Tác giả:

Mặt trời giống như trứng gà vỡ nát, dịch trứng trút xuống, dính đến mức không mở mắt ra được. Cổ Y động ngón tay, khó khăn mở mắt ra. Những đốm sáng vụn vặt che kín tầm nhìn, bầu trời sáng đến kinh người. Bao lâu rồi? Đã bao lâu rồi cô chưa thấy một ngày sáng sủa và sạch sẽ như vậy? Từ sau trận mưa to thứ ba tận thế, trời không còn sáng nữa, càng ngày càng u ám. Đầu óc hỗn loạn dần dần rõ ràng, lỗ tai ù ù dần khôi phục âm thanh. Xung quanh ồn ào, từng khuôn mặt xuất hiện trong tầm mắt. Miệng bọn họ há hốc, đang nói cái gì đó. Không nghe rõ...!mơ hồ...!không nghe được… “Em gái à, em sao thế?” “Nào, uống chút nước đi.” Nước mát rót vào miệng cô, cô theo bản năng mở miệng, uống từng ngụm từng ngụm, giống như đất vàng khát một thế kỷ, điên cuồng cần nước tưới. Từ khi năng lực nước của cô được cấy ghép, cô không bao giờ uống nước thoải mái như vậy nữa. Mỗi lần ra ngoài nhiệm vụ, chỉ được phân rất ít đủ để bảo đảm người không bị chết khát. “Chậm một chút, chậm một chút, còn nữa, đừng vội…

Chương 22: Chương 22

[Làm Ruộng] Ta Nỗ Lực Trồng Trọt Trước Mạt ThếTác giả: Lý Hồng NgưTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Đông Phương, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Thám HiểmMặt trời giống như trứng gà vỡ nát, dịch trứng trút xuống, dính đến mức không mở mắt ra được. Cổ Y động ngón tay, khó khăn mở mắt ra. Những đốm sáng vụn vặt che kín tầm nhìn, bầu trời sáng đến kinh người. Bao lâu rồi? Đã bao lâu rồi cô chưa thấy một ngày sáng sủa và sạch sẽ như vậy? Từ sau trận mưa to thứ ba tận thế, trời không còn sáng nữa, càng ngày càng u ám. Đầu óc hỗn loạn dần dần rõ ràng, lỗ tai ù ù dần khôi phục âm thanh. Xung quanh ồn ào, từng khuôn mặt xuất hiện trong tầm mắt. Miệng bọn họ há hốc, đang nói cái gì đó. Không nghe rõ...!mơ hồ...!không nghe được… “Em gái à, em sao thế?” “Nào, uống chút nước đi.” Nước mát rót vào miệng cô, cô theo bản năng mở miệng, uống từng ngụm từng ngụm, giống như đất vàng khát một thế kỷ, điên cuồng cần nước tưới. Từ khi năng lực nước của cô được cấy ghép, cô không bao giờ uống nước thoải mái như vậy nữa. Mỗi lần ra ngoài nhiệm vụ, chỉ được phân rất ít đủ để bảo đảm người không bị chết khát. “Chậm một chút, chậm một chút, còn nữa, đừng vội… Cơn mưa lớn kéo dài hai giờ.Khi công nhân vệ sinh môi trường khi dọn nước nhìn thấy tay chân cụt văng khắp nơi liền ngất xỉu, có cảnh sát giao thông đi ngang qua mang đi.Trên đường cái hỗn loạn, tai nạn xe cộ tắc nghẽn, tang thi cắn xé nhân loại.Quân đội đưa nhân viên y tế đi khắp nơi cứu viện.Báo động phòng không đã tắt.Tin tức truyền hình phát đi phát lại các trường hợp khẩn cấp và cảnh báo.Internet bùng nổ, tang thi xuất hiện khắp nơi trên cả nước.Lên hot search cũng toàn là về zombie, nhưng có một tin cực kỳ nổi bật.“Thành phố nợ Bán Nguyệt một câu cảm ơn”Trong đề tài, có người xin lỗi Bán Nguyệt, có người nói cám ơn Bán Nguyệt.Lần này, là thời khắc khó khăn hơn cả phong tỏa thành phố, bọn họ có được số vật tư ít ỏi, là may mắn lớn trong bất hạnh.Còn có thể lên hot search, chứng tỏ bọn họ an toàn.Cổ Y để điện thoại di động xuống, nấu nước pha sữa bột, ăn kèm với bánh bao ngày hôm qua, làm một bữa sáng đơn giản.Cửa sổ trượt mở ra, từ lầu ba nhìn xuống, trời đất mát mẻ, không khí ẩm ướt sau cơn mưa.Mặt trời dần dần mọc lên.Bốn phía không có người, cũng không có tang thi.Ngay cả xe đi ngang qua cũng không có.Cô mở cửa chính, thay không khí trong lành cho trung tâm thương mại.Mặt trời chiếu lên không trung, khi thời tiết bắt đầu nóng lên, làn xe bên ngoài trở nên ồn ào, tiếng còi tích tích bay đầy trời, cô nghe thấy có xe liên hoàn đụng vào nhau.Cổ Y liếc nhìn thời gian, 2033 năm, ngày 28 tháng 8, 10:43.Tang thi bộc phát đã năm giờ.Mọi người tìm đúng thời cơ bắt đầu chạy ra ngoài.Cô cũng muốn chuẩn bị kích phát dị năng của mình.Cửa chính đóng lại, khóa trái tất cả cửa sổ.Cho một vại nước lạnh, lại thêm đá.Nước lạnh thấu xương.Ngón tay để trong nước vài giây, cầm lên, lạnh đến mức đỏ bừng.Không còn cách nào khác, cô không thể chạy ra ngoài để zombie cắn rồi kích phát dị năng được, chỉ có thể dùng cách này.Trước khi cho nước vào, cô nhìn hạt giống đen ngoan cường kia, lẳng lặng nằm ở đáy bát nước, không có dấu hiệu nảy mầm.Cổ Y thay cho nó một chén nước.

Cơn mưa lớn kéo dài hai giờ.

Khi công nhân vệ sinh môi trường khi dọn nước nhìn thấy tay chân cụt văng khắp nơi liền ngất xỉu, có cảnh sát giao thông đi ngang qua mang đi.

Trên đường cái hỗn loạn, tai nạn xe cộ tắc nghẽn, tang thi cắn xé nhân loại.

Quân đội đưa nhân viên y tế đi khắp nơi cứu viện.

Báo động phòng không đã tắt.

Tin tức truyền hình phát đi phát lại các trường hợp khẩn cấp và cảnh báo.

Internet bùng nổ, tang thi xuất hiện khắp nơi trên cả nước.

Lên hot search cũng toàn là về zombie, nhưng có một tin cực kỳ nổi bật.

“Thành phố nợ Bán Nguyệt một câu cảm ơn”

Trong đề tài, có người xin lỗi Bán Nguyệt, có người nói cám ơn Bán Nguyệt.

Lần này, là thời khắc khó khăn hơn cả phong tỏa thành phố, bọn họ có được số vật tư ít ỏi, là may mắn lớn trong bất hạnh.

Còn có thể lên hot search, chứng tỏ bọn họ an toàn.

Cổ Y để điện thoại di động xuống, nấu nước pha sữa bột, ăn kèm với bánh bao ngày hôm qua, làm một bữa sáng đơn giản.

Cửa sổ trượt mở ra, từ lầu ba nhìn xuống, trời đất mát mẻ, không khí ẩm ướt sau cơn mưa.

Mặt trời dần dần mọc lên.

Bốn phía không có người, cũng không có tang thi.

Ngay cả xe đi ngang qua cũng không có.

Cô mở cửa chính, thay không khí trong lành cho trung tâm thương mại.

Mặt trời chiếu lên không trung, khi thời tiết bắt đầu nóng lên, làn xe bên ngoài trở nên ồn ào, tiếng còi tích tích bay đầy trời, cô nghe thấy có xe liên hoàn đụng vào nhau.

Cổ Y liếc nhìn thời gian, 2033 năm, ngày 28 tháng 8, 10:43.

Tang thi bộc phát đã năm giờ.

Mọi người tìm đúng thời cơ bắt đầu chạy ra ngoài.

Cô cũng muốn chuẩn bị kích phát dị năng của mình.

Cửa chính đóng lại, khóa trái tất cả cửa sổ.

Cho một vại nước lạnh, lại thêm đá.

Nước lạnh thấu xương.

Ngón tay để trong nước vài giây, cầm lên, lạnh đến mức đỏ bừng.

Không còn cách nào khác, cô không thể chạy ra ngoài để zombie cắn rồi kích phát dị năng được, chỉ có thể dùng cách này.

Trước khi cho nước vào, cô nhìn hạt giống đen ngoan cường kia, lẳng lặng nằm ở đáy bát nước, không có dấu hiệu nảy mầm.

Cổ Y thay cho nó một chén nước.

[Làm Ruộng] Ta Nỗ Lực Trồng Trọt Trước Mạt ThếTác giả: Lý Hồng NgưTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Đông Phương, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Thám HiểmMặt trời giống như trứng gà vỡ nát, dịch trứng trút xuống, dính đến mức không mở mắt ra được. Cổ Y động ngón tay, khó khăn mở mắt ra. Những đốm sáng vụn vặt che kín tầm nhìn, bầu trời sáng đến kinh người. Bao lâu rồi? Đã bao lâu rồi cô chưa thấy một ngày sáng sủa và sạch sẽ như vậy? Từ sau trận mưa to thứ ba tận thế, trời không còn sáng nữa, càng ngày càng u ám. Đầu óc hỗn loạn dần dần rõ ràng, lỗ tai ù ù dần khôi phục âm thanh. Xung quanh ồn ào, từng khuôn mặt xuất hiện trong tầm mắt. Miệng bọn họ há hốc, đang nói cái gì đó. Không nghe rõ...!mơ hồ...!không nghe được… “Em gái à, em sao thế?” “Nào, uống chút nước đi.” Nước mát rót vào miệng cô, cô theo bản năng mở miệng, uống từng ngụm từng ngụm, giống như đất vàng khát một thế kỷ, điên cuồng cần nước tưới. Từ khi năng lực nước của cô được cấy ghép, cô không bao giờ uống nước thoải mái như vậy nữa. Mỗi lần ra ngoài nhiệm vụ, chỉ được phân rất ít đủ để bảo đảm người không bị chết khát. “Chậm một chút, chậm một chút, còn nữa, đừng vội… Cơn mưa lớn kéo dài hai giờ.Khi công nhân vệ sinh môi trường khi dọn nước nhìn thấy tay chân cụt văng khắp nơi liền ngất xỉu, có cảnh sát giao thông đi ngang qua mang đi.Trên đường cái hỗn loạn, tai nạn xe cộ tắc nghẽn, tang thi cắn xé nhân loại.Quân đội đưa nhân viên y tế đi khắp nơi cứu viện.Báo động phòng không đã tắt.Tin tức truyền hình phát đi phát lại các trường hợp khẩn cấp và cảnh báo.Internet bùng nổ, tang thi xuất hiện khắp nơi trên cả nước.Lên hot search cũng toàn là về zombie, nhưng có một tin cực kỳ nổi bật.“Thành phố nợ Bán Nguyệt một câu cảm ơn”Trong đề tài, có người xin lỗi Bán Nguyệt, có người nói cám ơn Bán Nguyệt.Lần này, là thời khắc khó khăn hơn cả phong tỏa thành phố, bọn họ có được số vật tư ít ỏi, là may mắn lớn trong bất hạnh.Còn có thể lên hot search, chứng tỏ bọn họ an toàn.Cổ Y để điện thoại di động xuống, nấu nước pha sữa bột, ăn kèm với bánh bao ngày hôm qua, làm một bữa sáng đơn giản.Cửa sổ trượt mở ra, từ lầu ba nhìn xuống, trời đất mát mẻ, không khí ẩm ướt sau cơn mưa.Mặt trời dần dần mọc lên.Bốn phía không có người, cũng không có tang thi.Ngay cả xe đi ngang qua cũng không có.Cô mở cửa chính, thay không khí trong lành cho trung tâm thương mại.Mặt trời chiếu lên không trung, khi thời tiết bắt đầu nóng lên, làn xe bên ngoài trở nên ồn ào, tiếng còi tích tích bay đầy trời, cô nghe thấy có xe liên hoàn đụng vào nhau.Cổ Y liếc nhìn thời gian, 2033 năm, ngày 28 tháng 8, 10:43.Tang thi bộc phát đã năm giờ.Mọi người tìm đúng thời cơ bắt đầu chạy ra ngoài.Cô cũng muốn chuẩn bị kích phát dị năng của mình.Cửa chính đóng lại, khóa trái tất cả cửa sổ.Cho một vại nước lạnh, lại thêm đá.Nước lạnh thấu xương.Ngón tay để trong nước vài giây, cầm lên, lạnh đến mức đỏ bừng.Không còn cách nào khác, cô không thể chạy ra ngoài để zombie cắn rồi kích phát dị năng được, chỉ có thể dùng cách này.Trước khi cho nước vào, cô nhìn hạt giống đen ngoan cường kia, lẳng lặng nằm ở đáy bát nước, không có dấu hiệu nảy mầm.Cổ Y thay cho nó một chén nước.

Chương 22: Chương 22