"Bạch Du tỉnh chưa? Sắc mặt khó coi như vậy, có phải bị cảm nắng không?" "Tôi vừa cho lau tinh dầu cho nó, mà đứa nhỏ Du Du này thật tội nghiệp, giữa trưa giờ nghỉ ngơi, mẹ nó cố ý bắt nó về nấu cơm, xong xuôi còn muốn đưa đi đơn vị cho chị họ nó ăn. Người làm mẹ sao lại có thể nhẫn tâm với con gái mình như vậy chứ?" Thái Vọng Xuân vừa quạt quạt hương bồ trong tay, vừa thở dài vì thương cho Bạch Du đang nằm trên giường, oán trách sự bất công của thế gian. Từ nhỏ, Bạch Du đã có làn da trắng nhất trong đại viện, mịn màng như vỏ quả vải mới lột, chỉ cần khẽ chạm vào cũng có thể *****. Vậy mà mẹ cô, Tần Chính Nhân, lại bắt Bạch Du giữa trưa nghỉ trưa phải nấu cơm mang đi cho bà ăn, còn muốn ép cô đưa cơm cho Tần Tâm Hủy. Mỗi ngày dưới ánh mặt trời chạy qua chạy lại, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn của Bạch Du giờ đây đã bị phơi nắng thành than đen. Bà không hiểu nổi, tại sao có người mẹ lại nhẫn tâm với đứa con gái do chính mình sinh ra, đối xử bất công như vậy? Khi đang thở dài, bỗng thấy…
Chương 229: Chương 229
Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng NgàyTác giả: Bặc NguyênTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh"Bạch Du tỉnh chưa? Sắc mặt khó coi như vậy, có phải bị cảm nắng không?" "Tôi vừa cho lau tinh dầu cho nó, mà đứa nhỏ Du Du này thật tội nghiệp, giữa trưa giờ nghỉ ngơi, mẹ nó cố ý bắt nó về nấu cơm, xong xuôi còn muốn đưa đi đơn vị cho chị họ nó ăn. Người làm mẹ sao lại có thể nhẫn tâm với con gái mình như vậy chứ?" Thái Vọng Xuân vừa quạt quạt hương bồ trong tay, vừa thở dài vì thương cho Bạch Du đang nằm trên giường, oán trách sự bất công của thế gian. Từ nhỏ, Bạch Du đã có làn da trắng nhất trong đại viện, mịn màng như vỏ quả vải mới lột, chỉ cần khẽ chạm vào cũng có thể *****. Vậy mà mẹ cô, Tần Chính Nhân, lại bắt Bạch Du giữa trưa nghỉ trưa phải nấu cơm mang đi cho bà ăn, còn muốn ép cô đưa cơm cho Tần Tâm Hủy. Mỗi ngày dưới ánh mặt trời chạy qua chạy lại, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn của Bạch Du giờ đây đã bị phơi nắng thành than đen. Bà không hiểu nổi, tại sao có người mẹ lại nhẫn tâm với đứa con gái do chính mình sinh ra, đối xử bất công như vậy? Khi đang thở dài, bỗng thấy… Bởi vì cả nhà Cầu Tiêu Hành chuyển tới khá muộn nên người nơi đó không biết trước đây gã ta từng có một người anh em.Nếu là lúc trước, chắc chắn Nguy Hán Nghị sẽ không nghĩ nhiều nhưng có thêm suy luận của Bạch Du, anh ấy không thể giải quyết không cẩn thận.Ngày thứ tư Từ Ánh Chi mất tích, cuối cùng nhóm Nguy Hán Nghị cũng bắt được một người đàn ông có dáng dấp giống Cầu Tiêu Hành y như đúc ở gần nhà gã ta, chỗ không giống nhau là người đàn ông đó có sáu ngón chân và bị thiểu năng trí tuệ.Tuy rằng chỉ số thông minh có vấn đề nhưng sức lực của gã rất lớn, gã đã làm bị thương hai người trong quá trình truy bắt.Đợt lục soát tiếp theo, khiến mọi người ngạc nhiên tới mức suýt rớt cằm xuống đất.Ở thành phố Quảng gần như không có hầm đất nào nhưng bọn họ đã đào được một hầm đất ở nhà họ Cầu, khi còn bé anh trai sinh đôi có vấn đề về trí tuệ của Cầu Tiêu Hành vẫn luôn ở trong hầm đất đó, khiến người ta vừa khiếp sợ vừa tức giận là bọn họ đã đào được hơn mười bộ xương người trong đó!Điều càng khiến mọi người cảm thấy buồn nôn đó là kẻ có vấn đề về trí tuệ còn ăn thịt người!Quả thực là phát hiện lần này đã khiến toàn hệ thống cảnh sát chấn động.Đối với đám người Bạch Du và Bạch Gia Dương mà nói, điều bọn họ quan tâm nhất là sự an toàn của Từ Ánh Chi.Tất cả mọi người đã dự đoán kết quả xấu nhất, dù sao bọn họ cũng đối đầu với hai kẻ biến thái.Từ Ánh Chi mất tích bốn ngày, dù có còn sống thì cũng có khả năng đã trải qua sự tra tấn vô cùng bi thảm. Chẳng qua là khi ôm Từ Ánh Chi ra khỏi hầm đất, tay chân của cô ấy vẫn còn nguyên vẹn, cả quần áo cũng còn nguyên vẹn, chỉ có trạng thái tinh thần của Từ Ánh Chi là không ổn mà thôi. Sau khi thấy có người tới, cô ấy thét chói tai không ngừng, chỉ cần có người đụng vào người cô ấy, cô ấy sẽ sợ tới mức run rẩy cả người.Đối với Bạch Gia Dương mà nói, chỉ cần Từ Ánh Chi còn sống, chỉ cần cô ấy vẫn còn sống là được.Từ Ánh Chi được đưa vào bệnh viện để kiểm tra, sau khi kiểm tra xong, cổ và đầu gối của cô ấy đều bị thương. nhưng vô cùng may mắn là trừ những vết thương ngoài da này ra thì cô ấy không có bất cứ dấu vết bị xâm hại và tra tấn nào. Cầu Tiêu Hành bị bắt cùng ngày.Lúc đầu gã ta không chịu nhận tội nhưng có công cụ là anh trai của gã ta, cho dù gã ta có chống cự thì cũng chỉ phí công mà thôi.Sau khi chống cự suốt ba ngày ba đêm, cuối cùng gã ta chọn nhận tội.Hóa ra mười mấy bộ t.h.i t.h.ể được gom góp từ thời cha của gã ta, nói cách khác, cha của gã ta cũng là một kẻ biến thái.Sau khi anh em bọn họ ra đời, người nhà rất nhanh đã nhận ra sự khác thường của anh trai Cầu Tiêu Ảnh, bẩm sinh không chỉ có sáu ngón chân, mà còn là một đứa đần độn. Cha gã ta là một người đàn ông vô cùng coi trọng thể diện, không thể chịu nổi việc sau này bị người ta cười nhạo là mình đã sinh ra một đứa đần độn, vì thế ông ta đã đưa ra quyết định, để cho anh trai gã ta “Chết yểu”, sau đó vứt xuống hầm đất.Hai anh em bọn họ lớn lên trong sự soi sáng biến thái của cha, mẹ bọn họ yếu đuối không có năng lực, dưới sự đe dọa của cha gã ta, bà ta còn phối hợp với cha gã ta để lừa gạt các cô gái trẻ tuổi tới nhà mình.Còn lý do không chạm vào Từ Ánh Chi là vì gã ta muốn đợi giông bão qua đi rồi bắt cóc Bạch Du, sau đó thưởng thức từng người một với anh trai gã ta.Sau khi nói ra những lời này, đương nhiên là Cầu Tiêu Hành đã bị đồng chí cảnh sát “Yêu thương” một trận.Trong hầm đất ở nhà họ Cầu, ngoài đào ra mấy bộ xương người, còn có vài tấm ảnh chụp thiếu lễ độ của phái nữ, trong đó có cả Từ Ánh Chi.
Bởi vì cả nhà Cầu Tiêu Hành chuyển tới khá muộn nên người nơi đó không biết trước đây gã ta từng có một người anh em.
Nếu là lúc trước, chắc chắn Nguy Hán Nghị sẽ không nghĩ nhiều nhưng có thêm suy luận của Bạch Du, anh ấy không thể giải quyết không cẩn thận.
Ngày thứ tư Từ Ánh Chi mất tích, cuối cùng nhóm Nguy Hán Nghị cũng bắt được một người đàn ông có dáng dấp giống Cầu Tiêu Hành y như đúc ở gần nhà gã ta, chỗ không giống nhau là người đàn ông đó có sáu ngón chân và bị thiểu năng trí tuệ.
Tuy rằng chỉ số thông minh có vấn đề nhưng sức lực của gã rất lớn, gã đã làm bị thương hai người trong quá trình truy bắt.
Đợt lục soát tiếp theo, khiến mọi người ngạc nhiên tới mức suýt rớt cằm xuống đất.
Ở thành phố Quảng gần như không có hầm đất nào nhưng bọn họ đã đào được một hầm đất ở nhà họ Cầu, khi còn bé anh trai sinh đôi có vấn đề về trí tuệ của Cầu Tiêu Hành vẫn luôn ở trong hầm đất đó, khiến người ta vừa khiếp sợ vừa tức giận là bọn họ đã đào được hơn mười bộ xương người trong đó!
Điều càng khiến mọi người cảm thấy buồn nôn đó là kẻ có vấn đề về trí tuệ còn ăn thịt người!
Quả thực là phát hiện lần này đã khiến toàn hệ thống cảnh sát chấn động.
Đối với đám người Bạch Du và Bạch Gia Dương mà nói, điều bọn họ quan tâm nhất là sự an toàn của Từ Ánh Chi.
Tất cả mọi người đã dự đoán kết quả xấu nhất, dù sao bọn họ cũng đối đầu với hai kẻ biến thái.
Từ Ánh Chi mất tích bốn ngày, dù có còn sống thì cũng có khả năng đã trải qua sự tra tấn vô cùng bi thảm.
Chẳng qua là khi ôm Từ Ánh Chi ra khỏi hầm đất, tay chân của cô ấy vẫn còn nguyên vẹn, cả quần áo cũng còn nguyên vẹn, chỉ có trạng thái tinh thần của Từ Ánh Chi là không ổn mà thôi. Sau khi thấy có người tới, cô ấy thét chói tai không ngừng, chỉ cần có người đụng vào người cô ấy, cô ấy sẽ sợ tới mức run rẩy cả người.
Đối với Bạch Gia Dương mà nói, chỉ cần Từ Ánh Chi còn sống, chỉ cần cô ấy vẫn còn sống là được.
Từ Ánh Chi được đưa vào bệnh viện để kiểm tra, sau khi kiểm tra xong, cổ và đầu gối của cô ấy đều bị thương. nhưng vô cùng may mắn là trừ những vết thương ngoài da này ra thì cô ấy không có bất cứ dấu vết bị xâm hại và tra tấn nào.
Cầu Tiêu Hành bị bắt cùng ngày.
Lúc đầu gã ta không chịu nhận tội nhưng có công cụ là anh trai của gã ta, cho dù gã ta có chống cự thì cũng chỉ phí công mà thôi.
Sau khi chống cự suốt ba ngày ba đêm, cuối cùng gã ta chọn nhận tội.
Hóa ra mười mấy bộ t.h.i t.h.ể được gom góp từ thời cha của gã ta, nói cách khác, cha của gã ta cũng là một kẻ biến thái.
Sau khi anh em bọn họ ra đời, người nhà rất nhanh đã nhận ra sự khác thường của anh trai Cầu Tiêu Ảnh, bẩm sinh không chỉ có sáu ngón chân, mà còn là một đứa đần độn. Cha gã ta là một người đàn ông vô cùng coi trọng thể diện, không thể chịu nổi việc sau này bị người ta cười nhạo là mình đã sinh ra một đứa đần độn, vì thế ông ta đã đưa ra quyết định, để cho anh trai gã ta “Chết yểu”, sau đó vứt xuống hầm đất.
Hai anh em bọn họ lớn lên trong sự soi sáng biến thái của cha, mẹ bọn họ yếu đuối không có năng lực, dưới sự đe dọa của cha gã ta, bà ta còn phối hợp với cha gã ta để lừa gạt các cô gái trẻ tuổi tới nhà mình.
Còn lý do không chạm vào Từ Ánh Chi là vì gã ta muốn đợi giông bão qua đi rồi bắt cóc Bạch Du, sau đó thưởng thức từng người một với anh trai gã ta.
Sau khi nói ra những lời này, đương nhiên là Cầu Tiêu Hành đã bị đồng chí cảnh sát “Yêu thương” một trận.
Trong hầm đất ở nhà họ Cầu, ngoài đào ra mấy bộ xương người, còn có vài tấm ảnh chụp thiếu lễ độ của phái nữ, trong đó có cả Từ Ánh Chi.
Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng NgàyTác giả: Bặc NguyênTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh"Bạch Du tỉnh chưa? Sắc mặt khó coi như vậy, có phải bị cảm nắng không?" "Tôi vừa cho lau tinh dầu cho nó, mà đứa nhỏ Du Du này thật tội nghiệp, giữa trưa giờ nghỉ ngơi, mẹ nó cố ý bắt nó về nấu cơm, xong xuôi còn muốn đưa đi đơn vị cho chị họ nó ăn. Người làm mẹ sao lại có thể nhẫn tâm với con gái mình như vậy chứ?" Thái Vọng Xuân vừa quạt quạt hương bồ trong tay, vừa thở dài vì thương cho Bạch Du đang nằm trên giường, oán trách sự bất công của thế gian. Từ nhỏ, Bạch Du đã có làn da trắng nhất trong đại viện, mịn màng như vỏ quả vải mới lột, chỉ cần khẽ chạm vào cũng có thể *****. Vậy mà mẹ cô, Tần Chính Nhân, lại bắt Bạch Du giữa trưa nghỉ trưa phải nấu cơm mang đi cho bà ăn, còn muốn ép cô đưa cơm cho Tần Tâm Hủy. Mỗi ngày dưới ánh mặt trời chạy qua chạy lại, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn của Bạch Du giờ đây đã bị phơi nắng thành than đen. Bà không hiểu nổi, tại sao có người mẹ lại nhẫn tâm với đứa con gái do chính mình sinh ra, đối xử bất công như vậy? Khi đang thở dài, bỗng thấy… Bởi vì cả nhà Cầu Tiêu Hành chuyển tới khá muộn nên người nơi đó không biết trước đây gã ta từng có một người anh em.Nếu là lúc trước, chắc chắn Nguy Hán Nghị sẽ không nghĩ nhiều nhưng có thêm suy luận của Bạch Du, anh ấy không thể giải quyết không cẩn thận.Ngày thứ tư Từ Ánh Chi mất tích, cuối cùng nhóm Nguy Hán Nghị cũng bắt được một người đàn ông có dáng dấp giống Cầu Tiêu Hành y như đúc ở gần nhà gã ta, chỗ không giống nhau là người đàn ông đó có sáu ngón chân và bị thiểu năng trí tuệ.Tuy rằng chỉ số thông minh có vấn đề nhưng sức lực của gã rất lớn, gã đã làm bị thương hai người trong quá trình truy bắt.Đợt lục soát tiếp theo, khiến mọi người ngạc nhiên tới mức suýt rớt cằm xuống đất.Ở thành phố Quảng gần như không có hầm đất nào nhưng bọn họ đã đào được một hầm đất ở nhà họ Cầu, khi còn bé anh trai sinh đôi có vấn đề về trí tuệ của Cầu Tiêu Hành vẫn luôn ở trong hầm đất đó, khiến người ta vừa khiếp sợ vừa tức giận là bọn họ đã đào được hơn mười bộ xương người trong đó!Điều càng khiến mọi người cảm thấy buồn nôn đó là kẻ có vấn đề về trí tuệ còn ăn thịt người!Quả thực là phát hiện lần này đã khiến toàn hệ thống cảnh sát chấn động.Đối với đám người Bạch Du và Bạch Gia Dương mà nói, điều bọn họ quan tâm nhất là sự an toàn của Từ Ánh Chi.Tất cả mọi người đã dự đoán kết quả xấu nhất, dù sao bọn họ cũng đối đầu với hai kẻ biến thái.Từ Ánh Chi mất tích bốn ngày, dù có còn sống thì cũng có khả năng đã trải qua sự tra tấn vô cùng bi thảm. Chẳng qua là khi ôm Từ Ánh Chi ra khỏi hầm đất, tay chân của cô ấy vẫn còn nguyên vẹn, cả quần áo cũng còn nguyên vẹn, chỉ có trạng thái tinh thần của Từ Ánh Chi là không ổn mà thôi. Sau khi thấy có người tới, cô ấy thét chói tai không ngừng, chỉ cần có người đụng vào người cô ấy, cô ấy sẽ sợ tới mức run rẩy cả người.Đối với Bạch Gia Dương mà nói, chỉ cần Từ Ánh Chi còn sống, chỉ cần cô ấy vẫn còn sống là được.Từ Ánh Chi được đưa vào bệnh viện để kiểm tra, sau khi kiểm tra xong, cổ và đầu gối của cô ấy đều bị thương. nhưng vô cùng may mắn là trừ những vết thương ngoài da này ra thì cô ấy không có bất cứ dấu vết bị xâm hại và tra tấn nào. Cầu Tiêu Hành bị bắt cùng ngày.Lúc đầu gã ta không chịu nhận tội nhưng có công cụ là anh trai của gã ta, cho dù gã ta có chống cự thì cũng chỉ phí công mà thôi.Sau khi chống cự suốt ba ngày ba đêm, cuối cùng gã ta chọn nhận tội.Hóa ra mười mấy bộ t.h.i t.h.ể được gom góp từ thời cha của gã ta, nói cách khác, cha của gã ta cũng là một kẻ biến thái.Sau khi anh em bọn họ ra đời, người nhà rất nhanh đã nhận ra sự khác thường của anh trai Cầu Tiêu Ảnh, bẩm sinh không chỉ có sáu ngón chân, mà còn là một đứa đần độn. Cha gã ta là một người đàn ông vô cùng coi trọng thể diện, không thể chịu nổi việc sau này bị người ta cười nhạo là mình đã sinh ra một đứa đần độn, vì thế ông ta đã đưa ra quyết định, để cho anh trai gã ta “Chết yểu”, sau đó vứt xuống hầm đất.Hai anh em bọn họ lớn lên trong sự soi sáng biến thái của cha, mẹ bọn họ yếu đuối không có năng lực, dưới sự đe dọa của cha gã ta, bà ta còn phối hợp với cha gã ta để lừa gạt các cô gái trẻ tuổi tới nhà mình.Còn lý do không chạm vào Từ Ánh Chi là vì gã ta muốn đợi giông bão qua đi rồi bắt cóc Bạch Du, sau đó thưởng thức từng người một với anh trai gã ta.Sau khi nói ra những lời này, đương nhiên là Cầu Tiêu Hành đã bị đồng chí cảnh sát “Yêu thương” một trận.Trong hầm đất ở nhà họ Cầu, ngoài đào ra mấy bộ xương người, còn có vài tấm ảnh chụp thiếu lễ độ của phái nữ, trong đó có cả Từ Ánh Chi.