Ngón tay thon dài của người đàn ông nhẹ nhàng phất qua mái tóc đen dài hơi cuộn của Khương Minh Trà, khiến cô run rẩy. "Ừm..."  Mi mắt cô khẽ rung, khuôn mặt trắng noãn như càng thêm khó chịu. Cô chau mày, nắm chặt chăn và lật người lại. Đôi chân thon dài trắng nõn của cô vô tình lộ ra, ngón chân nằm cuộn trên chăn mỏng màu hồng. Khương Minh Trà l.i.ế.m môi, cảm thấy mơ hồ. Giấc mơ này sao lại chân thực đến vậy? Có lẽ vì trước khi ngủ, cô đã đọc những trang truyện H tỉ mỉ, nên giờ mới nằm mơ như thế. Nhưng sao cảnh trong mơ lại giống như trên máy kéo phủ đầy rơm rạ? Mặc dù xung quanh đom đóm lấp lánh, cô biết rõ đây không phải thành phố. "Chẳng lẽ là nông thôn?"  Nông thôn, máy kéo, rơm rạ, đồng ruộng... Khương Minh Trà nhíu mày, kéo bộ váy ngủ trên người và cảm thấy điều gì đó không đúng. Trước kia, Khương Minh Trà cũng thường xuyên mơ đủ loại giấc mơ, nhưng lần đầu tiên mơ thấy mình ở nông thôn nghèo khổ như thế này khiến cô cảm thấy lạ lẫm. Cô không hiểu vì sao lại có cảm giác cấp…

Chương 17

Thập Niên 70 Mang Theo Hàng Tỷ Vật Tư Gả Cho Anh Lái Máy Kéo Giỏi Nhất ThônTác giả: Vượng Vượng Tuyết Bính Siêu Hảo Đảm/旺旺雪柄超好胆Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Đoản Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhNgón tay thon dài của người đàn ông nhẹ nhàng phất qua mái tóc đen dài hơi cuộn của Khương Minh Trà, khiến cô run rẩy. "Ừm..."  Mi mắt cô khẽ rung, khuôn mặt trắng noãn như càng thêm khó chịu. Cô chau mày, nắm chặt chăn và lật người lại. Đôi chân thon dài trắng nõn của cô vô tình lộ ra, ngón chân nằm cuộn trên chăn mỏng màu hồng. Khương Minh Trà l.i.ế.m môi, cảm thấy mơ hồ. Giấc mơ này sao lại chân thực đến vậy? Có lẽ vì trước khi ngủ, cô đã đọc những trang truyện H tỉ mỉ, nên giờ mới nằm mơ như thế. Nhưng sao cảnh trong mơ lại giống như trên máy kéo phủ đầy rơm rạ? Mặc dù xung quanh đom đóm lấp lánh, cô biết rõ đây không phải thành phố. "Chẳng lẽ là nông thôn?"  Nông thôn, máy kéo, rơm rạ, đồng ruộng... Khương Minh Trà nhíu mày, kéo bộ váy ngủ trên người và cảm thấy điều gì đó không đúng. Trước kia, Khương Minh Trà cũng thường xuyên mơ đủ loại giấc mơ, nhưng lần đầu tiên mơ thấy mình ở nông thôn nghèo khổ như thế này khiến cô cảm thấy lạ lẫm. Cô không hiểu vì sao lại có cảm giác cấp… “Anh ơi… cái này có phải gọi là lạy ông tôi ở bụi này không?”Cố Tứ Dụ trông rất hồn nhiên, như thể cậu thật sự ham học hỏi lắm.Cố Tứ Diễn chỉ ước có thể đẩy cái thằng em trai ngốc nghếch này xuống hố phân luôn.Biểu cảm trên khuôn mặt của cha mẹ đã đủ xấu hổ rồi, nhưng việc này lại càng khiến họ muốn ngất đi.Con trai họ gần ba mươi tuổi, mà chưa từng hẹn hò với ai.Ban đầu, họ chỉ nghĩ cậu là người kén chọn, trưởng thành muộn.Nhưng giờ mới biết, hóa ra anh lại thích đàn ông!Mẹ Cố tức đến mức không nói nên lời.Khóe mắt Cố Tứ Diễn giật giật, ánh mắt u ám nhìn Khương Minh Trà.Khương Minh Trà lập tức rụt cổ lại: “Thím Cố… thím nghe lầm rồi ạ, anh Cố Tứ Diễn bảo anh ấy không thích nam mà chỉ thích nữ.”“Minh Trà, chuyện này không liên quan đến cháu, là thím có lỗi với cháu, thím làm hỏng đời cháu rồi.”Mẹ Cố thở dài, còn Cố Tứ Diễn thì đau đầu quá.Rốt cuộc chuyện gì đang diễn ra vậy?Khương Minh Trà cũng thấy oan ức, vừa nãy cô nói to như vậy, mẹ Cố mà không nghe thấy thì thật khó.Cô có hơi cạn lời với Cố Tứ Diễn, nhưng mẹ và cha Cố đều rất tốt.Khương Minh Trà nói: “Thím nghe lầm thật rồi ạ…”Thấy sắc mặt mẹ Cố vẫn khó coi như cũ, Khương Minh Trà cắn răng: “Là do cháu thích Cố Tứ Diễn, nhưng anh ấy không có ý gì với cháu, nên cháu mới không biết cách hỏi anh ấy có thích đàn ông không!”…Im lặng, cực kỳ im lặng.Mẹ Cố chớp mắt hai lần, rồi lại chớp thêm hai lần nữa, ngơ ngác hỏi: “Minh Trà, cháu vừa nói gì cơ?”“Thím nghe không lầm chứ?”Khương Minh Trà nhắm mắt: “Thím không nghe lầm đâu ạ.”Dù sao cô cũng là “bà xã” của Cố Tứ Diễn, đã bên cạnh anh một thời gian mà vẫn chưa thuyết phục được anh kết hôn sinh con, vậy mà mẹ Cố lại đối xử với cô tốt như vậy…Khoảnh khắc nhắm mắt lại, Khương Minh Trà vô tình bỏ lỡ vẻ hân hoan trong mắt mẹ Cố.He he, con dâu chạy không thoát đâu~

“Anh ơi… cái này có phải gọi là lạy ông tôi ở bụi này không?”

Cố Tứ Dụ trông rất hồn nhiên, như thể cậu thật sự ham học hỏi lắm.

Cố Tứ Diễn chỉ ước có thể đẩy cái thằng em trai ngốc nghếch này xuống hố phân luôn.

Biểu cảm trên khuôn mặt của cha mẹ đã đủ xấu hổ rồi, nhưng việc này lại càng khiến họ muốn ngất đi.

Con trai họ gần ba mươi tuổi, mà chưa từng hẹn hò với ai.

Ban đầu, họ chỉ nghĩ cậu là người kén chọn, trưởng thành muộn.

Nhưng giờ mới biết, hóa ra anh lại thích đàn ông!

Mẹ Cố tức đến mức không nói nên lời.

Khóe mắt Cố Tứ Diễn giật giật, ánh mắt u ám nhìn Khương Minh Trà.

Khương Minh Trà lập tức rụt cổ lại: “Thím Cố… thím nghe lầm rồi ạ, anh Cố Tứ Diễn bảo anh ấy không thích nam mà chỉ thích nữ.”

“Minh Trà, chuyện này không liên quan đến cháu, là thím có lỗi với cháu, thím làm hỏng đời cháu rồi.”

Mẹ Cố thở dài, còn Cố Tứ Diễn thì đau đầu quá.

Rốt cuộc chuyện gì đang diễn ra vậy?

Khương Minh Trà cũng thấy oan ức, vừa nãy cô nói to như vậy, mẹ Cố mà không nghe thấy thì thật khó.

Cô có hơi cạn lời với Cố Tứ Diễn, nhưng mẹ và cha Cố đều rất tốt.

Khương Minh Trà nói: “Thím nghe lầm thật rồi ạ…”

Thấy sắc mặt mẹ Cố vẫn khó coi như cũ, Khương Minh Trà cắn răng: “Là do cháu thích Cố Tứ Diễn, nhưng anh ấy không có ý gì với cháu, nên cháu mới không biết cách hỏi anh ấy có thích đàn ông không!”

Im lặng, cực kỳ im lặng.

Mẹ Cố chớp mắt hai lần, rồi lại chớp thêm hai lần nữa, ngơ ngác hỏi: “Minh Trà, cháu vừa nói gì cơ?”

“Thím nghe không lầm chứ?”

Khương Minh Trà nhắm mắt: “Thím không nghe lầm đâu ạ.”

Dù sao cô cũng là “bà xã” của Cố Tứ Diễn, đã bên cạnh anh một thời gian mà vẫn chưa thuyết phục được anh kết hôn sinh con, vậy mà mẹ Cố lại đối xử với cô tốt như vậy…

Khoảnh khắc nhắm mắt lại, Khương Minh Trà vô tình bỏ lỡ vẻ hân hoan trong mắt mẹ Cố.

He he, con dâu chạy không thoát đâu~

Thập Niên 70 Mang Theo Hàng Tỷ Vật Tư Gả Cho Anh Lái Máy Kéo Giỏi Nhất ThônTác giả: Vượng Vượng Tuyết Bính Siêu Hảo Đảm/旺旺雪柄超好胆Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Đoản Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhNgón tay thon dài của người đàn ông nhẹ nhàng phất qua mái tóc đen dài hơi cuộn của Khương Minh Trà, khiến cô run rẩy. "Ừm..."  Mi mắt cô khẽ rung, khuôn mặt trắng noãn như càng thêm khó chịu. Cô chau mày, nắm chặt chăn và lật người lại. Đôi chân thon dài trắng nõn của cô vô tình lộ ra, ngón chân nằm cuộn trên chăn mỏng màu hồng. Khương Minh Trà l.i.ế.m môi, cảm thấy mơ hồ. Giấc mơ này sao lại chân thực đến vậy? Có lẽ vì trước khi ngủ, cô đã đọc những trang truyện H tỉ mỉ, nên giờ mới nằm mơ như thế. Nhưng sao cảnh trong mơ lại giống như trên máy kéo phủ đầy rơm rạ? Mặc dù xung quanh đom đóm lấp lánh, cô biết rõ đây không phải thành phố. "Chẳng lẽ là nông thôn?"  Nông thôn, máy kéo, rơm rạ, đồng ruộng... Khương Minh Trà nhíu mày, kéo bộ váy ngủ trên người và cảm thấy điều gì đó không đúng. Trước kia, Khương Minh Trà cũng thường xuyên mơ đủ loại giấc mơ, nhưng lần đầu tiên mơ thấy mình ở nông thôn nghèo khổ như thế này khiến cô cảm thấy lạ lẫm. Cô không hiểu vì sao lại có cảm giác cấp… “Anh ơi… cái này có phải gọi là lạy ông tôi ở bụi này không?”Cố Tứ Dụ trông rất hồn nhiên, như thể cậu thật sự ham học hỏi lắm.Cố Tứ Diễn chỉ ước có thể đẩy cái thằng em trai ngốc nghếch này xuống hố phân luôn.Biểu cảm trên khuôn mặt của cha mẹ đã đủ xấu hổ rồi, nhưng việc này lại càng khiến họ muốn ngất đi.Con trai họ gần ba mươi tuổi, mà chưa từng hẹn hò với ai.Ban đầu, họ chỉ nghĩ cậu là người kén chọn, trưởng thành muộn.Nhưng giờ mới biết, hóa ra anh lại thích đàn ông!Mẹ Cố tức đến mức không nói nên lời.Khóe mắt Cố Tứ Diễn giật giật, ánh mắt u ám nhìn Khương Minh Trà.Khương Minh Trà lập tức rụt cổ lại: “Thím Cố… thím nghe lầm rồi ạ, anh Cố Tứ Diễn bảo anh ấy không thích nam mà chỉ thích nữ.”“Minh Trà, chuyện này không liên quan đến cháu, là thím có lỗi với cháu, thím làm hỏng đời cháu rồi.”Mẹ Cố thở dài, còn Cố Tứ Diễn thì đau đầu quá.Rốt cuộc chuyện gì đang diễn ra vậy?Khương Minh Trà cũng thấy oan ức, vừa nãy cô nói to như vậy, mẹ Cố mà không nghe thấy thì thật khó.Cô có hơi cạn lời với Cố Tứ Diễn, nhưng mẹ và cha Cố đều rất tốt.Khương Minh Trà nói: “Thím nghe lầm thật rồi ạ…”Thấy sắc mặt mẹ Cố vẫn khó coi như cũ, Khương Minh Trà cắn răng: “Là do cháu thích Cố Tứ Diễn, nhưng anh ấy không có ý gì với cháu, nên cháu mới không biết cách hỏi anh ấy có thích đàn ông không!”…Im lặng, cực kỳ im lặng.Mẹ Cố chớp mắt hai lần, rồi lại chớp thêm hai lần nữa, ngơ ngác hỏi: “Minh Trà, cháu vừa nói gì cơ?”“Thím nghe không lầm chứ?”Khương Minh Trà nhắm mắt: “Thím không nghe lầm đâu ạ.”Dù sao cô cũng là “bà xã” của Cố Tứ Diễn, đã bên cạnh anh một thời gian mà vẫn chưa thuyết phục được anh kết hôn sinh con, vậy mà mẹ Cố lại đối xử với cô tốt như vậy…Khoảnh khắc nhắm mắt lại, Khương Minh Trà vô tình bỏ lỡ vẻ hân hoan trong mắt mẹ Cố.He he, con dâu chạy không thoát đâu~

Chương 17