Năm 1976, buổi trưa giữa hè càng trở nên oi bức vì mây đen cuồn cuộn nơi chân trời, chị Đại Lâm nâng tay lau mồ hôi rịn khắp đầu, sau đó nhìn cô gái ngồi phịch xuống trong viện, rồi lại nhìn những tờ giấy trắng và cờ trắng vẫn chưa được gỡ bỏ xung quanh, chị không khỏi thở dài một tiếng trong lòng. Thật đáng thương. Tuy Thẩm Hà đã hy sinh khi đang làm nhiệm vụ cố gắng giải cứu những vật tư quan trọng của xưởng máy móc, nhưng đột nhiên rời đi như thế để lại một đứa nhỏ vừa mới trưởng thành trong nhà, cô phải trải qua cuộc sống sau này thế nào đây! Hơn nữa con gái nhỏ nhà họ Thẩm còn khác biệt với người bình thường. Trước khi vợ của Thẩm Hà là Bạch Vân qua đời, lúc đó hàng xóm thỉnh thoảng qua lại vẫn có thể nhìn thấy con gái nhà họ Thẩm chơi búp bê một mình, nhưng sau khi Bạch Vân không còn nữa, con gái nhà họ Thẩm cũng không còn xuất hiện. Thẩm Hà một mình vừa làm ba lại vừa làm mẹ nuôi lớn đứa nhỏ, kết quả còn chưa kịp hưởng phúc đã ra đi! Chị Đại Lâm ở sát vách nhà họ Thẩm hơn hai…

Chương 255: Chương 255

Thập Niên 70: Người Đẹp Sợ Giao Tiếp Gả Cho Ác BáTác giả: Triều Ca Dạ VũTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhNăm 1976, buổi trưa giữa hè càng trở nên oi bức vì mây đen cuồn cuộn nơi chân trời, chị Đại Lâm nâng tay lau mồ hôi rịn khắp đầu, sau đó nhìn cô gái ngồi phịch xuống trong viện, rồi lại nhìn những tờ giấy trắng và cờ trắng vẫn chưa được gỡ bỏ xung quanh, chị không khỏi thở dài một tiếng trong lòng. Thật đáng thương. Tuy Thẩm Hà đã hy sinh khi đang làm nhiệm vụ cố gắng giải cứu những vật tư quan trọng của xưởng máy móc, nhưng đột nhiên rời đi như thế để lại một đứa nhỏ vừa mới trưởng thành trong nhà, cô phải trải qua cuộc sống sau này thế nào đây! Hơn nữa con gái nhỏ nhà họ Thẩm còn khác biệt với người bình thường. Trước khi vợ của Thẩm Hà là Bạch Vân qua đời, lúc đó hàng xóm thỉnh thoảng qua lại vẫn có thể nhìn thấy con gái nhà họ Thẩm chơi búp bê một mình, nhưng sau khi Bạch Vân không còn nữa, con gái nhà họ Thẩm cũng không còn xuất hiện. Thẩm Hà một mình vừa làm ba lại vừa làm mẹ nuôi lớn đứa nhỏ, kết quả còn chưa kịp hưởng phúc đã ra đi! Chị Đại Lâm ở sát vách nhà họ Thẩm hơn hai… So với những gì Chu Lan đã làm cho cô sau này, một suất công việc chẳng đáng là gì!Chu Lan sau khi hết kinh ngạc, cô ấy cũng không nghi ngờ Thẩm Triều Triều đang trêu đùa mình mà nghiêm túc nói: “Triều Triều, cậu nói với Cố Kỳ Việt chuyện này chưa? Tôi nhớ là anh ấy hiện giờ cũng đang thất nghiệp, hai người là vợ chồng, suất công việc này nên để cho...”Nghe thấy Chu Lan nghĩ cho mình, Thẩm Triều Triều mỉm cười, lắc đầu: “Công việc này là do ba tôi để lại cho tôi, không liên quan gì đến nhà họ Cố, còn Cố Kỳ Việt thì ghét bị công việc ràng buộc, có cho thì anh ấy cũng không cần.”Sợ Chu Lan tiếp tục từ chối, Thẩm Triều Triều bổ sung thêm: “Bây giờ tôi cũng chưa muốn đi làm, công việc này cứ để đó cũng lãng phí, nếu cậu nhận việc thì không phải xuống nông thôn nữa.”Giọng điệu chân thành của Thẩm Triều Triều khiến Chu Lan cảm động vô cùng.Ôi! Trên đời sao lại có người con gái đáng yêu như vậy chứ!!Trong lòng Chu Lan dâng trào cảm xúc, không biết nên thể hiện như thế nào, cuối cùng chỉ có thể kích động ôm chầm lấy Thẩm Triều Triều, nói lớn: “Thẩm Triều Triều, cậu đúng là tốt nhất, từ nay về sau, cậu chính là bạn thân của tớ, không ai có thể thay thế!”Ha ha ha, có công việc rồi, ai thèm đi xem mắt nữa chứ! Thẩm Triều Triều đúng là tiên nữ giáng trần đến cứu cô ấy!Lúc Chu Lan vui đến mức muốn ôm hôn Thẩm Triều Triều thì một giọng nói đầy tức giận vang lên sau lưng: “Chu Lan, cô đang làm gì Thẩm Triều Triều vậy? Buông cô ấy ra!”Nhìn thấy Cố Kỳ Việt, chồng của Thẩm Triều Triều lên tiếng, Chu Lan dù không muốn cũng phải buông tay. Trong lòng cô ấy thầm nghĩ, sao tiên nữ lại đi lấy chồng sớm như vậy chứ!Nếu không lấy chồng, họ có thể vui vẻ chơi đùa mà không bị ai phá đám, thật là đáng ghét... Nghĩ vậy, trên gương mặt Chu Lan lộ rõ vẻ mặt khiến Cố Kỳ Việt nhìn thấy phải bật cười.Anh vốn muốn nhân cơ hội ra ngoài lần này để bồi dưỡng tình cảm với Thẩm Triều Triều.Kết quả bóng đèn tự dưng xuất hiện lại còn thấy anh vướng víu sao???Thấy bầu không khí hơi căng thẳng, Lâm Kiều vội vàng chạy đến làm hòa, nói với Chu Lan: “Tiểu Lan, mau nhìn xem, Tiểu Việt lợi hại thật đấy, tiện tay mà bắt được mấy con gà rừng, thỏ rừng, chúng ta xử lý rồi nướng tại chỗ luôn đi!”Thời buổi này cái gì cũng theo chế độ phân phối, ngay cả người dân thành thị muốn ăn thịt cũng khó khăn!Vì vậy nhìn thấy Lâm Kiều xách theo mấy con thú rừng, Chu Lan lập tức cảm thấy bụng mình đang réo gọi, sợ há miệng ra nước miếng sẽ chảy xuống, cô ấy vội vàng gật đầu.Đồng thời tự thấy mình vừa nghĩ sai rồi.Thẩm Triều Triều lấy chồng cũng tốt, ít nhất bây giờ họ có cái ăn!Tuy bên ngoài thôn cũng hay bắt gặp gà rừng, thỏ rừng nhưng chúng chạy rất nhanh, nếu không phải thợ săn chuyên nghiệp thì rất khó bắt, người bình thường nhìn thấy cũng chỉ biết nuốt nước miếng.DTVĐâu được như Cố Kỳ Việt, chỉ cần vài hòn đá là đã có thể b.ắ.n trúng. Không biết người đàn ông này là ai nữa...Đang lúc Chu Lan đang suy nghĩ miên man, Cố Kỳ Việt nhìn bóng lưng ủ rũ của Lâm Kiều, đảo mắt, anh lập tức nói: “Nhiều người thì lực lượng lớn, Chu Lan, cô cũng qua giúp một tay đi!”Bỗng nhiên bị gọi tên, lại còn bị phân công nhiệm vụ, Chu Lan cũng không từ chối, dù sao cô ấy cũng không thể chỉ ăn không được!Tuy nhiên khi cô vô thức đưa tay định kéo Thẩm Triều Triều đi cùng thì bắt gặp ánh mắt sắc bén của Cố Kỳ Việt.Cô ấy bĩu môi, được rồi được rồi, biết Thẩm Triều Triều là vợ anh, không động vào.

So với những gì Chu Lan đã làm cho cô sau này, một suất công việc chẳng đáng là gì!

Chu Lan sau khi hết kinh ngạc, cô ấy cũng không nghi ngờ Thẩm Triều Triều đang trêu đùa mình mà nghiêm túc nói: “Triều Triều, cậu nói với Cố Kỳ Việt chuyện này chưa? Tôi nhớ là anh ấy hiện giờ cũng đang thất nghiệp, hai người là vợ chồng, suất công việc này nên để cho...”

Nghe thấy Chu Lan nghĩ cho mình, Thẩm Triều Triều mỉm cười, lắc đầu: “Công việc này là do ba tôi để lại cho tôi, không liên quan gì đến nhà họ Cố, còn Cố Kỳ Việt thì ghét bị công việc ràng buộc, có cho thì anh ấy cũng không cần.”

Sợ Chu Lan tiếp tục từ chối, Thẩm Triều Triều bổ sung thêm: “Bây giờ tôi cũng chưa muốn đi làm, công việc này cứ để đó cũng lãng phí, nếu cậu nhận việc thì không phải xuống nông thôn nữa.”

Giọng điệu chân thành của Thẩm Triều Triều khiến Chu Lan cảm động vô cùng.

Ôi! Trên đời sao lại có người con gái đáng yêu như vậy chứ!!

Trong lòng Chu Lan dâng trào cảm xúc, không biết nên thể hiện như thế nào, cuối cùng chỉ có thể kích động ôm chầm lấy Thẩm Triều Triều, nói lớn: “Thẩm Triều Triều, cậu đúng là tốt nhất, từ nay về sau, cậu chính là bạn thân của tớ, không ai có thể thay thế!”

Ha ha ha, có công việc rồi, ai thèm đi xem mắt nữa chứ! Thẩm Triều Triều đúng là tiên nữ giáng trần đến cứu cô ấy!

Lúc Chu Lan vui đến mức muốn ôm hôn Thẩm Triều Triều thì một giọng nói đầy tức giận vang lên sau lưng: “Chu Lan, cô đang làm gì Thẩm Triều Triều vậy? Buông cô ấy ra!”

Nhìn thấy Cố Kỳ Việt, chồng của Thẩm Triều Triều lên tiếng, Chu Lan dù không muốn cũng phải buông tay. Trong lòng cô ấy thầm nghĩ, sao tiên nữ lại đi lấy chồng sớm như vậy chứ!

Nếu không lấy chồng, họ có thể vui vẻ chơi đùa mà không bị ai phá đám, thật là đáng ghét... Nghĩ vậy, trên gương mặt Chu Lan lộ rõ vẻ mặt khiến Cố Kỳ Việt nhìn thấy phải bật cười.

Anh vốn muốn nhân cơ hội ra ngoài lần này để bồi dưỡng tình cảm với Thẩm Triều Triều.

Kết quả bóng đèn tự dưng xuất hiện lại còn thấy anh vướng víu sao???

Thấy bầu không khí hơi căng thẳng, Lâm Kiều vội vàng chạy đến làm hòa, nói với Chu Lan: “Tiểu Lan, mau nhìn xem, Tiểu Việt lợi hại thật đấy, tiện tay mà bắt được mấy con gà rừng, thỏ rừng, chúng ta xử lý rồi nướng tại chỗ luôn đi!”

Thời buổi này cái gì cũng theo chế độ phân phối, ngay cả người dân thành thị muốn ăn thịt cũng khó khăn!

Vì vậy nhìn thấy Lâm Kiều xách theo mấy con thú rừng, Chu Lan lập tức cảm thấy bụng mình đang réo gọi, sợ há miệng ra nước miếng sẽ chảy xuống, cô ấy vội vàng gật đầu.

Đồng thời tự thấy mình vừa nghĩ sai rồi.

Thẩm Triều Triều lấy chồng cũng tốt, ít nhất bây giờ họ có cái ăn!

Tuy bên ngoài thôn cũng hay bắt gặp gà rừng, thỏ rừng nhưng chúng chạy rất nhanh, nếu không phải thợ săn chuyên nghiệp thì rất khó bắt, người bình thường nhìn thấy cũng chỉ biết nuốt nước miếng.

DTV

Đâu được như Cố Kỳ Việt, chỉ cần vài hòn đá là đã có thể b.ắ.n trúng. Không biết người đàn ông này là ai nữa...

Đang lúc Chu Lan đang suy nghĩ miên man, Cố Kỳ Việt nhìn bóng lưng ủ rũ của Lâm Kiều, đảo mắt, anh lập tức nói: “Nhiều người thì lực lượng lớn, Chu Lan, cô cũng qua giúp một tay đi!”

Bỗng nhiên bị gọi tên, lại còn bị phân công nhiệm vụ, Chu Lan cũng không từ chối, dù sao cô ấy cũng không thể chỉ ăn không được!

Tuy nhiên khi cô vô thức đưa tay định kéo Thẩm Triều Triều đi cùng thì bắt gặp ánh mắt sắc bén của Cố Kỳ Việt.

Cô ấy bĩu môi, được rồi được rồi, biết Thẩm Triều Triều là vợ anh, không động vào.

Thập Niên 70: Người Đẹp Sợ Giao Tiếp Gả Cho Ác BáTác giả: Triều Ca Dạ VũTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhNăm 1976, buổi trưa giữa hè càng trở nên oi bức vì mây đen cuồn cuộn nơi chân trời, chị Đại Lâm nâng tay lau mồ hôi rịn khắp đầu, sau đó nhìn cô gái ngồi phịch xuống trong viện, rồi lại nhìn những tờ giấy trắng và cờ trắng vẫn chưa được gỡ bỏ xung quanh, chị không khỏi thở dài một tiếng trong lòng. Thật đáng thương. Tuy Thẩm Hà đã hy sinh khi đang làm nhiệm vụ cố gắng giải cứu những vật tư quan trọng của xưởng máy móc, nhưng đột nhiên rời đi như thế để lại một đứa nhỏ vừa mới trưởng thành trong nhà, cô phải trải qua cuộc sống sau này thế nào đây! Hơn nữa con gái nhỏ nhà họ Thẩm còn khác biệt với người bình thường. Trước khi vợ của Thẩm Hà là Bạch Vân qua đời, lúc đó hàng xóm thỉnh thoảng qua lại vẫn có thể nhìn thấy con gái nhà họ Thẩm chơi búp bê một mình, nhưng sau khi Bạch Vân không còn nữa, con gái nhà họ Thẩm cũng không còn xuất hiện. Thẩm Hà một mình vừa làm ba lại vừa làm mẹ nuôi lớn đứa nhỏ, kết quả còn chưa kịp hưởng phúc đã ra đi! Chị Đại Lâm ở sát vách nhà họ Thẩm hơn hai… So với những gì Chu Lan đã làm cho cô sau này, một suất công việc chẳng đáng là gì!Chu Lan sau khi hết kinh ngạc, cô ấy cũng không nghi ngờ Thẩm Triều Triều đang trêu đùa mình mà nghiêm túc nói: “Triều Triều, cậu nói với Cố Kỳ Việt chuyện này chưa? Tôi nhớ là anh ấy hiện giờ cũng đang thất nghiệp, hai người là vợ chồng, suất công việc này nên để cho...”Nghe thấy Chu Lan nghĩ cho mình, Thẩm Triều Triều mỉm cười, lắc đầu: “Công việc này là do ba tôi để lại cho tôi, không liên quan gì đến nhà họ Cố, còn Cố Kỳ Việt thì ghét bị công việc ràng buộc, có cho thì anh ấy cũng không cần.”Sợ Chu Lan tiếp tục từ chối, Thẩm Triều Triều bổ sung thêm: “Bây giờ tôi cũng chưa muốn đi làm, công việc này cứ để đó cũng lãng phí, nếu cậu nhận việc thì không phải xuống nông thôn nữa.”Giọng điệu chân thành của Thẩm Triều Triều khiến Chu Lan cảm động vô cùng.Ôi! Trên đời sao lại có người con gái đáng yêu như vậy chứ!!Trong lòng Chu Lan dâng trào cảm xúc, không biết nên thể hiện như thế nào, cuối cùng chỉ có thể kích động ôm chầm lấy Thẩm Triều Triều, nói lớn: “Thẩm Triều Triều, cậu đúng là tốt nhất, từ nay về sau, cậu chính là bạn thân của tớ, không ai có thể thay thế!”Ha ha ha, có công việc rồi, ai thèm đi xem mắt nữa chứ! Thẩm Triều Triều đúng là tiên nữ giáng trần đến cứu cô ấy!Lúc Chu Lan vui đến mức muốn ôm hôn Thẩm Triều Triều thì một giọng nói đầy tức giận vang lên sau lưng: “Chu Lan, cô đang làm gì Thẩm Triều Triều vậy? Buông cô ấy ra!”Nhìn thấy Cố Kỳ Việt, chồng của Thẩm Triều Triều lên tiếng, Chu Lan dù không muốn cũng phải buông tay. Trong lòng cô ấy thầm nghĩ, sao tiên nữ lại đi lấy chồng sớm như vậy chứ!Nếu không lấy chồng, họ có thể vui vẻ chơi đùa mà không bị ai phá đám, thật là đáng ghét... Nghĩ vậy, trên gương mặt Chu Lan lộ rõ vẻ mặt khiến Cố Kỳ Việt nhìn thấy phải bật cười.Anh vốn muốn nhân cơ hội ra ngoài lần này để bồi dưỡng tình cảm với Thẩm Triều Triều.Kết quả bóng đèn tự dưng xuất hiện lại còn thấy anh vướng víu sao???Thấy bầu không khí hơi căng thẳng, Lâm Kiều vội vàng chạy đến làm hòa, nói với Chu Lan: “Tiểu Lan, mau nhìn xem, Tiểu Việt lợi hại thật đấy, tiện tay mà bắt được mấy con gà rừng, thỏ rừng, chúng ta xử lý rồi nướng tại chỗ luôn đi!”Thời buổi này cái gì cũng theo chế độ phân phối, ngay cả người dân thành thị muốn ăn thịt cũng khó khăn!Vì vậy nhìn thấy Lâm Kiều xách theo mấy con thú rừng, Chu Lan lập tức cảm thấy bụng mình đang réo gọi, sợ há miệng ra nước miếng sẽ chảy xuống, cô ấy vội vàng gật đầu.Đồng thời tự thấy mình vừa nghĩ sai rồi.Thẩm Triều Triều lấy chồng cũng tốt, ít nhất bây giờ họ có cái ăn!Tuy bên ngoài thôn cũng hay bắt gặp gà rừng, thỏ rừng nhưng chúng chạy rất nhanh, nếu không phải thợ săn chuyên nghiệp thì rất khó bắt, người bình thường nhìn thấy cũng chỉ biết nuốt nước miếng.DTVĐâu được như Cố Kỳ Việt, chỉ cần vài hòn đá là đã có thể b.ắ.n trúng. Không biết người đàn ông này là ai nữa...Đang lúc Chu Lan đang suy nghĩ miên man, Cố Kỳ Việt nhìn bóng lưng ủ rũ của Lâm Kiều, đảo mắt, anh lập tức nói: “Nhiều người thì lực lượng lớn, Chu Lan, cô cũng qua giúp một tay đi!”Bỗng nhiên bị gọi tên, lại còn bị phân công nhiệm vụ, Chu Lan cũng không từ chối, dù sao cô ấy cũng không thể chỉ ăn không được!Tuy nhiên khi cô vô thức đưa tay định kéo Thẩm Triều Triều đi cùng thì bắt gặp ánh mắt sắc bén của Cố Kỳ Việt.Cô ấy bĩu môi, được rồi được rồi, biết Thẩm Triều Triều là vợ anh, không động vào.

Chương 255: Chương 255