Tác giả:

"Đoàn trưởng, cô gái này chắc là không xong rồi, chỉ còn nửa hơi thở!" "Chuẩn bị hô hấp nhân tạo." "Tôi vừa căng thẳng quá nên quên hết những gì đã học rồi, hay là đoàn trưởng làm đi, tôi chạy lên phía trước tìm đường để lát nữa đưa cô ấy đến bệnh viện!" Chu Cận Xuyên liếc nhìn bóng lưng chạy biến mất hút, rồi lại cúi đầu nhìn người phụ nữ đang nằm bất động trên đất. Khuôn mặt trắng bệch như tờ giấy, hơi thở mong manh như sợi tơ, quả thực sắp không qua khỏi. Cứu người là quan trọng nhất. Chu Cận Xuyên quỳ hai gối xuống, đưa tay cởi cúc áo sơ mi trên cùng của người phụ nữ, đồng thời cúi người xuống chuẩn bị hà hơi vào miệng cô. ... Đầu Tô Ý đau như búa bổ! Bên tai còn văng vẳng hai giọng nói xa lạ, đang bàn tán xem cô đã c.h.ế.t hẳn hay chưa. DTV Mở mắt ra, một khuôn mặt đẹp trai đến mức kinh động lòng người đang dần phóng đại trước mắt cô. Thấy khuôn mặt ấy sắp chạm vào mình, Tô Ý bừng tỉnh, giơ tay tát một cái: "Lưu manh!" Sự việc diễn biến quá nhanh, Chu Cận Xuyên cũng không hề…

Chương 867: Chương 867

Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Bị Hôn Phu Sỉ NhụcTác giả: Triệu Linh NhiTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Nữ Phụ, Truyện Xuyên Không"Đoàn trưởng, cô gái này chắc là không xong rồi, chỉ còn nửa hơi thở!" "Chuẩn bị hô hấp nhân tạo." "Tôi vừa căng thẳng quá nên quên hết những gì đã học rồi, hay là đoàn trưởng làm đi, tôi chạy lên phía trước tìm đường để lát nữa đưa cô ấy đến bệnh viện!" Chu Cận Xuyên liếc nhìn bóng lưng chạy biến mất hút, rồi lại cúi đầu nhìn người phụ nữ đang nằm bất động trên đất. Khuôn mặt trắng bệch như tờ giấy, hơi thở mong manh như sợi tơ, quả thực sắp không qua khỏi. Cứu người là quan trọng nhất. Chu Cận Xuyên quỳ hai gối xuống, đưa tay cởi cúc áo sơ mi trên cùng của người phụ nữ, đồng thời cúi người xuống chuẩn bị hà hơi vào miệng cô. ... Đầu Tô Ý đau như búa bổ! Bên tai còn văng vẳng hai giọng nói xa lạ, đang bàn tán xem cô đã c.h.ế.t hẳn hay chưa. DTV Mở mắt ra, một khuôn mặt đẹp trai đến mức kinh động lòng người đang dần phóng đại trước mắt cô. Thấy khuôn mặt ấy sắp chạm vào mình, Tô Ý bừng tỉnh, giơ tay tát một cái: "Lưu manh!" Sự việc diễn biến quá nhanh, Chu Cận Xuyên cũng không hề… Anh nhanh chóng hỏi cô có thấy vết đỏ hay nước ối bị vỡ không, sau khi xác nhận xong, anh mới thở phào nhẹ nhõm."Vợ, em nằm yên một lát đi, để anh gọi mẹ lên trước, sau đó chúng ta thu dọn đồ đạc chuẩn bị đến bệnh viện."Tô Ý ậm ừ rồi nhanh chóng ôm lấy anh: “Đừng nói gì, chỉ cần nói với một mình mẹ là được.Mọi người đều đang náo động phòng, lúc này đừng quấy rầy họ.Dù sao đứa bé cũng chưa chào đời mà."Chu Cận Xuyên ừ một tiếng, vội vàng đi xuống lầu tìm Tô Nhân.Khi Tô Nhân nghe tin con gái sắp sinh, bà ấy sợ đến mức hoảng hốt chạy bừa, vội vàng bảo Liêu Chính Dân nổ máy xe trước, lập tức nhanh chóng chạy lên phòng ngủ của Tô Ý trên lầu."Mẹ đừng lo lắng hiện tại con đang đau bụng chuyển dạ bình thường, mẹ mang túi sinh đến bệnh viện trước đã."Sau khi hai người thu dọn đồ đạc xong, đúng lúc cô lại phải chịu cơn đau đẻ thứ hai.Tô Ý nhìn thoáng qua đồng hồ, thời gian đã gần mười lăm phút, vẫn còn sớm.Vốn dĩ cô muốn ở nhà quan sát trước, nhưng Tô Nhân và Chu Cận Xuyên đã không nhịn được nữa."Mẹ, chúng ta đi bệnh viện đi, có bác sĩ và y tá chăm sóc thì chúng ta cũng yên tâm hơn."Giọng điệu của Tô Nhân cũng có chút bối rối: "Đúng, đúng, đúng tốt nhất là đến bệnh viện sớm đi.Buổi tối chúng ta sẽ bị tắc đường.Hơn nữa, đây còn là song thai, không thể bất cẩn được! "Tô Ý vốn không muốn làm phiền mọi người, nhưng khi ba người đi xuống lầu, tiếng động vẫn khiến mọi người kinh sợ."Tiểu Ý làm sao vậy? Có phải sắp sinh rồi không?"Rầm một tiếng tất cả mọi người đều chạy ra nhìn cô.Lần *****ên Tô Ý sinh con lại có nhiều người đến xem như vậy, Tô Ý thấy khá xấu hổ."Tôi không sao, chúng tôi đi bệnh viện trước đã, mọi người cứ tiếp tục đi."Dù sao cô sinh con cũng không cần nhiều người chăm sóc như vậy, chỉ cần Chu Cận Xuyên và Tô Nhân đi cùng là được rồi.Mặc dù cô nói vậy nhưng mọi người đều vô cùng cẩn thận với cặp song sinh của Tô Ý.Khi nghe tin cô sắp sinh, mấy anh trai chị dâu đều lo lắng đến mức vội vây xung quanh cô.DTV"Chúng ta cùng đi bệnh viện đi.Nhanh, Hạo Nam lái xe đi."Từ Đan và Diêu Ngọc Phương, một người là bác sĩ, một người là y tá, hai người vội vàng lên xe của Tô Ý để kiểm tra tình trạng của cô.Sân nhà họ Tô bỗng chốc đã loạn thành một nồi cháo, nhất thời ai nấy đều muốn vào bệnh viện.Tô Ý nhìn thấy cảnh tượng này thì bị doạ đến trợn tròn mắt, vội vàng ngồi dậy, hét ra ngoài cửa sổ: “Để chị dâu cả và chị dâu hai với mẹ đi cùng em đi.Những người còn lại thì làm những gì nên làm, đặc biệt là anh ba và anh tư đó, hôm nay là ngày hai anh kết hôn, đừng bận tâm chạy đến bệnh viện làm gì! Chờ ngày mai rồi lại tới thăm em.""Em là đi sinh con, không phải đi đánh sói, các anh đi cùng cũng vô dụng!""Các anh ngàn vạn lần đừng tới, bằng không em còn phải lo lắng cho mấy anh!"Lời vừa nói xong, đúng lúc cơn đau chuyển dạ thứ ba ập tới.Khi không đau đớn, Tô Ý cảm thấy mình vẫn như bình thường, nhưng khi cơn đau này ập đến, cô lập tức đau đến mức không nói được nên chỉ có thể nhắm mắt, tựa lưng vào chỗ dựa để giảm bớt cơn đau.Chu Cận Xuyên lo lắng đến mức nhanh chóng khởi động xe, chuẩn bị lập tức đến bệnh viện.Tô Nhân ngồi ở ghế phụ, trong khi Diêu Ngọc Phương và Từ Đan đang trông chừng Tô Ý, nhắc nhở cô những biện pháp phòng ngừa khi sinh con, để cô không bị đau."Khi đau thì hít một hơi thật sâu, điều chỉnh tốt nhịp thở của mình.Nhất định không được loạn.”“Lát nữa chỉ cần làm theo hướng dẫn của bác sĩ.Họ bảo em dùng sức thì cứ dùng sức.”“Mẹ ơi, mẹ đã mang theo tất cả những đồ dự sinh đúng không ạ?”.

Anh nhanh chóng hỏi cô có thấy vết đỏ hay nước ối bị vỡ không, sau khi xác nhận xong, anh mới thở phào nhẹ nhõm.

"Vợ, em nằm yên một lát đi, để anh gọi mẹ lên trước, sau đó chúng ta thu dọn đồ đạc chuẩn bị đến bệnh viện."

Tô Ý ậm ừ rồi nhanh chóng ôm lấy anh: “Đừng nói gì, chỉ cần nói với một mình mẹ là được.

Mọi người đều đang náo động phòng, lúc này đừng quấy rầy họ.

Dù sao đứa bé cũng chưa chào đời mà."

Chu Cận Xuyên ừ một tiếng, vội vàng đi xuống lầu tìm Tô Nhân.

Khi Tô Nhân nghe tin con gái sắp sinh, bà ấy sợ đến mức hoảng hốt chạy bừa, vội vàng bảo Liêu Chính Dân nổ máy xe trước, lập tức nhanh chóng chạy lên phòng ngủ của Tô Ý trên lầu.

"Mẹ đừng lo lắng hiện tại con đang đau bụng chuyển dạ bình thường, mẹ mang túi sinh đến bệnh viện trước đã."

Sau khi hai người thu dọn đồ đạc xong, đúng lúc cô lại phải chịu cơn đau đẻ thứ hai.

Tô Ý nhìn thoáng qua đồng hồ, thời gian đã gần mười lăm phút, vẫn còn sớm.

Vốn dĩ cô muốn ở nhà quan sát trước, nhưng Tô Nhân và Chu Cận Xuyên đã không nhịn được nữa.

"Mẹ, chúng ta đi bệnh viện đi, có bác sĩ và y tá chăm sóc thì chúng ta cũng yên tâm hơn."

Giọng điệu của Tô Nhân cũng có chút bối rối: "Đúng, đúng, đúng tốt nhất là đến bệnh viện sớm đi.

Buổi tối chúng ta sẽ bị tắc đường.

Hơn nữa, đây còn là song thai, không thể bất cẩn được! "

Tô Ý vốn không muốn làm phiền mọi người, nhưng khi ba người đi xuống lầu, tiếng động vẫn khiến mọi người kinh sợ.

"Tiểu Ý làm sao vậy? Có phải sắp sinh rồi không?"

Rầm một tiếng tất cả mọi người đều chạy ra nhìn cô.

Lần *****ên Tô Ý sinh con lại có nhiều người đến xem như vậy, Tô Ý thấy khá xấu hổ.

"Tôi không sao, chúng tôi đi bệnh viện trước đã, mọi người cứ tiếp tục đi."

Dù sao cô sinh con cũng không cần nhiều người chăm sóc như vậy, chỉ cần Chu Cận Xuyên và Tô Nhân đi cùng là được rồi.

Mặc dù cô nói vậy nhưng mọi người đều vô cùng cẩn thận với cặp song sinh của Tô Ý.

Khi nghe tin cô sắp sinh, mấy anh trai chị dâu đều lo lắng đến mức vội vây xung quanh cô.

DTV

"Chúng ta cùng đi bệnh viện đi.

Nhanh, Hạo Nam lái xe đi."

Từ Đan và Diêu Ngọc Phương, một người là bác sĩ, một người là y tá, hai người vội vàng lên xe của Tô Ý để kiểm tra tình trạng của cô.

Sân nhà họ Tô bỗng chốc đã loạn thành một nồi cháo, nhất thời ai nấy đều muốn vào bệnh viện.

Tô Ý nhìn thấy cảnh tượng này thì bị doạ đến trợn tròn mắt, vội vàng ngồi dậy, hét ra ngoài cửa sổ: “Để chị dâu cả và chị dâu hai với mẹ đi cùng em đi.

Những người còn lại thì làm những gì nên làm, đặc biệt là anh ba và anh tư đó, hôm nay là ngày hai anh kết hôn, đừng bận tâm chạy đến bệnh viện làm gì! Chờ ngày mai rồi lại tới thăm em."

"Em là đi sinh con, không phải đi đánh sói, các anh đi cùng cũng vô dụng!"

"Các anh ngàn vạn lần đừng tới, bằng không em còn phải lo lắng cho mấy anh!"

Lời vừa nói xong, đúng lúc cơn đau chuyển dạ thứ ba ập tới.

Khi không đau đớn, Tô Ý cảm thấy mình vẫn như bình thường, nhưng khi cơn đau này ập đến, cô lập tức đau đến mức không nói được nên chỉ có thể nhắm mắt, tựa lưng vào chỗ dựa để giảm bớt cơn đau.

Chu Cận Xuyên lo lắng đến mức nhanh chóng khởi động xe, chuẩn bị lập tức đến bệnh viện.

Tô Nhân ngồi ở ghế phụ, trong khi Diêu Ngọc Phương và Từ Đan đang trông chừng Tô Ý, nhắc nhở cô những biện pháp phòng ngừa khi sinh con, để cô không bị đau.

"Khi đau thì hít một hơi thật sâu, điều chỉnh tốt nhịp thở của mình.

Nhất định không được loạn.”

“Lát nữa chỉ cần làm theo hướng dẫn của bác sĩ.

Họ bảo em dùng sức thì cứ dùng sức.”

“Mẹ ơi, mẹ đã mang theo tất cả những đồ dự sinh đúng không ạ?”.

Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Bị Hôn Phu Sỉ NhụcTác giả: Triệu Linh NhiTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Nữ Phụ, Truyện Xuyên Không"Đoàn trưởng, cô gái này chắc là không xong rồi, chỉ còn nửa hơi thở!" "Chuẩn bị hô hấp nhân tạo." "Tôi vừa căng thẳng quá nên quên hết những gì đã học rồi, hay là đoàn trưởng làm đi, tôi chạy lên phía trước tìm đường để lát nữa đưa cô ấy đến bệnh viện!" Chu Cận Xuyên liếc nhìn bóng lưng chạy biến mất hút, rồi lại cúi đầu nhìn người phụ nữ đang nằm bất động trên đất. Khuôn mặt trắng bệch như tờ giấy, hơi thở mong manh như sợi tơ, quả thực sắp không qua khỏi. Cứu người là quan trọng nhất. Chu Cận Xuyên quỳ hai gối xuống, đưa tay cởi cúc áo sơ mi trên cùng của người phụ nữ, đồng thời cúi người xuống chuẩn bị hà hơi vào miệng cô. ... Đầu Tô Ý đau như búa bổ! Bên tai còn văng vẳng hai giọng nói xa lạ, đang bàn tán xem cô đã c.h.ế.t hẳn hay chưa. DTV Mở mắt ra, một khuôn mặt đẹp trai đến mức kinh động lòng người đang dần phóng đại trước mắt cô. Thấy khuôn mặt ấy sắp chạm vào mình, Tô Ý bừng tỉnh, giơ tay tát một cái: "Lưu manh!" Sự việc diễn biến quá nhanh, Chu Cận Xuyên cũng không hề… Anh nhanh chóng hỏi cô có thấy vết đỏ hay nước ối bị vỡ không, sau khi xác nhận xong, anh mới thở phào nhẹ nhõm."Vợ, em nằm yên một lát đi, để anh gọi mẹ lên trước, sau đó chúng ta thu dọn đồ đạc chuẩn bị đến bệnh viện."Tô Ý ậm ừ rồi nhanh chóng ôm lấy anh: “Đừng nói gì, chỉ cần nói với một mình mẹ là được.Mọi người đều đang náo động phòng, lúc này đừng quấy rầy họ.Dù sao đứa bé cũng chưa chào đời mà."Chu Cận Xuyên ừ một tiếng, vội vàng đi xuống lầu tìm Tô Nhân.Khi Tô Nhân nghe tin con gái sắp sinh, bà ấy sợ đến mức hoảng hốt chạy bừa, vội vàng bảo Liêu Chính Dân nổ máy xe trước, lập tức nhanh chóng chạy lên phòng ngủ của Tô Ý trên lầu."Mẹ đừng lo lắng hiện tại con đang đau bụng chuyển dạ bình thường, mẹ mang túi sinh đến bệnh viện trước đã."Sau khi hai người thu dọn đồ đạc xong, đúng lúc cô lại phải chịu cơn đau đẻ thứ hai.Tô Ý nhìn thoáng qua đồng hồ, thời gian đã gần mười lăm phút, vẫn còn sớm.Vốn dĩ cô muốn ở nhà quan sát trước, nhưng Tô Nhân và Chu Cận Xuyên đã không nhịn được nữa."Mẹ, chúng ta đi bệnh viện đi, có bác sĩ và y tá chăm sóc thì chúng ta cũng yên tâm hơn."Giọng điệu của Tô Nhân cũng có chút bối rối: "Đúng, đúng, đúng tốt nhất là đến bệnh viện sớm đi.Buổi tối chúng ta sẽ bị tắc đường.Hơn nữa, đây còn là song thai, không thể bất cẩn được! "Tô Ý vốn không muốn làm phiền mọi người, nhưng khi ba người đi xuống lầu, tiếng động vẫn khiến mọi người kinh sợ."Tiểu Ý làm sao vậy? Có phải sắp sinh rồi không?"Rầm một tiếng tất cả mọi người đều chạy ra nhìn cô.Lần *****ên Tô Ý sinh con lại có nhiều người đến xem như vậy, Tô Ý thấy khá xấu hổ."Tôi không sao, chúng tôi đi bệnh viện trước đã, mọi người cứ tiếp tục đi."Dù sao cô sinh con cũng không cần nhiều người chăm sóc như vậy, chỉ cần Chu Cận Xuyên và Tô Nhân đi cùng là được rồi.Mặc dù cô nói vậy nhưng mọi người đều vô cùng cẩn thận với cặp song sinh của Tô Ý.Khi nghe tin cô sắp sinh, mấy anh trai chị dâu đều lo lắng đến mức vội vây xung quanh cô.DTV"Chúng ta cùng đi bệnh viện đi.Nhanh, Hạo Nam lái xe đi."Từ Đan và Diêu Ngọc Phương, một người là bác sĩ, một người là y tá, hai người vội vàng lên xe của Tô Ý để kiểm tra tình trạng của cô.Sân nhà họ Tô bỗng chốc đã loạn thành một nồi cháo, nhất thời ai nấy đều muốn vào bệnh viện.Tô Ý nhìn thấy cảnh tượng này thì bị doạ đến trợn tròn mắt, vội vàng ngồi dậy, hét ra ngoài cửa sổ: “Để chị dâu cả và chị dâu hai với mẹ đi cùng em đi.Những người còn lại thì làm những gì nên làm, đặc biệt là anh ba và anh tư đó, hôm nay là ngày hai anh kết hôn, đừng bận tâm chạy đến bệnh viện làm gì! Chờ ngày mai rồi lại tới thăm em.""Em là đi sinh con, không phải đi đánh sói, các anh đi cùng cũng vô dụng!""Các anh ngàn vạn lần đừng tới, bằng không em còn phải lo lắng cho mấy anh!"Lời vừa nói xong, đúng lúc cơn đau chuyển dạ thứ ba ập tới.Khi không đau đớn, Tô Ý cảm thấy mình vẫn như bình thường, nhưng khi cơn đau này ập đến, cô lập tức đau đến mức không nói được nên chỉ có thể nhắm mắt, tựa lưng vào chỗ dựa để giảm bớt cơn đau.Chu Cận Xuyên lo lắng đến mức nhanh chóng khởi động xe, chuẩn bị lập tức đến bệnh viện.Tô Nhân ngồi ở ghế phụ, trong khi Diêu Ngọc Phương và Từ Đan đang trông chừng Tô Ý, nhắc nhở cô những biện pháp phòng ngừa khi sinh con, để cô không bị đau."Khi đau thì hít một hơi thật sâu, điều chỉnh tốt nhịp thở của mình.Nhất định không được loạn.”“Lát nữa chỉ cần làm theo hướng dẫn của bác sĩ.Họ bảo em dùng sức thì cứ dùng sức.”“Mẹ ơi, mẹ đã mang theo tất cả những đồ dự sinh đúng không ạ?”.

Chương 867: Chương 867