Trên một ngọn núi lớn ít người lui tới ở phía đông nam nước Đại Hạ có một toà đạo quán đổ nát. Một ông lão tóc trắng đang ngồi khoanh chân trước cổng đạo quán. Đối diện ông ta là một thanh niên áo đen với đôi mắt u buồn, nét mặt chán chường đang đứng. “Lâm Phong, mười năm đã trôi qua, cậu có thể xuống núi rồi.” Ông lão nói. “Ông lại định đánh tôi nữa đấy à?” Lâm Phong lạnh lùng đáp. Ông lão im lặng một lúc rồi bảo: “Thật ra tôi đánh cậu là vì tốt cho cậu thôi!” Nghe vậy, Lâm Phong cười khẩy một tiếng, không trả lời. “Lâm Phong, cậu hận tôi lắm phải không?” Ông lão đột nhiên hỏi. “Lúc trước rất hận!” “Giờ thì sao?” “Giờ không còn quan trọng nữa, đã qua mười năm rồi, nói những điều này chẳng có ý nghĩa gì cả.” “Đúng nhỉ, chẳng có ý nghĩa! Đời người có được bao nhiêu lần mười năm đâu chứ…” “Thời gian như một con dao diệt sạch tất cả những người anh hùng. Mạnh như ta cũng không thể nhảy qua tới bờ vực xa không thể với ở phía đối diện kia.” Ông lão thở dài một hơi. Ông ta khó khăn ngẩng…
Chương 885
Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên HạTác giả: Ma Mị Hồng TrầnTruyện Dị Năng, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhTrên một ngọn núi lớn ít người lui tới ở phía đông nam nước Đại Hạ có một toà đạo quán đổ nát. Một ông lão tóc trắng đang ngồi khoanh chân trước cổng đạo quán. Đối diện ông ta là một thanh niên áo đen với đôi mắt u buồn, nét mặt chán chường đang đứng. “Lâm Phong, mười năm đã trôi qua, cậu có thể xuống núi rồi.” Ông lão nói. “Ông lại định đánh tôi nữa đấy à?” Lâm Phong lạnh lùng đáp. Ông lão im lặng một lúc rồi bảo: “Thật ra tôi đánh cậu là vì tốt cho cậu thôi!” Nghe vậy, Lâm Phong cười khẩy một tiếng, không trả lời. “Lâm Phong, cậu hận tôi lắm phải không?” Ông lão đột nhiên hỏi. “Lúc trước rất hận!” “Giờ thì sao?” “Giờ không còn quan trọng nữa, đã qua mười năm rồi, nói những điều này chẳng có ý nghĩa gì cả.” “Đúng nhỉ, chẳng có ý nghĩa! Đời người có được bao nhiêu lần mười năm đâu chứ…” “Thời gian như một con dao diệt sạch tất cả những người anh hùng. Mạnh như ta cũng không thể nhảy qua tới bờ vực xa không thể với ở phía đối diện kia.” Ông lão thở dài một hơi. Ông ta khó khăn ngẩng… "Thằng nhóc đó, sau này sẽ không ai cản được nó đâu!" "Nó bây giờ mới là Nguyên Anh đỉnh phong, đã mạnh như vậy rồi, một khi đột phá đến Xuất Khiếu Cảnh, có thể xuất thần hồn, đến lúc đó..." Một vị Cổ Tổ nhà họ Khương nói đến đây thì im bặt! Nhưng bảy vị Cổ Tổ khác đều biết ông ta muốn nói gì! Nguyên Anh và Xuất Khiếu là một bước ngoặt lớn! AdvMột khi đạt đến Xuất Khiếu Cảnh, nguyên thần có thể thoát ly thân xác phàm tục, đi đến Thái Hư Giới! Thái Hư Giới là gì? Đây là một thế giới mà chỉ có nguyên thần mới vào được! Người tu luyện sau khi đạt đến Xuất Khiếu, sẽ bắt đầu tu luyện nguyên thần, Thái Hư Giới chính là nơi tốt nhất để tăng cường sức mạnh nguyên thần! Adv Từ thời Tiên Tần. Đường lên Tiên giới đã đóng, linh khí ngày càng khô cạn. Vô số đại nàng tu tiên rời khỏi trái đất để đi tới thế giới thứ hai… Nhưng họ muốn tu luyện Nguyên Thần, cũng phải xuất nguyên thần đến Thái Hư Giới… Đây cũng là cơ hội duy nhất để tu sĩ hiện đại tiếp xúc với tu sĩ thời thượng cổ! Trong Thái Hư Giới, cường giả như mây! Không khác gì chiến trường tu tiên tàn khốc đẫm máu! Nếu như ở trái đất còn có luật pháp giữ cho mọi thứ cân bằng, thì ở Thái Hư Giới chính là kẻ mạnh làm vua, chỉ cần nguyên thần đủ cường đại, kẻ đó có thể làm bất cứ điều gì mình muốn! "Nếu có thể tác hợp cho Ngôn Khê và Lâm Phong thì hay rồi!" "Chờ Lâm Phong đột phá đến Xuất Khiếu Cảnh, ở Thái Hư Giới nhất định sẽ có chỗ đứng, chúng ta có thể dính được chút vinh quang đúng không?" Một vị Cổ Tổ đột nhiên nói. Lời này vừa dứt. Các Cổ Tổ khác đều gật đầu, nhìn về phía Lâm Phong, trong mắt tràn đầy ánh sáng nhiệt tình. Lâm Phong đương nhiên không biết suy nghĩ của mấy vị Cổ Tổ nhà họ Khương này. Anh từ trên không nhảy bổ xuống. Lâm Phong nhấc bổng thân thể của Mạc Bối Ny đang bị vùi dưới lớp tuyết lên, trong mắt lộ ra ánh nhìn hung tợn như sói như hổ! "Cậu…. cậu muốn làm gì?" Trong lòng Mạc Bối Ny tràn ngập sợ hãi, không còn kiêu ngạo nào như lúc nãy! Cô ta không ngờ mình và Lâm Phong lại chênh lệch lớn đến vậy! Tình hình này. Cho dù tám vị Cổ Tổ Côn Luân không đến, cô ta có hợp thể với giáp vàng, cũng không phải là đối thủ của Lâm Phong! Thậm chí. Cô ta hoài nghi sức chiến đấu của Lâm Phong đã sánh ngang với Đại thiên sứ sáu cánh! "Cô nói thử xem tôi muốn làm gì?" Lâm Phong cười nhạo một tiếng, đưa tay chụp lấy ***** trắng nõn nà của Mạc Bối Ny. Mạc Bối Ny run rẩy, trong mắt bùng lên ngọn lửa vàng rực, giận dữ nói: Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
"Thằng nhóc đó, sau này sẽ không ai cản được nó đâu!"
"Nó bây giờ mới là Nguyên Anh đỉnh phong, đã mạnh như vậy rồi, một khi đột phá đến Xuất Khiếu Cảnh, có thể xuất thần hồn, đến lúc đó..."
Một vị Cổ Tổ nhà họ Khương nói đến đây thì im bặt!
Nhưng bảy vị Cổ Tổ khác đều biết ông ta muốn nói gì!
Nguyên Anh và Xuất Khiếu là một bước ngoặt lớn!
Adv
Một khi đạt đến Xuất Khiếu Cảnh, nguyên thần có thể thoát ly thân xác phàm tục, đi đến Thái Hư Giới!
Thái Hư Giới là gì?
Đây là một thế giới mà chỉ có nguyên thần mới vào được!
Người tu luyện sau khi đạt đến Xuất Khiếu, sẽ bắt đầu tu luyện nguyên thần, Thái Hư Giới chính là nơi tốt nhất để tăng cường sức mạnh nguyên thần!
Adv
Từ thời Tiên Tần.
Đường lên Tiên giới đã đóng, linh khí ngày càng khô cạn.
Vô số đại nàng tu tiên rời khỏi trái đất để đi tới thế giới thứ hai…
Nhưng họ muốn tu luyện Nguyên Thần, cũng phải xuất nguyên thần đến Thái Hư Giới…
Đây cũng là cơ hội duy nhất để tu sĩ hiện đại tiếp xúc với tu sĩ thời thượng cổ!
Trong Thái Hư Giới, cường giả như mây!
Không khác gì chiến trường tu tiên tàn khốc đẫm máu!
Nếu như ở trái đất còn có luật pháp giữ cho mọi thứ cân bằng, thì ở Thái Hư Giới chính là kẻ mạnh làm vua, chỉ cần nguyên thần đủ cường đại, kẻ đó có thể làm bất cứ điều gì mình muốn!
"Nếu có thể tác hợp cho Ngôn Khê và Lâm Phong thì hay rồi!"
"Chờ Lâm Phong đột phá đến Xuất Khiếu Cảnh, ở Thái Hư Giới nhất định sẽ có chỗ đứng, chúng ta có thể dính được chút vinh quang đúng không?"
Một vị Cổ Tổ đột nhiên nói.
Lời này vừa dứt.
Các Cổ Tổ khác đều gật đầu, nhìn về phía Lâm Phong, trong mắt tràn đầy ánh sáng nhiệt tình.
Lâm Phong đương nhiên không biết suy nghĩ của mấy vị Cổ Tổ nhà họ Khương này.
Anh từ trên không nhảy bổ xuống.
Lâm Phong nhấc bổng thân thể của Mạc Bối Ny đang bị vùi dưới lớp tuyết lên, trong mắt lộ ra ánh nhìn hung tợn như sói như hổ!
"Cậu…. cậu muốn làm gì?"
Trong lòng Mạc Bối Ny tràn ngập sợ hãi, không còn kiêu ngạo nào như lúc nãy!
Cô ta không ngờ mình và Lâm Phong lại chênh lệch lớn đến vậy!
Tình hình này.
Cho dù tám vị Cổ Tổ Côn Luân không đến, cô ta có hợp thể với giáp vàng, cũng không phải là đối thủ của Lâm Phong!
Thậm chí.
Cô ta hoài nghi sức chiến đấu của Lâm Phong đã sánh ngang với Đại thiên sứ sáu cánh!
"Cô nói thử xem tôi muốn làm gì?"
Lâm Phong cười nhạo một tiếng, đưa tay chụp lấy ***** trắng nõn nà của Mạc Bối Ny.
Mạc Bối Ny run rẩy, trong mắt bùng lên ngọn lửa vàng rực, giận dữ nói:
Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên HạTác giả: Ma Mị Hồng TrầnTruyện Dị Năng, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhTrên một ngọn núi lớn ít người lui tới ở phía đông nam nước Đại Hạ có một toà đạo quán đổ nát. Một ông lão tóc trắng đang ngồi khoanh chân trước cổng đạo quán. Đối diện ông ta là một thanh niên áo đen với đôi mắt u buồn, nét mặt chán chường đang đứng. “Lâm Phong, mười năm đã trôi qua, cậu có thể xuống núi rồi.” Ông lão nói. “Ông lại định đánh tôi nữa đấy à?” Lâm Phong lạnh lùng đáp. Ông lão im lặng một lúc rồi bảo: “Thật ra tôi đánh cậu là vì tốt cho cậu thôi!” Nghe vậy, Lâm Phong cười khẩy một tiếng, không trả lời. “Lâm Phong, cậu hận tôi lắm phải không?” Ông lão đột nhiên hỏi. “Lúc trước rất hận!” “Giờ thì sao?” “Giờ không còn quan trọng nữa, đã qua mười năm rồi, nói những điều này chẳng có ý nghĩa gì cả.” “Đúng nhỉ, chẳng có ý nghĩa! Đời người có được bao nhiêu lần mười năm đâu chứ…” “Thời gian như một con dao diệt sạch tất cả những người anh hùng. Mạnh như ta cũng không thể nhảy qua tới bờ vực xa không thể với ở phía đối diện kia.” Ông lão thở dài một hơi. Ông ta khó khăn ngẩng… "Thằng nhóc đó, sau này sẽ không ai cản được nó đâu!" "Nó bây giờ mới là Nguyên Anh đỉnh phong, đã mạnh như vậy rồi, một khi đột phá đến Xuất Khiếu Cảnh, có thể xuất thần hồn, đến lúc đó..." Một vị Cổ Tổ nhà họ Khương nói đến đây thì im bặt! Nhưng bảy vị Cổ Tổ khác đều biết ông ta muốn nói gì! Nguyên Anh và Xuất Khiếu là một bước ngoặt lớn! AdvMột khi đạt đến Xuất Khiếu Cảnh, nguyên thần có thể thoát ly thân xác phàm tục, đi đến Thái Hư Giới! Thái Hư Giới là gì? Đây là một thế giới mà chỉ có nguyên thần mới vào được! Người tu luyện sau khi đạt đến Xuất Khiếu, sẽ bắt đầu tu luyện nguyên thần, Thái Hư Giới chính là nơi tốt nhất để tăng cường sức mạnh nguyên thần! Adv Từ thời Tiên Tần. Đường lên Tiên giới đã đóng, linh khí ngày càng khô cạn. Vô số đại nàng tu tiên rời khỏi trái đất để đi tới thế giới thứ hai… Nhưng họ muốn tu luyện Nguyên Thần, cũng phải xuất nguyên thần đến Thái Hư Giới… Đây cũng là cơ hội duy nhất để tu sĩ hiện đại tiếp xúc với tu sĩ thời thượng cổ! Trong Thái Hư Giới, cường giả như mây! Không khác gì chiến trường tu tiên tàn khốc đẫm máu! Nếu như ở trái đất còn có luật pháp giữ cho mọi thứ cân bằng, thì ở Thái Hư Giới chính là kẻ mạnh làm vua, chỉ cần nguyên thần đủ cường đại, kẻ đó có thể làm bất cứ điều gì mình muốn! "Nếu có thể tác hợp cho Ngôn Khê và Lâm Phong thì hay rồi!" "Chờ Lâm Phong đột phá đến Xuất Khiếu Cảnh, ở Thái Hư Giới nhất định sẽ có chỗ đứng, chúng ta có thể dính được chút vinh quang đúng không?" Một vị Cổ Tổ đột nhiên nói. Lời này vừa dứt. Các Cổ Tổ khác đều gật đầu, nhìn về phía Lâm Phong, trong mắt tràn đầy ánh sáng nhiệt tình. Lâm Phong đương nhiên không biết suy nghĩ của mấy vị Cổ Tổ nhà họ Khương này. Anh từ trên không nhảy bổ xuống. Lâm Phong nhấc bổng thân thể của Mạc Bối Ny đang bị vùi dưới lớp tuyết lên, trong mắt lộ ra ánh nhìn hung tợn như sói như hổ! "Cậu…. cậu muốn làm gì?" Trong lòng Mạc Bối Ny tràn ngập sợ hãi, không còn kiêu ngạo nào như lúc nãy! Cô ta không ngờ mình và Lâm Phong lại chênh lệch lớn đến vậy! Tình hình này. Cho dù tám vị Cổ Tổ Côn Luân không đến, cô ta có hợp thể với giáp vàng, cũng không phải là đối thủ của Lâm Phong! Thậm chí. Cô ta hoài nghi sức chiến đấu của Lâm Phong đã sánh ngang với Đại thiên sứ sáu cánh! "Cô nói thử xem tôi muốn làm gì?" Lâm Phong cười nhạo một tiếng, đưa tay chụp lấy ***** trắng nõn nà của Mạc Bối Ny. Mạc Bối Ny run rẩy, trong mắt bùng lên ngọn lửa vàng rực, giận dữ nói: Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!