Trên một ngọn núi lớn ít người lui tới ở phía đông nam nước Đại Hạ có một toà đạo quán đổ nát. Một ông lão tóc trắng đang ngồi khoanh chân trước cổng đạo quán. Đối diện ông ta là một thanh niên áo đen với đôi mắt u buồn, nét mặt chán chường đang đứng. “Lâm Phong, mười năm đã trôi qua, cậu có thể xuống núi rồi.” Ông lão nói. “Ông lại định đánh tôi nữa đấy à?” Lâm Phong lạnh lùng đáp. Ông lão im lặng một lúc rồi bảo: “Thật ra tôi đánh cậu là vì tốt cho cậu thôi!” Nghe vậy, Lâm Phong cười khẩy một tiếng, không trả lời. “Lâm Phong, cậu hận tôi lắm phải không?” Ông lão đột nhiên hỏi. “Lúc trước rất hận!” “Giờ thì sao?” “Giờ không còn quan trọng nữa, đã qua mười năm rồi, nói những điều này chẳng có ý nghĩa gì cả.” “Đúng nhỉ, chẳng có ý nghĩa! Đời người có được bao nhiêu lần mười năm đâu chứ…” “Thời gian như một con dao diệt sạch tất cả những người anh hùng. Mạnh như ta cũng không thể nhảy qua tới bờ vực xa không thể với ở phía đối diện kia.” Ông lão thở dài một hơi. Ông ta khó khăn ngẩng…

Chương 863

Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên HạTác giả: Ma Mị Hồng TrầnTruyện Dị Năng, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhTrên một ngọn núi lớn ít người lui tới ở phía đông nam nước Đại Hạ có một toà đạo quán đổ nát. Một ông lão tóc trắng đang ngồi khoanh chân trước cổng đạo quán. Đối diện ông ta là một thanh niên áo đen với đôi mắt u buồn, nét mặt chán chường đang đứng. “Lâm Phong, mười năm đã trôi qua, cậu có thể xuống núi rồi.” Ông lão nói. “Ông lại định đánh tôi nữa đấy à?” Lâm Phong lạnh lùng đáp. Ông lão im lặng một lúc rồi bảo: “Thật ra tôi đánh cậu là vì tốt cho cậu thôi!” Nghe vậy, Lâm Phong cười khẩy một tiếng, không trả lời. “Lâm Phong, cậu hận tôi lắm phải không?” Ông lão đột nhiên hỏi. “Lúc trước rất hận!” “Giờ thì sao?” “Giờ không còn quan trọng nữa, đã qua mười năm rồi, nói những điều này chẳng có ý nghĩa gì cả.” “Đúng nhỉ, chẳng có ý nghĩa! Đời người có được bao nhiêu lần mười năm đâu chứ…” “Thời gian như một con dao diệt sạch tất cả những người anh hùng. Mạnh như ta cũng không thể nhảy qua tới bờ vực xa không thể với ở phía đối diện kia.” Ông lão thở dài một hơi. Ông ta khó khăn ngẩng…  “Cháu không nên coi thường nước Oa. Trong sách cổ có ghi chép, thời kỳ thượng cổ, hòn đảo này cũng từng xuất hiện rất nhiều sinh linh đáng sợ… Sau thời Tiên Tần, tiên đạo kh kiệt, sinh linh kinh khủng trên đảo ở ẩn nhưng không ai biết chúng có rời khỏi nơi này hay không. Nếu như chúng đang ngủ say…”   Nói đến đây, Khương Thái Hằng không nói tiếp nữa.    Đúng lúc này, ở ngoài cửa lớn đột nhiên vang lên tiếng cười khẽ.    “Không hổ là cao nhân của nhà họ Khương, ngay cả những bí ẩn này của nước thôi mà cũng biết, thật sự bội phục!”    AdvNgười nhà họ Khương đều nhìn qua, thấy một lão già tóc bạc trắng râu cá trê đi tới.    Đằng sau lão già đó là mười mấy cường giả nước Oa!    Đám người này khí tức lạnh lẽo, vẻ mặt đầy sát ý, toàn thân nản ra sát khí nồng nặng, cũng không biết đã giết bao nhiêu người mới hội tụ được sát khí kinh khủng như thế!    Adv“Horaya Komatsu!”    Ánh mắt Khương Thái Hằng hơi nhúc nhích, nhận ra thân phận đối phương.    Komatsu này là một trong hai phó thành chủ của Đông Tỉnh, cũng là ninja tiếng tăm lừng lẫy của nước Oa…    Vũ khí của lão ta là một trong mười danh đao của nước Oa, thanh Onimaru có sức mạnh thần ma.    Chiến lực cũng quái dị khó lường.    Có người nói tới bây giờ cũng chưa ai thấy lão ta dùng hết sức mạnh, bởi vì người gặp lão ta đều đã chết!    “Xem ra tôi đã đoán trúng, tin tức về Ngôn Khê là do các người tuồn ra.”    Khương Thái Hằng nói.    “Bây giờ mới đoán được thì có hơi muộn rồi không?”    Horaya Komatsu cười trêu tức, vẫy tay.    Đám cường giả nước Oa lập tức bao vây hiện trường.    Đối mặt với điều này, Khương Minh và bảy vị cường giả nhà họ Khương đều nheo mắt lại.    Đám cường giả này thoạt nhìn rất đáng sợ nhưng thực lực không bằng bọn họ!    Chỉ là bọn họ cũng biết, nếu đây đã là một ván cờ gậy ông đập lưng ông, thì tình hình sẽ không đơn giản như vậy!    Dù sao thì thành chủ và phó thành chủ của Đông Tỉnh cũng chưa xuất hiện!    “Muộn cũng được, sớm cũng được, nhà họ Khương chúng tôi suốt đời này không sợ âm mưu quỷ kế nào!”    “Hiện tại tôi muốn hỏi ông một vấn đề.” Khương Thái Hằng chậm rãi nói.    “Nói đi.”    Horaya Komatsu thoải mái trả lời.    “Khương Ngôn Khê mất tích một tháng, các người bày ra thế cục này, con bé giờ sống hay chết?”    Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 “Cháu không nên coi thường nước Oa. Trong sách cổ có ghi chép, thời kỳ thượng cổ, hòn đảo này cũng từng xuất hiện rất nhiều sinh linh đáng sợ… Sau thời Tiên Tần, tiên đạo kh kiệt, sinh linh kinh khủng trên đảo ở ẩn nhưng không ai biết chúng có rời khỏi nơi này hay không. Nếu như chúng đang ngủ say…”  

 

Nói đến đây, Khương Thái Hằng không nói tiếp nữa.  

 

 

Đúng lúc này, ở ngoài cửa lớn đột nhiên vang lên tiếng cười khẽ.  

 

 

“Không hổ là cao nhân của nhà họ Khương, ngay cả những bí ẩn này của nước thôi mà cũng biết, thật sự bội phục!”  

 

 

Adv

Người nhà họ Khương đều nhìn qua, thấy một lão già tóc bạc trắng râu cá trê đi tới.  

 

 

Đằng sau lão già đó là mười mấy cường giả nước Oa!  

 

 

Đám người này khí tức lạnh lẽo, vẻ mặt đầy sát ý, toàn thân nản ra sát khí nồng nặng, cũng không biết đã giết bao nhiêu người mới hội tụ được sát khí kinh khủng như thế!  

 

 

Adv

“Horaya Komatsu!”  

 

 

Ánh mắt Khương Thái Hằng hơi nhúc nhích, nhận ra thân phận đối phương.  

 

 

Komatsu này là một trong hai phó thành chủ của Đông Tỉnh, cũng là ninja tiếng tăm lừng lẫy của nước Oa…  

 

 

Vũ khí của lão ta là một trong mười danh đao của nước Oa, thanh Onimaru có sức mạnh thần ma.  

 

 

Chiến lực cũng quái dị khó lường.  

 

 

Có người nói tới bây giờ cũng chưa ai thấy lão ta dùng hết sức mạnh, bởi vì người gặp lão ta đều đã chết!  

 

 

“Xem ra tôi đã đoán trúng, tin tức về Ngôn Khê là do các người tuồn ra.”  

 

 

Khương Thái Hằng nói.  

 

 

“Bây giờ mới đoán được thì có hơi muộn rồi không?”  

 

 

Horaya Komatsu cười trêu tức, vẫy tay.  

 

 

Đám cường giả nước Oa lập tức bao vây hiện trường.  

 

 

Đối mặt với điều này, Khương Minh và bảy vị cường giả nhà họ Khương đều nheo mắt lại.  

 

 

Đám cường giả này thoạt nhìn rất đáng sợ nhưng thực lực không bằng bọn họ!  

 

 

Chỉ là bọn họ cũng biết, nếu đây đã là một ván cờ gậy ông đập lưng ông, thì tình hình sẽ không đơn giản như vậy!  

 

 

Dù sao thì thành chủ và phó thành chủ của Đông Tỉnh cũng chưa xuất hiện!  

 

 

“Muộn cũng được, sớm cũng được, nhà họ Khương chúng tôi suốt đời này không sợ âm mưu quỷ kế nào!”  

 

 

“Hiện tại tôi muốn hỏi ông một vấn đề.” Khương Thái Hằng chậm rãi nói.  

 

 

“Nói đi.”  

 

 

Horaya Komatsu thoải mái trả lời.  

 

 

“Khương Ngôn Khê mất tích một tháng, các người bày ra thế cục này, con bé giờ sống hay chết?”  

 

 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên HạTác giả: Ma Mị Hồng TrầnTruyện Dị Năng, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhTrên một ngọn núi lớn ít người lui tới ở phía đông nam nước Đại Hạ có một toà đạo quán đổ nát. Một ông lão tóc trắng đang ngồi khoanh chân trước cổng đạo quán. Đối diện ông ta là một thanh niên áo đen với đôi mắt u buồn, nét mặt chán chường đang đứng. “Lâm Phong, mười năm đã trôi qua, cậu có thể xuống núi rồi.” Ông lão nói. “Ông lại định đánh tôi nữa đấy à?” Lâm Phong lạnh lùng đáp. Ông lão im lặng một lúc rồi bảo: “Thật ra tôi đánh cậu là vì tốt cho cậu thôi!” Nghe vậy, Lâm Phong cười khẩy một tiếng, không trả lời. “Lâm Phong, cậu hận tôi lắm phải không?” Ông lão đột nhiên hỏi. “Lúc trước rất hận!” “Giờ thì sao?” “Giờ không còn quan trọng nữa, đã qua mười năm rồi, nói những điều này chẳng có ý nghĩa gì cả.” “Đúng nhỉ, chẳng có ý nghĩa! Đời người có được bao nhiêu lần mười năm đâu chứ…” “Thời gian như một con dao diệt sạch tất cả những người anh hùng. Mạnh như ta cũng không thể nhảy qua tới bờ vực xa không thể với ở phía đối diện kia.” Ông lão thở dài một hơi. Ông ta khó khăn ngẩng…  “Cháu không nên coi thường nước Oa. Trong sách cổ có ghi chép, thời kỳ thượng cổ, hòn đảo này cũng từng xuất hiện rất nhiều sinh linh đáng sợ… Sau thời Tiên Tần, tiên đạo kh kiệt, sinh linh kinh khủng trên đảo ở ẩn nhưng không ai biết chúng có rời khỏi nơi này hay không. Nếu như chúng đang ngủ say…”   Nói đến đây, Khương Thái Hằng không nói tiếp nữa.    Đúng lúc này, ở ngoài cửa lớn đột nhiên vang lên tiếng cười khẽ.    “Không hổ là cao nhân của nhà họ Khương, ngay cả những bí ẩn này của nước thôi mà cũng biết, thật sự bội phục!”    AdvNgười nhà họ Khương đều nhìn qua, thấy một lão già tóc bạc trắng râu cá trê đi tới.    Đằng sau lão già đó là mười mấy cường giả nước Oa!    Đám người này khí tức lạnh lẽo, vẻ mặt đầy sát ý, toàn thân nản ra sát khí nồng nặng, cũng không biết đã giết bao nhiêu người mới hội tụ được sát khí kinh khủng như thế!    Adv“Horaya Komatsu!”    Ánh mắt Khương Thái Hằng hơi nhúc nhích, nhận ra thân phận đối phương.    Komatsu này là một trong hai phó thành chủ của Đông Tỉnh, cũng là ninja tiếng tăm lừng lẫy của nước Oa…    Vũ khí của lão ta là một trong mười danh đao của nước Oa, thanh Onimaru có sức mạnh thần ma.    Chiến lực cũng quái dị khó lường.    Có người nói tới bây giờ cũng chưa ai thấy lão ta dùng hết sức mạnh, bởi vì người gặp lão ta đều đã chết!    “Xem ra tôi đã đoán trúng, tin tức về Ngôn Khê là do các người tuồn ra.”    Khương Thái Hằng nói.    “Bây giờ mới đoán được thì có hơi muộn rồi không?”    Horaya Komatsu cười trêu tức, vẫy tay.    Đám cường giả nước Oa lập tức bao vây hiện trường.    Đối mặt với điều này, Khương Minh và bảy vị cường giả nhà họ Khương đều nheo mắt lại.    Đám cường giả này thoạt nhìn rất đáng sợ nhưng thực lực không bằng bọn họ!    Chỉ là bọn họ cũng biết, nếu đây đã là một ván cờ gậy ông đập lưng ông, thì tình hình sẽ không đơn giản như vậy!    Dù sao thì thành chủ và phó thành chủ của Đông Tỉnh cũng chưa xuất hiện!    “Muộn cũng được, sớm cũng được, nhà họ Khương chúng tôi suốt đời này không sợ âm mưu quỷ kế nào!”    “Hiện tại tôi muốn hỏi ông một vấn đề.” Khương Thái Hằng chậm rãi nói.    “Nói đi.”    Horaya Komatsu thoải mái trả lời.    “Khương Ngôn Khê mất tích một tháng, các người bày ra thế cục này, con bé giờ sống hay chết?”    Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Chương 863