Trên một ngọn núi lớn ít người lui tới ở phía đông nam nước Đại Hạ có một toà đạo quán đổ nát. Một ông lão tóc trắng đang ngồi khoanh chân trước cổng đạo quán. Đối diện ông ta là một thanh niên áo đen với đôi mắt u buồn, nét mặt chán chường đang đứng. “Lâm Phong, mười năm đã trôi qua, cậu có thể xuống núi rồi.” Ông lão nói. “Ông lại định đánh tôi nữa đấy à?” Lâm Phong lạnh lùng đáp. Ông lão im lặng một lúc rồi bảo: “Thật ra tôi đánh cậu là vì tốt cho cậu thôi!” Nghe vậy, Lâm Phong cười khẩy một tiếng, không trả lời. “Lâm Phong, cậu hận tôi lắm phải không?” Ông lão đột nhiên hỏi. “Lúc trước rất hận!” “Giờ thì sao?” “Giờ không còn quan trọng nữa, đã qua mười năm rồi, nói những điều này chẳng có ý nghĩa gì cả.” “Đúng nhỉ, chẳng có ý nghĩa! Đời người có được bao nhiêu lần mười năm đâu chứ…” “Thời gian như một con dao diệt sạch tất cả những người anh hùng. Mạnh như ta cũng không thể nhảy qua tới bờ vực xa không thể với ở phía đối diện kia.” Ông lão thở dài một hơi. Ông ta khó khăn ngẩng…
Chương 865
Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên HạTác giả: Ma Mị Hồng TrầnTruyện Dị Năng, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhTrên một ngọn núi lớn ít người lui tới ở phía đông nam nước Đại Hạ có một toà đạo quán đổ nát. Một ông lão tóc trắng đang ngồi khoanh chân trước cổng đạo quán. Đối diện ông ta là một thanh niên áo đen với đôi mắt u buồn, nét mặt chán chường đang đứng. “Lâm Phong, mười năm đã trôi qua, cậu có thể xuống núi rồi.” Ông lão nói. “Ông lại định đánh tôi nữa đấy à?” Lâm Phong lạnh lùng đáp. Ông lão im lặng một lúc rồi bảo: “Thật ra tôi đánh cậu là vì tốt cho cậu thôi!” Nghe vậy, Lâm Phong cười khẩy một tiếng, không trả lời. “Lâm Phong, cậu hận tôi lắm phải không?” Ông lão đột nhiên hỏi. “Lúc trước rất hận!” “Giờ thì sao?” “Giờ không còn quan trọng nữa, đã qua mười năm rồi, nói những điều này chẳng có ý nghĩa gì cả.” “Đúng nhỉ, chẳng có ý nghĩa! Đời người có được bao nhiêu lần mười năm đâu chứ…” “Thời gian như một con dao diệt sạch tất cả những người anh hùng. Mạnh như ta cũng không thể nhảy qua tới bờ vực xa không thể với ở phía đối diện kia.” Ông lão thở dài một hơi. Ông ta khó khăn ngẩng… “Vậy ư? Chờ ông đánh bại tôi đi đã rồi nói tiếp!” Vẻ mặt Khương Tử Hằng không đổi. “Thái Hằng lão tổ, chúng con giúp ông đánh chết đám người này, chúng ta tốc chiến tốc thắng!” Khương Minh và bảy cường giả còn lại hét lớn, lập tức xông lên! Nhưng đúng lúc này trong không khí đột nhiên vang lên tiếng xương cốt chuyển động! “Cạch cạch…” AdvHơn mười ninja của nước Oa vừa bị bọn họ chém giết lại đứng lên từ trên đất! Có mấy người bị đánh thành sương máu, vậy mà lại sống lại! Nhưng sau khi sống lại hình như bọn họ mạnh hơn! “Đây…” Đám người Khương Minh nhìn xung quanh, trên mặt lộ ra vẻ sợ hãi hiếm thấy! Adv Đây là thế nào? Sao người chết rồi còn sống lại được? Khương Tử Hằng thấy thế, cũng thầm giật mình. Kết quả vì không để ý nên bị Komatsu đánh bay ra ngoài, lùi lại liên tiếp hơn mười bước mới ổn định được cơ thể. “Ha ha! Các người thấy thế nào? Không phải ban nãy rất lợi hại, đòi vây công tôi sao?” Komatsu thấy vẻ hoảng sợ trên mặt họ, cười phá lên. Khương Tử Hằng không để ý đến lão ta, mà là đánh Thái Hư Quyền thẳng tới ninja gần mình nhất. Rầm! Ninja không có sức phản kháng, nháy mắt đã biến thành một đống thịt vụn, nhưng chỉ một giây sau đống thịt đó đã tụ lại một chỗ, hai ba giây sau ninja đó đã sống lại! Nhìn thấy vậy, đám người nhà họ Khương đều âm thầm sợ hãi. Dù là Khương Tử Hằng đã sống hơn năm trăm năm cũng không chấp nhận nổi. Không thể nào! Người đã chết hết rồi không thể sống lại được! “Cơ thể tôi bất tử, dù ông giết một nghìn vạn lần cũng đâu có sao?” Horaya Komatsu cười một tiếng rồi lạnh lùng nói: “Giết!” “Giết!” Đám ninja sống dậy gào lên, liều mạng tấn công! Đám người Khương Tử Hằng không còn cách nào, chỉ có thể đánh trả lại. Lát sau đã xảy ra một cuộc đại chiến! Rầm rầm! Nhưng theo thời gian trôi qua, trong lòng các võ giả nhà họ Khương đều xuất hiện cảm giác bất lực. Bởi vì bất kể là họ dùng cách gì thì đối phương chết rồi sẽ sống lại, dường như bọn chúng thực sự bất tử! … Còn Lâm Phong đang lướt trên mặt biển Hoa Đông đi về phía nước Oa. Đúng lúc này, mặt biển tĩnh lặng đột nhiên ầm ầm cuộn trào. Từng đợt sóng biển dâng cao, cuối cùng tạo thành một làn sóng cao tới trăm mét hung hăng ập về phía Lâm Phong. “Hừ!” Vẻ mặt Lâm Phong lạnh lùng, xung quanh cơ thể xuất hiện một vầng sáng màu vàng kim, chặn nước biển ào tới ở bên ngoài. Cũng trong lúc đó, thần thức của anh bắn về phía đáy biển, phát hiện có một loại máy móc đang lơ lửng trong nước biển trông giống như tàu ngầm, sóng thần ban nãy hiển nhiên là do vật thể này tạo ra. “Dám ngăn mình lại?” Giọng nói của Lâm Phong lạnh thấu xương! Sát khí từ trong anh ***** bốn phía, lập tức lợi dụng sức mạnh trời đất, tạo ra bàn tay to che trời, chộp lấy thứ máy móc kì lạ dưới mặt biển! Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
“Vậy ư? Chờ ông đánh bại tôi đi đã rồi nói tiếp!”
Vẻ mặt Khương Tử Hằng không đổi.
“Thái Hằng lão tổ, chúng con giúp ông đánh chết đám người này, chúng ta tốc chiến tốc thắng!”
Khương Minh và bảy cường giả còn lại hét lớn, lập tức xông lên!
Nhưng đúng lúc này trong không khí đột nhiên vang lên tiếng xương cốt chuyển động!
“Cạch cạch…”
Adv
Hơn mười ninja của nước Oa vừa bị bọn họ chém giết lại đứng lên từ trên đất!
Có mấy người bị đánh thành sương máu, vậy mà lại sống lại!
Nhưng sau khi sống lại hình như bọn họ mạnh hơn!
“Đây…”
Đám người Khương Minh nhìn xung quanh, trên mặt lộ ra vẻ sợ hãi hiếm thấy!
Adv
Đây là thế nào? Sao người chết rồi còn sống lại được?
Khương Tử Hằng thấy thế, cũng thầm giật mình.
Kết quả vì không để ý nên bị Komatsu đánh bay ra ngoài, lùi lại liên tiếp hơn mười bước mới ổn định được cơ thể.
“Ha ha! Các người thấy thế nào? Không phải ban nãy rất lợi hại, đòi vây công tôi sao?”
Komatsu thấy vẻ hoảng sợ trên mặt họ, cười phá lên.
Khương Tử Hằng không để ý đến lão ta, mà là đánh Thái Hư Quyền thẳng tới ninja gần mình nhất.
Rầm!
Ninja không có sức phản kháng, nháy mắt đã biến thành một đống thịt vụn, nhưng chỉ một giây sau đống thịt đó đã tụ lại một chỗ, hai ba giây sau ninja đó đã sống lại!
Nhìn thấy vậy, đám người nhà họ Khương đều âm thầm sợ hãi.
Dù là Khương Tử Hằng đã sống hơn năm trăm năm cũng không chấp nhận nổi.
Không thể nào! Người đã chết hết rồi không thể sống lại được!
“Cơ thể tôi bất tử, dù ông giết một nghìn vạn lần cũng đâu có sao?”
Horaya Komatsu cười một tiếng rồi lạnh lùng nói:
“Giết!”
“Giết!”
Đám ninja sống dậy gào lên, liều mạng tấn công!
Đám người Khương Tử Hằng không còn cách nào, chỉ có thể đánh trả lại.
Lát sau đã xảy ra một cuộc đại chiến!
Rầm rầm!
Nhưng theo thời gian trôi qua, trong lòng các võ giả nhà họ Khương đều xuất hiện cảm giác bất lực. Bởi vì bất kể là họ dùng cách gì thì đối phương chết rồi sẽ sống lại, dường như bọn chúng thực sự bất tử!
…
Còn Lâm Phong đang lướt trên mặt biển Hoa Đông đi về phía nước Oa.
Đúng lúc này, mặt biển tĩnh lặng đột nhiên ầm ầm cuộn trào.
Từng đợt sóng biển dâng cao, cuối cùng tạo thành một làn sóng cao tới trăm mét hung hăng ập về phía Lâm Phong.
“Hừ!”
Vẻ mặt Lâm Phong lạnh lùng, xung quanh cơ thể xuất hiện một vầng sáng màu vàng kim, chặn nước biển ào tới ở bên ngoài.
Cũng trong lúc đó, thần thức của anh bắn về phía đáy biển, phát hiện có một loại máy móc đang lơ lửng trong nước biển trông giống như tàu ngầm, sóng thần ban nãy hiển nhiên là do vật thể này tạo ra.
“Dám ngăn mình lại?”
Giọng nói của Lâm Phong lạnh thấu xương!
Sát khí từ trong anh ***** bốn phía, lập tức lợi dụng sức mạnh trời đất, tạo ra bàn tay to che trời, chộp lấy thứ máy móc kì lạ dưới mặt biển!
Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên HạTác giả: Ma Mị Hồng TrầnTruyện Dị Năng, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhTrên một ngọn núi lớn ít người lui tới ở phía đông nam nước Đại Hạ có một toà đạo quán đổ nát. Một ông lão tóc trắng đang ngồi khoanh chân trước cổng đạo quán. Đối diện ông ta là một thanh niên áo đen với đôi mắt u buồn, nét mặt chán chường đang đứng. “Lâm Phong, mười năm đã trôi qua, cậu có thể xuống núi rồi.” Ông lão nói. “Ông lại định đánh tôi nữa đấy à?” Lâm Phong lạnh lùng đáp. Ông lão im lặng một lúc rồi bảo: “Thật ra tôi đánh cậu là vì tốt cho cậu thôi!” Nghe vậy, Lâm Phong cười khẩy một tiếng, không trả lời. “Lâm Phong, cậu hận tôi lắm phải không?” Ông lão đột nhiên hỏi. “Lúc trước rất hận!” “Giờ thì sao?” “Giờ không còn quan trọng nữa, đã qua mười năm rồi, nói những điều này chẳng có ý nghĩa gì cả.” “Đúng nhỉ, chẳng có ý nghĩa! Đời người có được bao nhiêu lần mười năm đâu chứ…” “Thời gian như một con dao diệt sạch tất cả những người anh hùng. Mạnh như ta cũng không thể nhảy qua tới bờ vực xa không thể với ở phía đối diện kia.” Ông lão thở dài một hơi. Ông ta khó khăn ngẩng… “Vậy ư? Chờ ông đánh bại tôi đi đã rồi nói tiếp!” Vẻ mặt Khương Tử Hằng không đổi. “Thái Hằng lão tổ, chúng con giúp ông đánh chết đám người này, chúng ta tốc chiến tốc thắng!” Khương Minh và bảy cường giả còn lại hét lớn, lập tức xông lên! Nhưng đúng lúc này trong không khí đột nhiên vang lên tiếng xương cốt chuyển động! “Cạch cạch…” AdvHơn mười ninja của nước Oa vừa bị bọn họ chém giết lại đứng lên từ trên đất! Có mấy người bị đánh thành sương máu, vậy mà lại sống lại! Nhưng sau khi sống lại hình như bọn họ mạnh hơn! “Đây…” Đám người Khương Minh nhìn xung quanh, trên mặt lộ ra vẻ sợ hãi hiếm thấy! Adv Đây là thế nào? Sao người chết rồi còn sống lại được? Khương Tử Hằng thấy thế, cũng thầm giật mình. Kết quả vì không để ý nên bị Komatsu đánh bay ra ngoài, lùi lại liên tiếp hơn mười bước mới ổn định được cơ thể. “Ha ha! Các người thấy thế nào? Không phải ban nãy rất lợi hại, đòi vây công tôi sao?” Komatsu thấy vẻ hoảng sợ trên mặt họ, cười phá lên. Khương Tử Hằng không để ý đến lão ta, mà là đánh Thái Hư Quyền thẳng tới ninja gần mình nhất. Rầm! Ninja không có sức phản kháng, nháy mắt đã biến thành một đống thịt vụn, nhưng chỉ một giây sau đống thịt đó đã tụ lại một chỗ, hai ba giây sau ninja đó đã sống lại! Nhìn thấy vậy, đám người nhà họ Khương đều âm thầm sợ hãi. Dù là Khương Tử Hằng đã sống hơn năm trăm năm cũng không chấp nhận nổi. Không thể nào! Người đã chết hết rồi không thể sống lại được! “Cơ thể tôi bất tử, dù ông giết một nghìn vạn lần cũng đâu có sao?” Horaya Komatsu cười một tiếng rồi lạnh lùng nói: “Giết!” “Giết!” Đám ninja sống dậy gào lên, liều mạng tấn công! Đám người Khương Tử Hằng không còn cách nào, chỉ có thể đánh trả lại. Lát sau đã xảy ra một cuộc đại chiến! Rầm rầm! Nhưng theo thời gian trôi qua, trong lòng các võ giả nhà họ Khương đều xuất hiện cảm giác bất lực. Bởi vì bất kể là họ dùng cách gì thì đối phương chết rồi sẽ sống lại, dường như bọn chúng thực sự bất tử! … Còn Lâm Phong đang lướt trên mặt biển Hoa Đông đi về phía nước Oa. Đúng lúc này, mặt biển tĩnh lặng đột nhiên ầm ầm cuộn trào. Từng đợt sóng biển dâng cao, cuối cùng tạo thành một làn sóng cao tới trăm mét hung hăng ập về phía Lâm Phong. “Hừ!” Vẻ mặt Lâm Phong lạnh lùng, xung quanh cơ thể xuất hiện một vầng sáng màu vàng kim, chặn nước biển ào tới ở bên ngoài. Cũng trong lúc đó, thần thức của anh bắn về phía đáy biển, phát hiện có một loại máy móc đang lơ lửng trong nước biển trông giống như tàu ngầm, sóng thần ban nãy hiển nhiên là do vật thể này tạo ra. “Dám ngăn mình lại?” Giọng nói của Lâm Phong lạnh thấu xương! Sát khí từ trong anh ***** bốn phía, lập tức lợi dụng sức mạnh trời đất, tạo ra bàn tay to che trời, chộp lấy thứ máy móc kì lạ dưới mặt biển! Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website