người đang dần phóng đại trước mắt cô. Thấy khuôn mặt ấy sắp chạm vào mình, Tô Ý bừng tỉnh, giơ tay tát một cái: "Lưu manh!" Sự việc diễn biến quá nhanh, Chu Cận Xuyên cũng không hề… Mấy người bạn cùng phòng nhìn bàn đã sạch sẽ, không nhịn được cười: “Có cần phải đi chào hỏi mẹ cậu hay không, nếu không thì chúng ta sẽ bị trách là không biết cách cư xử.”Lâm Lạp Bắc thấy mọi người kiên quyết muốn đi, liền thở dài đặt chén xuống bàn, thấp giọng nói: “Tôi nói không cần thì không cần.”Mấy người thấy vậy không kiềm được trố mắt nhìn nhau, không còn cách nào khác đành bỏ cuộc.Sau khi mọi người rời đi, lúc này Lâm Lạp Bắc mới vội vàng đến quầy thu ngân thanh toán tiền.Vừa đúng lúc Tô Ý đang đứng ở quầy thu ngân, bình thản tính tiền: “Hai mươi đồng, giảm giá còn mười sáu đồng”Lâm Lạp Bắc nhếch môi: “Không cần giảm giá.”Vừa dứt lời, Từ Tiểu Cần đứng ở bên cạnh Tô Ý không nhịn được bật cười.Lâm Lạp Bắc không vui trợn mắt nhìn cô ấy một cái: “Cô cười cái gì?”Nói xong, mấy người bạn cùng phòng vội vàng kéo Lâm Lạp Bắc một cái: “Tiệm mới khai trương, giảm giá hai mươi phần trăm, có phải cậu bị ngu hay không?”Lâm Lạp Bắc nhìn tờ quảng cáo dán sau lưng Tô Ý, mới nhận ra điều đó, vội vã lấy ra mười sáu đồng, đặt xuống rồi nhanh chóng rời đi mất dạng.Sau khi mấy người đã rời đi, Từ Tiểu Cần vừa bị dọa một phen lại một lần nữa che miệng cười.“Chị Tô, không phải đại học Thanh Bắc rất khó thi vào hay sao? Người đó tôi thấy cũng không giống như là mọt sách, làm sao lại buồn cười như vậy.”Tô Ý bất đắc dĩ nhún vai một cái, thấp giọng nói: “Anh ta chính là Lâm Lạp Bắc.”“À, thì ra là Lâm Lạp Bắc, chẳng trách mới vừa rồi nhìn anh ta lại không được tự nhiên như vậy.”…..Ngày khai trương *****ên, bận rộn đến tận hai giờ chiều mới tiễn xong nhóm khách hàng cuối cùng.Đến chiều tối, chưa đến năm giờ đã lại trở nên bận rộn.Tô Ý lo lắng về chuyện hai đứa trẻ tan học, nên đã gọi điện thoại cho Triệu Lam để hỏi một chút.Không ngờ Triệu Lam cũng không đi đón: “Cận Xuyên nói để thằng bé đi đón hai đứa nhỏ rồi thuận tiện ghé qua chỗ con luôn.”Tô Ý đang thắc mắc tại sao anh ấy lại trở về sớm như vậy, vừa quay đầu đã nhìn thấy Chu Cận Xuyên dẫn theo hai đứa trẻ bước vào.Theo sát phía sau chính là Tạ Tiểu Quân và một số người lạ mặt.Mọi người thấy Tô Ý, đồng thanh hô lên: “Chị dâu tốt! Chị dâu tốt!”Tô Ý bừng tỉnh, hóa ra là Chu Cận Xuyên đã dẫn mấy người từ quân đội đến ủng hộ?Cô vội vàng nhiệt tình chào hỏi mọi người, rồi dẫn bọn họ đến phòng riêng.“Tại sao hôm nay anh lại trở về sớm như vậy?”“Hôm nay là ngày *****ên khai trương, lo lắng em ở bên này không yên tâm, mọi người nghe nói em mở tiệm cơm, đều rối rít muốn đi theo anh đến để nếm thử món ăn một chút, đều là bị Tạ Tiểu Quân làm cho thèm ăn mà đi ra ngoài.”Tô Ý mỉm cười gật đầu: “Vậy anh nhanh lên trên lầu gọi món đi.”“Không cần, có Tạ Tiểu Quân ở đó là được rồi, anh ở lại đây giúp em một tay, hôm nay chắc mệt lả rồi chứ? Anh nghe nói buổi trưa hôm nay có rất nhiều người đến ăn.”DTVTô Ý ừ một tiếng: “Không sao, em ứng phó được, cái này không cần anh giúp đâu, nhanh đi đi, chăm sóc các con là được.”Chu Cận Xuyên cúi đầu một cái nhìn quân phục trên người mình còn chưa kịp thay, mỉm cười gật đầu: “Được rồi, vậy thì ăn xong bọn anh sẽ đợi em cùng nhau về nhà.”…..Hai ngày bận rộn liên tiếp, tiệm cơm làm ăn rất là đông khách.Mặc dù có nhiều người hơn, nhưng bởi vì mọi người đã chuẩn bị tinh thần từ trước, và được đào tạo kỹ lưỡng, nên đối phó một cách rất tự nhiên bài bản.Ai ngờ ngày thứ ba lại xảy ra vấn đề.Hai ngày đầu, nhiều người còn đang chờ xem, đặc biệt là những người nhà ở xa một chút, cũng không biết nhanh như vậy.