"A!!! Cứu mạng với!!!" "Ai cứu tôi với!!!" ! "Rầm!!!" Bụi mù bao trùm cả khoảng đất bằng. Chu Lục Lục vén dù nhảy dù ra, quẳng thanh kiếm cổ buộc dưới bàn chân, bò ra khỏi đống bụi đất. Bò ra ngoài rồi, nàng liền nhìn thấy một nhóm người mặc đồ đạo sĩ vây quanh, Chu Lục Lục liền ngơ ngác. Ta là ai? Ta đang ở đâu? ??? Chưa đợi Chu Lục Lục kịp tỉnh táo, những người tu tiên mặc đồ đạo sĩ đã lao nhao mở miệng: "Tiểu đạo hữu này trông thật đáng yêu, gương mặt bầu bầu thật tươi tắn!" "Đáng yêu quá, mắt to tròn! Miệng nhỏ xíu! Mũi cao vút! Trông giống mấy bé cưng may mắn!" "Không chỉ đáng yêu mà còn rất giỏi nữa, tuổi còn nhỏ đã biết ngự kiếm phi hành rồi. " "Muốn ngự kiếm phi hành ít nhất phải là tu sĩ Trúc Cơ mới làm được nhỉ? Tiểu hữu này trông mới chừng 13, 14 tuổi thôi!" "Đúng vậy, tuổi nhỏ mà tu vi cao như thế, chắc là đệ tử tài năng của một đại tông môn nào đó!" "Đệ tử của tông môn nào mà ăn mặc kỳ lạ thế nhỉ!" "Này, tiểu hữu đáng yêu, sao không nói gì hết vậy?" "Lúc nãy trông cô bé…

Chương 47: 47: Muội Sẽ Bảo Vệ Tỷ

Nghe Thấy Tiếng Lòng Của Ta, Toàn Tông Pháo Hôi Tạo Phản RồiTác giả: Tiểu Miên Dương Bất MiênTruyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"A!!! Cứu mạng với!!!" "Ai cứu tôi với!!!" ! "Rầm!!!" Bụi mù bao trùm cả khoảng đất bằng. Chu Lục Lục vén dù nhảy dù ra, quẳng thanh kiếm cổ buộc dưới bàn chân, bò ra khỏi đống bụi đất. Bò ra ngoài rồi, nàng liền nhìn thấy một nhóm người mặc đồ đạo sĩ vây quanh, Chu Lục Lục liền ngơ ngác. Ta là ai? Ta đang ở đâu? ??? Chưa đợi Chu Lục Lục kịp tỉnh táo, những người tu tiên mặc đồ đạo sĩ đã lao nhao mở miệng: "Tiểu đạo hữu này trông thật đáng yêu, gương mặt bầu bầu thật tươi tắn!" "Đáng yêu quá, mắt to tròn! Miệng nhỏ xíu! Mũi cao vút! Trông giống mấy bé cưng may mắn!" "Không chỉ đáng yêu mà còn rất giỏi nữa, tuổi còn nhỏ đã biết ngự kiếm phi hành rồi. " "Muốn ngự kiếm phi hành ít nhất phải là tu sĩ Trúc Cơ mới làm được nhỉ? Tiểu hữu này trông mới chừng 13, 14 tuổi thôi!" "Đúng vậy, tuổi nhỏ mà tu vi cao như thế, chắc là đệ tử tài năng của một đại tông môn nào đó!" "Đệ tử của tông môn nào mà ăn mặc kỳ lạ thế nhỉ!" "Này, tiểu hữu đáng yêu, sao không nói gì hết vậy?" "Lúc nãy trông cô bé… "Sư tỷ, tỷ không sao chứ?"Chu Lục Lục cẩn thận sửa lại váy áo cho Hạ Vãn, thấy trên gương mặt trắng ngần của nàng ấy in dấu tay đỏ lừ thì liền lo lắng hỏi han.[Chết tiệt, cái tát đó chắc đau lắm.Đợi khi tu vi cao hơn tên khốn kia, ta sẽ đánh cho hắn sưng vù cả mặt cho xem!]Nghe thấy tiếng lòng tưng tửng của Chu Lục Lục, tâm trạng của Hạ Vãn đã khá hơn nhiều: “Ta không sao rồi, tiểu sư muội, lúc nãy cảm ơn muội!""Sư tỷ không cần khách sáo với muội, chính muội mới phải cảm ơn tỷ đã tặng muội viên Ích Hỏa châu kia, nó rất có ích với muội."Chu Lục Lục đỡ Hạ Vãn đứng dậy, cẩn thận phủi quần áo cho nàng ấy.Hạ Vãn lấy lại bình tĩnh, nhìn Chu Lục Lục mà cười dịu dàng:"Trí nhớ của tiểu sư muội thật tốt, chỉ gặp một lần mà đã nhớ được ta rồi.""Sư tỷ là người dịu dàng nhất, hiền lành nhất trong đám sư tỷ, sao muội không nhớ được chứ!"Chu Lục Lục cười nói, xua tan bầu không khí ngượng nghịu."Trí nhớ của tiểu sư muội thật tốt." Hạ Vãn đưa tay xoa đầu Chu Lục Lục.Thấy Hạ Vãn đã bình tĩnh trở lại, Chu Lục Lục mới giả vờ hỏi: "Sư tỷ, vậy Quan Tu Vĩ là người thế nào vậy?”Quan Tu Vĩ, tên rác rưởi đáng ghét này, dựa vào cái gọi là hôn ước từ nhỏ nên cứ bám riết lấy sư tỷ Hạ Vãn.Đợi đến khi sư tỷ Hạ Vãn chấp nhận hắn, hắn lại thay lòng đổi dạ đi làm thiểm cẩu của nữ chính, đúng là một tên đàn ông bẩn thỉu!Nghe Chu Lục Lục lại biết rõ hết mọi chuyện của mình, trong lòng Hạ Vãn vô cùng kinh ngạc.Lúc này nàng ấy hoàn toàn tin tưởng những gì Chu Lục Lục nói sẽ xảy ra.Nghĩ đến bản thân có thể sẽ phải chịu cảnh bị đối xử ác độc như thế, trong mắt Hạ Vãn tràn đầy oán hận.Nhận ra Hạ Vãn có điều bất ổn, Chu Lục Lục liền vòng tay ôm nàng ấy vào lòng."Sư tỷ, không sao đâu, đừng sợ, muội sẽ bảo vệ tỷ."Nể tình Ích Hỏa châu của sư tỷ, muội cũng sẽ che chở cho tỷ.Hạ Vãn ôm lại Chu Lục Lục, rồi liếc nhìn về phía Quan Tu Vĩ rời đi, xác định hắn sẽ không quay lại mới giả vờ như không biết gì, dịu dàng giới thiệu bản thân với Chu Lục Lục."Tiểu sư muội, ta là đệ tử ký danh dưới trướng Tam trưởng lão, tên là Hạ Vãn.Quan Tu Vĩ này có hôn ước từ nhỏ do gia đình ta định ra cho ta.Ban đầu hắn còn khá ổn, cùng ta tham gia tuyển chọn của tông môn rồi cùng vào Huyền Phù tông.Nhưng từ khi ta trở thành đệ tử nội môn, hắn bắt đầu thay đổi.Tìm đủ mọi cách lấy tài nguyên tu luyện từ ta, còn nhiều lần lấy chuyện hôn ước từ nhỏ ra ép ta, thậm chí ép cưới.Ta bày tỏ không muốn ở cùng hắn, hắn liền càng ngày càng tức giận, bây giờ còn muốn..." 

"Sư tỷ, tỷ không sao chứ?"

Chu Lục Lục cẩn thận sửa lại váy áo cho Hạ Vãn, thấy trên gương mặt trắng ngần của nàng ấy in dấu tay đỏ lừ thì liền lo lắng hỏi han.

[Chết tiệt, cái tát đó chắc đau lắm.

Đợi khi tu vi cao hơn tên khốn kia, ta sẽ đánh cho hắn sưng vù cả mặt cho xem!]

Nghe thấy tiếng lòng tưng tửng của Chu Lục Lục, tâm trạng của Hạ Vãn đã khá hơn nhiều: “Ta không sao rồi, tiểu sư muội, lúc nãy cảm ơn muội!"

"Sư tỷ không cần khách sáo với muội, chính muội mới phải cảm ơn tỷ đã tặng muội viên Ích Hỏa châu kia, nó rất có ích với muội."

Chu Lục Lục đỡ Hạ Vãn đứng dậy, cẩn thận phủi quần áo cho nàng ấy.

Hạ Vãn lấy lại bình tĩnh, nhìn Chu Lục Lục mà cười dịu dàng:

"Trí nhớ của tiểu sư muội thật tốt, chỉ gặp một lần mà đã nhớ được ta rồi."

"Sư tỷ là người dịu dàng nhất, hiền lành nhất trong đám sư tỷ, sao muội không nhớ được chứ!"

Chu Lục Lục cười nói, xua tan bầu không khí ngượng nghịu.

"Trí nhớ của tiểu sư muội thật tốt." Hạ Vãn đưa tay xoa đầu Chu Lục Lục.

Thấy Hạ Vãn đã bình tĩnh trở lại, Chu Lục Lục mới giả vờ hỏi: "Sư tỷ, vậy Quan Tu Vĩ là người thế nào vậy?”

Quan Tu Vĩ, tên rác rưởi đáng ghét này, dựa vào cái gọi là hôn ước từ nhỏ nên cứ bám riết lấy sư tỷ Hạ Vãn.

Đợi đến khi sư tỷ Hạ Vãn chấp nhận hắn, hắn lại thay lòng đổi dạ đi làm thiểm cẩu của nữ chính, đúng là một tên đàn ông bẩn thỉu!

Nghe Chu Lục Lục lại biết rõ hết mọi chuyện của mình, trong lòng Hạ Vãn vô cùng kinh ngạc.

Lúc này nàng ấy hoàn toàn tin tưởng những gì Chu Lục Lục nói sẽ xảy ra.

Nghĩ đến bản thân có thể sẽ phải chịu cảnh bị đối xử ác độc như thế, trong mắt Hạ Vãn tràn đầy oán hận.

Nhận ra Hạ Vãn có điều bất ổn, Chu Lục Lục liền vòng tay ôm nàng ấy vào lòng.

"Sư tỷ, không sao đâu, đừng sợ, muội sẽ bảo vệ tỷ."

Nể tình Ích Hỏa châu của sư tỷ, muội cũng sẽ che chở cho tỷ.

Hạ Vãn ôm lại Chu Lục Lục, rồi liếc nhìn về phía Quan Tu Vĩ rời đi, xác định hắn sẽ không quay lại mới giả vờ như không biết gì, dịu dàng giới thiệu bản thân với Chu Lục Lục.

"Tiểu sư muội, ta là đệ tử ký danh dưới trướng Tam trưởng lão, tên là Hạ Vãn.

Quan Tu Vĩ này có hôn ước từ nhỏ do gia đình ta định ra cho ta.

Ban đầu hắn còn khá ổn, cùng ta tham gia tuyển chọn của tông môn rồi cùng vào Huyền Phù tông.

Nhưng từ khi ta trở thành đệ tử nội môn, hắn bắt đầu thay đổi.

Tìm đủ mọi cách lấy tài nguyên tu luyện từ ta, còn nhiều lần lấy chuyện hôn ước từ nhỏ ra ép ta, thậm chí ép cưới.

Ta bày tỏ không muốn ở cùng hắn, hắn liền càng ngày càng tức giận, bây giờ còn muốn..."

Nghe Thấy Tiếng Lòng Của Ta, Toàn Tông Pháo Hôi Tạo Phản RồiTác giả: Tiểu Miên Dương Bất MiênTruyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"A!!! Cứu mạng với!!!" "Ai cứu tôi với!!!" ! "Rầm!!!" Bụi mù bao trùm cả khoảng đất bằng. Chu Lục Lục vén dù nhảy dù ra, quẳng thanh kiếm cổ buộc dưới bàn chân, bò ra khỏi đống bụi đất. Bò ra ngoài rồi, nàng liền nhìn thấy một nhóm người mặc đồ đạo sĩ vây quanh, Chu Lục Lục liền ngơ ngác. Ta là ai? Ta đang ở đâu? ??? Chưa đợi Chu Lục Lục kịp tỉnh táo, những người tu tiên mặc đồ đạo sĩ đã lao nhao mở miệng: "Tiểu đạo hữu này trông thật đáng yêu, gương mặt bầu bầu thật tươi tắn!" "Đáng yêu quá, mắt to tròn! Miệng nhỏ xíu! Mũi cao vút! Trông giống mấy bé cưng may mắn!" "Không chỉ đáng yêu mà còn rất giỏi nữa, tuổi còn nhỏ đã biết ngự kiếm phi hành rồi. " "Muốn ngự kiếm phi hành ít nhất phải là tu sĩ Trúc Cơ mới làm được nhỉ? Tiểu hữu này trông mới chừng 13, 14 tuổi thôi!" "Đúng vậy, tuổi nhỏ mà tu vi cao như thế, chắc là đệ tử tài năng của một đại tông môn nào đó!" "Đệ tử của tông môn nào mà ăn mặc kỳ lạ thế nhỉ!" "Này, tiểu hữu đáng yêu, sao không nói gì hết vậy?" "Lúc nãy trông cô bé… "Sư tỷ, tỷ không sao chứ?"Chu Lục Lục cẩn thận sửa lại váy áo cho Hạ Vãn, thấy trên gương mặt trắng ngần của nàng ấy in dấu tay đỏ lừ thì liền lo lắng hỏi han.[Chết tiệt, cái tát đó chắc đau lắm.Đợi khi tu vi cao hơn tên khốn kia, ta sẽ đánh cho hắn sưng vù cả mặt cho xem!]Nghe thấy tiếng lòng tưng tửng của Chu Lục Lục, tâm trạng của Hạ Vãn đã khá hơn nhiều: “Ta không sao rồi, tiểu sư muội, lúc nãy cảm ơn muội!""Sư tỷ không cần khách sáo với muội, chính muội mới phải cảm ơn tỷ đã tặng muội viên Ích Hỏa châu kia, nó rất có ích với muội."Chu Lục Lục đỡ Hạ Vãn đứng dậy, cẩn thận phủi quần áo cho nàng ấy.Hạ Vãn lấy lại bình tĩnh, nhìn Chu Lục Lục mà cười dịu dàng:"Trí nhớ của tiểu sư muội thật tốt, chỉ gặp một lần mà đã nhớ được ta rồi.""Sư tỷ là người dịu dàng nhất, hiền lành nhất trong đám sư tỷ, sao muội không nhớ được chứ!"Chu Lục Lục cười nói, xua tan bầu không khí ngượng nghịu."Trí nhớ của tiểu sư muội thật tốt." Hạ Vãn đưa tay xoa đầu Chu Lục Lục.Thấy Hạ Vãn đã bình tĩnh trở lại, Chu Lục Lục mới giả vờ hỏi: "Sư tỷ, vậy Quan Tu Vĩ là người thế nào vậy?”Quan Tu Vĩ, tên rác rưởi đáng ghét này, dựa vào cái gọi là hôn ước từ nhỏ nên cứ bám riết lấy sư tỷ Hạ Vãn.Đợi đến khi sư tỷ Hạ Vãn chấp nhận hắn, hắn lại thay lòng đổi dạ đi làm thiểm cẩu của nữ chính, đúng là một tên đàn ông bẩn thỉu!Nghe Chu Lục Lục lại biết rõ hết mọi chuyện của mình, trong lòng Hạ Vãn vô cùng kinh ngạc.Lúc này nàng ấy hoàn toàn tin tưởng những gì Chu Lục Lục nói sẽ xảy ra.Nghĩ đến bản thân có thể sẽ phải chịu cảnh bị đối xử ác độc như thế, trong mắt Hạ Vãn tràn đầy oán hận.Nhận ra Hạ Vãn có điều bất ổn, Chu Lục Lục liền vòng tay ôm nàng ấy vào lòng."Sư tỷ, không sao đâu, đừng sợ, muội sẽ bảo vệ tỷ."Nể tình Ích Hỏa châu của sư tỷ, muội cũng sẽ che chở cho tỷ.Hạ Vãn ôm lại Chu Lục Lục, rồi liếc nhìn về phía Quan Tu Vĩ rời đi, xác định hắn sẽ không quay lại mới giả vờ như không biết gì, dịu dàng giới thiệu bản thân với Chu Lục Lục."Tiểu sư muội, ta là đệ tử ký danh dưới trướng Tam trưởng lão, tên là Hạ Vãn.Quan Tu Vĩ này có hôn ước từ nhỏ do gia đình ta định ra cho ta.Ban đầu hắn còn khá ổn, cùng ta tham gia tuyển chọn của tông môn rồi cùng vào Huyền Phù tông.Nhưng từ khi ta trở thành đệ tử nội môn, hắn bắt đầu thay đổi.Tìm đủ mọi cách lấy tài nguyên tu luyện từ ta, còn nhiều lần lấy chuyện hôn ước từ nhỏ ra ép ta, thậm chí ép cưới.Ta bày tỏ không muốn ở cùng hắn, hắn liền càng ngày càng tức giận, bây giờ còn muốn..." 

Chương 47: 47: Muội Sẽ Bảo Vệ Tỷ