Năm 1976, buổi trưa giữa hè càng trở nên oi bức vì mây đen cuồn cuộn nơi chân trời, chị Đại Lâm nâng tay lau mồ hôi rịn khắp đầu, sau đó nhìn cô gái ngồi phịch xuống trong viện, rồi lại nhìn những tờ giấy trắng và cờ trắng vẫn chưa được gỡ bỏ xung quanh, chị không khỏi thở dài một tiếng trong lòng. Thật đáng thương. Tuy Thẩm Hà đã hy sinh khi đang làm nhiệm vụ cố gắng giải cứu những vật tư quan trọng của xưởng máy móc, nhưng đột nhiên rời đi như thế để lại một đứa nhỏ vừa mới trưởng thành trong nhà, cô phải trải qua cuộc sống sau này thế nào đây! Hơn nữa con gái nhỏ nhà họ Thẩm còn khác biệt với người bình thường. Trước khi vợ của Thẩm Hà là Bạch Vân qua đời, lúc đó hàng xóm thỉnh thoảng qua lại vẫn có thể nhìn thấy con gái nhà họ Thẩm chơi búp bê một mình, nhưng sau khi Bạch Vân không còn nữa, con gái nhà họ Thẩm cũng không còn xuất hiện. Thẩm Hà một mình vừa làm ba lại vừa làm mẹ nuôi lớn đứa nhỏ, kết quả còn chưa kịp hưởng phúc đã ra đi! Chị Đại Lâm ở sát vách nhà họ Thẩm hơn hai…

Chương 152: Chương 152

Thập Niên 70: Người Đẹp Sợ Giao Tiếp Gả Cho Ác BáTác giả: Triều Ca Dạ VũTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhNăm 1976, buổi trưa giữa hè càng trở nên oi bức vì mây đen cuồn cuộn nơi chân trời, chị Đại Lâm nâng tay lau mồ hôi rịn khắp đầu, sau đó nhìn cô gái ngồi phịch xuống trong viện, rồi lại nhìn những tờ giấy trắng và cờ trắng vẫn chưa được gỡ bỏ xung quanh, chị không khỏi thở dài một tiếng trong lòng. Thật đáng thương. Tuy Thẩm Hà đã hy sinh khi đang làm nhiệm vụ cố gắng giải cứu những vật tư quan trọng của xưởng máy móc, nhưng đột nhiên rời đi như thế để lại một đứa nhỏ vừa mới trưởng thành trong nhà, cô phải trải qua cuộc sống sau này thế nào đây! Hơn nữa con gái nhỏ nhà họ Thẩm còn khác biệt với người bình thường. Trước khi vợ của Thẩm Hà là Bạch Vân qua đời, lúc đó hàng xóm thỉnh thoảng qua lại vẫn có thể nhìn thấy con gái nhà họ Thẩm chơi búp bê một mình, nhưng sau khi Bạch Vân không còn nữa, con gái nhà họ Thẩm cũng không còn xuất hiện. Thẩm Hà một mình vừa làm ba lại vừa làm mẹ nuôi lớn đứa nhỏ, kết quả còn chưa kịp hưởng phúc đã ra đi! Chị Đại Lâm ở sát vách nhà họ Thẩm hơn hai… Kể từ khi công bố những tội ác của Vương Kiến Thiết, trong đó có tội danh tham ô tài sản công khiến nhà máy cơ khí chịu tổn thất nặng nề. Bây giờ nhà máy đang trong quá trình sắp xếp lại.Nhìn thấy vẻ mặt nghiêm trọng của Cố Hằng, Cố Kỳ Việt nuốt miếng bánh ngọt trong miệng xuống.Anh vẫn giữ nguyên tư thế ngồi, chỉ nghiêng đầu nhìn ba mình, nhướng mày hỏi: “Đã có kết quả điều tra vụ việc ở nhà máy cơ khí rồi sao ạ?”Người bình thường không có cách nào biết được tình hình tiếp theo của nhà máy cơ khí, nhưng Cố Hằng là quản đốc nhà máy nên ông có nguồn tin tức rất đáng tin cậy.Không chỉ có Cố Hằng, các lãnh đạo của những nhà máy khác ở thành phố Giang Lâm cũng đang tiếp tục theo dõi vụ việc này.Họ lo lắng sẽ “rút dây động rừng”. Bất kể là có lợi dụng chức vụ để mưu cầu lợi ích cho bản thân hay không thì việc chính phủ quyết đoán xử lý như vậy, có thể sau này sẽ ban hành những quy định và điều lệ mới.Mà bọn họ chính là những đối tượng *****ên phải chấp hành những quy định mới này.“Ừ, lá gan của Vương Kiến Thiết thật sự quá lớn. Hắn ta không chỉ tự ý sửa đổi số lượng đơn đặt hàng của nhà máy cơ khí, cấu kết với nhóm lợi ích cá nhân để tuồn hàng hóa ra ngoài mà còn nhúng tay vào lô máy móc mới nhập khẩu!”“Cái tên khốn nạn đó, cầm tiền trợ cấp của quốc gia nhưng lại mua về toàn đồ bỏ đi của nước ngoài, Vương Kiến Thiết đáng bị b.ắ.n c.h.ế.t trăm lần.”Có thể khiến một người luôn bình tĩnh như Cố Hằng phải tức giận đến mức mắng chửi thì có thể thấy những việc mà Vương Kiến Thiết đã làm nghiêm trọng đến mức nào.Bây giờ Vương Kiến Thiết đã c.h.ế.t rồi, mọi chuyện đối với gã coi như kết thúc nhưng lại để lại một mớ hỗn độn rất khó giải quyết.Nghe vậy, Cố Kỳ Việt kinh ngạc chớp chớp mắt, khó hiểu hỏi: “Vương Kiến Thiết thật sự làm vậy sao? Hắn ta không sợ bị bại lộ à? Dù sao số máy móc mới nhập khẩu đó đều không thể sử dụng được, chẳng lẽ hắn ta là quản đốc nhà máy mà không sợ phải chịu trách nhiệm sao?”Mấy câu hỏi của Cố Kỳ Việt khiến Cố Hằng im lặng. Cố Hằng vô thức nhìn Thẩm Triều Triều đang ngồi trên ghế sofa với ánh mắt hơi thương cảm.DTVLúc này trên mặt cô là sự phẫn nộ, cảm thấy Vương Kiến Thiết c.h.ế.t quá sớm nên không hề nhận ra ánh mắt của Cố Hằng.Ngược lại, Cố Kỳ Việt ngồi đối diện đã phát hiện ra điều đó. Anh nhíu mày, nhìn thẳng ba mình, ánh mắt mang theo sự dò hỏi. Có phải như anh đoán không? Cố Hằng nặng nề khẽ gật đầu.Bởi vì có Thẩm Triều Triều, người nhà của nạn nhân ở đây, có một số chuyện tốt nhất là không nên nói ra, tránh làm cô bị kích động...Ba của Thẩm Triều Triều, Thẩm Hà đã hy sinh khi làm nhiệm vụ nhưng vụ tai nạn đó là do con người cố ý tạo ra.Vương Kiến Thiết muốn lợi dụng vụ “tai nạn” đó để giải quyết lô máy móc mới. Đến lúc đó, gã có thể che giấu mọi chuyện một cách thần không biết quỷ không hay, đồng thời đổ hết tội “tai nạn” lên đầu người khác, hoàn toàn thoát khỏi mọi liên quan.Kết quả giữa đường lại xuất hiện một Trình Giảo Kim phá hỏng kế hoạch của gã. Người đó chính là Thẩm Hà.Sau đó bởi vì ở nhà máy cơ khí có người c.h.ế.t nên Vương Kiến Thiết trở nên cẩn thận hơn, không dám tiếp tục phá hoại lô máy móc mới nhập khẩu vào lúc này nữa, tránh thu hút sự chú ý của các ban ngành liên quan, chỉ có thể nhẫn nhịn chờ đợi cơ hội. Chờ đến khi mọi người lãng quên chuyện này rồi mới tính tiếp.

Kể từ khi công bố những tội ác của Vương Kiến Thiết, trong đó có tội danh tham ô tài sản công khiến nhà máy cơ khí chịu tổn thất nặng nề. Bây giờ nhà máy đang trong quá trình sắp xếp lại.

Nhìn thấy vẻ mặt nghiêm trọng của Cố Hằng, Cố Kỳ Việt nuốt miếng bánh ngọt trong miệng xuống.

Anh vẫn giữ nguyên tư thế ngồi, chỉ nghiêng đầu nhìn ba mình, nhướng mày hỏi: “Đã có kết quả điều tra vụ việc ở nhà máy cơ khí rồi sao ạ?”

Người bình thường không có cách nào biết được tình hình tiếp theo của nhà máy cơ khí, nhưng Cố Hằng là quản đốc nhà máy nên ông có nguồn tin tức rất đáng tin cậy.

Không chỉ có Cố Hằng, các lãnh đạo của những nhà máy khác ở thành phố Giang Lâm cũng đang tiếp tục theo dõi vụ việc này.

Họ lo lắng sẽ “rút dây động rừng”. Bất kể là có lợi dụng chức vụ để mưu cầu lợi ích cho bản thân hay không thì việc chính phủ quyết đoán xử lý như vậy, có thể sau này sẽ ban hành những quy định và điều lệ mới.

Mà bọn họ chính là những đối tượng *****ên phải chấp hành những quy định mới này.

“Ừ, lá gan của Vương Kiến Thiết thật sự quá lớn. Hắn ta không chỉ tự ý sửa đổi số lượng đơn đặt hàng của nhà máy cơ khí, cấu kết với nhóm lợi ích cá nhân để tuồn hàng hóa ra ngoài mà còn nhúng tay vào lô máy móc mới nhập khẩu!”

“Cái tên khốn nạn đó, cầm tiền trợ cấp của quốc gia nhưng lại mua về toàn đồ bỏ đi của nước ngoài, Vương Kiến Thiết đáng bị b.ắ.n c.h.ế.t trăm lần.”

Có thể khiến một người luôn bình tĩnh như Cố Hằng phải tức giận đến mức mắng chửi thì có thể thấy những việc mà Vương Kiến Thiết đã làm nghiêm trọng đến mức nào.

Bây giờ Vương Kiến Thiết đã c.h.ế.t rồi, mọi chuyện đối với gã coi như kết thúc nhưng lại để lại một mớ hỗn độn rất khó giải quyết.

Nghe vậy, Cố Kỳ Việt kinh ngạc chớp chớp mắt, khó hiểu hỏi: “Vương Kiến Thiết thật sự làm vậy sao? Hắn ta không sợ bị bại lộ à? Dù sao số máy móc mới nhập khẩu đó đều không thể sử dụng được, chẳng lẽ hắn ta là quản đốc nhà máy mà không sợ phải chịu trách nhiệm sao?”

Mấy câu hỏi của Cố Kỳ Việt khiến Cố Hằng im lặng. Cố Hằng vô thức nhìn Thẩm Triều Triều đang ngồi trên ghế sofa với ánh mắt hơi thương cảm.

DTV

Lúc này trên mặt cô là sự phẫn nộ, cảm thấy Vương Kiến Thiết c.h.ế.t quá sớm nên không hề nhận ra ánh mắt của Cố Hằng.

Ngược lại, Cố Kỳ Việt ngồi đối diện đã phát hiện ra điều đó. Anh nhíu mày, nhìn thẳng ba mình, ánh mắt mang theo sự dò hỏi. Có phải như anh đoán không? Cố Hằng nặng nề khẽ gật đầu.

Bởi vì có Thẩm Triều Triều, người nhà của nạn nhân ở đây, có một số chuyện tốt nhất là không nên nói ra, tránh làm cô bị kích động...

Ba của Thẩm Triều Triều, Thẩm Hà đã hy sinh khi làm nhiệm vụ nhưng vụ tai nạn đó là do con người cố ý tạo ra.

Vương Kiến Thiết muốn lợi dụng vụ “tai nạn” đó để giải quyết lô máy móc mới. Đến lúc đó, gã có thể che giấu mọi chuyện một cách thần không biết quỷ không hay, đồng thời đổ hết tội “tai nạn” lên đầu người khác, hoàn toàn thoát khỏi mọi liên quan.

Kết quả giữa đường lại xuất hiện một Trình Giảo Kim phá hỏng kế hoạch của gã. Người đó chính là Thẩm Hà.

Sau đó bởi vì ở nhà máy cơ khí có người c.h.ế.t nên Vương Kiến Thiết trở nên cẩn thận hơn, không dám tiếp tục phá hoại lô máy móc mới nhập khẩu vào lúc này nữa, tránh thu hút sự chú ý của các ban ngành liên quan, chỉ có thể nhẫn nhịn chờ đợi cơ hội. Chờ đến khi mọi người lãng quên chuyện này rồi mới tính tiếp.

Thập Niên 70: Người Đẹp Sợ Giao Tiếp Gả Cho Ác BáTác giả: Triều Ca Dạ VũTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhNăm 1976, buổi trưa giữa hè càng trở nên oi bức vì mây đen cuồn cuộn nơi chân trời, chị Đại Lâm nâng tay lau mồ hôi rịn khắp đầu, sau đó nhìn cô gái ngồi phịch xuống trong viện, rồi lại nhìn những tờ giấy trắng và cờ trắng vẫn chưa được gỡ bỏ xung quanh, chị không khỏi thở dài một tiếng trong lòng. Thật đáng thương. Tuy Thẩm Hà đã hy sinh khi đang làm nhiệm vụ cố gắng giải cứu những vật tư quan trọng của xưởng máy móc, nhưng đột nhiên rời đi như thế để lại một đứa nhỏ vừa mới trưởng thành trong nhà, cô phải trải qua cuộc sống sau này thế nào đây! Hơn nữa con gái nhỏ nhà họ Thẩm còn khác biệt với người bình thường. Trước khi vợ của Thẩm Hà là Bạch Vân qua đời, lúc đó hàng xóm thỉnh thoảng qua lại vẫn có thể nhìn thấy con gái nhà họ Thẩm chơi búp bê một mình, nhưng sau khi Bạch Vân không còn nữa, con gái nhà họ Thẩm cũng không còn xuất hiện. Thẩm Hà một mình vừa làm ba lại vừa làm mẹ nuôi lớn đứa nhỏ, kết quả còn chưa kịp hưởng phúc đã ra đi! Chị Đại Lâm ở sát vách nhà họ Thẩm hơn hai… Kể từ khi công bố những tội ác của Vương Kiến Thiết, trong đó có tội danh tham ô tài sản công khiến nhà máy cơ khí chịu tổn thất nặng nề. Bây giờ nhà máy đang trong quá trình sắp xếp lại.Nhìn thấy vẻ mặt nghiêm trọng của Cố Hằng, Cố Kỳ Việt nuốt miếng bánh ngọt trong miệng xuống.Anh vẫn giữ nguyên tư thế ngồi, chỉ nghiêng đầu nhìn ba mình, nhướng mày hỏi: “Đã có kết quả điều tra vụ việc ở nhà máy cơ khí rồi sao ạ?”Người bình thường không có cách nào biết được tình hình tiếp theo của nhà máy cơ khí, nhưng Cố Hằng là quản đốc nhà máy nên ông có nguồn tin tức rất đáng tin cậy.Không chỉ có Cố Hằng, các lãnh đạo của những nhà máy khác ở thành phố Giang Lâm cũng đang tiếp tục theo dõi vụ việc này.Họ lo lắng sẽ “rút dây động rừng”. Bất kể là có lợi dụng chức vụ để mưu cầu lợi ích cho bản thân hay không thì việc chính phủ quyết đoán xử lý như vậy, có thể sau này sẽ ban hành những quy định và điều lệ mới.Mà bọn họ chính là những đối tượng *****ên phải chấp hành những quy định mới này.“Ừ, lá gan của Vương Kiến Thiết thật sự quá lớn. Hắn ta không chỉ tự ý sửa đổi số lượng đơn đặt hàng của nhà máy cơ khí, cấu kết với nhóm lợi ích cá nhân để tuồn hàng hóa ra ngoài mà còn nhúng tay vào lô máy móc mới nhập khẩu!”“Cái tên khốn nạn đó, cầm tiền trợ cấp của quốc gia nhưng lại mua về toàn đồ bỏ đi của nước ngoài, Vương Kiến Thiết đáng bị b.ắ.n c.h.ế.t trăm lần.”Có thể khiến một người luôn bình tĩnh như Cố Hằng phải tức giận đến mức mắng chửi thì có thể thấy những việc mà Vương Kiến Thiết đã làm nghiêm trọng đến mức nào.Bây giờ Vương Kiến Thiết đã c.h.ế.t rồi, mọi chuyện đối với gã coi như kết thúc nhưng lại để lại một mớ hỗn độn rất khó giải quyết.Nghe vậy, Cố Kỳ Việt kinh ngạc chớp chớp mắt, khó hiểu hỏi: “Vương Kiến Thiết thật sự làm vậy sao? Hắn ta không sợ bị bại lộ à? Dù sao số máy móc mới nhập khẩu đó đều không thể sử dụng được, chẳng lẽ hắn ta là quản đốc nhà máy mà không sợ phải chịu trách nhiệm sao?”Mấy câu hỏi của Cố Kỳ Việt khiến Cố Hằng im lặng. Cố Hằng vô thức nhìn Thẩm Triều Triều đang ngồi trên ghế sofa với ánh mắt hơi thương cảm.DTVLúc này trên mặt cô là sự phẫn nộ, cảm thấy Vương Kiến Thiết c.h.ế.t quá sớm nên không hề nhận ra ánh mắt của Cố Hằng.Ngược lại, Cố Kỳ Việt ngồi đối diện đã phát hiện ra điều đó. Anh nhíu mày, nhìn thẳng ba mình, ánh mắt mang theo sự dò hỏi. Có phải như anh đoán không? Cố Hằng nặng nề khẽ gật đầu.Bởi vì có Thẩm Triều Triều, người nhà của nạn nhân ở đây, có một số chuyện tốt nhất là không nên nói ra, tránh làm cô bị kích động...Ba của Thẩm Triều Triều, Thẩm Hà đã hy sinh khi làm nhiệm vụ nhưng vụ tai nạn đó là do con người cố ý tạo ra.Vương Kiến Thiết muốn lợi dụng vụ “tai nạn” đó để giải quyết lô máy móc mới. Đến lúc đó, gã có thể che giấu mọi chuyện một cách thần không biết quỷ không hay, đồng thời đổ hết tội “tai nạn” lên đầu người khác, hoàn toàn thoát khỏi mọi liên quan.Kết quả giữa đường lại xuất hiện một Trình Giảo Kim phá hỏng kế hoạch của gã. Người đó chính là Thẩm Hà.Sau đó bởi vì ở nhà máy cơ khí có người c.h.ế.t nên Vương Kiến Thiết trở nên cẩn thận hơn, không dám tiếp tục phá hoại lô máy móc mới nhập khẩu vào lúc này nữa, tránh thu hút sự chú ý của các ban ngành liên quan, chỉ có thể nhẫn nhịn chờ đợi cơ hội. Chờ đến khi mọi người lãng quên chuyện này rồi mới tính tiếp.

Chương 152: Chương 152