*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. "Thanh Nhàn, em nghe chị dâu khuyên một câu nhé, dẫn theo Mộc Tâm và Thủy Tâm quay về đi, em ở lại nơi này làm gì cơ chứ? Người anh em Bảo Quốc đã kết hôn với em Văn Quân rồi, em còn ở chỗ này, ngoại trừ để người ta xem chuyện cười thì cũng không có gì cả."Ý thức của Ngu Thanh Nhàn vừa quay về, bên tai đã nghe thấy một câu như vậy.Cô quay đầu nhìn lại người vừa lên tiếng, thấy chị ta tuổi chừng bốn mươi, vóc người cao gầy, đang tận tình khuyên bảo."Bây giờ là Trung Quốc mới rồi, giải phóng rồi, ép duyên không thể được đâu. Em ở đây có ý nghĩa gì chứ? Đều là xã hội mới rồi, em ở đây đợi chẳng thà quay về quê. Ở quê có nhà có đất, chịu khó chút kiểu gì cũng không chết đói được."Ngu Thanh Nhàn vừa nghe chị ta nói, vừa để hệ thống đưa ký ức của nguyên thân vào.Đây là một cuốn tiểu thuyết thập niên 50, toàn bộ câu chuyện xoay quanh gia đình nhân vật chính Giang Bảo…
Chương 221: Chương 221
Thập Niên: Ăn Hại Xuyên Thành Pháo HôiTác giả: Vũ Lạc Song LiêmTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Đông Phương, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. "Thanh Nhàn, em nghe chị dâu khuyên một câu nhé, dẫn theo Mộc Tâm và Thủy Tâm quay về đi, em ở lại nơi này làm gì cơ chứ? Người anh em Bảo Quốc đã kết hôn với em Văn Quân rồi, em còn ở chỗ này, ngoại trừ để người ta xem chuyện cười thì cũng không có gì cả."Ý thức của Ngu Thanh Nhàn vừa quay về, bên tai đã nghe thấy một câu như vậy.Cô quay đầu nhìn lại người vừa lên tiếng, thấy chị ta tuổi chừng bốn mươi, vóc người cao gầy, đang tận tình khuyên bảo."Bây giờ là Trung Quốc mới rồi, giải phóng rồi, ép duyên không thể được đâu. Em ở đây có ý nghĩa gì chứ? Đều là xã hội mới rồi, em ở đây đợi chẳng thà quay về quê. Ở quê có nhà có đất, chịu khó chút kiểu gì cũng không chết đói được."Ngu Thanh Nhàn vừa nghe chị ta nói, vừa để hệ thống đưa ký ức của nguyên thân vào.Đây là một cuốn tiểu thuyết thập niên 50, toàn bộ câu chuyện xoay quanh gia đình nhân vật chính Giang Bảo… Bí thư chi bộ thôn rất cẩn thận, nhưng lại quá hẹp hòi.Để đề phòng đám buôn người kia lừa mình, mỗi lần giao dịch ông ta đều ghi vào sổ: nào là ông ta mua người từ tay ai, bán cho ai, tiền lời ở giữa là bao nhiêu...Thông qua mấy quyển sổ này, họ lại tìm được "ô dù" được giấu sâu trong đội cán bộ công chức thành phố.Lần theo lời khai của đám "ô dù", họ lại tìm được đến tận gốc rễ, tìm được ông trùm của đường dây buôn người ở thành phố Dực Giang.Nhưng mà không may là khi họ hành động đã để đối phương nghe được tiếng gió, khi cảnh sát đuổi đến nơi ở của gã thì chỉ thấy vườn không nhà trống, gã đã sớm trốn đi rồi.Đợi mọi chuyện lắng xuống, đã là nửa tháng sau đó.Ngu Thanh Nhàn là công thần đã cung cấp gói thuốc cho nhóm công an, bộ đội nên lãnh đạo cục công an đặc biệt cho Ngu Thanh Nhàn đưa ra một yêu cầu, nếu họ làm được sẽ dốc hết sức mà làm.Qua hơn mười ngày tự hỏi, kết hợp với ưu khuyết điểm của Hoàng Tiểu Phân và Lâm Hoa Sen, Ngu Thanh Nhàn quyết định làm kinh doanh về ngành thời trang.Mà còn năm năm nữa, hộ kinh doanh cá thể *****ên của Hoa Quốc mới ra đời, trước đó Ngu Thanh Nhàn còn đang lo lắng cách hợp pháp hóa cái xưởng nhỏ của cô đấy.Nếu cục công an đã cho cô được phép đưa ra yêu cầu, vậy cô cũng không khách khí nữa.Đối với yêu cầu của Ngu Thanh Nhàn, nhóm lãnh đạo đúng kiểu xin gì được nấy, không những cung cấp chỗ ở cho họ mà còn cung cấp thêm một cửa hàng mặt tiền, giấy phép kinh doanh cũng giúp cô xử lý.Thậm chí, ngay cả nơi cung cấp nguyên liệu cho xưởng nhỏ của cô họ cũng đã tìm giúp cô luôn rồi.Cửa hàng mặt tiền mà cục công an cung cấp ở ngay bên cạnh chỗ ở của Ngu Thanh Nhàn, cũng ở gần cục công an.Bên cạnh nhà cô là đại viện để người nhà công an ở lại, mà nhà Chúc Uyển Uyển hiện đang sống trong đó.Nhà có hai phòng ngủ một phòng khách, sân rất nhỏ, phòng bếp cũng không lớn lắm, nhưng cũng đủ cho ba người Ngu Thanh Nhàn sống rồi.Ngu Thanh Nhàn dẫn hai người Hoàng Tiểu Phân đến xưởng dệt cách đó nửa cây số, mua vài miếng vải về.Số tiền trên tay họ có hạn, trước khi bán quần áo, Ngu Thanh Nhàn quyết định làm hoa cài đầu, băng đô, kẹp tóc.Kỹ năng thêu thùa may vá của Hoàng Tiểu Phân và Lâm Hoa Sen đều rất tốt. Ngu Thanh Nhàn làm mẫu một lần, họ đều có thể làm theo ngay được, thành phẩm còn đẹp, tinh xảo hơn cả của Ngu Thanh Nhàn nữa.Sau khi họ quen tay rồi, Ngu Thanh Nhàn quyết định đi về thôn Hạ Trang một chuyến.Vụ án lừa bán phụ nữ là vụ án lớn, đang trong quá trình thẩm tra.Chờ đến khi tòa án kết án chắc cũng phải mất một tháng nữa, Ngu Thanh Nhàn cảm thấy xác suất Thường Bảo Căn và vợ chồng Thường Đại Đức bị phán tử hình tương đối lớn, mà Hạ Thiên Cao và Vương Tiểu Cúc không gây ra mạng người nên cũng không biết hai người họ bị phán bao lâu, nhưng chắc chắn cũng không bị kết án quá nhẹ đâu.Dù sao thì vụ án này ầm ĩ như thế, nếu giơ cao đánh khẽ thì sao có thể dọa đám buôn lậu vẫn đang trong tối được?
Bí thư chi bộ thôn rất cẩn thận, nhưng lại quá hẹp hòi.
Để đề phòng đám buôn người kia lừa mình, mỗi lần giao dịch ông ta đều ghi vào sổ: nào là ông ta mua người từ tay ai, bán cho ai, tiền lời ở giữa là bao nhiêu...
Thông qua mấy quyển sổ này, họ lại tìm được "ô dù" được giấu sâu trong đội cán bộ công chức thành phố.
Lần theo lời khai của đám "ô dù", họ lại tìm được đến tận gốc rễ, tìm được ông trùm của đường dây buôn người ở thành phố Dực Giang.
Nhưng mà không may là khi họ hành động đã để đối phương nghe được tiếng gió, khi cảnh sát đuổi đến nơi ở của gã thì chỉ thấy vườn không nhà trống, gã đã sớm trốn đi rồi.
Đợi mọi chuyện lắng xuống, đã là nửa tháng sau đó.
Ngu Thanh Nhàn là công thần đã cung cấp gói thuốc cho nhóm công an, bộ đội nên lãnh đạo cục công an đặc biệt cho Ngu Thanh Nhàn đưa ra một yêu cầu, nếu họ làm được sẽ dốc hết sức mà làm.
Qua hơn mười ngày tự hỏi, kết hợp với ưu khuyết điểm của Hoàng Tiểu Phân và Lâm Hoa Sen, Ngu Thanh Nhàn quyết định làm kinh doanh về ngành thời trang.
Mà còn năm năm nữa, hộ kinh doanh cá thể *****ên của Hoa Quốc mới ra đời, trước đó Ngu Thanh Nhàn còn đang lo lắng cách hợp pháp hóa cái xưởng nhỏ của cô đấy.
Nếu cục công an đã cho cô được phép đưa ra yêu cầu, vậy cô cũng không khách khí nữa.
Đối với yêu cầu của Ngu Thanh Nhàn, nhóm lãnh đạo đúng kiểu xin gì được nấy, không những cung cấp chỗ ở cho họ mà còn cung cấp thêm một cửa hàng mặt tiền, giấy phép kinh doanh cũng giúp cô xử lý.
Thậm chí, ngay cả nơi cung cấp nguyên liệu cho xưởng nhỏ của cô họ cũng đã tìm giúp cô luôn rồi.
Cửa hàng mặt tiền mà cục công an cung cấp ở ngay bên cạnh chỗ ở của Ngu Thanh Nhàn, cũng ở gần cục công an.
Bên cạnh nhà cô là đại viện để người nhà công an ở lại, mà nhà Chúc Uyển Uyển hiện đang sống trong đó.
Nhà có hai phòng ngủ một phòng khách, sân rất nhỏ, phòng bếp cũng không lớn lắm, nhưng cũng đủ cho ba người Ngu Thanh Nhàn sống rồi.
Ngu Thanh Nhàn dẫn hai người Hoàng Tiểu Phân đến xưởng dệt cách đó nửa cây số, mua vài miếng vải về.
Số tiền trên tay họ có hạn, trước khi bán quần áo, Ngu Thanh Nhàn quyết định làm hoa cài đầu, băng đô, kẹp tóc.
Kỹ năng thêu thùa may vá của Hoàng Tiểu Phân và Lâm Hoa Sen đều rất tốt. Ngu Thanh Nhàn làm mẫu một lần, họ đều có thể làm theo ngay được, thành phẩm còn đẹp, tinh xảo hơn cả của Ngu Thanh Nhàn nữa.
Sau khi họ quen tay rồi, Ngu Thanh Nhàn quyết định đi về thôn Hạ Trang một chuyến.
Vụ án lừa bán phụ nữ là vụ án lớn, đang trong quá trình thẩm tra.
Chờ đến khi tòa án kết án chắc cũng phải mất một tháng nữa, Ngu Thanh Nhàn cảm thấy xác suất Thường Bảo Căn và vợ chồng Thường Đại Đức bị phán tử hình tương đối lớn, mà Hạ Thiên Cao và Vương Tiểu Cúc không gây ra mạng người nên cũng không biết hai người họ bị phán bao lâu, nhưng chắc chắn cũng không bị kết án quá nhẹ đâu.
Dù sao thì vụ án này ầm ĩ như thế, nếu giơ cao đánh khẽ thì sao có thể dọa đám buôn lậu vẫn đang trong tối được?
Thập Niên: Ăn Hại Xuyên Thành Pháo HôiTác giả: Vũ Lạc Song LiêmTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Đông Phương, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. "Thanh Nhàn, em nghe chị dâu khuyên một câu nhé, dẫn theo Mộc Tâm và Thủy Tâm quay về đi, em ở lại nơi này làm gì cơ chứ? Người anh em Bảo Quốc đã kết hôn với em Văn Quân rồi, em còn ở chỗ này, ngoại trừ để người ta xem chuyện cười thì cũng không có gì cả."Ý thức của Ngu Thanh Nhàn vừa quay về, bên tai đã nghe thấy một câu như vậy.Cô quay đầu nhìn lại người vừa lên tiếng, thấy chị ta tuổi chừng bốn mươi, vóc người cao gầy, đang tận tình khuyên bảo."Bây giờ là Trung Quốc mới rồi, giải phóng rồi, ép duyên không thể được đâu. Em ở đây có ý nghĩa gì chứ? Đều là xã hội mới rồi, em ở đây đợi chẳng thà quay về quê. Ở quê có nhà có đất, chịu khó chút kiểu gì cũng không chết đói được."Ngu Thanh Nhàn vừa nghe chị ta nói, vừa để hệ thống đưa ký ức của nguyên thân vào.Đây là một cuốn tiểu thuyết thập niên 50, toàn bộ câu chuyện xoay quanh gia đình nhân vật chính Giang Bảo… Bí thư chi bộ thôn rất cẩn thận, nhưng lại quá hẹp hòi.Để đề phòng đám buôn người kia lừa mình, mỗi lần giao dịch ông ta đều ghi vào sổ: nào là ông ta mua người từ tay ai, bán cho ai, tiền lời ở giữa là bao nhiêu...Thông qua mấy quyển sổ này, họ lại tìm được "ô dù" được giấu sâu trong đội cán bộ công chức thành phố.Lần theo lời khai của đám "ô dù", họ lại tìm được đến tận gốc rễ, tìm được ông trùm của đường dây buôn người ở thành phố Dực Giang.Nhưng mà không may là khi họ hành động đã để đối phương nghe được tiếng gió, khi cảnh sát đuổi đến nơi ở của gã thì chỉ thấy vườn không nhà trống, gã đã sớm trốn đi rồi.Đợi mọi chuyện lắng xuống, đã là nửa tháng sau đó.Ngu Thanh Nhàn là công thần đã cung cấp gói thuốc cho nhóm công an, bộ đội nên lãnh đạo cục công an đặc biệt cho Ngu Thanh Nhàn đưa ra một yêu cầu, nếu họ làm được sẽ dốc hết sức mà làm.Qua hơn mười ngày tự hỏi, kết hợp với ưu khuyết điểm của Hoàng Tiểu Phân và Lâm Hoa Sen, Ngu Thanh Nhàn quyết định làm kinh doanh về ngành thời trang.Mà còn năm năm nữa, hộ kinh doanh cá thể *****ên của Hoa Quốc mới ra đời, trước đó Ngu Thanh Nhàn còn đang lo lắng cách hợp pháp hóa cái xưởng nhỏ của cô đấy.Nếu cục công an đã cho cô được phép đưa ra yêu cầu, vậy cô cũng không khách khí nữa.Đối với yêu cầu của Ngu Thanh Nhàn, nhóm lãnh đạo đúng kiểu xin gì được nấy, không những cung cấp chỗ ở cho họ mà còn cung cấp thêm một cửa hàng mặt tiền, giấy phép kinh doanh cũng giúp cô xử lý.Thậm chí, ngay cả nơi cung cấp nguyên liệu cho xưởng nhỏ của cô họ cũng đã tìm giúp cô luôn rồi.Cửa hàng mặt tiền mà cục công an cung cấp ở ngay bên cạnh chỗ ở của Ngu Thanh Nhàn, cũng ở gần cục công an.Bên cạnh nhà cô là đại viện để người nhà công an ở lại, mà nhà Chúc Uyển Uyển hiện đang sống trong đó.Nhà có hai phòng ngủ một phòng khách, sân rất nhỏ, phòng bếp cũng không lớn lắm, nhưng cũng đủ cho ba người Ngu Thanh Nhàn sống rồi.Ngu Thanh Nhàn dẫn hai người Hoàng Tiểu Phân đến xưởng dệt cách đó nửa cây số, mua vài miếng vải về.Số tiền trên tay họ có hạn, trước khi bán quần áo, Ngu Thanh Nhàn quyết định làm hoa cài đầu, băng đô, kẹp tóc.Kỹ năng thêu thùa may vá của Hoàng Tiểu Phân và Lâm Hoa Sen đều rất tốt. Ngu Thanh Nhàn làm mẫu một lần, họ đều có thể làm theo ngay được, thành phẩm còn đẹp, tinh xảo hơn cả của Ngu Thanh Nhàn nữa.Sau khi họ quen tay rồi, Ngu Thanh Nhàn quyết định đi về thôn Hạ Trang một chuyến.Vụ án lừa bán phụ nữ là vụ án lớn, đang trong quá trình thẩm tra.Chờ đến khi tòa án kết án chắc cũng phải mất một tháng nữa, Ngu Thanh Nhàn cảm thấy xác suất Thường Bảo Căn và vợ chồng Thường Đại Đức bị phán tử hình tương đối lớn, mà Hạ Thiên Cao và Vương Tiểu Cúc không gây ra mạng người nên cũng không biết hai người họ bị phán bao lâu, nhưng chắc chắn cũng không bị kết án quá nhẹ đâu.Dù sao thì vụ án này ầm ĩ như thế, nếu giơ cao đánh khẽ thì sao có thể dọa đám buôn lậu vẫn đang trong tối được?