Tác giả:

“Hoàng thượng, dấu hiệu nhận biết góc vuông là gì?” “Cái đệch? Ngươi cũng vậy à?” “Ừm ừm!” Ta kích động chen qua An công công, chìa hai tay về phía Hoàng thượng. “Ngươi còn nhớ nội dung quyển 184 của ‘Tư trị thông giám’ không? Ta nghĩ mãi không ra, mất ngủ hai ngày rồi.” Hoàng thượng nắm c.h.ặ.t t.a.y ta, nhìn ta đầy nước mắt. “Ơ... Không nhớ ra thì thôi vậy.” Ta rụt tay về. Tối hôm đó, Hoàng thượng triệu ta thị tẩm. “Ta có ba yêu cầu!” Hoàng thượng vừa bước vào cửa đã bị câu nói của ta dọa cho giật mình. “Ta có thể ngủ dưới đất hoặc trên trường kỷ, ngươi cứ ngủ trên giường, ta sẽ không thật sự thị tẩm đâu. Yên tâm đi.” Hoàng thượng ngừng một chút, “Hay là ngươi ngủ trên giường đi.” Ta hơi áy náy: “Chúng ta có thể thay phiên nhau ngủ trên giường, dù sao ngươi cũng là Hoàng thượng.” “Ngươi mới xuyên không đến à?” Hoàng thượng ôm chăn trải giường dưới đất cho mình. Ta xuống giường giúp hắn: “Không, lâu rồi, cũng gần năm tháng rồi.” “Không thể nào, còn lâu hơn cả ta, ta mới đến một tháng…

Chương 17: Chương 17

Ta Và Hoàng Thượng Cùng Xuyên Không P1Tác giả: Khuyết DanhTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Hoàng thượng, dấu hiệu nhận biết góc vuông là gì?” “Cái đệch? Ngươi cũng vậy à?” “Ừm ừm!” Ta kích động chen qua An công công, chìa hai tay về phía Hoàng thượng. “Ngươi còn nhớ nội dung quyển 184 của ‘Tư trị thông giám’ không? Ta nghĩ mãi không ra, mất ngủ hai ngày rồi.” Hoàng thượng nắm c.h.ặ.t t.a.y ta, nhìn ta đầy nước mắt. “Ơ... Không nhớ ra thì thôi vậy.” Ta rụt tay về. Tối hôm đó, Hoàng thượng triệu ta thị tẩm. “Ta có ba yêu cầu!” Hoàng thượng vừa bước vào cửa đã bị câu nói của ta dọa cho giật mình. “Ta có thể ngủ dưới đất hoặc trên trường kỷ, ngươi cứ ngủ trên giường, ta sẽ không thật sự thị tẩm đâu. Yên tâm đi.” Hoàng thượng ngừng một chút, “Hay là ngươi ngủ trên giường đi.” Ta hơi áy náy: “Chúng ta có thể thay phiên nhau ngủ trên giường, dù sao ngươi cũng là Hoàng thượng.” “Ngươi mới xuyên không đến à?” Hoàng thượng ôm chăn trải giường dưới đất cho mình. Ta xuống giường giúp hắn: “Không, lâu rồi, cũng gần năm tháng rồi.” “Không thể nào, còn lâu hơn cả ta, ta mới đến một tháng… Tề Mục bị ta cảm động đến mức phát khóc, liền nhiệt tình mời ta cùng hắn đi tuần tra. Ta từ chối mấy lần, ta nói ta là đội viên Đội Thiếu niên Tiền phong, làm việc tốt không cần lưu danh, càng không cần báo đáp!Nhưng mà ta thật sự không thể từ chối, hắn lại rất khỏe, ta đành phải miễn cưỡng lên xe của hắn, nhận lời cảm ơn của hắn.Người được cứu giúp Tề Mục bày tỏ: "Ta thật sự nên tìm một sợi dây trói ngươi lại."Ta đang định nói ngươi không cần khách sáo như vậy, hắn đã trừng mắt nhìn ta.Vẫn là ngậm miệng lại vậy.Hình như hắn bị sự dũng cảm của ta dọa choáng váng, cả đường đi đều không nói gì.Ta vỗ vỗ mu bàn tay hắn: "Đừng sợ nha lão đệ, anh đây sóng to gió lớn gì mà chưa từng gặp!"Hắn vẫn không nói gì, nhưng cởi áo choàng ra khoác lên người ta.Thôi xong, chẳng lẽ hắn thật sự yêu ta rồi?Ta rất muốn nói với hắn, đừng yêu ta, không có kết quả đâu, trừ phi ngươi battle dance giỏi hơn ta.Nhưng mà ta nhớ ra tên này có chút cố chấp.Lỡ như thật sự muốn battle dance với ta thì phải làm sao?Ta không thể ngồi yên chờ chết.Ta hắng giọng, nói rõ ràng từng chữ: "Tề Mục, nghe An công công nói, hình như ngươi rất quan tâm đến ta.""Ngươi suy nghĩ nhiều rồi," Tề Mục vén rèm xe nhìn thời tiết bên ngoài, "Ta thích An công công."Á à?Vô tình biến thành nữ tự luyến rồi.Trong lều thật sự rất lạnh, ta co ro ở góc bị đông cứng đến run cầm cập.Tề Mục ngồi ở cửa lều đun rượu, vẫy tay với ta: "Lại đây sưởi ấm."Ta quấn chặt chăn đi tới, nhìn ngọn lửa bập bùng nhưng không dám đến gần quá."Sợ lửa?""Có chút."Tề Mục múc một muỗng rượu nóng vào ly đưa cho ta: "Cầm lấy sưởi ấm tay đi, rượu mạnh chắc ngươi không uống được."Phiền c.h.ế.t đi được, sao cả thế giới đều biết tửu lượng của ta kém vậy."Ngươi không có gì muốn chia sẻ với ta sao?" Tề Mục nhướng mày nhìn ta."Ngươi không phải đã nhìn thấy hết rồi sao, còn cần ta nhắc lại à?"Hắn uống một ngụm rượu, dựa vào cột cười: "Ngươi lo lắng cho ta."Không cần khẳng định như vậy chứ anh yêu.Như vậy rất giống tra nam đấy.Nhưng mà ta nhìn nghiêng mặt hắn, lại không thể nào ghét bỏ được.Tim ta đập hơi nhanh, suy nghĩ xem nên trả lời như thế nào, đột nhiên trước mắt tối sầm."Mẹ kiếp! Ai vậy! Có người muốn bắt cóc ta! Tề Mục, đồ chó chết, mau cứu ta!""Đừng hoảng đừng hoảng," giọng Tề Mục có chút run rẩy, "Trước tiên ngươi đừng kêu, ta sẽ lập tức kéo ngươi ra ngoài."Haha!

Tề Mục bị ta cảm động đến mức phát khóc, liền nhiệt tình mời ta cùng hắn đi tuần tra. Ta từ chối mấy lần, ta nói ta là đội viên Đội Thiếu niên Tiền phong, làm việc tốt không cần lưu danh, càng không cần báo đáp!

Nhưng mà ta thật sự không thể từ chối, hắn lại rất khỏe, ta đành phải miễn cưỡng lên xe của hắn, nhận lời cảm ơn của hắn.

Người được cứu giúp Tề Mục bày tỏ: "Ta thật sự nên tìm một sợi dây trói ngươi lại."

Ta đang định nói ngươi không cần khách sáo như vậy, hắn đã trừng mắt nhìn ta.

Vẫn là ngậm miệng lại vậy.

Hình như hắn bị sự dũng cảm của ta dọa choáng váng, cả đường đi đều không nói gì.

Ta vỗ vỗ mu bàn tay hắn: "Đừng sợ nha lão đệ, anh đây sóng to gió lớn gì mà chưa từng gặp!"

Hắn vẫn không nói gì, nhưng cởi áo choàng ra khoác lên người ta.

Thôi xong, chẳng lẽ hắn thật sự yêu ta rồi?

Ta rất muốn nói với hắn, đừng yêu ta, không có kết quả đâu, trừ phi ngươi battle dance giỏi hơn ta.

Nhưng mà ta nhớ ra tên này có chút cố chấp.

Lỡ như thật sự muốn battle dance với ta thì phải làm sao?

Ta không thể ngồi yên chờ chết.

Ta hắng giọng, nói rõ ràng từng chữ: "Tề Mục, nghe An công công nói, hình như ngươi rất quan tâm đến ta."

"Ngươi suy nghĩ nhiều rồi," Tề Mục vén rèm xe nhìn thời tiết bên ngoài, "Ta thích An công công."

Á à?

Vô tình biến thành nữ tự luyến rồi.

Trong lều thật sự rất lạnh, ta co ro ở góc bị đông cứng đến run cầm cập.

Tề Mục ngồi ở cửa lều đun rượu, vẫy tay với ta: "Lại đây sưởi ấm."

Ta quấn chặt chăn đi tới, nhìn ngọn lửa bập bùng nhưng không dám đến gần quá.

"Sợ lửa?"

"Có chút."

Tề Mục múc một muỗng rượu nóng vào ly đưa cho ta: "Cầm lấy sưởi ấm tay đi, rượu mạnh chắc ngươi không uống được."

Phiền c.h.ế.t đi được, sao cả thế giới đều biết tửu lượng của ta kém vậy.

"Ngươi không có gì muốn chia sẻ với ta sao?" Tề Mục nhướng mày nhìn ta.

"Ngươi không phải đã nhìn thấy hết rồi sao, còn cần ta nhắc lại à?"

Hắn uống một ngụm rượu, dựa vào cột cười: "Ngươi lo lắng cho ta."

Không cần khẳng định như vậy chứ anh yêu.

Như vậy rất giống tra nam đấy.

Nhưng mà ta nhìn nghiêng mặt hắn, lại không thể nào ghét bỏ được.

Tim ta đập hơi nhanh, suy nghĩ xem nên trả lời như thế nào, đột nhiên trước mắt tối sầm.

"Mẹ kiếp! Ai vậy! Có người muốn bắt cóc ta! Tề Mục, đồ chó chết, mau cứu ta!"

"Đừng hoảng đừng hoảng," giọng Tề Mục có chút run rẩy, "Trước tiên ngươi đừng kêu, ta sẽ lập tức kéo ngươi ra ngoài."

Haha!

Ta Và Hoàng Thượng Cùng Xuyên Không P1Tác giả: Khuyết DanhTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Hoàng thượng, dấu hiệu nhận biết góc vuông là gì?” “Cái đệch? Ngươi cũng vậy à?” “Ừm ừm!” Ta kích động chen qua An công công, chìa hai tay về phía Hoàng thượng. “Ngươi còn nhớ nội dung quyển 184 của ‘Tư trị thông giám’ không? Ta nghĩ mãi không ra, mất ngủ hai ngày rồi.” Hoàng thượng nắm c.h.ặ.t t.a.y ta, nhìn ta đầy nước mắt. “Ơ... Không nhớ ra thì thôi vậy.” Ta rụt tay về. Tối hôm đó, Hoàng thượng triệu ta thị tẩm. “Ta có ba yêu cầu!” Hoàng thượng vừa bước vào cửa đã bị câu nói của ta dọa cho giật mình. “Ta có thể ngủ dưới đất hoặc trên trường kỷ, ngươi cứ ngủ trên giường, ta sẽ không thật sự thị tẩm đâu. Yên tâm đi.” Hoàng thượng ngừng một chút, “Hay là ngươi ngủ trên giường đi.” Ta hơi áy náy: “Chúng ta có thể thay phiên nhau ngủ trên giường, dù sao ngươi cũng là Hoàng thượng.” “Ngươi mới xuyên không đến à?” Hoàng thượng ôm chăn trải giường dưới đất cho mình. Ta xuống giường giúp hắn: “Không, lâu rồi, cũng gần năm tháng rồi.” “Không thể nào, còn lâu hơn cả ta, ta mới đến một tháng… Tề Mục bị ta cảm động đến mức phát khóc, liền nhiệt tình mời ta cùng hắn đi tuần tra. Ta từ chối mấy lần, ta nói ta là đội viên Đội Thiếu niên Tiền phong, làm việc tốt không cần lưu danh, càng không cần báo đáp!Nhưng mà ta thật sự không thể từ chối, hắn lại rất khỏe, ta đành phải miễn cưỡng lên xe của hắn, nhận lời cảm ơn của hắn.Người được cứu giúp Tề Mục bày tỏ: "Ta thật sự nên tìm một sợi dây trói ngươi lại."Ta đang định nói ngươi không cần khách sáo như vậy, hắn đã trừng mắt nhìn ta.Vẫn là ngậm miệng lại vậy.Hình như hắn bị sự dũng cảm của ta dọa choáng váng, cả đường đi đều không nói gì.Ta vỗ vỗ mu bàn tay hắn: "Đừng sợ nha lão đệ, anh đây sóng to gió lớn gì mà chưa từng gặp!"Hắn vẫn không nói gì, nhưng cởi áo choàng ra khoác lên người ta.Thôi xong, chẳng lẽ hắn thật sự yêu ta rồi?Ta rất muốn nói với hắn, đừng yêu ta, không có kết quả đâu, trừ phi ngươi battle dance giỏi hơn ta.Nhưng mà ta nhớ ra tên này có chút cố chấp.Lỡ như thật sự muốn battle dance với ta thì phải làm sao?Ta không thể ngồi yên chờ chết.Ta hắng giọng, nói rõ ràng từng chữ: "Tề Mục, nghe An công công nói, hình như ngươi rất quan tâm đến ta.""Ngươi suy nghĩ nhiều rồi," Tề Mục vén rèm xe nhìn thời tiết bên ngoài, "Ta thích An công công."Á à?Vô tình biến thành nữ tự luyến rồi.Trong lều thật sự rất lạnh, ta co ro ở góc bị đông cứng đến run cầm cập.Tề Mục ngồi ở cửa lều đun rượu, vẫy tay với ta: "Lại đây sưởi ấm."Ta quấn chặt chăn đi tới, nhìn ngọn lửa bập bùng nhưng không dám đến gần quá."Sợ lửa?""Có chút."Tề Mục múc một muỗng rượu nóng vào ly đưa cho ta: "Cầm lấy sưởi ấm tay đi, rượu mạnh chắc ngươi không uống được."Phiền c.h.ế.t đi được, sao cả thế giới đều biết tửu lượng của ta kém vậy."Ngươi không có gì muốn chia sẻ với ta sao?" Tề Mục nhướng mày nhìn ta."Ngươi không phải đã nhìn thấy hết rồi sao, còn cần ta nhắc lại à?"Hắn uống một ngụm rượu, dựa vào cột cười: "Ngươi lo lắng cho ta."Không cần khẳng định như vậy chứ anh yêu.Như vậy rất giống tra nam đấy.Nhưng mà ta nhìn nghiêng mặt hắn, lại không thể nào ghét bỏ được.Tim ta đập hơi nhanh, suy nghĩ xem nên trả lời như thế nào, đột nhiên trước mắt tối sầm."Mẹ kiếp! Ai vậy! Có người muốn bắt cóc ta! Tề Mục, đồ chó chết, mau cứu ta!""Đừng hoảng đừng hoảng," giọng Tề Mục có chút run rẩy, "Trước tiên ngươi đừng kêu, ta sẽ lập tức kéo ngươi ra ngoài."Haha!

Chương 17: Chương 17