Rắc rắc rắc—— Tiếng động kỳ lạ phát ra từ chiếc tủ lạnh ở góc tường. Diệp Cửu Cửu đang uống nước, nghe thấy động tĩnh thì quay lại nhìn về phía góc tường, ở góc tường chỉ có một chiếc tủ lạnh hai cửa đã cũ, cửa tủ lạnh đóng chặt, không có gì khác thường. Có phải cô nghe nhầm không, Diệp Cửu Cửu chưa ngủ đủ nên ngáp một cái thật dài, cũng không để tâm, tiếp tục câm cốc nước uống. Cô vừa uống một ngụm nước, chiếc tủ lạnh sau lưng lại phát ra tiếng rắc rắc rắc, cô nhấc mí mắt nhìn lại về phía tủ lạnh, khoảnh khắc sau lại nghe thấy bên trong phát ra tiếng sột soạt, nghe như có con chuột chui vào. Quá rõ ràng rồi! Diệp Cửu Cửu lập tức hết buồn ngủ, tức giận kéo mạnh cửa tủ lạnh, một mùi tanh mặn nồng nặc của biển lập tức ập vào mặt, mùi nồng khiến cô như đang đứng bên bờ biển, cô ngạc nhiên nhìn vào tủ lạnh, bên trong có mấy con cua to bằng bàn tay đang vung vẩy càng lớn, trên càng còn treo mấy cọng rong biển, trông rất tươi. Cua? Diệp Cửu Cửu như thấy ma đóng sâm cửa tủ lạnh lại, chắc…
Chương 759
Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị NăngTác giả: Triệu Linh NhiTruyện Điền Văn, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngRắc rắc rắc—— Tiếng động kỳ lạ phát ra từ chiếc tủ lạnh ở góc tường. Diệp Cửu Cửu đang uống nước, nghe thấy động tĩnh thì quay lại nhìn về phía góc tường, ở góc tường chỉ có một chiếc tủ lạnh hai cửa đã cũ, cửa tủ lạnh đóng chặt, không có gì khác thường. Có phải cô nghe nhầm không, Diệp Cửu Cửu chưa ngủ đủ nên ngáp một cái thật dài, cũng không để tâm, tiếp tục câm cốc nước uống. Cô vừa uống một ngụm nước, chiếc tủ lạnh sau lưng lại phát ra tiếng rắc rắc rắc, cô nhấc mí mắt nhìn lại về phía tủ lạnh, khoảnh khắc sau lại nghe thấy bên trong phát ra tiếng sột soạt, nghe như có con chuột chui vào. Quá rõ ràng rồi! Diệp Cửu Cửu lập tức hết buồn ngủ, tức giận kéo mạnh cửa tủ lạnh, một mùi tanh mặn nồng nặc của biển lập tức ập vào mặt, mùi nồng khiến cô như đang đứng bên bờ biển, cô ngạc nhiên nhìn vào tủ lạnh, bên trong có mấy con cua to bằng bàn tay đang vung vẩy càng lớn, trên càng còn treo mấy cọng rong biển, trông rất tươi. Cua? Diệp Cửu Cửu như thấy ma đóng sâm cửa tủ lạnh lại, chắc… Ngoài ra còn có bạn của cha Chu Chu: "Ông Chu, ông cũng không có nghĩa khí, hải sản ngon như vậy mà ông không nói một tiếng."Cha Chu Chu: “Tôi nghĩ ông không thích ăn hải sản."Người bạn: Cái này khác..Cha Chu Chu cười nói: "Món của mọi người đã lên rồi, mọi người cứ từ thưởng thức, chúng tôi cũng phải đi rồi."Người bạn: "Được rồi, hôm nào rảnh lại tụ tập."Cha Chu Chu và những người khác đi vào phòng riêng lớn "Tháng Sáu”, ngồi xuống đóng cửa gọi món rồi mới nói chuyện: "Trước đây giúp chủ quán giấu tin tức, nhưng bây giờ xem ra là vô dụng rồi."Chu Chu cũng thấy rất bất lực: "Càng phủ nhận thì cư dân mạng càng nói là thật."Mẹ Chu Chu: "Càng ngày càng có nhiều người biết đến, có lẽ chủ quán vừa mở rộng nhà hàng sẽ phải mở rộng thêm lân nữa."Mẹ Cao Viễn: "Tôi thấy cả con phố này đều trống, hay là để chủ quán mua hết rôi mở một nhà hàng lớn luôn đi."Cao Viễn: "Mẹ, chủ quán sẽ sợ đến mức phải cuốn gói chạy trốn ngay trong đêm mất."Vừa đi ngang qua bên ngoài, Diệp Cửu Cửu nghe thấy câu này thì cô gật đầu đồng tình, cô thực sự sẽ sợ đến mức phải chạy trốn ngay trong đêm, cô chỉ mở nhà hàng riêng thôi chứ không mở khu phố thương mại.Nhưng mua hết những nơi xung quanh thì được, tránh cho có quá nhiều người tò mò về môi trường trong sân, đồng thời có thể dùng làm ký túc xá cho nhân viên như bạch tuộc lớn và những người khác.Buổi tối, Diệp Cửu Cửu bận rộn xong trở về phòng, liền hỏi thăm tình hình các cửa hàng xung quanh, xem họ có muốn bán không."Không cần mua, để họ về nước mà ở.' Lăng Dư ở bên cạnh nói."Cũng không phải mua riêng cho họ, chỉ tiện thể cho họ ở thôi, đồng thời cũng có thể làm kho." Diệp Cửu Cửu dừng lại một chút: "Bọn họ hẳn cũng thích thế giới này hơn." Lăng Dư có chút ghen tị: "Em đối xử với bọn họ quá tốt.""Họ giúp em làm việc, em để họ ở nơi tốt hơn một chút cũng là chuyện nên làm." Bây giờ năm người bọn họ ở riêng hai phòng, thực sự có hơi chật chội, Diệp Cửu Cửu thấy mỗi người một phòng sẽ tốt hơn.Lăng Dư khẽ ho một tiếng: "Em đã quan tâm đến việc họ ở có tốt không rồi, sao không quan tâm đến anh một chút?"Diệp Cửu Cửu sửng sốt,"Em không phải vẫn luôn rất quan tâm đến anh sao?”Lăng Dư nhìn quanh căn phòng sạch sẽ ấm cúng này, ám chỉ nói: "Nhưng anh không có cơ hội ở đây."Diệp Cửu Cửu vuốt lại mái tóc rủ xuống bên tai, ho một tiếng không tự nhiên: "... Tiểu Ngư muốn ở đây."Lăng Dư cúi mắt nhìn đồ đạc của Tiểu Ngư đầy phòng: "Con bé sắp đi mẫu giáo rồi, nên ở một mình."Tiểu Ngư vừa đánh răng xong trở về vừa vặn nghe thấy anh trai đang nhòm ngó giường của mình, tức giận hét lên: "Anh trai xấu xa, rõ ràng anh có giường riêng, tại sao còn giành chỗ của eml"Lăng Dư nhìn cô bé khoanh tay tức giận: "Đây không phải chỗ của em.""Là của em." Tiểu Ngư nhanh chân chạy vào, đá giày rồi nhanh chóng trèo lên giường, nằm thành hình chữ đại: "Em ngủ trước, không ai được đuổi em khỏi đây! Nếu anh còn nói nữa, em sẽ mách phụ vương mẫu hậu!"Lăng Dư: ...TBCEm gái ruột!Diệp Cửu Cửu chứng kiến toàn bộ cuộc chiến giành giường của hai anh em, cô sắp cười c.h.ế.t rồi: "Hay là hai anh em ở đây, chị sang phòng bên cạnh?”"Không được." Tiểu Ngư lập tức bò lại ôm lấy Diệp Cửu Cửu, tủi thân gọi tên cô: "Em muốn ở cùng Cửu Cửu, Cửu Cửu đừng đuổi em đi."
Ngoài ra còn có bạn của cha Chu Chu: "Ông Chu, ông cũng không có nghĩa khí, hải sản ngon như vậy mà ông không nói một tiếng."
Cha Chu Chu: “Tôi nghĩ ông không thích ăn hải sản."
Người bạn: Cái này khác..
Cha Chu Chu cười nói: "Món của mọi người đã lên rồi, mọi người cứ từ thưởng thức, chúng tôi cũng phải đi rồi."
Người bạn: "Được rồi, hôm nào rảnh lại tụ tập."
Cha Chu Chu và những người khác đi vào phòng riêng lớn "Tháng Sáu”, ngồi xuống đóng cửa gọi món rồi mới nói chuyện: "Trước đây giúp chủ quán giấu tin tức, nhưng bây giờ xem ra là vô dụng rồi."
Chu Chu cũng thấy rất bất lực: "Càng phủ nhận thì cư dân mạng càng nói là thật."
Mẹ Chu Chu: "Càng ngày càng có nhiều người biết đến, có lẽ chủ quán vừa mở rộng nhà hàng sẽ phải mở rộng thêm lân nữa."
Mẹ Cao Viễn: "Tôi thấy cả con phố này đều trống, hay là để chủ quán mua hết rôi mở một nhà hàng lớn luôn đi."
Cao Viễn: "Mẹ, chủ quán sẽ sợ đến mức phải cuốn gói chạy trốn ngay trong đêm mất."
Vừa đi ngang qua bên ngoài, Diệp Cửu Cửu nghe thấy câu này thì cô gật đầu đồng tình, cô thực sự sẽ sợ đến mức phải chạy trốn ngay trong đêm, cô chỉ mở nhà hàng riêng thôi chứ không mở khu phố thương mại.
Nhưng mua hết những nơi xung quanh thì được, tránh cho có quá nhiều người tò mò về môi trường trong sân, đồng thời có thể dùng làm ký túc xá cho nhân viên như bạch tuộc lớn và những người khác.
Buổi tối, Diệp Cửu Cửu bận rộn xong trở về phòng, liền hỏi thăm tình hình các cửa hàng xung quanh, xem họ có muốn bán không.
"Không cần mua, để họ về nước mà ở.' Lăng Dư ở bên cạnh nói.
"Cũng không phải mua riêng cho họ, chỉ tiện thể cho họ ở thôi, đồng thời cũng có thể làm kho." Diệp Cửu Cửu dừng lại một chút: "Bọn họ hẳn cũng thích thế giới này hơn." Lăng Dư có chút ghen tị: "Em đối xử với bọn họ quá tốt."
"Họ giúp em làm việc, em để họ ở nơi tốt hơn một chút cũng là chuyện nên làm." Bây giờ năm người bọn họ ở riêng hai phòng, thực sự có hơi chật chội, Diệp Cửu Cửu thấy mỗi người một phòng sẽ tốt hơn.
Lăng Dư khẽ ho một tiếng: "Em đã quan tâm đến việc họ ở có tốt không rồi, sao không quan tâm đến anh một chút?"
Diệp Cửu Cửu sửng sốt,
"Em không phải vẫn luôn rất quan tâm đến anh sao?”
Lăng Dư nhìn quanh căn phòng sạch sẽ ấm cúng này, ám chỉ nói: "Nhưng anh không có cơ hội ở đây."
Diệp Cửu Cửu vuốt lại mái tóc rủ xuống bên tai, ho một tiếng không tự nhiên: "... Tiểu Ngư muốn ở đây."
Lăng Dư cúi mắt nhìn đồ đạc của Tiểu Ngư đầy phòng: "Con bé sắp đi mẫu giáo rồi, nên ở một mình."
Tiểu Ngư vừa đánh răng xong trở về vừa vặn nghe thấy anh trai đang nhòm ngó giường của mình, tức giận hét lên: "Anh trai xấu xa, rõ ràng anh có giường riêng, tại sao còn giành chỗ của eml"
Lăng Dư nhìn cô bé khoanh tay tức giận: "Đây không phải chỗ của em."
"Là của em." Tiểu Ngư nhanh chân chạy vào, đá giày rồi nhanh chóng trèo lên giường, nằm thành hình chữ đại: "Em ngủ trước, không ai được đuổi em khỏi đây! Nếu anh còn nói nữa, em sẽ mách phụ vương mẫu hậu!"
Lăng Dư: ...
TBC
Em gái ruột!
Diệp Cửu Cửu chứng kiến toàn bộ cuộc chiến giành giường của hai anh em, cô sắp cười c.h.ế.t rồi: "Hay là hai anh em ở đây, chị sang phòng bên cạnh?”
"Không được." Tiểu Ngư lập tức bò lại ôm lấy Diệp Cửu Cửu, tủi thân gọi tên cô: "Em muốn ở cùng Cửu Cửu, Cửu Cửu đừng đuổi em đi."
Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị NăngTác giả: Triệu Linh NhiTruyện Điền Văn, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngRắc rắc rắc—— Tiếng động kỳ lạ phát ra từ chiếc tủ lạnh ở góc tường. Diệp Cửu Cửu đang uống nước, nghe thấy động tĩnh thì quay lại nhìn về phía góc tường, ở góc tường chỉ có một chiếc tủ lạnh hai cửa đã cũ, cửa tủ lạnh đóng chặt, không có gì khác thường. Có phải cô nghe nhầm không, Diệp Cửu Cửu chưa ngủ đủ nên ngáp một cái thật dài, cũng không để tâm, tiếp tục câm cốc nước uống. Cô vừa uống một ngụm nước, chiếc tủ lạnh sau lưng lại phát ra tiếng rắc rắc rắc, cô nhấc mí mắt nhìn lại về phía tủ lạnh, khoảnh khắc sau lại nghe thấy bên trong phát ra tiếng sột soạt, nghe như có con chuột chui vào. Quá rõ ràng rồi! Diệp Cửu Cửu lập tức hết buồn ngủ, tức giận kéo mạnh cửa tủ lạnh, một mùi tanh mặn nồng nặc của biển lập tức ập vào mặt, mùi nồng khiến cô như đang đứng bên bờ biển, cô ngạc nhiên nhìn vào tủ lạnh, bên trong có mấy con cua to bằng bàn tay đang vung vẩy càng lớn, trên càng còn treo mấy cọng rong biển, trông rất tươi. Cua? Diệp Cửu Cửu như thấy ma đóng sâm cửa tủ lạnh lại, chắc… Ngoài ra còn có bạn của cha Chu Chu: "Ông Chu, ông cũng không có nghĩa khí, hải sản ngon như vậy mà ông không nói một tiếng."Cha Chu Chu: “Tôi nghĩ ông không thích ăn hải sản."Người bạn: Cái này khác..Cha Chu Chu cười nói: "Món của mọi người đã lên rồi, mọi người cứ từ thưởng thức, chúng tôi cũng phải đi rồi."Người bạn: "Được rồi, hôm nào rảnh lại tụ tập."Cha Chu Chu và những người khác đi vào phòng riêng lớn "Tháng Sáu”, ngồi xuống đóng cửa gọi món rồi mới nói chuyện: "Trước đây giúp chủ quán giấu tin tức, nhưng bây giờ xem ra là vô dụng rồi."Chu Chu cũng thấy rất bất lực: "Càng phủ nhận thì cư dân mạng càng nói là thật."Mẹ Chu Chu: "Càng ngày càng có nhiều người biết đến, có lẽ chủ quán vừa mở rộng nhà hàng sẽ phải mở rộng thêm lân nữa."Mẹ Cao Viễn: "Tôi thấy cả con phố này đều trống, hay là để chủ quán mua hết rôi mở một nhà hàng lớn luôn đi."Cao Viễn: "Mẹ, chủ quán sẽ sợ đến mức phải cuốn gói chạy trốn ngay trong đêm mất."Vừa đi ngang qua bên ngoài, Diệp Cửu Cửu nghe thấy câu này thì cô gật đầu đồng tình, cô thực sự sẽ sợ đến mức phải chạy trốn ngay trong đêm, cô chỉ mở nhà hàng riêng thôi chứ không mở khu phố thương mại.Nhưng mua hết những nơi xung quanh thì được, tránh cho có quá nhiều người tò mò về môi trường trong sân, đồng thời có thể dùng làm ký túc xá cho nhân viên như bạch tuộc lớn và những người khác.Buổi tối, Diệp Cửu Cửu bận rộn xong trở về phòng, liền hỏi thăm tình hình các cửa hàng xung quanh, xem họ có muốn bán không."Không cần mua, để họ về nước mà ở.' Lăng Dư ở bên cạnh nói."Cũng không phải mua riêng cho họ, chỉ tiện thể cho họ ở thôi, đồng thời cũng có thể làm kho." Diệp Cửu Cửu dừng lại một chút: "Bọn họ hẳn cũng thích thế giới này hơn." Lăng Dư có chút ghen tị: "Em đối xử với bọn họ quá tốt.""Họ giúp em làm việc, em để họ ở nơi tốt hơn một chút cũng là chuyện nên làm." Bây giờ năm người bọn họ ở riêng hai phòng, thực sự có hơi chật chội, Diệp Cửu Cửu thấy mỗi người một phòng sẽ tốt hơn.Lăng Dư khẽ ho một tiếng: "Em đã quan tâm đến việc họ ở có tốt không rồi, sao không quan tâm đến anh một chút?"Diệp Cửu Cửu sửng sốt,"Em không phải vẫn luôn rất quan tâm đến anh sao?”Lăng Dư nhìn quanh căn phòng sạch sẽ ấm cúng này, ám chỉ nói: "Nhưng anh không có cơ hội ở đây."Diệp Cửu Cửu vuốt lại mái tóc rủ xuống bên tai, ho một tiếng không tự nhiên: "... Tiểu Ngư muốn ở đây."Lăng Dư cúi mắt nhìn đồ đạc của Tiểu Ngư đầy phòng: "Con bé sắp đi mẫu giáo rồi, nên ở một mình."Tiểu Ngư vừa đánh răng xong trở về vừa vặn nghe thấy anh trai đang nhòm ngó giường của mình, tức giận hét lên: "Anh trai xấu xa, rõ ràng anh có giường riêng, tại sao còn giành chỗ của eml"Lăng Dư nhìn cô bé khoanh tay tức giận: "Đây không phải chỗ của em.""Là của em." Tiểu Ngư nhanh chân chạy vào, đá giày rồi nhanh chóng trèo lên giường, nằm thành hình chữ đại: "Em ngủ trước, không ai được đuổi em khỏi đây! Nếu anh còn nói nữa, em sẽ mách phụ vương mẫu hậu!"Lăng Dư: ...TBCEm gái ruột!Diệp Cửu Cửu chứng kiến toàn bộ cuộc chiến giành giường của hai anh em, cô sắp cười c.h.ế.t rồi: "Hay là hai anh em ở đây, chị sang phòng bên cạnh?”"Không được." Tiểu Ngư lập tức bò lại ôm lấy Diệp Cửu Cửu, tủi thân gọi tên cô: "Em muốn ở cùng Cửu Cửu, Cửu Cửu đừng đuổi em đi."