Tại thành phố A, trong căn nhà của Trì gia. Không khí nặng nề bao trùm lấy mọi người. Người giúp việc đã sớm ý tứ rút lui hết, chỉ còn lại những thành viên Trì gia đang ngồi ủ rũ trong phòng khách. Trên sô pha, bà Trì cứ liên tục lau nước mắt, thút tha thút thít. Mấy ngày trước, Trì gia vô tình phát hiện ra một chuyện động trời: cô con gái mà họ nuôi nấng suốt 25 năm lại không phải con ruột của mình. Ngay cả những gia đình bình thường thôi mà gặp chuyện này cũng khó lòng chấp nhận được, huống chi là Trì gia vốn nổi tiếng là êm ấm, hạnh phúc. Đến giờ bà Trì vẫn chưa hết bàng hoàng sau tin sét đánh ngang tai đó. Bà không thể tin được. Đứa con gái mà bà tỉ mỉ dạy dỗ, bà dồn bao tâm huyết, công sức vào để nuôi nấng, biến con bé thành một tiểu thư khuê các có tiếng ở thành phố A. Thông minh, xinh đẹp, lại còn hào phóng, cư xử đúng mực, ai gặp mà chẳng khen. Vậy mà, đứa con gái ưu tú đó lại không phải con ruột. Làm sao bà Trì có thể chấp nhận được cơ chứ? Mắt đẫm lệ, bà Trì nhìn chồng: “Hay…
Chương 39: Đánh Rơi Trân Bảo (39)
Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê HồnTác giả: Nguyệt Dạ Sanh CaTruyện Dị Giới, Truyện Dị Năng, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpTại thành phố A, trong căn nhà của Trì gia. Không khí nặng nề bao trùm lấy mọi người. Người giúp việc đã sớm ý tứ rút lui hết, chỉ còn lại những thành viên Trì gia đang ngồi ủ rũ trong phòng khách. Trên sô pha, bà Trì cứ liên tục lau nước mắt, thút tha thút thít. Mấy ngày trước, Trì gia vô tình phát hiện ra một chuyện động trời: cô con gái mà họ nuôi nấng suốt 25 năm lại không phải con ruột của mình. Ngay cả những gia đình bình thường thôi mà gặp chuyện này cũng khó lòng chấp nhận được, huống chi là Trì gia vốn nổi tiếng là êm ấm, hạnh phúc. Đến giờ bà Trì vẫn chưa hết bàng hoàng sau tin sét đánh ngang tai đó. Bà không thể tin được. Đứa con gái mà bà tỉ mỉ dạy dỗ, bà dồn bao tâm huyết, công sức vào để nuôi nấng, biến con bé thành một tiểu thư khuê các có tiếng ở thành phố A. Thông minh, xinh đẹp, lại còn hào phóng, cư xử đúng mực, ai gặp mà chẳng khen. Vậy mà, đứa con gái ưu tú đó lại không phải con ruột. Làm sao bà Trì có thể chấp nhận được cơ chứ? Mắt đẫm lệ, bà Trì nhìn chồng: “Hay… Ngày hôm sau, tập đoàn Trì Thị.Thư ký Đổng báo cáo với Trì Châu tình hình xử lý sự cố: “...Video gốc nằm trong tay một blogger ẩm thực. Cô ấy tình cờ quay được toàn bộ sự việc, sau khi chúng ta rời đi thì đăng tải lên mạng. Hôm qua bộ phận truyền thông đã liên hệ với cô ấy, cô ấy đã xin lỗi và lập tức gỡ video xuống.”“Những video bị truyền lại, chúng ta cũng đã gọi điện thoại liên hệ từng người phụ trách, cơ bản đã xử lý sạch sẽ các video lan truyền trên mạng.”Những video đã bị tải xuống thì họ không còn cách nào, không thể lần theo đường dây mạng để yêu cầu người dùng xóa bỏ.Trì Châu biết đây là kết quả tốt nhất ở thời điểm hiện tại. Tiếp theo cần phải cẩn thận chú ý đến các kênh thông tin, trạng thái của Vân Xu hiện giờ không thể bị kích thích, anh không cho phép bất cứ sơ suất nào xảy ra.“Cử người tiếp tục theo dõi tình hình trên mạng, có bất cứ vấn đề gì thì báo cáo kịp thời.”“Vâng.”Thư ký Đổng đóng cửa văn phòng, phía sau cánh cửa là vô số ánh mắt như có như không dõi theo. Anh biết mọi người đều muốn tận mắt gặp mặt em gái của Trì Châu, vị mỹ nhân xuất hiện trong video kia. Đáng tiếc, Trì Châu sẽ không cho bất cứ ai cơ hội đó.Còn anh, chỉ có thể đứng sau lưng Trì Châu, cố gắng làm nhiều hơn một chút cho Vân Xu, dọn sạch những chướng ngại vật cản đường cô.Sau khi thư ký Đổng rời đi, nhân viên tập đoàn Trì Thị vẫn còn thất thần.“Vị kia thật sự là tiểu thư Vân Xu mà chúng ta vẫn gặp mỗi ngày sao? Đến giờ tôi vẫn không dám tin.” Một người ngập ngừng hỏi.“Chính là cô ấy.” Người ngồi bên cạnh ngữ khí hoảng hốt đáp.Thực ra trong lòng mọi người đã sớm xác định, dù sao thì thư ký Lữ trong video cũng là người thật việc thật. Họ chỉ là không thể tin được, một đại mỹ nhân như vậy đã từng làm việc chung một tòa nhà với họ, còn từng chào hỏi họ.Cứ như một giấc mơ vậy. Giá mà sớm biết, dù phải đối mặt với ánh mắt tử thần của đại ma vương Trì Châu, họ cũng muốn tiếp cận cô ấy nhiều hơn một chút. Vô số người âm thầm nghiến răng tiếc nuối.Trong văn phòng, Trì Châu hồi tưởng lại tình cảnh ngày hôm qua.“Tiểu thư Vân Xu giấu kín trong lòng nỗi đau mà không ai có thể chạm đến. Ban đầu tôi định từng bước dẫn dắt cô ấy thoát khỏibóng ma, chủ động nói ra trải nghiệm thời niên thiếu.”“Trì tiên sinh, ngài là người tiểu thư Vân Xu tin tưởng và ỷ lại nhất. Với sự giúp đỡ của ngài, cô ấy nhất định có thể dũng cảm đối mặt với quá khứ. Chỉ là không ngờ lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn như vậy.” Bác sĩ tâm lý thở dài nói: “May mắn là tình hình chưa đến mức quá tệ. Tôi vừa nói chuyện với tiểu thư Vân Xu, cảm xúc của cô ấy đã tạm thời ổn định lại.”“Trước mắt chỉ có thể thông qua việc ở bên cạnh cô ấy nhiều hơn, cho cô ấy thêm cảm giác an toàn.”“Không chỉ có ngài.” Ánh mắt bà chuyển sang người bên cạnh: “Còn có Quý tiên sinh nữa. Anh ấy xuất hiện đúng thời điểm mấu chốt, tiểu thư Vân Xu hiện tại cũng rất ỷ lại anh ấy.”Trì Châu trầm giọng nói: “Tôi đã biết, cảm ơn bác sĩ.”Bác sĩ tâm lý gật đầu, người nhà nguyện ý toàn lực phối hợp là tốt nhất. Nhớ đến người phụ nữ trong phòng, ngay cả người kiến thức rộng rãi nhiều như bà cũng không khỏi kinh ngạc. Vẻ đẹp đến cực hạn này, nếu không có hai người đàn ông trước mắt che chở, e rằng đã sớm gây ra tranh đoạt.Vẻ đẹp cực hạn, nếu không có lực lượng bảo vệ, đối với vị tiểu thư kia mà nói chẳng khác nào một tai họa.Quý Thừa Tu tiễn bác sĩ tâm lý xong quay lại, thấy Trì Châu ngồi trên sofa, điện thoại không ngừng rung, có người kiên trì gọi đến, nhưng anh lại phớt lờ.
Ngày hôm sau, tập đoàn Trì Thị.
Thư ký Đổng báo cáo với Trì Châu tình hình xử lý sự cố: “...Video gốc nằm trong tay một blogger ẩm thực. Cô ấy tình cờ quay được toàn bộ sự việc, sau khi chúng ta rời đi thì đăng tải lên mạng. Hôm qua bộ phận truyền thông đã liên hệ với cô ấy, cô ấy đã xin lỗi và lập tức gỡ video xuống.”
“Những video bị truyền lại, chúng ta cũng đã gọi điện thoại liên hệ từng người phụ trách, cơ bản đã xử lý sạch sẽ các video lan truyền trên mạng.”
Những video đã bị tải xuống thì họ không còn cách nào, không thể lần theo đường dây mạng để yêu cầu người dùng xóa bỏ.
Trì Châu biết đây là kết quả tốt nhất ở thời điểm hiện tại. Tiếp theo cần phải cẩn thận chú ý đến các kênh thông tin, trạng thái của Vân Xu hiện giờ không thể bị kích thích, anh không cho phép bất cứ sơ suất nào xảy ra.
“Cử người tiếp tục theo dõi tình hình trên mạng, có bất cứ vấn đề gì thì báo cáo kịp thời.”
“Vâng.”
Thư ký Đổng đóng cửa văn phòng, phía sau cánh cửa là vô số ánh mắt như có như không dõi theo. Anh biết mọi người đều muốn tận mắt gặp mặt em gái của Trì Châu, vị mỹ nhân xuất hiện trong video kia. Đáng tiếc, Trì Châu sẽ không cho bất cứ ai cơ hội đó.
Còn anh, chỉ có thể đứng sau lưng Trì Châu, cố gắng làm nhiều hơn một chút cho Vân Xu, dọn sạch những chướng ngại vật cản đường cô.
Sau khi thư ký Đổng rời đi, nhân viên tập đoàn Trì Thị vẫn còn thất thần.
“Vị kia thật sự là tiểu thư Vân Xu mà chúng ta vẫn gặp mỗi ngày sao? Đến giờ tôi vẫn không dám tin.” Một người ngập ngừng hỏi.
“Chính là cô ấy.” Người ngồi bên cạnh ngữ khí hoảng hốt đáp.
Thực ra trong lòng mọi người đã sớm xác định, dù sao thì thư ký Lữ trong video cũng là người thật việc thật. Họ chỉ là không thể tin được, một đại mỹ nhân như vậy đã từng làm việc chung một tòa nhà với họ, còn từng chào hỏi họ.
Cứ như một giấc mơ vậy. Giá mà sớm biết, dù phải đối mặt với ánh mắt tử thần của đại ma vương Trì Châu, họ cũng muốn tiếp cận cô ấy nhiều hơn một chút. Vô số người âm thầm nghiến răng tiếc nuối.
Trong văn phòng, Trì Châu hồi tưởng lại tình cảnh ngày hôm qua.
“Tiểu thư Vân Xu giấu kín trong lòng nỗi đau mà không ai có thể chạm đến. Ban đầu tôi định từng bước dẫn dắt cô ấy thoát khỏibóng ma, chủ động nói ra trải nghiệm thời niên thiếu.”
“Trì tiên sinh, ngài là người tiểu thư Vân Xu tin tưởng và ỷ lại nhất. Với sự giúp đỡ của ngài, cô ấy nhất định có thể dũng cảm đối mặt với quá khứ. Chỉ là không ngờ lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn như vậy.”
Bác sĩ tâm lý thở dài nói: “May mắn là tình hình chưa đến mức quá tệ. Tôi vừa nói chuyện với tiểu thư Vân Xu, cảm xúc của cô ấy đã tạm thời ổn định lại.”
“Trước mắt chỉ có thể thông qua việc ở bên cạnh cô ấy nhiều hơn, cho cô ấy thêm cảm giác an toàn.”
“Không chỉ có ngài.” Ánh mắt bà chuyển sang người bên cạnh: “Còn có Quý tiên sinh nữa. Anh ấy xuất hiện đúng thời điểm mấu chốt, tiểu thư Vân Xu hiện tại cũng rất ỷ lại anh ấy.”
Trì Châu trầm giọng nói: “Tôi đã biết, cảm ơn bác sĩ.”
Bác sĩ tâm lý gật đầu, người nhà nguyện ý toàn lực phối hợp là tốt nhất. Nhớ đến người phụ nữ trong phòng, ngay cả người kiến thức rộng rãi nhiều như bà cũng không khỏi kinh ngạc. Vẻ đẹp đến cực hạn này, nếu không có hai người đàn ông trước mắt che chở, e rằng đã sớm gây ra tranh đoạt.
Vẻ đẹp cực hạn, nếu không có lực lượng bảo vệ, đối với vị tiểu thư kia mà nói chẳng khác nào một tai họa.
Quý Thừa Tu tiễn bác sĩ tâm lý xong quay lại, thấy Trì Châu ngồi trên sofa, điện thoại không ngừng rung, có người kiên trì gọi đến, nhưng anh lại phớt lờ.
Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê HồnTác giả: Nguyệt Dạ Sanh CaTruyện Dị Giới, Truyện Dị Năng, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpTại thành phố A, trong căn nhà của Trì gia. Không khí nặng nề bao trùm lấy mọi người. Người giúp việc đã sớm ý tứ rút lui hết, chỉ còn lại những thành viên Trì gia đang ngồi ủ rũ trong phòng khách. Trên sô pha, bà Trì cứ liên tục lau nước mắt, thút tha thút thít. Mấy ngày trước, Trì gia vô tình phát hiện ra một chuyện động trời: cô con gái mà họ nuôi nấng suốt 25 năm lại không phải con ruột của mình. Ngay cả những gia đình bình thường thôi mà gặp chuyện này cũng khó lòng chấp nhận được, huống chi là Trì gia vốn nổi tiếng là êm ấm, hạnh phúc. Đến giờ bà Trì vẫn chưa hết bàng hoàng sau tin sét đánh ngang tai đó. Bà không thể tin được. Đứa con gái mà bà tỉ mỉ dạy dỗ, bà dồn bao tâm huyết, công sức vào để nuôi nấng, biến con bé thành một tiểu thư khuê các có tiếng ở thành phố A. Thông minh, xinh đẹp, lại còn hào phóng, cư xử đúng mực, ai gặp mà chẳng khen. Vậy mà, đứa con gái ưu tú đó lại không phải con ruột. Làm sao bà Trì có thể chấp nhận được cơ chứ? Mắt đẫm lệ, bà Trì nhìn chồng: “Hay… Ngày hôm sau, tập đoàn Trì Thị.Thư ký Đổng báo cáo với Trì Châu tình hình xử lý sự cố: “...Video gốc nằm trong tay một blogger ẩm thực. Cô ấy tình cờ quay được toàn bộ sự việc, sau khi chúng ta rời đi thì đăng tải lên mạng. Hôm qua bộ phận truyền thông đã liên hệ với cô ấy, cô ấy đã xin lỗi và lập tức gỡ video xuống.”“Những video bị truyền lại, chúng ta cũng đã gọi điện thoại liên hệ từng người phụ trách, cơ bản đã xử lý sạch sẽ các video lan truyền trên mạng.”Những video đã bị tải xuống thì họ không còn cách nào, không thể lần theo đường dây mạng để yêu cầu người dùng xóa bỏ.Trì Châu biết đây là kết quả tốt nhất ở thời điểm hiện tại. Tiếp theo cần phải cẩn thận chú ý đến các kênh thông tin, trạng thái của Vân Xu hiện giờ không thể bị kích thích, anh không cho phép bất cứ sơ suất nào xảy ra.“Cử người tiếp tục theo dõi tình hình trên mạng, có bất cứ vấn đề gì thì báo cáo kịp thời.”“Vâng.”Thư ký Đổng đóng cửa văn phòng, phía sau cánh cửa là vô số ánh mắt như có như không dõi theo. Anh biết mọi người đều muốn tận mắt gặp mặt em gái của Trì Châu, vị mỹ nhân xuất hiện trong video kia. Đáng tiếc, Trì Châu sẽ không cho bất cứ ai cơ hội đó.Còn anh, chỉ có thể đứng sau lưng Trì Châu, cố gắng làm nhiều hơn một chút cho Vân Xu, dọn sạch những chướng ngại vật cản đường cô.Sau khi thư ký Đổng rời đi, nhân viên tập đoàn Trì Thị vẫn còn thất thần.“Vị kia thật sự là tiểu thư Vân Xu mà chúng ta vẫn gặp mỗi ngày sao? Đến giờ tôi vẫn không dám tin.” Một người ngập ngừng hỏi.“Chính là cô ấy.” Người ngồi bên cạnh ngữ khí hoảng hốt đáp.Thực ra trong lòng mọi người đã sớm xác định, dù sao thì thư ký Lữ trong video cũng là người thật việc thật. Họ chỉ là không thể tin được, một đại mỹ nhân như vậy đã từng làm việc chung một tòa nhà với họ, còn từng chào hỏi họ.Cứ như một giấc mơ vậy. Giá mà sớm biết, dù phải đối mặt với ánh mắt tử thần của đại ma vương Trì Châu, họ cũng muốn tiếp cận cô ấy nhiều hơn một chút. Vô số người âm thầm nghiến răng tiếc nuối.Trong văn phòng, Trì Châu hồi tưởng lại tình cảnh ngày hôm qua.“Tiểu thư Vân Xu giấu kín trong lòng nỗi đau mà không ai có thể chạm đến. Ban đầu tôi định từng bước dẫn dắt cô ấy thoát khỏibóng ma, chủ động nói ra trải nghiệm thời niên thiếu.”“Trì tiên sinh, ngài là người tiểu thư Vân Xu tin tưởng và ỷ lại nhất. Với sự giúp đỡ của ngài, cô ấy nhất định có thể dũng cảm đối mặt với quá khứ. Chỉ là không ngờ lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn như vậy.” Bác sĩ tâm lý thở dài nói: “May mắn là tình hình chưa đến mức quá tệ. Tôi vừa nói chuyện với tiểu thư Vân Xu, cảm xúc của cô ấy đã tạm thời ổn định lại.”“Trước mắt chỉ có thể thông qua việc ở bên cạnh cô ấy nhiều hơn, cho cô ấy thêm cảm giác an toàn.”“Không chỉ có ngài.” Ánh mắt bà chuyển sang người bên cạnh: “Còn có Quý tiên sinh nữa. Anh ấy xuất hiện đúng thời điểm mấu chốt, tiểu thư Vân Xu hiện tại cũng rất ỷ lại anh ấy.”Trì Châu trầm giọng nói: “Tôi đã biết, cảm ơn bác sĩ.”Bác sĩ tâm lý gật đầu, người nhà nguyện ý toàn lực phối hợp là tốt nhất. Nhớ đến người phụ nữ trong phòng, ngay cả người kiến thức rộng rãi nhiều như bà cũng không khỏi kinh ngạc. Vẻ đẹp đến cực hạn này, nếu không có hai người đàn ông trước mắt che chở, e rằng đã sớm gây ra tranh đoạt.Vẻ đẹp cực hạn, nếu không có lực lượng bảo vệ, đối với vị tiểu thư kia mà nói chẳng khác nào một tai họa.Quý Thừa Tu tiễn bác sĩ tâm lý xong quay lại, thấy Trì Châu ngồi trên sofa, điện thoại không ngừng rung, có người kiên trì gọi đến, nhưng anh lại phớt lờ.