Tắc kè hoa lừ đà lừ đừ mà nằm ườn trên khúc gỗ lũa, ở trước mặt nó có mấy con muỗi bay tới bay lui, nhưng mà tắc kè hoa không muốn thè lưỡi ra, cho dù nó đã sắp nhịn hết nổi. Tắc kè hoa cảm thấy mình cũng chả phải ngay từ đầu đã là tắc kè hoa. Nó cảm thấy mình là con người. Nhưng nó lại nhớ không nổi mình là người nào. Chỉ là vào lúc sắp không thể kiềm chế được bản năng, tiềm thức của nó sẽ tự nói cho nó biết, nó là một con người, nó không ăn côn trùng. Ngậm ngùi đa cảm chưa được bao lâu, nó cảm thấy nó nên giải quyết sự cám dỗ của đám sâu bọ trước mặt. Nó bò lên nóc bể thủy tinh, dùng đầu đẩy mở cái nắp được đậy chẳng hề chặt, dùng đầu lưỡi đuổi mấy con bọ ra ngoài. Một loạt động tác xua đuổi này lọt vào trong mắt chủ nhân của nó một cách rõ ràng. Chủ nhân thở dài đầy lo lắng, xoay người mở máy vi tính lên. Ánh sáng màu xanh yếu ớt của màn hình vi tính chiếu vào tắc kè hoa, làm cho nó càng không thích ứng được với nhãn cầu có thể xoay 180 độ của mình. Nó lẳng lặng mà chui vào hòn…
Chương 33
Tắc Kè Và Chủ Nhân Của NóTác giả: Trì Tổng Tra/Trì Đại Tối CườngTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản Văn, Truyện Hài HướcTắc kè hoa lừ đà lừ đừ mà nằm ườn trên khúc gỗ lũa, ở trước mặt nó có mấy con muỗi bay tới bay lui, nhưng mà tắc kè hoa không muốn thè lưỡi ra, cho dù nó đã sắp nhịn hết nổi. Tắc kè hoa cảm thấy mình cũng chả phải ngay từ đầu đã là tắc kè hoa. Nó cảm thấy mình là con người. Nhưng nó lại nhớ không nổi mình là người nào. Chỉ là vào lúc sắp không thể kiềm chế được bản năng, tiềm thức của nó sẽ tự nói cho nó biết, nó là một con người, nó không ăn côn trùng. Ngậm ngùi đa cảm chưa được bao lâu, nó cảm thấy nó nên giải quyết sự cám dỗ của đám sâu bọ trước mặt. Nó bò lên nóc bể thủy tinh, dùng đầu đẩy mở cái nắp được đậy chẳng hề chặt, dùng đầu lưỡi đuổi mấy con bọ ra ngoài. Một loạt động tác xua đuổi này lọt vào trong mắt chủ nhân của nó một cách rõ ràng. Chủ nhân thở dài đầy lo lắng, xoay người mở máy vi tính lên. Ánh sáng màu xanh yếu ớt của màn hình vi tính chiếu vào tắc kè hoa, làm cho nó càng không thích ứng được với nhãn cầu có thể xoay 180 độ của mình. Nó lẳng lặng mà chui vào hòn… 33."Tầng giấy" ngăn cách giữa hai người vô cùng vi diệu, như là đã rách, lại như là chưa rách.Hôm sau, người anh em làm bộ như chưa hề có chuyện gì xảy ra, sửa soạn đầy đủ mọi thứ, tiến vào bệnh viện. Chủ nhân cũng đi theo vào bệnh viện để chăm sóc hắn.Chủ nhân bận trước bận sau, xây dựng quan hệ tốt với bác sĩ và các bệnh nhân xung quanh, chỉ mong sao người anh em có thể vào phòng giải phẫu trong một hoàn cảnh tốt.Người anh em chưa nói cho mẹ của mình biết.Mẹ hắn đã tái giá cách đây vài năm, về mặt tiền tài cũng chưa từng bạc đãi hắn, nhưng tình thân cũng rất nhạt nhòa.Mãi cho đến cuối cùng, vẫn đều là chủ nhân túc trực bên cạnh hắn.Ban đêm người anh em thức giấc vì đau đầu, hắn nhìn chủ nhân đang trông giữ ở bên người, trong lòng nóng hừng hực, những điều chưa từng thông suốt trong nhiều năm qua, tất cả đều đâm chồi nảy lộc từ một nụ hôn ấy, quanh quẩn trong khắp cả con tim.Nhưng hắn không thể hứa hẹn với anh, chẳng may hứa hẹn rồi, hắn lại không qua khỏi, thì biết làm thế nào.Ngay trước khi bị đẩy vào phòng giải phẫu, hắn siết chặt tay của chủ nhân, lòng bàn tay ướt đẫm mồ hôi lạnh.Hắn dùng sức kéo chủ nhân khom người xuống, thì thầm một câu nói vào bên tai của đối phương.Nếu tôi không ra được, thì đừng đợi tôi, nếu tôi ra được, tôi sẽ là của cậu.
33.
"Tầng giấy" ngăn cách giữa hai người vô cùng vi diệu, như là đã rách, lại như là chưa rách.
Hôm sau, người anh em làm bộ như chưa hề có chuyện gì xảy ra, sửa soạn đầy đủ mọi thứ, tiến vào bệnh viện.
Chủ nhân cũng đi theo vào bệnh viện để chăm sóc hắn.
Chủ nhân bận trước bận sau, xây dựng quan hệ tốt với bác sĩ và các bệnh nhân xung quanh, chỉ mong sao người anh em có thể vào phòng giải phẫu trong một hoàn cảnh tốt.
Người anh em chưa nói cho mẹ của mình biết.
Mẹ hắn đã tái giá cách đây vài năm, về mặt tiền tài cũng chưa từng bạc đãi hắn, nhưng tình thân cũng rất nhạt nhòa.
Mãi cho đến cuối cùng, vẫn đều là chủ nhân túc trực bên cạnh hắn.
Ban đêm người anh em thức giấc vì đau đầu, hắn nhìn chủ nhân đang trông giữ ở bên người, trong lòng nóng hừng hực, những điều chưa từng thông suốt trong nhiều năm qua, tất cả đều đâm chồi nảy lộc từ một nụ hôn ấy, quanh quẩn trong khắp cả con tim.
Nhưng hắn không thể hứa hẹn với anh, chẳng may hứa hẹn rồi, hắn lại không qua khỏi, thì biết làm thế nào.
Ngay trước khi bị đẩy vào phòng giải phẫu, hắn siết chặt tay của chủ nhân, lòng bàn tay ướt đẫm mồ hôi lạnh.
Hắn dùng sức kéo chủ nhân khom người xuống, thì thầm một câu nói vào bên tai của đối phương.
Nếu tôi không ra được, thì đừng đợi tôi, nếu tôi ra được, tôi sẽ là của cậu.
Tắc Kè Và Chủ Nhân Của NóTác giả: Trì Tổng Tra/Trì Đại Tối CườngTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản Văn, Truyện Hài HướcTắc kè hoa lừ đà lừ đừ mà nằm ườn trên khúc gỗ lũa, ở trước mặt nó có mấy con muỗi bay tới bay lui, nhưng mà tắc kè hoa không muốn thè lưỡi ra, cho dù nó đã sắp nhịn hết nổi. Tắc kè hoa cảm thấy mình cũng chả phải ngay từ đầu đã là tắc kè hoa. Nó cảm thấy mình là con người. Nhưng nó lại nhớ không nổi mình là người nào. Chỉ là vào lúc sắp không thể kiềm chế được bản năng, tiềm thức của nó sẽ tự nói cho nó biết, nó là một con người, nó không ăn côn trùng. Ngậm ngùi đa cảm chưa được bao lâu, nó cảm thấy nó nên giải quyết sự cám dỗ của đám sâu bọ trước mặt. Nó bò lên nóc bể thủy tinh, dùng đầu đẩy mở cái nắp được đậy chẳng hề chặt, dùng đầu lưỡi đuổi mấy con bọ ra ngoài. Một loạt động tác xua đuổi này lọt vào trong mắt chủ nhân của nó một cách rõ ràng. Chủ nhân thở dài đầy lo lắng, xoay người mở máy vi tính lên. Ánh sáng màu xanh yếu ớt của màn hình vi tính chiếu vào tắc kè hoa, làm cho nó càng không thích ứng được với nhãn cầu có thể xoay 180 độ của mình. Nó lẳng lặng mà chui vào hòn… 33."Tầng giấy" ngăn cách giữa hai người vô cùng vi diệu, như là đã rách, lại như là chưa rách.Hôm sau, người anh em làm bộ như chưa hề có chuyện gì xảy ra, sửa soạn đầy đủ mọi thứ, tiến vào bệnh viện. Chủ nhân cũng đi theo vào bệnh viện để chăm sóc hắn.Chủ nhân bận trước bận sau, xây dựng quan hệ tốt với bác sĩ và các bệnh nhân xung quanh, chỉ mong sao người anh em có thể vào phòng giải phẫu trong một hoàn cảnh tốt.Người anh em chưa nói cho mẹ của mình biết.Mẹ hắn đã tái giá cách đây vài năm, về mặt tiền tài cũng chưa từng bạc đãi hắn, nhưng tình thân cũng rất nhạt nhòa.Mãi cho đến cuối cùng, vẫn đều là chủ nhân túc trực bên cạnh hắn.Ban đêm người anh em thức giấc vì đau đầu, hắn nhìn chủ nhân đang trông giữ ở bên người, trong lòng nóng hừng hực, những điều chưa từng thông suốt trong nhiều năm qua, tất cả đều đâm chồi nảy lộc từ một nụ hôn ấy, quanh quẩn trong khắp cả con tim.Nhưng hắn không thể hứa hẹn với anh, chẳng may hứa hẹn rồi, hắn lại không qua khỏi, thì biết làm thế nào.Ngay trước khi bị đẩy vào phòng giải phẫu, hắn siết chặt tay của chủ nhân, lòng bàn tay ướt đẫm mồ hôi lạnh.Hắn dùng sức kéo chủ nhân khom người xuống, thì thầm một câu nói vào bên tai của đối phương.Nếu tôi không ra được, thì đừng đợi tôi, nếu tôi ra được, tôi sẽ là của cậu.