Ngón tay thon dài của người đàn ông nhẹ nhàng phất qua mái tóc đen dài hơi cuộn của Khương Minh Trà, khiến cô run rẩy. "Ừm..."  Mi mắt cô khẽ rung, khuôn mặt trắng noãn như càng thêm khó chịu. Cô chau mày, nắm chặt chăn và lật người lại. Đôi chân thon dài trắng nõn của cô vô tình lộ ra, ngón chân nằm cuộn trên chăn mỏng màu hồng. Khương Minh Trà l.i.ế.m môi, cảm thấy mơ hồ. Giấc mơ này sao lại chân thực đến vậy? Có lẽ vì trước khi ngủ, cô đã đọc những trang truyện H tỉ mỉ, nên giờ mới nằm mơ như thế. Nhưng sao cảnh trong mơ lại giống như trên máy kéo phủ đầy rơm rạ? Mặc dù xung quanh đom đóm lấp lánh, cô biết rõ đây không phải thành phố. "Chẳng lẽ là nông thôn?"  Nông thôn, máy kéo, rơm rạ, đồng ruộng... Khương Minh Trà nhíu mày, kéo bộ váy ngủ trên người và cảm thấy điều gì đó không đúng. Trước kia, Khương Minh Trà cũng thường xuyên mơ đủ loại giấc mơ, nhưng lần đầu tiên mơ thấy mình ở nông thôn nghèo khổ như thế này khiến cô cảm thấy lạ lẫm. Cô không hiểu vì sao lại có cảm giác cấp…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...