"A!!! Cứu mạng với!!!" "Ai cứu tôi với!!!" ! "Rầm!!!" Bụi mù bao trùm cả khoảng đất bằng. Chu Lục Lục vén dù nhảy dù ra, quẳng thanh kiếm cổ buộc dưới bàn chân, bò ra khỏi đống bụi đất. Bò ra ngoài rồi, nàng liền nhìn thấy một nhóm người mặc đồ đạo sĩ vây quanh, Chu Lục Lục liền ngơ ngác. Ta là ai? Ta đang ở đâu? ??? Chưa đợi Chu Lục Lục kịp tỉnh táo, những người tu tiên mặc đồ đạo sĩ đã lao nhao mở miệng: "Tiểu đạo hữu này trông thật đáng yêu, gương mặt bầu bầu thật tươi tắn!" "Đáng yêu quá, mắt to tròn! Miệng nhỏ xíu! Mũi cao vút! Trông giống mấy bé cưng may mắn!" "Không chỉ đáng yêu mà còn rất giỏi nữa, tuổi còn nhỏ đã biết ngự kiếm phi hành rồi. " "Muốn ngự kiếm phi hành ít nhất phải là tu sĩ Trúc Cơ mới làm được nhỉ? Tiểu hữu này trông mới chừng 13, 14 tuổi thôi!" "Đúng vậy, tuổi nhỏ mà tu vi cao như thế, chắc là đệ tử tài năng của một đại tông môn nào đó!" "Đệ tử của tông môn nào mà ăn mặc kỳ lạ thế nhỉ!" "Này, tiểu hữu đáng yêu, sao không nói gì hết vậy?" "Lúc nãy trông cô bé…

Chương 26: 26: Quà Gặp Mặt

Nghe Thấy Tiếng Lòng Của Ta, Toàn Tông Pháo Hôi Tạo Phản RồiTác giả: Tiểu Miên Dương Bất MiênTruyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"A!!! Cứu mạng với!!!" "Ai cứu tôi với!!!" ! "Rầm!!!" Bụi mù bao trùm cả khoảng đất bằng. Chu Lục Lục vén dù nhảy dù ra, quẳng thanh kiếm cổ buộc dưới bàn chân, bò ra khỏi đống bụi đất. Bò ra ngoài rồi, nàng liền nhìn thấy một nhóm người mặc đồ đạo sĩ vây quanh, Chu Lục Lục liền ngơ ngác. Ta là ai? Ta đang ở đâu? ??? Chưa đợi Chu Lục Lục kịp tỉnh táo, những người tu tiên mặc đồ đạo sĩ đã lao nhao mở miệng: "Tiểu đạo hữu này trông thật đáng yêu, gương mặt bầu bầu thật tươi tắn!" "Đáng yêu quá, mắt to tròn! Miệng nhỏ xíu! Mũi cao vút! Trông giống mấy bé cưng may mắn!" "Không chỉ đáng yêu mà còn rất giỏi nữa, tuổi còn nhỏ đã biết ngự kiếm phi hành rồi. " "Muốn ngự kiếm phi hành ít nhất phải là tu sĩ Trúc Cơ mới làm được nhỉ? Tiểu hữu này trông mới chừng 13, 14 tuổi thôi!" "Đúng vậy, tuổi nhỏ mà tu vi cao như thế, chắc là đệ tử tài năng của một đại tông môn nào đó!" "Đệ tử của tông môn nào mà ăn mặc kỳ lạ thế nhỉ!" "Này, tiểu hữu đáng yêu, sao không nói gì hết vậy?" "Lúc nãy trông cô bé… Chu Lục Lục nhìn xuống bộ quần áo của mình, gãi đầu: “Muội quên mất."Triệu Đại Long cố nén cười: “Tiểu Lục sư muội, trong túi ta cho muội có mấy phù Thanh Khiết và quần áo mới, muội về phòng xử lý nhé!"Sợ Chu Lục Lục hiểu lầm, Triệu Đại Long vội nói thêm:"Nhị sư huynh không khinh thường muội đâu, chỉ muốn muội chuẩn bị xong xuôi rồi chúng ta sẽ dẫn muội đi tham quan tông môn thôi.""Cảm ơn sư huynh!"Chu Lục Lục cầm túi trữ vật, chạy như bay vào phòng.Trở về phòng, Chu Lục Lục vội vã đổ hết đồ trong hai túi trữ vật ra."Rào rào!"Đủ loại đồ vật lạ lẫm mà Chu Lục Lục chỉ nghe tên chứ chưa từng nhìn thấy bày la liệt trên giường nhỏ.Những lá phù lạ kỳ có khắc hình vẽ, những viên đan đen nhánh, những viên đá màu xanh nhạt!Trong đó còn có một thanh kiếm nhỏ đính những viên đá xanh dương, đây là đồ trong túi của Ngũ sư huynh Tạ Thừa Vũ."Oa!"Nhìn thấy thanh kiếm nhỏ, đôi mắt Chu Lục Lục sáng rực lên.Nàng rất thích nên cầm lên, bắt chước những cảnh trong phim truyền hình vung vài cái rồi mới hài lòng thu thanh kiếm vào.Nhìn thấy thanh kiếm dài màu đồng cổ mình mang từ thế giới hiện đại đến, Chu Lục Lục lại cầm lên rồi bỏ vào trong túi trữ vật cùng với thanh kiếm nhỏ.Chu Lục Lục không để ý thấy lúc nàng đặt hai thanh kiếm cạnh nhau, thanh kiếm dài màu đồng cổ bỗng lóe lên một cái.Sắp xếp xong hai thanh kiếm, Chu Lục Lục lại đưa mắt nhìn về đống đồ trên giường.Thấy trong túi trữ vật của Nhị sư huynh còn có một chiếc áo đạo màu xám, nàng cầm lên ướm thử, thấy vừa khít."Nhị sư huynh chu đáo thật!"Chu Lục Lục cảm thán rồi lấy một phù Thanh Khiết vẫy lên người, đoạn mặc chiếc áo đạo màu xám vào, sau đó buộc tóc thành kiểu đuôi ngựa.Sợ hai vị sư huynh bên ngoài phải đợi lâu, Chu Lục Lục cẩn thận thu dọn đồ đạc trên giường rồi đi ra ngoài phòng.Trong lúc đợi ở ngoài sân, hai người đã nhanh chóng dọn dẹp sơ qua đám cỏ dại trong sân.Chu Lục Lục ra ngoài thấy tiểu viện đã gọn gàng trở lại, nàng cảm kích cười với hai người."Nhị sư huynh, Ngũ sư huynh, cảm ơn hai người đã giúp muội dọn dẹp!"Vốn dĩ Chu Lục Lục vẫn còn vẻ bầu bĩnh trẻ con, giờ búi tóc đuôi gà càng khiến đầu nàng trông tròn vo đáng yêu hơn.Nhìn thấy gương mặt Chu Lục Lục tròn xoe, đôi mắt hai người liền trở nên dịu dàng hơn vài phần."Tiểu Lục sư muội, bộ quần áo này có vừa vặn không?""Cảm ơn Nhị sư huynh, rất vừa vặn!" Chu Lục Lục tươi cười ngọt ngào với Triệu Đại Long, để lộ hai má lúm đồng tiền đáng yêu."Ha ha, vừa là tốt rồi."Thấy Chu Lục Lục cười ngọt ngào với mình, trong lòng Triệu Đại Long như tan chảy ra. 

Chu Lục Lục nhìn xuống bộ quần áo của mình, gãi đầu: “Muội quên mất.

"

Triệu Đại Long cố nén cười: “Tiểu Lục sư muội, trong túi ta cho muội có mấy phù Thanh Khiết và quần áo mới, muội về phòng xử lý nhé!"

Sợ Chu Lục Lục hiểu lầm, Triệu Đại Long vội nói thêm:

"Nhị sư huynh không khinh thường muội đâu, chỉ muốn muội chuẩn bị xong xuôi rồi chúng ta sẽ dẫn muội đi tham quan tông môn thôi.

"

"Cảm ơn sư huynh!"

Chu Lục Lục cầm túi trữ vật, chạy như bay vào phòng.

Trở về phòng, Chu Lục Lục vội vã đổ hết đồ trong hai túi trữ vật ra.

"Rào rào!"

Đủ loại đồ vật lạ lẫm mà Chu Lục Lục chỉ nghe tên chứ chưa từng nhìn thấy bày la liệt trên giường nhỏ.

Những lá phù lạ kỳ có khắc hình vẽ, những viên đan đen nhánh, những viên đá màu xanh nhạt!

Trong đó còn có một thanh kiếm nhỏ đính những viên đá xanh dương, đây là đồ trong túi của Ngũ sư huynh Tạ Thừa Vũ.

"Oa!"

Nhìn thấy thanh kiếm nhỏ, đôi mắt Chu Lục Lục sáng rực lên.

Nàng rất thích nên cầm lên, bắt chước những cảnh trong phim truyền hình vung vài cái rồi mới hài lòng thu thanh kiếm vào.

Nhìn thấy thanh kiếm dài màu đồng cổ mình mang từ thế giới hiện đại đến, Chu Lục Lục lại cầm lên rồi bỏ vào trong túi trữ vật cùng với thanh kiếm nhỏ.

Chu Lục Lục không để ý thấy lúc nàng đặt hai thanh kiếm cạnh nhau, thanh kiếm dài màu đồng cổ bỗng lóe lên một cái.

Sắp xếp xong hai thanh kiếm, Chu Lục Lục lại đưa mắt nhìn về đống đồ trên giường.

Thấy trong túi trữ vật của Nhị sư huynh còn có một chiếc áo đạo màu xám, nàng cầm lên ướm thử, thấy vừa khít.

"Nhị sư huynh chu đáo thật!"

Chu Lục Lục cảm thán rồi lấy một phù Thanh Khiết vẫy lên người, đoạn mặc chiếc áo đạo màu xám vào, sau đó buộc tóc thành kiểu đuôi ngựa.

Sợ hai vị sư huynh bên ngoài phải đợi lâu, Chu Lục Lục cẩn thận thu dọn đồ đạc trên giường rồi đi ra ngoài phòng.

Trong lúc đợi ở ngoài sân, hai người đã nhanh chóng dọn dẹp sơ qua đám cỏ dại trong sân.

Chu Lục Lục ra ngoài thấy tiểu viện đã gọn gàng trở lại, nàng cảm kích cười với hai người.

"Nhị sư huynh, Ngũ sư huynh, cảm ơn hai người đã giúp muội dọn dẹp!"

Vốn dĩ Chu Lục Lục vẫn còn vẻ bầu bĩnh trẻ con, giờ búi tóc đuôi gà càng khiến đầu nàng trông tròn vo đáng yêu hơn.

Nhìn thấy gương mặt Chu Lục Lục tròn xoe, đôi mắt hai người liền trở nên dịu dàng hơn vài phần.

"Tiểu Lục sư muội, bộ quần áo này có vừa vặn không?"

"Cảm ơn Nhị sư huynh, rất vừa vặn!" Chu Lục Lục tươi cười ngọt ngào với Triệu Đại Long, để lộ hai má lúm đồng tiền đáng yêu.

"Ha ha, vừa là tốt rồi.

"

Thấy Chu Lục Lục cười ngọt ngào với mình, trong lòng Triệu Đại Long như tan chảy ra.

Nghe Thấy Tiếng Lòng Của Ta, Toàn Tông Pháo Hôi Tạo Phản RồiTác giả: Tiểu Miên Dương Bất MiênTruyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"A!!! Cứu mạng với!!!" "Ai cứu tôi với!!!" ! "Rầm!!!" Bụi mù bao trùm cả khoảng đất bằng. Chu Lục Lục vén dù nhảy dù ra, quẳng thanh kiếm cổ buộc dưới bàn chân, bò ra khỏi đống bụi đất. Bò ra ngoài rồi, nàng liền nhìn thấy một nhóm người mặc đồ đạo sĩ vây quanh, Chu Lục Lục liền ngơ ngác. Ta là ai? Ta đang ở đâu? ??? Chưa đợi Chu Lục Lục kịp tỉnh táo, những người tu tiên mặc đồ đạo sĩ đã lao nhao mở miệng: "Tiểu đạo hữu này trông thật đáng yêu, gương mặt bầu bầu thật tươi tắn!" "Đáng yêu quá, mắt to tròn! Miệng nhỏ xíu! Mũi cao vút! Trông giống mấy bé cưng may mắn!" "Không chỉ đáng yêu mà còn rất giỏi nữa, tuổi còn nhỏ đã biết ngự kiếm phi hành rồi. " "Muốn ngự kiếm phi hành ít nhất phải là tu sĩ Trúc Cơ mới làm được nhỉ? Tiểu hữu này trông mới chừng 13, 14 tuổi thôi!" "Đúng vậy, tuổi nhỏ mà tu vi cao như thế, chắc là đệ tử tài năng của một đại tông môn nào đó!" "Đệ tử của tông môn nào mà ăn mặc kỳ lạ thế nhỉ!" "Này, tiểu hữu đáng yêu, sao không nói gì hết vậy?" "Lúc nãy trông cô bé… Chu Lục Lục nhìn xuống bộ quần áo của mình, gãi đầu: “Muội quên mất."Triệu Đại Long cố nén cười: “Tiểu Lục sư muội, trong túi ta cho muội có mấy phù Thanh Khiết và quần áo mới, muội về phòng xử lý nhé!"Sợ Chu Lục Lục hiểu lầm, Triệu Đại Long vội nói thêm:"Nhị sư huynh không khinh thường muội đâu, chỉ muốn muội chuẩn bị xong xuôi rồi chúng ta sẽ dẫn muội đi tham quan tông môn thôi.""Cảm ơn sư huynh!"Chu Lục Lục cầm túi trữ vật, chạy như bay vào phòng.Trở về phòng, Chu Lục Lục vội vã đổ hết đồ trong hai túi trữ vật ra."Rào rào!"Đủ loại đồ vật lạ lẫm mà Chu Lục Lục chỉ nghe tên chứ chưa từng nhìn thấy bày la liệt trên giường nhỏ.Những lá phù lạ kỳ có khắc hình vẽ, những viên đan đen nhánh, những viên đá màu xanh nhạt!Trong đó còn có một thanh kiếm nhỏ đính những viên đá xanh dương, đây là đồ trong túi của Ngũ sư huynh Tạ Thừa Vũ."Oa!"Nhìn thấy thanh kiếm nhỏ, đôi mắt Chu Lục Lục sáng rực lên.Nàng rất thích nên cầm lên, bắt chước những cảnh trong phim truyền hình vung vài cái rồi mới hài lòng thu thanh kiếm vào.Nhìn thấy thanh kiếm dài màu đồng cổ mình mang từ thế giới hiện đại đến, Chu Lục Lục lại cầm lên rồi bỏ vào trong túi trữ vật cùng với thanh kiếm nhỏ.Chu Lục Lục không để ý thấy lúc nàng đặt hai thanh kiếm cạnh nhau, thanh kiếm dài màu đồng cổ bỗng lóe lên một cái.Sắp xếp xong hai thanh kiếm, Chu Lục Lục lại đưa mắt nhìn về đống đồ trên giường.Thấy trong túi trữ vật của Nhị sư huynh còn có một chiếc áo đạo màu xám, nàng cầm lên ướm thử, thấy vừa khít."Nhị sư huynh chu đáo thật!"Chu Lục Lục cảm thán rồi lấy một phù Thanh Khiết vẫy lên người, đoạn mặc chiếc áo đạo màu xám vào, sau đó buộc tóc thành kiểu đuôi ngựa.Sợ hai vị sư huynh bên ngoài phải đợi lâu, Chu Lục Lục cẩn thận thu dọn đồ đạc trên giường rồi đi ra ngoài phòng.Trong lúc đợi ở ngoài sân, hai người đã nhanh chóng dọn dẹp sơ qua đám cỏ dại trong sân.Chu Lục Lục ra ngoài thấy tiểu viện đã gọn gàng trở lại, nàng cảm kích cười với hai người."Nhị sư huynh, Ngũ sư huynh, cảm ơn hai người đã giúp muội dọn dẹp!"Vốn dĩ Chu Lục Lục vẫn còn vẻ bầu bĩnh trẻ con, giờ búi tóc đuôi gà càng khiến đầu nàng trông tròn vo đáng yêu hơn.Nhìn thấy gương mặt Chu Lục Lục tròn xoe, đôi mắt hai người liền trở nên dịu dàng hơn vài phần."Tiểu Lục sư muội, bộ quần áo này có vừa vặn không?""Cảm ơn Nhị sư huynh, rất vừa vặn!" Chu Lục Lục tươi cười ngọt ngào với Triệu Đại Long, để lộ hai má lúm đồng tiền đáng yêu."Ha ha, vừa là tốt rồi."Thấy Chu Lục Lục cười ngọt ngào với mình, trong lòng Triệu Đại Long như tan chảy ra. 

Chương 26: 26: Quà Gặp Mặt