Tác giả:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. HỒI MỘT: HUYỀN HƯ Núi xa còn chưa nuốt chửng hoàng hôn, trăng lạnh như sương đã treo ở đầu cành. Chạng vạng dần buông xuống, mây đen đã cuốn lấy từng vệt trời đỏ thẫm, giống như một chấm mực loang lổ dần dần nhuộm đen cả tờ giấy Tuyên Thành. Tà dương rót xuống huyết quang đầy trời, nhuộm đỏ cả mảnh tường trắng loang lổ dưới mái hiên cùng với khuôn mặt nghiêng xinh đẹp của thiếu nữ đứng bên tường. Ninh Ninh đứng một mình trước căn phòng nhỏ, sau khi chần chờ một lúc lâu thì dùng một giọng vừa nhỏ vừa thấp dè dặt nói: "Vậy ta...!vào nhé!" Không có người nào đáp lại, bao gồm cả cái hệ thống vừa giao nhiệm vụ xong là giả chết ở trong đầu cô. Được rồi. Ninh Ninh đứng trong gió đêm lạnh run mà chỉnh lại vạt áo, sau đó vươn tay ra, lòng bàn tay ấn nhẹ lên cửa phòng đang khép hờ. Sở dĩ hôm nay lại lưu lạc tới bước này, đối với cô mà nói hoàn toàn là ngoài ý muốn. Dù sao…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...