"Em gái nước đường, tỉnh lại đi." "Ai nha, thật là đáng thương, mấy tên lưu manh khốn kiếp này ra tay không hề nhẹ chút nào." "Đánh người bất tỉnh rồi bỏ chạy, chúng nó sẽ bị thiên lôi đánh chết." Phố Miếu ở Cửu Long nhộn nhịp xe cộ, biển hiệu mọc lên san sát, cửa hàng âm thanh làm sống dậy những ngày tháng huy hoàng của Beyond*, âm nhạc xuyên qua con phố sầm uất nhất Hương Giang này, các quầy hàng bán đồ lặt vặt và đồ ăn nhẹ nối tiếp nhau. (*tên một ban nhạc rock của Hồng Kông thập niên 80. Cre: wikipedia) Năm giờ chiều, tới gần giờ tan tầm của người dân thành phố Hương Giang, là thời điểm hoạt động kinh doanh nhộn nhịp nhất. Một số chủ quán lại không quan tâm đến việc kinh doanh của mình, đang tụ tập lại một chỗ, lo lắng nhìn cô gái bất tỉnh ở quán nước đường. “Dậy đi, dậy đi!” ông chủ nhà hàng Trương Ký hô lên. Sở Nguyệt Nịnh chậm rãi mở mắt ra, thanh âm ồn ào náo động. Cô nhìn những cái đầu tranh nhau ghé vào phía trên đầu mình, đầu óc trống rỗng trong giây lát. Đây là đâu? Cô nhớ…

Chương 364: Chương 364

Xuyên Không Ta Dùng Kĩ Nghệ Bói Toán Thiên Đỉnh Để Kiếm SốngTác giả: Trần Niên Nãi PhaoTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không"Em gái nước đường, tỉnh lại đi." "Ai nha, thật là đáng thương, mấy tên lưu manh khốn kiếp này ra tay không hề nhẹ chút nào." "Đánh người bất tỉnh rồi bỏ chạy, chúng nó sẽ bị thiên lôi đánh chết." Phố Miếu ở Cửu Long nhộn nhịp xe cộ, biển hiệu mọc lên san sát, cửa hàng âm thanh làm sống dậy những ngày tháng huy hoàng của Beyond*, âm nhạc xuyên qua con phố sầm uất nhất Hương Giang này, các quầy hàng bán đồ lặt vặt và đồ ăn nhẹ nối tiếp nhau. (*tên một ban nhạc rock của Hồng Kông thập niên 80. Cre: wikipedia) Năm giờ chiều, tới gần giờ tan tầm của người dân thành phố Hương Giang, là thời điểm hoạt động kinh doanh nhộn nhịp nhất. Một số chủ quán lại không quan tâm đến việc kinh doanh của mình, đang tụ tập lại một chỗ, lo lắng nhìn cô gái bất tỉnh ở quán nước đường. “Dậy đi, dậy đi!” ông chủ nhà hàng Trương Ký hô lên. Sở Nguyệt Nịnh chậm rãi mở mắt ra, thanh âm ồn ào náo động. Cô nhìn những cái đầu tranh nhau ghé vào phía trên đầu mình, đầu óc trống rỗng trong giây lát. Đây là đâu? Cô nhớ… Tiễn Trần Hạo Minh đi, Sở Nguyệt Nịnh bắt đầu sắp xếp lại quán xe. Cô bày ra chiếc bàn gỗ nhỏ, lấy ra hai chiếc ghế tựa và ngồi xuống, nhìn về phía hàng người đang xếp hàng chờ đợi, nụ cười nở rộ trên khuôn mặt trắng mịn."Có thể bắt đầu xem bói rồi, ai đến trước thì mời!"Người *****ên trong hàng là một người phụ nữ. Cô mặc bộ đồ ngủ rộng thùng thình bằng vải cotton, đi dép lê, một tay đỡ eo, một tay cầm bình giữ nhiệt.Bụng cô hơi nhô cao, lộ rõ qua lớp áo ngủ mỏng manh. Mái tóc xoăn rối bời, khuôn mặt vàng vọt như nến.Cô cẩn thận ngồi xuống, vừa đặt bình giữ nhiệt lên bàn, đã tức giận đập mạnh xuống mặt bàn gỗ.“Đại sư, xin cô nhất định phải giúp tôi tìm ra con giáp thứ mười ba kia đang ở đâu.”Xôn xao!Nhóm hàng xóm xao động.Con giáp thứ mười ba?Nữ sĩ mang thai mà chồng đã ngoại tình.Các bà hàng xóm xôn xao bàn tán, tỏ ra phẫn nộ:"Trời ơi, cô đang mang thai mà chồng đã đi ngoại tình sao?""Làm sao có loại đàn ông có thể vậy được? Vừa mang thai đã vội vã bỏ vợ bỏ con.""Mang thai mà chồng đã ngoại tình, sinh con rồi liệu có tốt hơn không?" "Cô còn chưa đến 30 tuổi mà? Tranh thủ tuổi trẻ mà ly hôn đi."Nghe những lời bàn tán của hàng xóm, Tô Tú Nhã bỗng chốc suy sụp. Cô nức nở cúi đầu che đi chiếc bụng bầu to, "Tôi... tôi tiếc nuối.""Baby đã có thai động, tôi và người yêu cũng đã yêu nhau ba năm. Anh ấy là người tốt nhất trên đời đối với tôi, rất dịu dàng và chu đáo.""Tôi... tôi tin tưởng, nhất định là có người phụ nữ khác quyến rũ anh ấy, khiến anh ấy không kiềm chế được bản thân."Nói xong, Tô Tú Nhã nắm lấy tay Sở Nguyệt Nịnh, cầu xin: "Đại sư, mọi người đều nói rằng cô bói toán rất linh nghiệm. Xin cô giúp đỡ tôi với, cầu xin co."Sở Nguyệt Nịnh nắm lấy tay Tô Tú Nhã, lo lắng cô kích động ảnh hưởng đến thai nhi, bèn nhẹ nhàng hỏi: "Cô có bát tự của người yêu không?" Tô Tú Nhã ngẩn người, lắc đầu buồn bã: "Còn cần bát tự sao?""Cần chứ." Sở Nguyệt Nịnh gật đầu, tiếp tục hỏi: "Cô biết giờ sinh của người yêu không?""Chỉ biết ngày sinh thôi có được không?" Tô Tú Nhã tỏ ra thất vọng."Vậy thì không được." Sở Nguyệt Nịnh giải thích: "Cần phải biết cả giờ sinh, nếu không thì bói toán sẽ không chính xác."Thấy Tô Tú Nhã hoảng hốt, Sở Nguyệt Nịnh đề nghị: "Vậy thì bói bát tự của cô đi."Tô Tú Nhã chống tay lên bàn, đứng dậy: "Tính cho tôi ư?" Nghe lời nói của Sở Nguyệt Nịnh, cô do dự hỏi: "Tính cho tôi cũng có thể tìm ra vị trí của tiểu tam sao?"Sở Nguyệt Nịnh nhíu mày, chống tay lên cằm: "Tại sao nhất định phải tính cho người khác? Quẻ Kim của tôi không tính chuyện vặt vãnh, nếu như hoa rơi vào tay người khác phải chăng là quá lãng phí?"Lúc này Tô Tú Nhã mới nhận ra.Càng nghĩ càng tức giận.Mới nãy đây cô suýt chút nữa đã ném hai trăm tệ vào tay cái tiểu tam kia!"Được rồi, tính cho tôi đi."Tô Tú Nhã một lần nữa ngồi xuống.Sở Nguyệt Nịnh nhận lấy bát tự sinh thần, nói: "Theo quy cũ, trước tiên tôi sẽ tính từ thân thế của cô."Tô Tú Nhã gật đầu: "Đại sư, xin cô cứ mạnh dạn tính. Nếu không chuẩn, tôi sẽ không trách cô.""Được thôi." Sở Nguyệt Nịnh cười.Đây là lần *****ên có khách hàng nói như vậy.Cô nhìn vào bát tự, vẻ mặt trở nên nghiêm túc, chậm rãi bắt đầu tính toán."Dựa vào bát tự, tuổi thơ của cô số phận không tốt. Tài lộc nhiều nhưng yếu ớt, không thông suốt, tuổi vận gặp khắc Thân Mẫu ắt sẽ chết. Mẹ cô đã qua đời rất sớm. Bát tự của hai người khắc chế lẫn nhau, trong hai người chỉ có thể sống một người. Có thể nói, khi cô vừa sinh ra, mẹ cô đã qua đời.""Nhưng vẫn chưa hết."Sở Nguyệt Nịnh tiếp tục tính."Tuổi vận sắp tới gặp tai họa lớn, cha cô c.h.ế.t vì tai nạn mà không thể cứu vãn. Không lâu sau, cha cô cũng đột ngột qua đời."

Tiễn Trần Hạo Minh đi, Sở Nguyệt Nịnh bắt đầu sắp xếp lại quán xe. Cô bày ra chiếc bàn gỗ nhỏ, lấy ra hai chiếc ghế tựa và ngồi xuống, nhìn về phía hàng người đang xếp hàng chờ đợi, nụ cười nở rộ trên khuôn mặt trắng mịn.

"Có thể bắt đầu xem bói rồi, ai đến trước thì mời!"

Người *****ên trong hàng là một người phụ nữ. Cô mặc bộ đồ ngủ rộng thùng thình bằng vải cotton, đi dép lê, một tay đỡ eo, một tay cầm bình giữ nhiệt.

Bụng cô hơi nhô cao, lộ rõ qua lớp áo ngủ mỏng manh. Mái tóc xoăn rối bời, khuôn mặt vàng vọt như nến.

Cô cẩn thận ngồi xuống, vừa đặt bình giữ nhiệt lên bàn, đã tức giận đập mạnh xuống mặt bàn gỗ.

“Đại sư, xin cô nhất định phải giúp tôi tìm ra con giáp thứ mười ba kia đang ở đâu.”

Xôn xao!

Nhóm hàng xóm xao động.

Con giáp thứ mười ba?

Nữ sĩ mang thai mà chồng đã ngoại tình.

Các bà hàng xóm xôn xao bàn tán, tỏ ra phẫn nộ:

"Trời ơi, cô đang mang thai mà chồng đã đi ngoại tình sao?"

"Làm sao có loại đàn ông có thể vậy được? Vừa mang thai đã vội vã bỏ vợ bỏ con."

"Mang thai mà chồng đã ngoại tình, sinh con rồi liệu có tốt hơn không?"

 

"Cô còn chưa đến 30 tuổi mà? Tranh thủ tuổi trẻ mà ly hôn đi."

Nghe những lời bàn tán của hàng xóm, Tô Tú Nhã bỗng chốc suy sụp. Cô nức nở cúi đầu che đi chiếc bụng bầu to, "Tôi... tôi tiếc nuối."

"Baby đã có thai động, tôi và người yêu cũng đã yêu nhau ba năm. Anh ấy là người tốt nhất trên đời đối với tôi, rất dịu dàng và chu đáo."

"Tôi... tôi tin tưởng, nhất định là có người phụ nữ khác quyến rũ anh ấy, khiến anh ấy không kiềm chế được bản thân."

Nói xong, Tô Tú Nhã nắm lấy tay Sở Nguyệt Nịnh, cầu xin: "Đại sư, mọi người đều nói rằng cô bói toán rất linh nghiệm. Xin cô giúp đỡ tôi với, cầu xin co."

Sở Nguyệt Nịnh nắm lấy tay Tô Tú Nhã, lo lắng cô kích động ảnh hưởng đến thai nhi, bèn nhẹ nhàng hỏi: "Cô có bát tự của người yêu không?"

 

Tô Tú Nhã ngẩn người, lắc đầu buồn bã: "Còn cần bát tự sao?"

"Cần chứ." Sở Nguyệt Nịnh gật đầu, tiếp tục hỏi: "Cô biết giờ sinh của người yêu không?"

"Chỉ biết ngày sinh thôi có được không?" Tô Tú Nhã tỏ ra thất vọng.

"Vậy thì không được." Sở Nguyệt Nịnh giải thích: "Cần phải biết cả giờ sinh, nếu không thì bói toán sẽ không chính xác."

Thấy Tô Tú Nhã hoảng hốt, Sở Nguyệt Nịnh đề nghị: "Vậy thì bói bát tự của cô đi."

Tô Tú Nhã chống tay lên bàn, đứng dậy: "Tính cho tôi ư?" Nghe lời nói của Sở Nguyệt Nịnh, cô do dự hỏi: "Tính cho tôi cũng có thể tìm ra vị trí của tiểu tam sao?"

Sở Nguyệt Nịnh nhíu mày, chống tay lên cằm: "Tại sao nhất định phải tính cho người khác? Quẻ Kim của tôi không tính chuyện vặt vãnh, nếu như hoa rơi vào tay người khác phải chăng là quá lãng phí?"

Lúc này Tô Tú Nhã mới nhận ra.

Càng nghĩ càng tức giận.

Mới nãy đây cô suýt chút nữa đã ném hai trăm tệ vào tay cái tiểu tam kia!

"Được rồi, tính cho tôi đi."

Tô Tú Nhã một lần nữa ngồi xuống.

Sở Nguyệt Nịnh nhận lấy bát tự sinh thần, nói: "Theo quy cũ, trước tiên tôi sẽ tính từ thân thế của cô."

Tô Tú Nhã gật đầu: "Đại sư, xin cô cứ mạnh dạn tính. Nếu không chuẩn, tôi sẽ không trách cô."

"Được thôi." Sở Nguyệt Nịnh cười.

Đây là lần *****ên có khách hàng nói như vậy.

Cô nhìn vào bát tự, vẻ mặt trở nên nghiêm túc, chậm rãi bắt đầu tính toán.

"Dựa vào bát tự, tuổi thơ của cô số phận không tốt. Tài lộc nhiều nhưng yếu ớt, không thông suốt, tuổi vận gặp khắc Thân Mẫu ắt sẽ chết. Mẹ cô đã qua đời rất sớm. Bát tự của hai người khắc chế lẫn nhau, trong hai người chỉ có thể sống một người. Có thể nói, khi cô vừa sinh ra, mẹ cô đã qua đời."

"Nhưng vẫn chưa hết."

Sở Nguyệt Nịnh tiếp tục tính.

"Tuổi vận sắp tới gặp tai họa lớn, cha cô c.h.ế.t vì tai nạn mà không thể cứu vãn. Không lâu sau, cha cô cũng đột ngột qua đời."

Xuyên Không Ta Dùng Kĩ Nghệ Bói Toán Thiên Đỉnh Để Kiếm SốngTác giả: Trần Niên Nãi PhaoTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không"Em gái nước đường, tỉnh lại đi." "Ai nha, thật là đáng thương, mấy tên lưu manh khốn kiếp này ra tay không hề nhẹ chút nào." "Đánh người bất tỉnh rồi bỏ chạy, chúng nó sẽ bị thiên lôi đánh chết." Phố Miếu ở Cửu Long nhộn nhịp xe cộ, biển hiệu mọc lên san sát, cửa hàng âm thanh làm sống dậy những ngày tháng huy hoàng của Beyond*, âm nhạc xuyên qua con phố sầm uất nhất Hương Giang này, các quầy hàng bán đồ lặt vặt và đồ ăn nhẹ nối tiếp nhau. (*tên một ban nhạc rock của Hồng Kông thập niên 80. Cre: wikipedia) Năm giờ chiều, tới gần giờ tan tầm của người dân thành phố Hương Giang, là thời điểm hoạt động kinh doanh nhộn nhịp nhất. Một số chủ quán lại không quan tâm đến việc kinh doanh của mình, đang tụ tập lại một chỗ, lo lắng nhìn cô gái bất tỉnh ở quán nước đường. “Dậy đi, dậy đi!” ông chủ nhà hàng Trương Ký hô lên. Sở Nguyệt Nịnh chậm rãi mở mắt ra, thanh âm ồn ào náo động. Cô nhìn những cái đầu tranh nhau ghé vào phía trên đầu mình, đầu óc trống rỗng trong giây lát. Đây là đâu? Cô nhớ… Tiễn Trần Hạo Minh đi, Sở Nguyệt Nịnh bắt đầu sắp xếp lại quán xe. Cô bày ra chiếc bàn gỗ nhỏ, lấy ra hai chiếc ghế tựa và ngồi xuống, nhìn về phía hàng người đang xếp hàng chờ đợi, nụ cười nở rộ trên khuôn mặt trắng mịn."Có thể bắt đầu xem bói rồi, ai đến trước thì mời!"Người *****ên trong hàng là một người phụ nữ. Cô mặc bộ đồ ngủ rộng thùng thình bằng vải cotton, đi dép lê, một tay đỡ eo, một tay cầm bình giữ nhiệt.Bụng cô hơi nhô cao, lộ rõ qua lớp áo ngủ mỏng manh. Mái tóc xoăn rối bời, khuôn mặt vàng vọt như nến.Cô cẩn thận ngồi xuống, vừa đặt bình giữ nhiệt lên bàn, đã tức giận đập mạnh xuống mặt bàn gỗ.“Đại sư, xin cô nhất định phải giúp tôi tìm ra con giáp thứ mười ba kia đang ở đâu.”Xôn xao!Nhóm hàng xóm xao động.Con giáp thứ mười ba?Nữ sĩ mang thai mà chồng đã ngoại tình.Các bà hàng xóm xôn xao bàn tán, tỏ ra phẫn nộ:"Trời ơi, cô đang mang thai mà chồng đã đi ngoại tình sao?""Làm sao có loại đàn ông có thể vậy được? Vừa mang thai đã vội vã bỏ vợ bỏ con.""Mang thai mà chồng đã ngoại tình, sinh con rồi liệu có tốt hơn không?" "Cô còn chưa đến 30 tuổi mà? Tranh thủ tuổi trẻ mà ly hôn đi."Nghe những lời bàn tán của hàng xóm, Tô Tú Nhã bỗng chốc suy sụp. Cô nức nở cúi đầu che đi chiếc bụng bầu to, "Tôi... tôi tiếc nuối.""Baby đã có thai động, tôi và người yêu cũng đã yêu nhau ba năm. Anh ấy là người tốt nhất trên đời đối với tôi, rất dịu dàng và chu đáo.""Tôi... tôi tin tưởng, nhất định là có người phụ nữ khác quyến rũ anh ấy, khiến anh ấy không kiềm chế được bản thân."Nói xong, Tô Tú Nhã nắm lấy tay Sở Nguyệt Nịnh, cầu xin: "Đại sư, mọi người đều nói rằng cô bói toán rất linh nghiệm. Xin cô giúp đỡ tôi với, cầu xin co."Sở Nguyệt Nịnh nắm lấy tay Tô Tú Nhã, lo lắng cô kích động ảnh hưởng đến thai nhi, bèn nhẹ nhàng hỏi: "Cô có bát tự của người yêu không?" Tô Tú Nhã ngẩn người, lắc đầu buồn bã: "Còn cần bát tự sao?""Cần chứ." Sở Nguyệt Nịnh gật đầu, tiếp tục hỏi: "Cô biết giờ sinh của người yêu không?""Chỉ biết ngày sinh thôi có được không?" Tô Tú Nhã tỏ ra thất vọng."Vậy thì không được." Sở Nguyệt Nịnh giải thích: "Cần phải biết cả giờ sinh, nếu không thì bói toán sẽ không chính xác."Thấy Tô Tú Nhã hoảng hốt, Sở Nguyệt Nịnh đề nghị: "Vậy thì bói bát tự của cô đi."Tô Tú Nhã chống tay lên bàn, đứng dậy: "Tính cho tôi ư?" Nghe lời nói của Sở Nguyệt Nịnh, cô do dự hỏi: "Tính cho tôi cũng có thể tìm ra vị trí của tiểu tam sao?"Sở Nguyệt Nịnh nhíu mày, chống tay lên cằm: "Tại sao nhất định phải tính cho người khác? Quẻ Kim của tôi không tính chuyện vặt vãnh, nếu như hoa rơi vào tay người khác phải chăng là quá lãng phí?"Lúc này Tô Tú Nhã mới nhận ra.Càng nghĩ càng tức giận.Mới nãy đây cô suýt chút nữa đã ném hai trăm tệ vào tay cái tiểu tam kia!"Được rồi, tính cho tôi đi."Tô Tú Nhã một lần nữa ngồi xuống.Sở Nguyệt Nịnh nhận lấy bát tự sinh thần, nói: "Theo quy cũ, trước tiên tôi sẽ tính từ thân thế của cô."Tô Tú Nhã gật đầu: "Đại sư, xin cô cứ mạnh dạn tính. Nếu không chuẩn, tôi sẽ không trách cô.""Được thôi." Sở Nguyệt Nịnh cười.Đây là lần *****ên có khách hàng nói như vậy.Cô nhìn vào bát tự, vẻ mặt trở nên nghiêm túc, chậm rãi bắt đầu tính toán."Dựa vào bát tự, tuổi thơ của cô số phận không tốt. Tài lộc nhiều nhưng yếu ớt, không thông suốt, tuổi vận gặp khắc Thân Mẫu ắt sẽ chết. Mẹ cô đã qua đời rất sớm. Bát tự của hai người khắc chế lẫn nhau, trong hai người chỉ có thể sống một người. Có thể nói, khi cô vừa sinh ra, mẹ cô đã qua đời.""Nhưng vẫn chưa hết."Sở Nguyệt Nịnh tiếp tục tính."Tuổi vận sắp tới gặp tai họa lớn, cha cô c.h.ế.t vì tai nạn mà không thể cứu vãn. Không lâu sau, cha cô cũng đột ngột qua đời."

Chương 364: Chương 364