Núi phía xa còn chưa nuốt chửng lấy hoàng hôn, vầng trăng lạnh như sương đã treo trên đầu cành. Chiều hôm sắp buông xuống, mây đen phủ lấy chút ráng đỏ hệt như từng đốm mực nằm rải rác, dần dần thấm ướt giấy Tuyên Thành.
Kỷ Anh, Truyện Hài Hước, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Nữ Phụ, Truyện Sủng, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không
Hiện tại là tám giờ năm phút tối.
Màn hình điện thoại phát ra ánh sáng xanh mờ từ ống tay áo khoác lông vũ, Khương Nhu liếc nhìn giờ rồi tắt màn hình, bước vào cửa hàng tiện lợi, kéo theo một luồng gió lạnh buốt thấu xương.
Editor: Amy
“Ê, đang nói chuyện với cậu đấy! Giả vờ ngu ngốc cái gì hả?”
“Ê, đang nói chuyện với cậu đấy!
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
HỒI MỘT: HUYỀN HƯ
Núi xa còn chưa nuốt chửng hoàng hôn, trăng lạnh như sương đã treo ở đầu cành.
Kỷ Anh, Truyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không
Vĩnh Hòa năm thứ ba, mùa đông.
Hôm nay thành Trường An không đổ mưa, từng đám mây lững lờ nơi chân trời, thỉnh thoảng có vài tia chớp lóe lên.
Gần đến giờ Tuất mà tòa nhà hoang vắng này vẫn không thắp nến.