Tác giả:

Mặt trời ngả về tây, những đám mây tía giăng khắp bầu trời. Các xã viên đang lao động dưới ruộng lập tức kết thúc công việc đang làm, những người xong sớm đang đợi đến giờ tan làm lại bận rộn vác cào cuốc lên bờ ruộng, tiểu đội thanh niên trí thức cũng túm năm tụm ba, chậm rãi đi về phía kho hàng. Triệu Bình tan ca sớm hơn bình thường mười phút, đi về phía viện thanh niên trí thức. Cô ấy múc một chậu nước từ trong chum nước, bắc nồi lên, sau đó mới rót một cốc nước rồi đi vào căn phòng bên trong cùng. "Tú Nhi. "Lúc cô ấy đẩy cửa ra, một luồng không khí oi bức phả vào mặt. Sau khi đi vào, Triệu Bình lập tức muốn mở cửa sổ, nhưng không ngờ trên giường lại vang lên giọng nói khào khào:"Đừng mở. "Tay Triệu Bình chợt dừng lại, nhưng trong chớp mắt tiếp theo vẫn tự ý đẩy cửa sổ ra, trong miệng còn lầm bầm:"Em vừa trúng nắng ngất xỉu, nếu xảy ra chuyện gì nữa thì không giữ được mạng đâu, trong phòng nóng đến mức có thể ấp được gà con rồi. ""Hôm qua chị Mỹ Ngọc quay về nói là có muỗi, nếu hôm…

Chương 29: 29: Giao Nhiệm Vụ

Thập Niên 80 – Trở Thành Cực Phẩm Trong Truyện Thập NiênTác giả: Địch Bách LýTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngMặt trời ngả về tây, những đám mây tía giăng khắp bầu trời. Các xã viên đang lao động dưới ruộng lập tức kết thúc công việc đang làm, những người xong sớm đang đợi đến giờ tan làm lại bận rộn vác cào cuốc lên bờ ruộng, tiểu đội thanh niên trí thức cũng túm năm tụm ba, chậm rãi đi về phía kho hàng. Triệu Bình tan ca sớm hơn bình thường mười phút, đi về phía viện thanh niên trí thức. Cô ấy múc một chậu nước từ trong chum nước, bắc nồi lên, sau đó mới rót một cốc nước rồi đi vào căn phòng bên trong cùng. "Tú Nhi. "Lúc cô ấy đẩy cửa ra, một luồng không khí oi bức phả vào mặt. Sau khi đi vào, Triệu Bình lập tức muốn mở cửa sổ, nhưng không ngờ trên giường lại vang lên giọng nói khào khào:"Đừng mở. "Tay Triệu Bình chợt dừng lại, nhưng trong chớp mắt tiếp theo vẫn tự ý đẩy cửa sổ ra, trong miệng còn lầm bầm:"Em vừa trúng nắng ngất xỉu, nếu xảy ra chuyện gì nữa thì không giữ được mạng đâu, trong phòng nóng đến mức có thể ấp được gà con rồi. ""Hôm qua chị Mỹ Ngọc quay về nói là có muỗi, nếu hôm… Chu Ngọc Trúc là con gái út trong nhà họ Chu, từ nhỏ đã được chiều chuộng, anh cả chỉ nhỏ hơn Dương Quế Hoa sáu bảy tuổi, cho đến khi lập gia đình cũng chưa từng làm việc nhà, lấy chồng lại đụng ngay phải người mẹ chồng cần cù chịu khó, mỗi ngày chị ta chỉ cần phụ trách việc đi làm kiếm tiền là được.Điều này cũng gây ra chuyện Dương Quế Hoa vừa bị ngã là cả nhà rối loạn.Đương nhiên, điều này khiến Tô Cẩm Tú được hời, cho cô có cơ hội thể hiện mình."Có ai vừa sinh ra đã biết làm, theo mẹ thấy thì là cô ta õng ẹo thế thôi.Chưa nói đến chuyện không hầu hạ được bà mẹ chồng như mẹ, con xem hai thằng con của mình, nếu không phải Tú Nhi trở về, cô ta có thể nghĩ đến chuyện cạo đầu cho hai đứa nó mới là lạ." Dương Quế Hoa vừa trợn mắt vừa nói.Có con gái chăm sóc mình, nỗi bực tức dành cho Chu Ngọc Trúc của bà mấy ngày nay rốt cuộc cũng được trút ra.Tô Cẩm Vũ cúi đầu sờ mũi, anh ta chỉ biết làm vậy trước lời bắt bẻ của mẹ, cũng không thể nói xấu sau lưng vợ được, cùng lắm là nói vợ thiếu tinh tế mà thôi.Tô Cẩm Tú cũng đến bên cạnh Dương Quế Hoa:"Mẹ ơi, mẹ đừng trách chị dâu cả.Lúc trước không phải con cũng không biết làm việc sao? Bây giờ cũng luyện được rồi, chứng tỏ chị dâu cả không phải là không muốn làm, chỉ là mẹ chưa cho chị ấy cơ hội.Sắp tới mẹ cứ giao nhiệm vụ học làm việc cho chị ấy, để chị ấy học nhiều hơn chút, chẳng mấy chốc là làm được thôi.""Đúng đúng, Tú Nhi nói rất đúng, mẹ chỉ cần ra lệnh, con sẽ giám sát." Tô Cẩm Vũ là người ngờ nghệch, lập tức bán đứng vợ mình.Chu Ngọc Trúc cầm theo phiếu lương thực đi đến tiệm cơm quốc doanh, còn chưa biết mình đã bị thêm một nhiệm vụ, đang dốc hết sức chen chúc với đoàn người ở phía trước, hô to về phía cửa sổ nhỏ:"Tôi mua một suất thịt kho tàu, nếu có cá thì thêm một con cá."Giọng chị ta rất lớn, chất giọng cũng rất phóng khoáng, làm cho mấy người đàn ông đi ngang qua tiệm cơm quốc doanh cũng phải giật mình."Ông Tô à, đó là con dâu Ngọc Trúc của ông kìa." Người đàn ông xách theo túi công văn, kinh ngạc nhìn về phía Tô Đại Hải: "Vừa gọi thịt kho tàu, vừa gọi cá, cuộc sống gia đình ông cũng không tệ nhỉ."Sắc mặt Tô Đại Hải đột nhiên sầm xuống.Người này nói chuyện bóng gió ẩn ý, khiến người ta thấy ghét cay ghét đắng..

Chu Ngọc Trúc là con gái út trong nhà họ Chu, từ nhỏ đã được chiều chuộng, anh cả chỉ nhỏ hơn Dương Quế Hoa sáu bảy tuổi, cho đến khi lập gia đình cũng chưa từng làm việc nhà, lấy chồng lại đụng ngay phải người mẹ chồng cần cù chịu khó, mỗi ngày chị ta chỉ cần phụ trách việc đi làm kiếm tiền là được.

Điều này cũng gây ra chuyện Dương Quế Hoa vừa bị ngã là cả nhà rối loạn.

Đương nhiên, điều này khiến Tô Cẩm Tú được hời, cho cô có cơ hội thể hiện mình.

"Có ai vừa sinh ra đã biết làm, theo mẹ thấy thì là cô ta õng ẹo thế thôi.

Chưa nói đến chuyện không hầu hạ được bà mẹ chồng như mẹ, con xem hai thằng con của mình, nếu không phải Tú Nhi trở về, cô ta có thể nghĩ đến chuyện cạo đầu cho hai đứa nó mới là lạ.

" Dương Quế Hoa vừa trợn mắt vừa nói.

Có con gái chăm sóc mình, nỗi bực tức dành cho Chu Ngọc Trúc của bà mấy ngày nay rốt cuộc cũng được trút ra.

Tô Cẩm Vũ cúi đầu sờ mũi, anh ta chỉ biết làm vậy trước lời bắt bẻ của mẹ, cũng không thể nói xấu sau lưng vợ được, cùng lắm là nói vợ thiếu tinh tế mà thôi.

Tô Cẩm Tú cũng đến bên cạnh Dương Quế Hoa:"Mẹ ơi, mẹ đừng trách chị dâu cả.

Lúc trước không phải con cũng không biết làm việc sao? Bây giờ cũng luyện được rồi, chứng tỏ chị dâu cả không phải là không muốn làm, chỉ là mẹ chưa cho chị ấy cơ hội.

Sắp tới mẹ cứ giao nhiệm vụ học làm việc cho chị ấy, để chị ấy học nhiều hơn chút, chẳng mấy chốc là làm được thôi.

""Đúng đúng, Tú Nhi nói rất đúng, mẹ chỉ cần ra lệnh, con sẽ giám sát.

" Tô Cẩm Vũ là người ngờ nghệch, lập tức bán đứng vợ mình.

Chu Ngọc Trúc cầm theo phiếu lương thực đi đến tiệm cơm quốc doanh, còn chưa biết mình đã bị thêm một nhiệm vụ, đang dốc hết sức chen chúc với đoàn người ở phía trước, hô to về phía cửa sổ nhỏ:"Tôi mua một suất thịt kho tàu, nếu có cá thì thêm một con cá.

"Giọng chị ta rất lớn, chất giọng cũng rất phóng khoáng, làm cho mấy người đàn ông đi ngang qua tiệm cơm quốc doanh cũng phải giật mình.

"Ông Tô à, đó là con dâu Ngọc Trúc của ông kìa.

" Người đàn ông xách theo túi công văn, kinh ngạc nhìn về phía Tô Đại Hải: "Vừa gọi thịt kho tàu, vừa gọi cá, cuộc sống gia đình ông cũng không tệ nhỉ.

"Sắc mặt Tô Đại Hải đột nhiên sầm xuống.

Người này nói chuyện bóng gió ẩn ý, khiến người ta thấy ghét cay ghét đắng.

.

Thập Niên 80 – Trở Thành Cực Phẩm Trong Truyện Thập NiênTác giả: Địch Bách LýTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngMặt trời ngả về tây, những đám mây tía giăng khắp bầu trời. Các xã viên đang lao động dưới ruộng lập tức kết thúc công việc đang làm, những người xong sớm đang đợi đến giờ tan làm lại bận rộn vác cào cuốc lên bờ ruộng, tiểu đội thanh niên trí thức cũng túm năm tụm ba, chậm rãi đi về phía kho hàng. Triệu Bình tan ca sớm hơn bình thường mười phút, đi về phía viện thanh niên trí thức. Cô ấy múc một chậu nước từ trong chum nước, bắc nồi lên, sau đó mới rót một cốc nước rồi đi vào căn phòng bên trong cùng. "Tú Nhi. "Lúc cô ấy đẩy cửa ra, một luồng không khí oi bức phả vào mặt. Sau khi đi vào, Triệu Bình lập tức muốn mở cửa sổ, nhưng không ngờ trên giường lại vang lên giọng nói khào khào:"Đừng mở. "Tay Triệu Bình chợt dừng lại, nhưng trong chớp mắt tiếp theo vẫn tự ý đẩy cửa sổ ra, trong miệng còn lầm bầm:"Em vừa trúng nắng ngất xỉu, nếu xảy ra chuyện gì nữa thì không giữ được mạng đâu, trong phòng nóng đến mức có thể ấp được gà con rồi. ""Hôm qua chị Mỹ Ngọc quay về nói là có muỗi, nếu hôm… Chu Ngọc Trúc là con gái út trong nhà họ Chu, từ nhỏ đã được chiều chuộng, anh cả chỉ nhỏ hơn Dương Quế Hoa sáu bảy tuổi, cho đến khi lập gia đình cũng chưa từng làm việc nhà, lấy chồng lại đụng ngay phải người mẹ chồng cần cù chịu khó, mỗi ngày chị ta chỉ cần phụ trách việc đi làm kiếm tiền là được.Điều này cũng gây ra chuyện Dương Quế Hoa vừa bị ngã là cả nhà rối loạn.Đương nhiên, điều này khiến Tô Cẩm Tú được hời, cho cô có cơ hội thể hiện mình."Có ai vừa sinh ra đã biết làm, theo mẹ thấy thì là cô ta õng ẹo thế thôi.Chưa nói đến chuyện không hầu hạ được bà mẹ chồng như mẹ, con xem hai thằng con của mình, nếu không phải Tú Nhi trở về, cô ta có thể nghĩ đến chuyện cạo đầu cho hai đứa nó mới là lạ." Dương Quế Hoa vừa trợn mắt vừa nói.Có con gái chăm sóc mình, nỗi bực tức dành cho Chu Ngọc Trúc của bà mấy ngày nay rốt cuộc cũng được trút ra.Tô Cẩm Vũ cúi đầu sờ mũi, anh ta chỉ biết làm vậy trước lời bắt bẻ của mẹ, cũng không thể nói xấu sau lưng vợ được, cùng lắm là nói vợ thiếu tinh tế mà thôi.Tô Cẩm Tú cũng đến bên cạnh Dương Quế Hoa:"Mẹ ơi, mẹ đừng trách chị dâu cả.Lúc trước không phải con cũng không biết làm việc sao? Bây giờ cũng luyện được rồi, chứng tỏ chị dâu cả không phải là không muốn làm, chỉ là mẹ chưa cho chị ấy cơ hội.Sắp tới mẹ cứ giao nhiệm vụ học làm việc cho chị ấy, để chị ấy học nhiều hơn chút, chẳng mấy chốc là làm được thôi.""Đúng đúng, Tú Nhi nói rất đúng, mẹ chỉ cần ra lệnh, con sẽ giám sát." Tô Cẩm Vũ là người ngờ nghệch, lập tức bán đứng vợ mình.Chu Ngọc Trúc cầm theo phiếu lương thực đi đến tiệm cơm quốc doanh, còn chưa biết mình đã bị thêm một nhiệm vụ, đang dốc hết sức chen chúc với đoàn người ở phía trước, hô to về phía cửa sổ nhỏ:"Tôi mua một suất thịt kho tàu, nếu có cá thì thêm một con cá."Giọng chị ta rất lớn, chất giọng cũng rất phóng khoáng, làm cho mấy người đàn ông đi ngang qua tiệm cơm quốc doanh cũng phải giật mình."Ông Tô à, đó là con dâu Ngọc Trúc của ông kìa." Người đàn ông xách theo túi công văn, kinh ngạc nhìn về phía Tô Đại Hải: "Vừa gọi thịt kho tàu, vừa gọi cá, cuộc sống gia đình ông cũng không tệ nhỉ."Sắc mặt Tô Đại Hải đột nhiên sầm xuống.Người này nói chuyện bóng gió ẩn ý, khiến người ta thấy ghét cay ghét đắng..

Chương 29: 29: Giao Nhiệm Vụ