Trên một ngọn núi lớn ít người lui tới ở phía đông nam nước Đại Hạ có một toà đạo quán đổ nát. Một ông lão tóc trắng đang ngồi khoanh chân trước cổng đạo quán. Đối diện ông ta là một thanh niên áo đen với đôi mắt u buồn, nét mặt chán chường đang đứng. “Lâm Phong, mười năm đã trôi qua, cậu có thể xuống núi rồi.” Ông lão nói. “Ông lại định đánh tôi nữa đấy à?” Lâm Phong lạnh lùng đáp. Ông lão im lặng một lúc rồi bảo: “Thật ra tôi đánh cậu là vì tốt cho cậu thôi!” Nghe vậy, Lâm Phong cười khẩy một tiếng, không trả lời. “Lâm Phong, cậu hận tôi lắm phải không?” Ông lão đột nhiên hỏi. “Lúc trước rất hận!” “Giờ thì sao?” “Giờ không còn quan trọng nữa, đã qua mười năm rồi, nói những điều này chẳng có ý nghĩa gì cả.” “Đúng nhỉ, chẳng có ý nghĩa! Đời người có được bao nhiêu lần mười năm đâu chứ…” “Thời gian như một con dao diệt sạch tất cả những người anh hùng. Mạnh như ta cũng không thể nhảy qua tới bờ vực xa không thể với ở phía đối diện kia.” Ông lão thở dài một hơi. Ông ta khó khăn ngẩng…

Chương 864

Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên HạTác giả: Ma Mị Hồng TrầnTruyện Dị Năng, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhTrên một ngọn núi lớn ít người lui tới ở phía đông nam nước Đại Hạ có một toà đạo quán đổ nát. Một ông lão tóc trắng đang ngồi khoanh chân trước cổng đạo quán. Đối diện ông ta là một thanh niên áo đen với đôi mắt u buồn, nét mặt chán chường đang đứng. “Lâm Phong, mười năm đã trôi qua, cậu có thể xuống núi rồi.” Ông lão nói. “Ông lại định đánh tôi nữa đấy à?” Lâm Phong lạnh lùng đáp. Ông lão im lặng một lúc rồi bảo: “Thật ra tôi đánh cậu là vì tốt cho cậu thôi!” Nghe vậy, Lâm Phong cười khẩy một tiếng, không trả lời. “Lâm Phong, cậu hận tôi lắm phải không?” Ông lão đột nhiên hỏi. “Lúc trước rất hận!” “Giờ thì sao?” “Giờ không còn quan trọng nữa, đã qua mười năm rồi, nói những điều này chẳng có ý nghĩa gì cả.” “Đúng nhỉ, chẳng có ý nghĩa! Đời người có được bao nhiêu lần mười năm đâu chứ…” “Thời gian như một con dao diệt sạch tất cả những người anh hùng. Mạnh như ta cũng không thể nhảy qua tới bờ vực xa không thể với ở phía đối diện kia.” Ông lão thở dài một hơi. Ông ta khó khăn ngẩng… Nghe Komatsu nói xong, gương mặt Khương Tử Hằng cực kì khó coi!   Gần nghìn năm nay, Khương Ngôn Khê là thiên tài đầu tiên có linh căn mà nhà họ Khương bọn họ có, là đối tượng được bồi dưỡng của nhà họ!    Nhưng bây giờ lại rơi vào núi lửa Anh Hoa?    “Với thực lực của Ngôn Khê, các người không đối phó với nó được.”    Khương Tử Hằng lạnh lùng nói.    “Điều này ông không cần biết.”   Adv Komatsu lắc đầu, rồi khóe miệng lão ta cong lên, nói:    “Được rồi, kết thúc cuộc trò chuyện, các người đi chết được rồi!”    Dứt lời, đám ninja sát khí ngập trời xung quanh đều giơ vũ khí trong tên lên, hô “giết” và vọt tới chỗ nhà họ Khương!    Trong khoảnh khắc, đao quang kiếm ảnh lạnh lẽo loang loáng, một luồng khí xẹt qua thôi cũng có thể cắt da!    Adv“Hừ.”    Khương Tử Hằng hừ lạnh một tiếng, đánh một quyền ra, đánh chết một ninja vừa xông tới!    Với tu vi Võ Thần hậu kỳ của ông ta, thì đám người đang xông lên này chỉ là con kiến mà thôi!    Cùng lúc đó, Khương Minh và đám cường giả cũng ra tay!    Tám cao thủ nhà họ Khương kết hợp lại, chủ động tấn công.    Chỉ mấy phút ngắn ngủi, mười mấy ninja sát khí ngút trời của nước Oa đã bị tàn sát không còn gì, gần như không có sức phản kháng!    Lúc này, toàn bộ tầng lầu bằng gỗ đã bị nổ tung biến thành đống phế tích sau trận chiến.    Trên đống phế tích đó, thi thể ngang dọc, sương máu lượn lờ, giống như dưới địa ngục!    “Horaya Komatsu, những cấp dưới này của ông đối phó với người bình thường còn tạm được, đối phó với chúng tôi có phải hơi viển vông không?”    Ánh mắt Khương Tử Hằng lạnh lẽo, nhìn thẳng vào Komatsu.    “Vậy ư?”    Komatsu cười khẽ một tiếng, đột nhiên biến mất tại chỗ.    Một giây sau, lão ta cầm một thanh đao lớn màu đen, xuất hiện trước mặt Khương Tử Hằng.    “Khương Tử Hằng, để tôi xem ông mạnh tới đâu!”     “Quỷ Trảm!”    Komatsu cười tàn ác.    Một luồng khí kì lạ kinh khủng hiện ra trước mũi kiếm, giống như có một con quỷ đang giương nanh múa vuốt, muốn lao ra khỏi thanh đao!    Đối mặt với điều này, rõ ràng vẻ mặt Khương Tử Hằng đã nghiêm trọng hơn rất nhiều, ông ta lập tức ngưng tụ linh khí trong cơ thể thành một quả đấm, quát lên:    “Thái Hư Quyền!”    Đùng!    Một quyền và hư ảnh trong đao đụng vào nhau, phát ra vụ nổ động trời!    Dưới dư uy kinh khủng, hai người lập tức tách ra!    Sau đó, lại dùng tốc độ nhanh nhất đụng vào nhau.    Từng đòn sắc bén, từng đòn kinh khủng!    Một cường giả Võ Thần hậu kỳ của Đại Hạ!    Một ninja đẳng cấp của nước Oa!    Khi hai người dùng hết sức để đánh, không ngờ sức mạnh cũng ngang nhau!    “Khương Tử Hằng, thực lực của ông cũng không tệ! Nhưng nếu bằng chút ấy mà đã muốn đến nước Oa tôi cứu người thì còn kém lắm!”    Horaya Komatsu nắm thanh Onimaru trong tay, nở nụ cười tàn ác!    Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Nghe Komatsu nói xong, gương mặt Khương Tử Hằng cực kì khó coi!  

 

Gần nghìn năm nay, Khương Ngôn Khê là thiên tài đầu tiên có linh căn mà nhà họ Khương bọn họ có, là đối tượng được bồi dưỡng của nhà họ!  

 

 

Nhưng bây giờ lại rơi vào núi lửa Anh Hoa?  

 

 

“Với thực lực của Ngôn Khê, các người không đối phó với nó được.”  

 

 

Khương Tử Hằng lạnh lùng nói.  

 

 

“Điều này ông không cần biết.”  

 

Adv

 

Komatsu lắc đầu, rồi khóe miệng lão ta cong lên, nói:  

 

 

“Được rồi, kết thúc cuộc trò chuyện, các người đi chết được rồi!”  

 

 

Dứt lời, đám ninja sát khí ngập trời xung quanh đều giơ vũ khí trong tên lên, hô “giết” và vọt tới chỗ nhà họ Khương!  

 

 

Trong khoảnh khắc, đao quang kiếm ảnh lạnh lẽo loang loáng, một luồng khí xẹt qua thôi cũng có thể cắt da!  

 

 

Adv

“Hừ.”  

 

 

Khương Tử Hằng hừ lạnh một tiếng, đánh một quyền ra, đánh chết một ninja vừa xông tới!  

 

 

Với tu vi Võ Thần hậu kỳ của ông ta, thì đám người đang xông lên này chỉ là con kiến mà thôi!  

 

 

Cùng lúc đó, Khương Minh và đám cường giả cũng ra tay!  

 

 

Tám cao thủ nhà họ Khương kết hợp lại, chủ động tấn công.  

 

 

Chỉ mấy phút ngắn ngủi, mười mấy ninja sát khí ngút trời của nước Oa đã bị tàn sát không còn gì, gần như không có sức phản kháng!  

 

 

Lúc này, toàn bộ tầng lầu bằng gỗ đã bị nổ tung biến thành đống phế tích sau trận chiến.  

 

 

Trên đống phế tích đó, thi thể ngang dọc, sương máu lượn lờ, giống như dưới địa ngục!  

 

 

“Horaya Komatsu, những cấp dưới này của ông đối phó với người bình thường còn tạm được, đối phó với chúng tôi có phải hơi viển vông không?”  

 

 

Ánh mắt Khương Tử Hằng lạnh lẽo, nhìn thẳng vào Komatsu.  

 

 

“Vậy ư?”  

 

 

Komatsu cười khẽ một tiếng, đột nhiên biến mất tại chỗ.  

 

 

Một giây sau, lão ta cầm một thanh đao lớn màu đen, xuất hiện trước mặt Khương Tử Hằng.  

 

 

“Khương Tử Hằng, để tôi xem ông mạnh tới đâu!”   

 

 

“Quỷ Trảm!”  

 

 

Komatsu cười tàn ác.  

 

 

Một luồng khí kì lạ kinh khủng hiện ra trước mũi kiếm, giống như có một con quỷ đang giương nanh múa vuốt, muốn lao ra khỏi thanh đao!  

 

 

Đối mặt với điều này, rõ ràng vẻ mặt Khương Tử Hằng đã nghiêm trọng hơn rất nhiều, ông ta lập tức ngưng tụ linh khí trong cơ thể thành một quả đấm, quát lên:  

 

 

“Thái Hư Quyền!”  

 

 

Đùng!  

 

 

Một quyền và hư ảnh trong đao đụng vào nhau, phát ra vụ nổ động trời!  

 

 

Dưới dư uy kinh khủng, hai người lập tức tách ra!  

 

 

Sau đó, lại dùng tốc độ nhanh nhất đụng vào nhau.  

 

 

Từng đòn sắc bén, từng đòn kinh khủng!  

 

 

Một cường giả Võ Thần hậu kỳ của Đại Hạ!  

 

 

Một ninja đẳng cấp của nước Oa!  

 

 

Khi hai người dùng hết sức để đánh, không ngờ sức mạnh cũng ngang nhau!  

 

 

“Khương Tử Hằng, thực lực của ông cũng không tệ! Nhưng nếu bằng chút ấy mà đã muốn đến nước Oa tôi cứu người thì còn kém lắm!”  

 

 

Horaya Komatsu nắm thanh Onimaru trong tay, nở nụ cười tàn ác!  

 

 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên HạTác giả: Ma Mị Hồng TrầnTruyện Dị Năng, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhTrên một ngọn núi lớn ít người lui tới ở phía đông nam nước Đại Hạ có một toà đạo quán đổ nát. Một ông lão tóc trắng đang ngồi khoanh chân trước cổng đạo quán. Đối diện ông ta là một thanh niên áo đen với đôi mắt u buồn, nét mặt chán chường đang đứng. “Lâm Phong, mười năm đã trôi qua, cậu có thể xuống núi rồi.” Ông lão nói. “Ông lại định đánh tôi nữa đấy à?” Lâm Phong lạnh lùng đáp. Ông lão im lặng một lúc rồi bảo: “Thật ra tôi đánh cậu là vì tốt cho cậu thôi!” Nghe vậy, Lâm Phong cười khẩy một tiếng, không trả lời. “Lâm Phong, cậu hận tôi lắm phải không?” Ông lão đột nhiên hỏi. “Lúc trước rất hận!” “Giờ thì sao?” “Giờ không còn quan trọng nữa, đã qua mười năm rồi, nói những điều này chẳng có ý nghĩa gì cả.” “Đúng nhỉ, chẳng có ý nghĩa! Đời người có được bao nhiêu lần mười năm đâu chứ…” “Thời gian như một con dao diệt sạch tất cả những người anh hùng. Mạnh như ta cũng không thể nhảy qua tới bờ vực xa không thể với ở phía đối diện kia.” Ông lão thở dài một hơi. Ông ta khó khăn ngẩng… Nghe Komatsu nói xong, gương mặt Khương Tử Hằng cực kì khó coi!   Gần nghìn năm nay, Khương Ngôn Khê là thiên tài đầu tiên có linh căn mà nhà họ Khương bọn họ có, là đối tượng được bồi dưỡng của nhà họ!    Nhưng bây giờ lại rơi vào núi lửa Anh Hoa?    “Với thực lực của Ngôn Khê, các người không đối phó với nó được.”    Khương Tử Hằng lạnh lùng nói.    “Điều này ông không cần biết.”   Adv Komatsu lắc đầu, rồi khóe miệng lão ta cong lên, nói:    “Được rồi, kết thúc cuộc trò chuyện, các người đi chết được rồi!”    Dứt lời, đám ninja sát khí ngập trời xung quanh đều giơ vũ khí trong tên lên, hô “giết” và vọt tới chỗ nhà họ Khương!    Trong khoảnh khắc, đao quang kiếm ảnh lạnh lẽo loang loáng, một luồng khí xẹt qua thôi cũng có thể cắt da!    Adv“Hừ.”    Khương Tử Hằng hừ lạnh một tiếng, đánh một quyền ra, đánh chết một ninja vừa xông tới!    Với tu vi Võ Thần hậu kỳ của ông ta, thì đám người đang xông lên này chỉ là con kiến mà thôi!    Cùng lúc đó, Khương Minh và đám cường giả cũng ra tay!    Tám cao thủ nhà họ Khương kết hợp lại, chủ động tấn công.    Chỉ mấy phút ngắn ngủi, mười mấy ninja sát khí ngút trời của nước Oa đã bị tàn sát không còn gì, gần như không có sức phản kháng!    Lúc này, toàn bộ tầng lầu bằng gỗ đã bị nổ tung biến thành đống phế tích sau trận chiến.    Trên đống phế tích đó, thi thể ngang dọc, sương máu lượn lờ, giống như dưới địa ngục!    “Horaya Komatsu, những cấp dưới này của ông đối phó với người bình thường còn tạm được, đối phó với chúng tôi có phải hơi viển vông không?”    Ánh mắt Khương Tử Hằng lạnh lẽo, nhìn thẳng vào Komatsu.    “Vậy ư?”    Komatsu cười khẽ một tiếng, đột nhiên biến mất tại chỗ.    Một giây sau, lão ta cầm một thanh đao lớn màu đen, xuất hiện trước mặt Khương Tử Hằng.    “Khương Tử Hằng, để tôi xem ông mạnh tới đâu!”     “Quỷ Trảm!”    Komatsu cười tàn ác.    Một luồng khí kì lạ kinh khủng hiện ra trước mũi kiếm, giống như có một con quỷ đang giương nanh múa vuốt, muốn lao ra khỏi thanh đao!    Đối mặt với điều này, rõ ràng vẻ mặt Khương Tử Hằng đã nghiêm trọng hơn rất nhiều, ông ta lập tức ngưng tụ linh khí trong cơ thể thành một quả đấm, quát lên:    “Thái Hư Quyền!”    Đùng!    Một quyền và hư ảnh trong đao đụng vào nhau, phát ra vụ nổ động trời!    Dưới dư uy kinh khủng, hai người lập tức tách ra!    Sau đó, lại dùng tốc độ nhanh nhất đụng vào nhau.    Từng đòn sắc bén, từng đòn kinh khủng!    Một cường giả Võ Thần hậu kỳ của Đại Hạ!    Một ninja đẳng cấp của nước Oa!    Khi hai người dùng hết sức để đánh, không ngờ sức mạnh cũng ngang nhau!    “Khương Tử Hằng, thực lực của ông cũng không tệ! Nhưng nếu bằng chút ấy mà đã muốn đến nước Oa tôi cứu người thì còn kém lắm!”    Horaya Komatsu nắm thanh Onimaru trong tay, nở nụ cười tàn ác!    Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Chương 864