Ngày mười lăm tháng hai.Trời mới tờ mờ sáng, cửa huyện thành còn chưa mở, ngoài cửa thành mọi người đã xếp thành một hàng dài chờ đợi. Trong đó, phần lớn là các tiểu thương mang theo xe đẩy tay xếp đầy hàng hoá, bọn họ muốn sáng sớm vào trong thành buôn bán.Phần đất trống còn lại ngoài cửa thành có vài ba quán nhỏ đã nổi lửa, các món ăn nóng hôi hổi bốc khói tạo thành màn sương lượn lờ xung quanh hàng người đang chờ đợi.Muốn vào thành, đều là người dân làng trên xóm dưới khu vực xung quanh thành chạy tới. Bọn họ dậy từ nửa đêm để mang hàng hoá đến đây, lúc này đúng là lúc đã đói bụng. Hơn nữa, cửa thành vẫn còn đang đóng chặt, mà trong thành, giá cả đồ ăn so với các quán ngoài thành này đắt hơn một hai văn tiền.Cho nên những người xếp hàng chờ ở cửa thành phần lớn đều lựa chọn mua chút thức ăn ở các sạp bày sớm ngoài thành này, ứng phó hai ba miếng cho qua bữa.Ngu Ý cũng là như thế, nàng vừa đến cửa huyện thành, liền quen thuộc đến trước một quán thức ăn, tiêu mười văn tiền mua mười…
Chương 26: Chương 26
Hệ Thống Của Nữ Chủ Lại Trói Định Nhầm Vai ÁcTác giả: Nhật Nhật Phục Nhật NhậtTruyện Dị Giới, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngNgày mười lăm tháng hai.Trời mới tờ mờ sáng, cửa huyện thành còn chưa mở, ngoài cửa thành mọi người đã xếp thành một hàng dài chờ đợi. Trong đó, phần lớn là các tiểu thương mang theo xe đẩy tay xếp đầy hàng hoá, bọn họ muốn sáng sớm vào trong thành buôn bán.Phần đất trống còn lại ngoài cửa thành có vài ba quán nhỏ đã nổi lửa, các món ăn nóng hôi hổi bốc khói tạo thành màn sương lượn lờ xung quanh hàng người đang chờ đợi.Muốn vào thành, đều là người dân làng trên xóm dưới khu vực xung quanh thành chạy tới. Bọn họ dậy từ nửa đêm để mang hàng hoá đến đây, lúc này đúng là lúc đã đói bụng. Hơn nữa, cửa thành vẫn còn đang đóng chặt, mà trong thành, giá cả đồ ăn so với các quán ngoài thành này đắt hơn một hai văn tiền.Cho nên những người xếp hàng chờ ở cửa thành phần lớn đều lựa chọn mua chút thức ăn ở các sạp bày sớm ngoài thành này, ứng phó hai ba miếng cho qua bữa.Ngu Ý cũng là như thế, nàng vừa đến cửa huyện thành, liền quen thuộc đến trước một quán thức ăn, tiêu mười văn tiền mua mười… Ba người kia lại đang tiếp tục thương lượng việc đi tìm Trấn Kiếm Thạch, còn Tiết Trầm Cảnh vẫn luôn suy tư vấn đề này.Đang suy nghĩ hắn nghe được tiếng Nguyễn Thu Đường gọi hắn “Sư đệ”, hắn bỗng nhiên hiểu được.Nguyễn Thu Đường nói, hắn là bọn họ sư đệ, cho nên bọn họ đương nhiên sẽ thích hắn.Nhưng mà, hắn lúc trước thực hiện ý đồ “thuần hóa” Ngu Ý khi, lại quên cho chính mình một thân phận.Tiết Trầm Cảnh từ trên mặt đất đứng bật dậy, nhanh chóng bước ra khỏi miếu thần.Hắn không quay đầu lại chỉ hướng về phía sương mù đi xa.Ba người Triệu Đinh Hạc bị hành động thình lình của hắn làm cho hoảng sợ, vội vàng đuổi theo ra ngoài, nhưng nơi nào còn có thể tìm thấy được thân ảnh của hắn?Hệ thống thấy ký chủ của mình rốt cuộc tỉnh lại, vội vàng hỏi: “Chủ nhân, ngươi là muốn đi tìm nữ chủ sao?”Tiết Trầm Cảnh gật đầu: “Ân.”Hệ thống vui mừng nói: “Thật tốt quá! Nhưng là, ta đề nghị, khi chủ nhất công lược chiếm lấy độ hảo cảm của nàng, vẫn nên tuần tự từng bước tiến đến.Chúng ta cần từ gặp gỡ, quen biết, hiểu nhau, lại yêu nhau.Từng bước từng bước như vậy tới, không thể nóng vội a.”Tiết Trầm Cảnh ngẩng đầu lên, ánh mắt giống như xuyên thấu qua sương mù, thấy được tiên hạc đang sải cánh bay lượn trên không.Hắn tràn đầy tin tưởng nói: “Ta minh bạch.”Hệ thống vui mừng khen ngợi, “Chủ nhân giỏi quá.”……Xung quanh núi Vân sơn, sương mù chướng kết thành một cái kết giới, đem toàn bộ vật còn sống ở đây vây chặt trong núi, chỉ vào mà không ra.Mặc kệ là Bùi Kinh Triều cũng tốt vẫn là Tiết Trầm Cảnh cũng tốt, Ngu Ý đều không nghĩ trộn vào cốt truyện của bọn họ.Nàng hiện tại chỉ nghĩ cùng Hạc sư huynh tìm một chỗ trốn đi, chờ khi sương mù tan hết.Sau đó nàng sẽ chạy đến một nơi mà không có vai ác nào có thể tìm thấy nàng tiếp tục cẩu.Cẩu đến khi quang hoàn của nữ chủ trên đầu nàng lần thứ hai vỡ vụn.Đáng giận, nàng vì cái gì liền không thể xuyên thành một cái tùy tâm sở dục người qua đường Giáp?! Liền tính, một hai bắt buộc nàng phải trở thành nữ chủ, thì không thể ép duyên nàngNgu Ý nằm trên người Hạc sư huynh khôi phục linh lực, bất chấp tất cả nói: “Hạc sư huynh, ngươi nói một chút, ngươi rõ ràng chính là một con tiên hạc, như thế nào liền không thể tu luyện thành hình người, ngươi nếu là hóa thành hình người, ta liền cùng ngươi ở bên nhau.”Hạc sư huynh nghe vậy, vội không ngừng phát ra liên tiếp dồn dập tiếng kêu, thể hiện cho Ngu Ý thấy chính nó đã có bạn lữ, là một con hạc có bộ lông trắng tinh mỹ lệ, trên đỉnh đầu mắt sáng đỏ tươi, hai chân thon dài, tiếng kêu to lớn vang dội.Con hạc này chính là tiên hạc kiếm linh trên chuôi Thanh Trúc kiếm Ngu Ý đang cầm.Hạc trắng là loài chim trung trinh, mặc kệ chủ nhân trước kia của kiếm linh Thanh Huyền đạo nhân, hay Ngu Ý, chủ nhân hiện tại, nó đều chướng mắt, nó chỉ yêu duy nhất kiếm linh của bọn họ.Tiếng hạc quanh quẩn trong dãy núi, có thể thấy được, Hạc sư huynh chính là đang nóng lòng giữ cho bằng được trong sự trong sách của thân chim..
Ba người kia lại đang tiếp tục thương lượng việc đi tìm Trấn Kiếm Thạch, còn Tiết Trầm Cảnh vẫn luôn suy tư vấn đề này.
Đang suy nghĩ hắn nghe được tiếng Nguyễn Thu Đường gọi hắn “Sư đệ”, hắn bỗng nhiên hiểu được.Nguyễn Thu Đường nói, hắn là bọn họ sư đệ, cho nên bọn họ đương nhiên sẽ thích hắn.Nhưng mà, hắn lúc trước thực hiện ý đồ “thuần hóa” Ngu Ý khi, lại quên cho chính mình một thân phận.Tiết Trầm Cảnh từ trên mặt đất đứng bật dậy, nhanh chóng bước ra khỏi miếu thần.
Hắn không quay đầu lại chỉ hướng về phía sương mù đi xa.
Ba người Triệu Đinh Hạc bị hành động thình lình của hắn làm cho hoảng sợ, vội vàng đuổi theo ra ngoài, nhưng nơi nào còn có thể tìm thấy được thân ảnh của hắn?Hệ thống thấy ký chủ của mình rốt cuộc tỉnh lại, vội vàng hỏi: “Chủ nhân, ngươi là muốn đi tìm nữ chủ sao?”Tiết Trầm Cảnh gật đầu: “Ân.”Hệ thống vui mừng nói: “Thật tốt quá! Nhưng là, ta đề nghị, khi chủ nhất công lược chiếm lấy độ hảo cảm của nàng, vẫn nên tuần tự từng bước tiến đến.
Chúng ta cần từ gặp gỡ, quen biết, hiểu nhau, lại yêu nhau.
Từng bước từng bước như vậy tới, không thể nóng vội a.”Tiết Trầm Cảnh ngẩng đầu lên, ánh mắt giống như xuyên thấu qua sương mù, thấy được tiên hạc đang sải cánh bay lượn trên không.
Hắn tràn đầy tin tưởng nói: “Ta minh bạch.”Hệ thống vui mừng khen ngợi, “Chủ nhân giỏi quá.”……Xung quanh núi Vân sơn, sương mù chướng kết thành một cái kết giới, đem toàn bộ vật còn sống ở đây vây chặt trong núi, chỉ vào mà không ra.Mặc kệ là Bùi Kinh Triều cũng tốt vẫn là Tiết Trầm Cảnh cũng tốt, Ngu Ý đều không nghĩ trộn vào cốt truyện của bọn họ.
Nàng hiện tại chỉ nghĩ cùng Hạc sư huynh tìm một chỗ trốn đi, chờ khi sương mù tan hết.
Sau đó nàng sẽ chạy đến một nơi mà không có vai ác nào có thể tìm thấy nàng tiếp tục cẩu.Cẩu đến khi quang hoàn của nữ chủ trên đầu nàng lần thứ hai vỡ vụn.Đáng giận, nàng vì cái gì liền không thể xuyên thành một cái tùy tâm sở dục người qua đường Giáp?! Liền tính, một hai bắt buộc nàng phải trở thành nữ chủ, thì không thể ép duyên nàngNgu Ý nằm trên người Hạc sư huynh khôi phục linh lực, bất chấp tất cả nói: “Hạc sư huynh, ngươi nói một chút, ngươi rõ ràng chính là một con tiên hạc, như thế nào liền không thể tu luyện thành hình người, ngươi nếu là hóa thành hình người, ta liền cùng ngươi ở bên nhau.”Hạc sư huynh nghe vậy, vội không ngừng phát ra liên tiếp dồn dập tiếng kêu, thể hiện cho Ngu Ý thấy chính nó đã có bạn lữ, là một con hạc có bộ lông trắng tinh mỹ lệ, trên đỉnh đầu mắt sáng đỏ tươi, hai chân thon dài, tiếng kêu to lớn vang dội.
Con hạc này chính là tiên hạc kiếm linh trên chuôi Thanh Trúc kiếm Ngu Ý đang cầm.Hạc trắng là loài chim trung trinh, mặc kệ chủ nhân trước kia của kiếm linh Thanh Huyền đạo nhân, hay Ngu Ý, chủ nhân hiện tại, nó đều chướng mắt, nó chỉ yêu duy nhất kiếm linh của bọn họ.Tiếng hạc quanh quẩn trong dãy núi, có thể thấy được, Hạc sư huynh chính là đang nóng lòng giữ cho bằng được trong sự trong sách của thân chim..
Hệ Thống Của Nữ Chủ Lại Trói Định Nhầm Vai ÁcTác giả: Nhật Nhật Phục Nhật NhậtTruyện Dị Giới, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngNgày mười lăm tháng hai.Trời mới tờ mờ sáng, cửa huyện thành còn chưa mở, ngoài cửa thành mọi người đã xếp thành một hàng dài chờ đợi. Trong đó, phần lớn là các tiểu thương mang theo xe đẩy tay xếp đầy hàng hoá, bọn họ muốn sáng sớm vào trong thành buôn bán.Phần đất trống còn lại ngoài cửa thành có vài ba quán nhỏ đã nổi lửa, các món ăn nóng hôi hổi bốc khói tạo thành màn sương lượn lờ xung quanh hàng người đang chờ đợi.Muốn vào thành, đều là người dân làng trên xóm dưới khu vực xung quanh thành chạy tới. Bọn họ dậy từ nửa đêm để mang hàng hoá đến đây, lúc này đúng là lúc đã đói bụng. Hơn nữa, cửa thành vẫn còn đang đóng chặt, mà trong thành, giá cả đồ ăn so với các quán ngoài thành này đắt hơn một hai văn tiền.Cho nên những người xếp hàng chờ ở cửa thành phần lớn đều lựa chọn mua chút thức ăn ở các sạp bày sớm ngoài thành này, ứng phó hai ba miếng cho qua bữa.Ngu Ý cũng là như thế, nàng vừa đến cửa huyện thành, liền quen thuộc đến trước một quán thức ăn, tiêu mười văn tiền mua mười… Ba người kia lại đang tiếp tục thương lượng việc đi tìm Trấn Kiếm Thạch, còn Tiết Trầm Cảnh vẫn luôn suy tư vấn đề này.Đang suy nghĩ hắn nghe được tiếng Nguyễn Thu Đường gọi hắn “Sư đệ”, hắn bỗng nhiên hiểu được.Nguyễn Thu Đường nói, hắn là bọn họ sư đệ, cho nên bọn họ đương nhiên sẽ thích hắn.Nhưng mà, hắn lúc trước thực hiện ý đồ “thuần hóa” Ngu Ý khi, lại quên cho chính mình một thân phận.Tiết Trầm Cảnh từ trên mặt đất đứng bật dậy, nhanh chóng bước ra khỏi miếu thần.Hắn không quay đầu lại chỉ hướng về phía sương mù đi xa.Ba người Triệu Đinh Hạc bị hành động thình lình của hắn làm cho hoảng sợ, vội vàng đuổi theo ra ngoài, nhưng nơi nào còn có thể tìm thấy được thân ảnh của hắn?Hệ thống thấy ký chủ của mình rốt cuộc tỉnh lại, vội vàng hỏi: “Chủ nhân, ngươi là muốn đi tìm nữ chủ sao?”Tiết Trầm Cảnh gật đầu: “Ân.”Hệ thống vui mừng nói: “Thật tốt quá! Nhưng là, ta đề nghị, khi chủ nhất công lược chiếm lấy độ hảo cảm của nàng, vẫn nên tuần tự từng bước tiến đến.Chúng ta cần từ gặp gỡ, quen biết, hiểu nhau, lại yêu nhau.Từng bước từng bước như vậy tới, không thể nóng vội a.”Tiết Trầm Cảnh ngẩng đầu lên, ánh mắt giống như xuyên thấu qua sương mù, thấy được tiên hạc đang sải cánh bay lượn trên không.Hắn tràn đầy tin tưởng nói: “Ta minh bạch.”Hệ thống vui mừng khen ngợi, “Chủ nhân giỏi quá.”……Xung quanh núi Vân sơn, sương mù chướng kết thành một cái kết giới, đem toàn bộ vật còn sống ở đây vây chặt trong núi, chỉ vào mà không ra.Mặc kệ là Bùi Kinh Triều cũng tốt vẫn là Tiết Trầm Cảnh cũng tốt, Ngu Ý đều không nghĩ trộn vào cốt truyện của bọn họ.Nàng hiện tại chỉ nghĩ cùng Hạc sư huynh tìm một chỗ trốn đi, chờ khi sương mù tan hết.Sau đó nàng sẽ chạy đến một nơi mà không có vai ác nào có thể tìm thấy nàng tiếp tục cẩu.Cẩu đến khi quang hoàn của nữ chủ trên đầu nàng lần thứ hai vỡ vụn.Đáng giận, nàng vì cái gì liền không thể xuyên thành một cái tùy tâm sở dục người qua đường Giáp?! Liền tính, một hai bắt buộc nàng phải trở thành nữ chủ, thì không thể ép duyên nàngNgu Ý nằm trên người Hạc sư huynh khôi phục linh lực, bất chấp tất cả nói: “Hạc sư huynh, ngươi nói một chút, ngươi rõ ràng chính là một con tiên hạc, như thế nào liền không thể tu luyện thành hình người, ngươi nếu là hóa thành hình người, ta liền cùng ngươi ở bên nhau.”Hạc sư huynh nghe vậy, vội không ngừng phát ra liên tiếp dồn dập tiếng kêu, thể hiện cho Ngu Ý thấy chính nó đã có bạn lữ, là một con hạc có bộ lông trắng tinh mỹ lệ, trên đỉnh đầu mắt sáng đỏ tươi, hai chân thon dài, tiếng kêu to lớn vang dội.Con hạc này chính là tiên hạc kiếm linh trên chuôi Thanh Trúc kiếm Ngu Ý đang cầm.Hạc trắng là loài chim trung trinh, mặc kệ chủ nhân trước kia của kiếm linh Thanh Huyền đạo nhân, hay Ngu Ý, chủ nhân hiện tại, nó đều chướng mắt, nó chỉ yêu duy nhất kiếm linh của bọn họ.Tiếng hạc quanh quẩn trong dãy núi, có thể thấy được, Hạc sư huynh chính là đang nóng lòng giữ cho bằng được trong sự trong sách của thân chim..