Đại lục Huyền Nguyên, Cửu Châu Vực, Huyền Châu! Bên cạnh một hồ nước trong hoàng thành Đại Chu. Một thiếu niên công tử mặc cẩm y, gương mặt dịu dàng, phong thái lạnh lùng đang lặng lẽ ngồi đó, cầm gậy trúc trong tay câu cá. Ngón tay nhẹ nhàng v.uốt ve bề mặt nhẵn nhụi của gậy trúc, ánh mắt thiếu niên bình tĩnh nhìn mặt hồ không ngừng gợn sóng. Thiếu niên bất giác ngẩng đầu nhìn về phía chân trời trắng xóa, trong miệng phát ra một tiếng cười khẽ, lẩm bẩm: “Mười bảy năm, thời gian trôi qua thật nhanhI” Thiếu niên ở trước mắt tên là Sở Dạ. Là thế tử của Sở gia thành Thiên Ninh, đế đô của hoàng triều Đại Chu này. Đang lẩm bẩm, gậy trúc trong tay Sở Dạ nhúc nhích, hắn nâng tay lên, một con cá vừa cắn câu. Đợi Sở Dạ nhấc con cá lên, phía sau đã xuất hiện vài tên võ tốt hung hấn, bên hông đeo đao, bọn họ vươn tay nắm lấy dây câu, gỡ con cá xuống cho Sở Dạ rồi bỏ vào giỏ cá. Chờ đến khi con cá được gỡ ra, tên võ tốt dẫn đầu khom người phía sau Sở Dạ: “Sở thế tử, đã đến thời gian, chúng tiểu…
Chương 18: C18: Khiêm tốn
Tru Tiên Chi ThượngTác giả: Khuyết DanhTruyện Cổ Đại, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhĐại lục Huyền Nguyên, Cửu Châu Vực, Huyền Châu! Bên cạnh một hồ nước trong hoàng thành Đại Chu. Một thiếu niên công tử mặc cẩm y, gương mặt dịu dàng, phong thái lạnh lùng đang lặng lẽ ngồi đó, cầm gậy trúc trong tay câu cá. Ngón tay nhẹ nhàng v.uốt ve bề mặt nhẵn nhụi của gậy trúc, ánh mắt thiếu niên bình tĩnh nhìn mặt hồ không ngừng gợn sóng. Thiếu niên bất giác ngẩng đầu nhìn về phía chân trời trắng xóa, trong miệng phát ra một tiếng cười khẽ, lẩm bẩm: “Mười bảy năm, thời gian trôi qua thật nhanhI” Thiếu niên ở trước mắt tên là Sở Dạ. Là thế tử của Sở gia thành Thiên Ninh, đế đô của hoàng triều Đại Chu này. Đang lẩm bẩm, gậy trúc trong tay Sở Dạ nhúc nhích, hắn nâng tay lên, một con cá vừa cắn câu. Đợi Sở Dạ nhấc con cá lên, phía sau đã xuất hiện vài tên võ tốt hung hấn, bên hông đeo đao, bọn họ vươn tay nắm lấy dây câu, gỡ con cá xuống cho Sở Dạ rồi bỏ vào giỏ cá. Chờ đến khi con cá được gỡ ra, tên võ tốt dẫn đầu khom người phía sau Sở Dạ: “Sở thế tử, đã đến thời gian, chúng tiểu… Lúc này, Sở Dạ giơ tay lên, đặt lòng bàn tay lên vai Lý Nhị Cẩu, nụ cười trên mặt càng rõ ràng hơn.“Nếu vậy thì đưa ta đến điện Yêu Hoàng ở Thập Tuyệt Phong đi.”Khi nghe thấy ba chữ "điện Yêu Hoàng”, Lý Nhị Cầu theo bản năng chống cự.Theo như Lý Nhị Cẩu được biết, có vô số người đã tiến vào cái gọi là điện Yêu Hoàng và không bao giờ đi ra nữa. Trong lòng Lý Nhị Cẩu không muốn đi đến nơi đó.Nhưng dưới cái nhìn chòng chọc của Sở Dạ, Lý Nhị Cẩu lại không dám từ chối.Thập Tuyệt Phong, điện Yêu Hoàng! Nhìn từ mặt ngoài là một hang đá đen kịtPhía trên hang đá có khắc ba chữ" điện Yêu Hoàng" xiêu xiêu vẹo vẹo.Dù là ai cũng cảm thấy đây là một trò đùa. Nhưng khi đến nơi này, Sở Dạ lại có một loại cảm giác kỳ quái.Đó là một loại cảm ứng đối với lực lượng.Dường như có một sức mạnh khủng khiếp không thể diễn tả được ẩn giấu ở phần sâu nhất của hang đá.Sở Dạ không chút do dự, trực tiếp đi vào trong hang đá.Tuy không muốn nhưng Lý Nhị Cầu vẫn đi theo.Trong hang đá không có ánh sáng, luôn tràn ngập bóng tối. Nhưng điều này không ảnh hưởng đến tăm nhìn của Sở Dạ.Trong đôi con ngươi điềm tĩnh, những thần chú cổ xưa không ngừng ngọ nguậy.Điều này giúp Sở Dạ có thể nhìn rõ con đường bên trong hang đá.Đường đi không phức tạp nhưng rất quỷ dịSở Dạ đi chưa đến nửa nén hương, con đường đã chia làm hai.Xuất hiện hai con đường.Ngã rẽ đột nhiên xuất hiện khiến Sở Dạ dừng bước,Ở vùng đất hoang vâng có một pho tượng Thần Ma có thể xuyên thấy vạn kiếp, nhìn ra sự thật đẳng sau ảo ảnh.
Lúc này, Sở Dạ giơ tay lên, đặt lòng bàn tay lên vai Lý Nhị Cẩu, nụ cười trên mặt càng rõ ràng hơn.
“Nếu vậy thì đưa ta đến điện Yêu Hoàng ở Thập Tuyệt Phong đi.”
Khi nghe thấy ba chữ "điện Yêu Hoàng”, Lý Nhị Cầu theo bản năng chống cự.
Theo như Lý Nhị Cẩu được biết, có vô số người đã tiến vào cái gọi là điện Yêu Hoàng và không bao giờ đi ra nữa. Trong lòng Lý Nhị Cẩu không muốn đi đến nơi đó.
Nhưng dưới cái nhìn chòng chọc của Sở Dạ, Lý Nhị Cẩu lại không dám từ chối.
Thập Tuyệt Phong, điện Yêu Hoàng! Nhìn từ mặt ngoài là một hang đá đen kịt
Phía trên hang đá có khắc ba chữ" điện Yêu Hoàng" xiêu xiêu vẹo vẹo.
Dù là ai cũng cảm thấy đây là một trò đùa. Nhưng khi đến nơi này, Sở Dạ lại có một loại cảm giác kỳ quái.
Đó là một loại cảm ứng đối với lực lượng.
Dường như có một sức mạnh khủng khiếp không thể diễn tả được ẩn giấu ở phần sâu nhất của hang đá.
Sở Dạ không chút do dự, trực tiếp đi vào trong hang đá.
Tuy không muốn nhưng Lý Nhị Cầu vẫn đi theo.
Trong hang đá không có ánh sáng, luôn tràn ngập bóng tối. Nhưng điều này không ảnh hưởng đến tăm nhìn của Sở Dạ.
Trong đôi con ngươi điềm tĩnh, những thần chú cổ xưa không ngừng ngọ nguậy.
Điều này giúp Sở Dạ có thể nhìn rõ con đường bên trong hang đá.
Đường đi không phức tạp nhưng rất quỷ dị
Sở Dạ đi chưa đến nửa nén hương, con đường đã chia làm hai.
Xuất hiện hai con đường.
Ngã rẽ đột nhiên xuất hiện khiến Sở Dạ dừng bước,
Ở vùng đất hoang vâng có một pho tượng Thần Ma có thể xuyên thấy vạn kiếp, nhìn ra sự thật đẳng sau ảo ảnh.
Tru Tiên Chi ThượngTác giả: Khuyết DanhTruyện Cổ Đại, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhĐại lục Huyền Nguyên, Cửu Châu Vực, Huyền Châu! Bên cạnh một hồ nước trong hoàng thành Đại Chu. Một thiếu niên công tử mặc cẩm y, gương mặt dịu dàng, phong thái lạnh lùng đang lặng lẽ ngồi đó, cầm gậy trúc trong tay câu cá. Ngón tay nhẹ nhàng v.uốt ve bề mặt nhẵn nhụi của gậy trúc, ánh mắt thiếu niên bình tĩnh nhìn mặt hồ không ngừng gợn sóng. Thiếu niên bất giác ngẩng đầu nhìn về phía chân trời trắng xóa, trong miệng phát ra một tiếng cười khẽ, lẩm bẩm: “Mười bảy năm, thời gian trôi qua thật nhanhI” Thiếu niên ở trước mắt tên là Sở Dạ. Là thế tử của Sở gia thành Thiên Ninh, đế đô của hoàng triều Đại Chu này. Đang lẩm bẩm, gậy trúc trong tay Sở Dạ nhúc nhích, hắn nâng tay lên, một con cá vừa cắn câu. Đợi Sở Dạ nhấc con cá lên, phía sau đã xuất hiện vài tên võ tốt hung hấn, bên hông đeo đao, bọn họ vươn tay nắm lấy dây câu, gỡ con cá xuống cho Sở Dạ rồi bỏ vào giỏ cá. Chờ đến khi con cá được gỡ ra, tên võ tốt dẫn đầu khom người phía sau Sở Dạ: “Sở thế tử, đã đến thời gian, chúng tiểu… Lúc này, Sở Dạ giơ tay lên, đặt lòng bàn tay lên vai Lý Nhị Cẩu, nụ cười trên mặt càng rõ ràng hơn.“Nếu vậy thì đưa ta đến điện Yêu Hoàng ở Thập Tuyệt Phong đi.”Khi nghe thấy ba chữ "điện Yêu Hoàng”, Lý Nhị Cầu theo bản năng chống cự.Theo như Lý Nhị Cẩu được biết, có vô số người đã tiến vào cái gọi là điện Yêu Hoàng và không bao giờ đi ra nữa. Trong lòng Lý Nhị Cẩu không muốn đi đến nơi đó.Nhưng dưới cái nhìn chòng chọc của Sở Dạ, Lý Nhị Cẩu lại không dám từ chối.Thập Tuyệt Phong, điện Yêu Hoàng! Nhìn từ mặt ngoài là một hang đá đen kịtPhía trên hang đá có khắc ba chữ" điện Yêu Hoàng" xiêu xiêu vẹo vẹo.Dù là ai cũng cảm thấy đây là một trò đùa. Nhưng khi đến nơi này, Sở Dạ lại có một loại cảm giác kỳ quái.Đó là một loại cảm ứng đối với lực lượng.Dường như có một sức mạnh khủng khiếp không thể diễn tả được ẩn giấu ở phần sâu nhất của hang đá.Sở Dạ không chút do dự, trực tiếp đi vào trong hang đá.Tuy không muốn nhưng Lý Nhị Cầu vẫn đi theo.Trong hang đá không có ánh sáng, luôn tràn ngập bóng tối. Nhưng điều này không ảnh hưởng đến tăm nhìn của Sở Dạ.Trong đôi con ngươi điềm tĩnh, những thần chú cổ xưa không ngừng ngọ nguậy.Điều này giúp Sở Dạ có thể nhìn rõ con đường bên trong hang đá.Đường đi không phức tạp nhưng rất quỷ dịSở Dạ đi chưa đến nửa nén hương, con đường đã chia làm hai.Xuất hiện hai con đường.Ngã rẽ đột nhiên xuất hiện khiến Sở Dạ dừng bước,Ở vùng đất hoang vâng có một pho tượng Thần Ma có thể xuyên thấy vạn kiếp, nhìn ra sự thật đẳng sau ảo ảnh.